Vạn sự trên đời đều phải xét đến chữ duyên, gặp gỡ hay chia ly đều là sự đã an bài
Nhiều người băn khoăn rằng, tình cảm dễ dàng vậy sao ? Tại sao bên nhau yêu nhau đến tận 10 năm chẳng thể cưới vậy mà chỉ quen có vài tháng đã có thể kết hôn ?
Cuộc sống là vô thường, khó lường nhất chính là chuyện tình cảm . Có thể ngày hôm nay bạn vẫn còn cảm thấy hai người yêu nhau rất nhiều chẳng thể nào sống thiếu nhau được nhưng chỉ mai ngày kia thôi có thể vì 1 lý do nhỏ to nào đó mà 2 người quyết định không còn đi chung đường với nhau nữa.
Có nhiều cuộc tình kéo dài vài năm thậm chí là cả thập kỷ tưởng như sẽ có cái kết hạnh phúc nhất nhưng cuối cùng chúng ta lại trở thành “cố nhân” của nhau. Người ở ngoài nhìn vào sẽ thấy thật khó hiểu, đã yêu nhau lâu vậy rồi, chắc hẳn đã hiểu nhau, hy sinh vì nhau như vậy thế mà tại sao lại lỡ làng, lại quyết định chia xa? Nói bỏ, nói dứt là dứt là hết thật sao ? Vậy nhưng chỉ có người ở trong cuộc mới thật sự hiểu vấn đề của mối quan hệ này.
Tình yêu và hôn nhân thật sự là 2 thế giới tách biệt. Hôn nhân chắc chắn cần tình yêu nhưng không phải tình yêu nào cũng sẽ dẫn tới hôn nhân. Vì để đi đến được hôn nhân sẽ cần rất nhiều yếu tố khách quan lẫn chủ quan.
Cứ không phải yêu lâu là sẽ kết hôn và cũng không phải yêu vài tháng là không thể kết hôn . Thời gian là gia vị của tình yêu nhưng nó cũng chỉ là 1 loại gia vị để giúp món ăn tình yêu thêm mùi vị. Trải qua thời gian dài 2 người có thể hiểu nhau hơn, yêu nhau nhiều hơn nhưng cũng có người trải qua quãng thời gian yêu dài lại nhận ra rằng họ sinh ra có thể gặp nhau nhưng không phải là dành cho nhau.
1 tình yêu hạnh phúc để dẫn đến hôn nhân không chỉ phụ thuộc vào quãng thời gian dài hay ngắn mà còn phụ thuộc vào vô vàn yếu tố khác như gia đình, xã hội , sức khỏe , tiền bạc,… Đó là sự thực tế, là cuộc sống . Còn khi nhìn nó bằng cái tâm thì bạn nên biết rằng “vạn sự tùy duyên, gặp gỡ hay chia ly đều là sự đã an bài” của trời xanh.
Có 1 câu chuyện như thế này, sẽ giúp nhiều người có cái nhìn nhẹ nhàng, thanh thản hơn về tình yêu đôi lứa.
Có một anh chàng đau khổ vì bị người yêu bỏ đi lấy chồng, anh ta chán nản nên tìm lên chùa và hỏi 1 vị sư thầy:
- Tại sao con yêu cô ấy nhiều như thế mà cô ấy vẫn đi lấy người khác?
Thấy vậy, sư thầy mỉm cười và cho anh chàng xem qua một chiếc gương. Trong đó có cô gái đẹp khỏ a thân nằm chết bên đường.
Mọi người đi qua đều bỏ đi…
Chỉ có 1 anh chàng dừng lại nhưng cũng chỉ đắp cho cô gái ấy 1 cái áo rồi cũng bỏ đi.
Mãi sau có 1 chàng trai khác đến và đem xác cô gái đi chôn.
Sư thầy nhìn anh chàng và nói:
- Kiếp trước anh mới chỉ là người đắp áo cho cô ấy thôi. Còn người chồng cô ấy lấy bây giờ chính là người kiếp trước đã chôn cô ấy, đó chính là chữ nợ, anh chỉ có duyên với người con gái ấy thôi!
Con người khi gặp nhau, thích nhau rồi yêu nhau hoàn toàn không phải ngẫu nhiên đó là duyên phận là định mệnh. Phật dạy rằng, kiếp trước 500 lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được kiếp này một lần gặp thoáng qua. Thế nhưng, gặp nhau thì cần có duyên nhưng để ở bên nhau đến trọn kiếp con người thì phải có phận. Vậy nên, hãy trân trọng những gì mình đã và đang có, hãy bình tâm đón nhận mọi thứ, đừng oán đừng hận.
Bởi có thể khi rời xa người này chứng tỏ bạn đã trả hết nợ cho họ và người sau đây mới thực sự là người sẽ cùng đồng hành chia sẻ quãng đời còn lại với bạn. Họ sẽ yêu thương , trân trọng bạn hết thảy.
Khi đôi tay đã buông lơi, câu yêu cũ mèm cố cưỡng cầu cũng chỉ thấy toàn dối trá, lọc lừa
Có người nói buông tay đôi khi cũng là một dạng của hạnh phúc, và kết thúc chưa hẳn đã tồi tệ như chúng ta thường nghĩ. Khi đôi tay đã buông lơi, câu yêu cũ mèm cố cưỡng cầu cũng chỉ thấy toàn dối trá, lọc lừa.
Một ngày thức dậy, tôi đọc được đôi ba dòng vụn vặt về những cuộc chia ly. Ngẫm lại, sau những gì đã trải qua tôi rút ra được bài học, rằng dù yêu đến mấy nhưng một khi tim đã chất đầy bi thương thì hãy can đảm buông tay. Bởi nhiều lúc chọn rời đi cũng chính là giải thoát bản thân khỏi những nỗi buồn đau không điểm dừng.
Nếu ai nói tình yêu không cần can đảm thì có lẽ người ấy chưa từng trải qua những cảm xúc nồng nàn của trái tim chệch nhịp. Ngay từ khi bắt đầu thương nhớ một người là chúng ta đã can đảm để đối diện với niềm vui, nỗi buồn của thứ tình cảm khó đoán.
Ảnh minh họa
Ngày còn yêu ai mà không nuôi những mộng tưởng về cái kết đẹp như giấc mơ ngọt ngào. Ngày tình tan vỡ, ôm trái tim vụn vỡ thương đau, tôi không còn niềm tin trọn vẹn về những lời hứa của đàn ông. Sự lừa dối hiển hiện ngay trong những hứa hẹn, lời hứa thì có một nhưng lại dành cho hai người. Vậy hà cớ gì buộc tôi phải chấp nhận san sẻ tình cảm? Anh có quyền gì ép tôi phải sống cuộc đời như một đứa ngốc hết lòng với kẻ phản bội?
Bức tranh tình yêu sẽ chẳng còn có ý nghĩa gì nếu như chỉ có một người tô vẽ. Những ngày sau chia tay, tôi cào cấu nỗi nhớ, chặn ngang dòng nước mắt chực tuôn trào bất cứ lúc nào. Ở đời, điều gì càng sâu nặng càng bi ai, tình yêu chất đầy thương tổn lại càng dai dẳng, sâu thẳm nỗi đau. Vào thời khắc chúng ta buông tay nhau đi về hai phía ngược đường nghĩa là gạt đi những kỷ niệm của quá khứ, tựa như một cánh cửa tự nhiên khóa lại. Tôi tự nhủ, rốt cuộc đến cuối cùng tôi cũng đã có thể can đảm rời bỏ thứ tình cảm tưởng chừng khắc cốt ghi tâm.
Không sai khi nói rằng có những người đã buông tay là cả đời không tìm thấy. Tôi từng nghĩ rằng, chỉ cần chân thành thì rồi tình cảm sẽ được hồi đáp một cách xứng đáng. Nhưng mọi thứ trên đời không khó đoán bằng lòng người, và cứ thế chúng mình bình thản nói lời xa nhau.
Sau những nhớ thương nhạt dần theo thời gian, cứ dùng dằng mãi sẽ chỉ khiến cả hai thêm mệt mỏi, thế nên trả nhau về lại với tự do. Có người nói buông tay đôi khi cũng là một dạng của hạnh phúc, và kết thúc chưa hẳn đã tồi tệ như chúng ta thường nghĩ. Chuyện tình như thế, có lẽ đã đủ làm vừa lòng nhau, đủ để tôi hiểu rằng anh không phải là người cuối cùng đồng hành trên chặng đường ngày sau.
Buông tay thôi, hạnh phúc xưa cũ giờ chỉ còn là kỷ niệm. Tôi chấp nhận ghim vết cắt sâu hoắm, tựa như ly cà phê đã nguội ngắt dù cố hâm nóng lên thì đã đắng lại càng đắng hơn. Chỉ là đôi tay đã buông lơi, câu yêu cũ mèm cố cưỡng cầu cũng chỉ thấy toàn dối trá, lọc lừa.
Nói lời giã biệt một chuyện tình quả thực chẳng mấy dễ dàng, nhưng âu cũng là số phận an bài, lòng người đổi khác nên kẻ ở lại như tôi biết làm gì hơn. Cánh cửa cũ đóng khép lại để đón chờ những hạnh phúc đủ đầy hơn ở phía trước...
Em đã sẵn sàng, còn anh thì sao? Còn một tuần nữa là đến sinh nhật lần thứ 26 của em. Nếu có thể nhận được lời chúc từ anh thì còn gì tuyệt vời hơn nữa (cười). Mọi người thường nói câu: "Nhất dáng nhì da thứ ba khuôn mặt". Em may mắn sở hữu được hai cái đầu tiên. Còn cái cuối cùng em nghĩ để người đối diện...