Xu hướng không dùng tiền mặt ở các nước
Nhiều quốc gia, đi đầu là Trung Quốc , đang xây dựng xã hội không dùng tiền mặt và tập trung vào ứng dụng ví điện tử.
Hơn 10 năm trước, Alipay được khởi động tại Trung Quốc , hứa hẹn về những giao dịch tiền đơn giản trên mạng cho tất cả mọi người. Vài năm sau, WeChat ra mắt dịch vụ thanh toán di động tương tự mang tên WeChat Pay cho hàng triệu người dùng.
Hai ứng dụng này giờ đã phổ cập trên smartphone khắp Trung Quốc, thúc đẩy cuộc cách mạng biến nước này thành một trong những xã hội ít dùng tiền mặt nhất thế giới . Nhiều người cho biết đã nhiều năm không dùng đến ví tiền.
Một khách hàng thanh toán bằng Alipay tại Bắc Kinh. Ảnh: AFP .
Trung Quốc có dân số 1,4 tỷ người, trong đó hàng trăm triệu người dựa vào điện thoại để thanh toán mọi thứ. Phần lớn doanh nghiệp đều có mã QR, cho phép khách hàng dùng ứng dụng thanh toán để quét và mua hàng. Điều này phổ biến đến mức chính phủ phải xử phạt những cửa hàng không nhận tiền mặt từ khách hàng, nhấn mạnh rằng đồng Nhân dân tệ vẫn là loại tiền tệ chính thức của Trung Quốc.
Toby Graham, 40 tuổi, đang sống và làm việc cho một công ty kế toán quốc tế ở Thượng Hải, cho biết anh không thể tưởng tượng cảnh trở về dùng tiền mặt. “Tôi không thể nhớ lần cuối mình dùng tiền mặt, nhưng chắn chắn là từ nhiều năm trước”, anh nói.
Graham sống ở Trung Quốc khoảng 8 năm và chứng kiến sự trỗi dậy của WeChat và Alipay. Anh ngừng dùng ATM từ năm 2017. “Công việc khiến tôi phải đến 7 thành phố lớn tại Trung Quốc trong 4 tháng qua. Tất cả những gì tôi mang theo là hộ chiếu, quần áo và điện thoại. Tôi không cần tiền mặt, thậm chí còn không có ví tiền”, Graham cho hay.
Anh vẫn mang thẻ tín dụng, nhưng chỉ dùng nó trong trường hợp mất điện thoại. “Điện thoại cho phép bạn làm mọi thứ. Tôi dùng nó để trả hóa đơn điện nước, tiền thuê nhà, mua sắm online và tại siêu thị. Tôi không nghĩ được điều gì mà điện thoại không thể làm tại đây”, anh nói.
Các ứng dụng thanh toán di động còn xuất hiện ở nhiều ngôi làng hẻo lánh. Theo công ty nghiên cứu thị trường Daxue Consulting, gần một nửa dân số nông thôn Trung Quốc đã thường xuyên sử dụng dịch vụ thanh toán di động.
“Tôi thấy nhiều hộ kinh doanh nhỏ lẻ, như những hàng bán hoa quả bên đường hoặc xe bán mỳ trên phố, không còn nhận thanh toán tiền mặt. Tôi thấy người ăn xin khắp nơi, họ cũng mang theo mã QR để bạn quét và cho tiền”, Graham nói.
Thụy Điển cũng diễn ra tương tự. Quốc gia Bắc Âu dự kiến không còn sử dụng tiền mặt vào năm 2023, thay vào đó là thanh toán kỹ thuật số hoặc thẻ ngân hàng. Nhiều doanh nghiệp địa phương như nhà hàng , thậm chí các ngân hàng nhỏ, đã ngừng tiếp nhận tiền mặt. Ngân hàng trung ương Thụy Điển cho biết chỉ còn chưa đầy 10% người dân dùng tiền mặt trong năm 2020, so với mức 40% trước đó 10 năm.
Valter Primus, 20 tuổi, cảm thấy lạ lùng khi thấy có người trả tiền mặt. “Tôi thực sự không thấy ai làm vậy, chủ yếu chỉ thấy trong phim ”, Primus nói, cho biết lần cuối anh sử dụng tiền mặt là khi 13 tuổi, không lâu trước khi có thẻ debit đầu tiên.
“Tôi không nhớ dùng tiền để mua gì. Có thể là bánh mỳ ở trường hoặc gì đó. Kể từ sau đó, tôi bắt đầu dùng Swish, ứng dụng cho phép chuyển tiền từ tài khoản của mình đến người khác bằng số điện thoại của họ”, Primus tiết lộ.
Swish được triển khai từ năm 2012 bởi 6 ngân hàng lớn nhất Thụy Điển và đã có hơn 7 triệu người dùng toàn quốc, chiếm hơn 2/3 dân số nước này. Ứng dụng hỗ trợ nhiều người không cần mang theo tiền hoặc cất tiền ở nhà.
“Tôi không thể nghĩ tới việc quay lại dùng tiền mặt. Nó thật phiền phức và giống như sống ở thế kỷ 19. Ngay cả cụ cố của tôi cũng biết dùng Swish”, Primus nói thêm.
Hàn Quốccũng đang dần theo kịp Trung Quốc về thanh toán không tiền mặt. Đây là một trong những nước có nền tảng chuyển khoản tiền tốt nhất thế giới và tiền mặt chỉ chiếm 20% giao dịch trong năm 2018, số người không mang theo tiền cũng ngày càng tăng cao.
Hệ thống Samsung Pay được trình diễn tại Hội nghị Di động thế giới . Ảnh: AFP .
Một sinh viên 20 tuổi giấu tên cho biết cô chỉ sử dụng tiền mặt một lần vào tháng trước để mua thuốc tránh thai khẩn cấp vì không muốn để lại tung tích. Điện thoại được dùng trong mọi giao dịch thường ngày của sinh viên này. “Tôi nghĩ thế hệ trẻ, những người dưới 65 tuổi, đang nghiêng về thanh toán kỹ thuật số. Nếu không phải thẻ credit hay debit, mọi người đều dùng ứng dụng chuyển tiền như KakaoPay, Samsung Pay hoặc ZeroPay”, nữ sinh viên cho hay.
Tại Singapore và Malaysia, ngày càng nhiều người chuyển sang dùng ứng dụng thanh toán di động, nhưng vẫn có lượng dân số nhất định cần đến tiền mặt ở các vùng nông thôn không có hệ thống thanh toán điện tử.
“Tiền mặt dành cho những nơi không dùng payWave – phương pháp thanh toán phi tiếp xúc, hoặc những nơi như chợ bán buôn hoặc trung tâm hàng rong”, Nica Rollan, công dân Philippines 28 tuổi làm việc tại Singapore, cho hay.
Hesper Buckland, 19 tuổi, khẳng định điều tương tự cũng diễn ra tại Malaysia. “Tôi luôn cầm theo một ít tiền bởi nhiều hàng bán rong hoặc đồ ăn đường phố ở Malaysia chỉ nhận tiền mặt. Với mọi thứ khác, tôi dùng ứng dụng trên điện thoại”, Buckland nói.
Các cửa hàng rong thường chỉ nhận tiền mặt, nhưng chính quyền địa phương đang tìm cách điện tử hóa những doanh nghiệp này.
Rollan thích sự tiện dụng khi không phải mang tiền, nhưng cô thừa nhận sẽ quay lại dùng tiền mặt hoàn toàn khi về Philippines. “Dịch vụ tài chính ở Philippines phân tách rất mạnh, khác với ở Singapore, nơi mọi người đều dùng ứng dụng điện tử như PayNow và PayLah. Không dùng tiền mặt ở Philippines chỉ càng đào sâu khoảng cách thu nhập”, cô nói.
Nhiều người tỏ ra lạc quan về một xã hội không tiền mặt, nhưng vẫn có không ít người tin điều này sẽ bỏ rơi nhiều cộng đồng cư dân. Chuyên gia tài chính Erica Sandberg ở San Francisco có chung lo ngại này.
“Chuyển dịch sang xã hội hoàn toàn không dùng tiền mặt sẽ bỏ rơi những người không có tài khoản ngân hàng. Không phải ai cũng có thẻ credit hay debit, hay smartphone trang bị ứng dụng ví điện tử. Một chiếc ví vật lý chứa tiền khi ra khỏi nhà có thể giúp bạn thấy tiền đang hết dần khi tiêu dùng và phải cẩn trọng chi tiêu hơn”, bà nói.
Sandberg cũng cảnh báo không dùng tiền mặt có thể dẫn tới xâm phạm quyền riêng tư và tự do cá nhân. “Mua sắm mà không bị theo dấu rất quan trọng. Tiền mặt mang đến khả năng giao dịch mà không sợ bị giám sát”, bà cho hay.
Lo ngại về riêng tư không khiến người dùng hạn chế thanh toán điện tử, đặc biệt trong thời kỳ Covid-19 hoành hành và phương án thanh toán phi tiếp xúc được ưu tiên.
Richard Hartung, Giám đốc công ty tư vấn tài chính Transcart, cho rằng giao dịch phi tiền mặt ở châu Á ngày càng tăng vì người dân ưu tiên tính tiện dụng, thay vì riêng tư. Ông cũng cho rằng Trung Quốc đang đi đầu trong xã hội không tiền mặt ở châu Á, nhưng chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi những nước khác có động thái tương tự.
Sống trong một xã hội không tiền mặt sẽ như thế nào?
Rất nhiều người sống tại các quốc gia như Trung Quốc, Hàn Quốc, Thụy Điển... đã dần quen với thanh toán di động và sử dụng thẻ, tới mức xem tiền mặt như một dấu hiệu của sự khó hiểu và lạc hậu.
Hơn một thập kỷ trước, Alipay ra mắt tại Trung Quốc, hứa hẹn việc giao dịch trực tuyến sẽ trở nên dễ dàng cho tất cả mọi người. Vài năm sau, siêu ứng dụng WeChat của Trung Quốc đã giới thiệu một dịch vụ thanh toán di động tương tự có tên là WeChat Pay cho hàng triệu người dùng của mình. Ngày nay, hai nền tảng này đã phổ biến trên mọi chiếc smartphone ở quốc gia này, thúc đẩy một cuộc cách mạng dựa trên thiết bị di động để đưa Trung Quốc trở thành một trong những quốc gia không dùng tiền mặt lớn nhất trên thế giới.
Là nơi sinh sống của khoảng 1,4 tỷ người, hàng trăm triệu người dùng ở đây đã sử dụng smartphone để thanh toán cho mọi thứ. Hầu hết các doanh nghiệp nhỏ đều có mã QR cho phép khách hàng có thể quét bằng các ứng dụng thanh toán để mua hàng. Điều này đã trở nên phổ biến đến nỗi chính phủ đã phải thẳng tay đàn áp những thương nhân từ chối thanh toán tiền mặt từ khách hàng, nhằm nhấn mạnh rằng đồng nhân dân tệ vẫn là loại tiền tệ hợp pháp ở Trung Quốc.
Toby Graham, 40 tuổi, có trụ sở tại Thượng Hải, làm việc cho một công ty kế toán quốc tế. Đối với anh, việc quay trở lại sử dụng tiền mặt là điều không thể tưởng tượng được. "Tôi không thể cho bạn biết ngày cuối cùng tôi sử dụng tiền mặt ở đây là khi nào, nhưng chắc chắn là đã nhiều năm rồi", Graham nói. Anh đã sống ở Trung Quốc được 8 năm và đã theo dõi quá trình phát triển của WeChat và Alipay trên toàn quốc. Đến năm 2017, anh cũng đã ngừng sử dụng máy ATM.
"Trong bốn tháng qua, vì công việc, tôi đã đi đến 7 thành phố lớn ở Trung Quốc và tất cả những gì tôi mang theo là hộ chiếu, một ít quần áo và điện thoại", Graham chia sẻ. "Tôi không cần phải rút tiền mặt. Tôi thậm chí không có ví".
Graham giải thích rằng mặc dù anh cũng có thẻ tín dụng của mình nhưng chỉ sử dụng nó trong trường hợp mất điện thoại.
"Điện thoại là cách bạn làm mọi thứ. Tôi dùng nó để trả tiền điện nước và hóa đơn, trả tiền thuê cho chủ nhà, mua sắm trực tuyến, mua hàng tạp hóa ở siêu thị. Tôi không thể nghĩ ra một điều bạn không thể làm với điện thoại của mình ở đây", anh nói.
Việc sử dụng các ứng dụng thanh toán di động thậm chí đã thâm nhập vào các ngôi làng xa xôi. Theo công ty nghiên cứu thị trường Trung Quốc Daxue Consulting, gần một nửa dân số ở nông thôn nước này sử dụng dịch vụ thanh toán di động thường xuyên. Năm 2017, các giao dịch thông qua các dịch vụ thanh toán di động phi ngân hàng ở các vùng nông thôn đạt tổng cộng 6,64 nghìn tỷ USD.
"Tôi đã nhìn thấy những người kinh doanh nhỏ - tôi đang nói về những cửa hàng trái cây ven đường, hoặc những anh chàng làm mì xào và đẩy xe hàng xuống phố - và họ thậm chí không nhận tiền mặt nữa cơ", Graham nói. "Tôi cũng luôn thấy những người ăn xin và họ sẽ mang theo mã QR mà bạn có thể quét để đưa tiền cho họ".
Mã QR của Alipay (màu xanh biển) và mã QR của WeChat (màu xanh lá) tại một quầy hàng bán đồ tạp hóa trên phố ở Bắc Kinh.
Ở một lục địa xa xôi hơn, Thụy Điển, tình trạng tương tự cũng đang diễn ra. Quốc gia Bắc Âu này được dự đoán sẽ hoàn toàn không dùng tiền mặt vào năm 2023, chỉ vận hành nền kinh tế bằng thanh toán kỹ thuật số và thẻ. Nhiều doanh nghiệp địa phương như quán bar và nhà hàng, thậm chí cả ngân hàng, đã ngừng xử lý tiền mặt. Theo ngân hàng trung ương Thụy Điển, tỷ lệ người Thụy Điển sử dụng tiền mặt từ năm 2010 đến năm 2020 đã giảm từ 40% xuống dưới 10%.
Valter Primus, 20 tuổi, giờ đây cho rằng thật kỳ lạ khi thấy mọi người sử dụng tiền mặt. "Tôi thực sự không thấy ai làm như vậy. Giờ tôi hầu như chỉ thấy nó trên phim ảnh" , anh nói.
Sinh viên đại học này nói rằng lần cuối cùng anh trả tiền cho một thứ gì đó bằng tiền mặt là khi 13 tuổi, ngay trước khi anh có chiếc thẻ ghi nợ đầu tiên của mình.
"Tôi không nhớ chính xác dùng nó để làm gì. Có lẽ là mua một chiếc bánh mì ở trường hay gì đó", Primus chia sẻ. "Sau đó, tôi bắt đầu sử dụng Swish. Đó là một ứng dụng cho phép bạn chuyển tiền từ tài khoản của mình cho người khác bằng số điện thoại của họ."
Swish được ra mắt vào năm 2012 bởi sáu ngân hàng lớn nhất của Thụy Điển và kể từ đó đã thu hút được hơn 7 triệu người dùng trên toàn quốc, chiếm hơn 2/3 dân số cả nước. Với Swish, Primus không còn giữ tiền mặt trong người hoặc ở nhà, điều mà anh ấy nói là bình thường.
"Thành thật mà nói, tôi không thể tưởng tượng được việc quay trở lại dùng tiền mặt. Nó có vẻ như khá phức tạp và như kiểu thế kỷ 19", Primus nói. "Ngay cả ông bà cố của tôi cũng đã cố gắng học cách dùng Swish và không sử dụng tiền mặt nữa."
Một phụ nữ đang giới thiệu hệ thống Samsung Pay tại sự kiện ở Barcelona.
Trở lại châu Á, Hàn Quốc đang bắt kịp Trung Quốc khi nói đến thanh toán không dùng tiền mặt. Đây là một trong những quốc gia có nhiều người dùng Internet nhất trên thế giới và vào năm 2018, tiền mặt chỉ chiếm 20% trong tất cả các khoản thanh toán.
Một sinh viên đại học Hàn Quốc 20 tuổi, muốn được biết tới với biệt danh J, nói rằng cô chỉ sử dụng tiền mặt vào tháng trước để mua thuốc tránh thai vào buổi sáng. Nhưng đối với mọi thứ khác mua trong cuộc sống hàng ngày, cô đều sử dụng điện thoại cá nhân.
"Tôi nghĩ rằng thế hệ trẻ - ý tôi là những người dưới 65 tuổi - chắc chắn đều nghiêng về thanh toán kỹ thuật số", J nói. "Nếu không phải thẻ tín dụng hoặc thẻ ghi nợ, mọi người sử dụng các ứng dụng để chuyển tiền mặt như KakaoPay, Samsung Pay và ZeroPay."
Ở Singapore và quốc gia láng giềng Malaysia, người dân cũng ngày càng chuyển sang thanh toán di động nhiều hơn, nhưng nhiều người vẫn sử dụng tiền mặt tại các cơ sở nhỏ hoặc vùng nông thôn không được trang bị hệ thống thanh toán kỹ thuật số.
"Tiền mặt dành cho những nơi mà tôi biết rằng họ sẽ không sử dụng payWave, một phương thức thanh toán không tiếp xúc. Vì vậy như chợ ẩm thực hay trung tâm bán hàng rong", Nica Rollan, 28 tuổi, một người Philippines làm việc tại Singapore nói.
Hesper Buckland, 19 tuổi, cho biết tình hình cũng tương tự ở Malaysia.
"Tôi thường có một ít tiền mặt trong tay mỗi ngày bởi vì [ở Malaysia], chúng tôi có một số quầy hàng rong hoặc địa điểm bán đồ ăn địa phương thuộc sở hữu của những người già và họ chỉ lấy tiền mặt. Nhưng đối với mọi thứ khác, tôi sử dụng một ứng dụng thanh toán trên điện thoại của mình", anh nói.
Trung tâm bán hàng rong là các khu ẩm thực ngoài trời với các quầy hàng bán các món ngon địa phương. Cho đến gần đây, những quầy hàng này thường chỉ thanh toán bằng tiền mặt, nhưng chính quyền địa phương đã và đang làm việc để số hóa các hoạt động kinh doanh này .
Trong khi Rollan đánh giá cao sự tiện lợi của việc không phải mang theo tiền xu và hóa đơn mọi lúc ở Singapore, cô nói rằng nếu mình trở lại Philippines, cô có thể sẽ quay lại sử dụng tiền mặt như thông thường.
"Các dịch vụ tài chính rất phân mảnh [ở Philippines], không giống như ở Singapore, nơi mọi người đều sử dụng các dịch vụ điện tử như PayNow và PayLah", cô nói. "Không dùng tiền mặt [ở Philippines] sẽ chỉ làm tăng chênh lệch thu nhập. Giáo dục kỹ thuật số và nhận thức cũng không có, chưa nói đến giáo dục cơ bản."
Trong khi nhiều người lạc quan về ý tưởng về một xã hội không tiền mặt, thì có những người khác, như Rollan, lo lắng rằng nó sẽ khiến một số cộng đồng bị tụt hậu. Chuyên gia tài chính tiêu dùng Erica Sandberg có trụ sở tại San Francisco cũng có cùng lo lắng như vậy.
"Việc tiến tới một xã hội hoàn toàn không dùng tiền mặt hoàn toàn để lại hậu quả không hề nhỏ. Không phải ai cũng có thẻ tín dụng, thẻ ghi nợ hoặc điện thoại thông minh được trang bị ví di động", Sandberg chia sẻ.
"Một chiếc ví vật lý nơi mà bạn cất các hóa đơn và sau đó thanh toán mọi thứ khi bạn sử dụng là một quá trình có tác động mạnh mẽ. Nó hữu hình", cô nói thêm. "Bạn có thể thấy tiền của mình biến mất khi bạn chi tiêu, vì vậy bạn có nhiều khả năng cẩn thận hơn."
Sandberg cũng cảnh báo rằng việc hoàn toàn không dùng tiền mặt có thể ảnh hưởng đến quyền tự do cá nhân và quyền riêng tư. "Có thể thực hiện một giao dịch mua không được theo dõi là điều quan trọng. Tiền mặt cung cấp khả năng thực hiện các giao dịch mà các nhà tiếp thị và các công ty khác không thể giám sát" , cô nói.
Nhưng những lo ngại về quyền riêng tư không phải lúc nào cũng dẫn đến việc người dùng hạn chế sử dụng công nghệ, đặc biệt là trong thời kỳ đại dịch, khi các giao dịch không tiếp xúc được ưu tiên hơn. Richard Hartung, giám đốc điều hành của công ty tư vấn tài chính Transcart có trụ sở tại Singapore, cho biết các giao dịch không dùng tiền mặt ở châu Á đang tăng lên, bất chấp các vấn đề về quyền riêng tư vì hầu hết mọi người đều ưu tiên sự tiện lợi.
"Thanh toán kỹ thuật số đã phát triển do ngày càng có nhiều lựa chọn, chi phí thanh toán kỹ thuật số thấp hơn và gần đây là do đại dịch đã đẩy nhanh quá trình số hóa", Hartung cho biết.
Ông cũng nói rằng mặc dù Trung Quốc đang đi trước phong trào ở châu Á, nhưng việc các nước khác không dùng tiền mặt chỉ là vấn đề thời gian.
"Các khu vực khác của châu Á sẽ bắt kịp. Ứng dụng tiện lợi sẽ trợ giúp nhiều. Chính phủ cũng hỗ trợ giúp đỡ. Sự đổi mới cũng mang tới các lợi ích. Nhưng số hóa giữa đại dịch COVID mới là động lực lớn nhất", ông nhận định.
Những xu hướng công nghệ đáng chú ý năm 2021 Công nghệ ắc quy và Bitcoin sẽ dẫn đầu xu thế năm 2021, cũng như nhận được nhiều sự tập trung từ giới đầu tư. Ngành công nghệ sẽ tiếp tục thu hút nhiều sự chú ý trong năm 2021, nhưng giới đầu tư cũng đang tìm đến những triển vọng mới, ngoài 5 đại gia ngành công nghệ và Tesla. Công ngh...