U65 lấy vợ lần 2, tôi hối hận vì chọn bạn đời quá trẻ: Sống tiếp thì bất hòa nhưng cũng không muốn l.y hô.n
Thời gian trôi qua, chớp mắt tôi đã ngoài 60 tuổ.i. Sự ra đi của vợ cách đây 20 năm khiến tôi trở nên cô đơn.
Suốt thời gian qua, tôi đã học cách sống một mình. Nhưng sau khi con trai tôi lập gia đình và khởi nghiệp ở một thành phố lớn, cuộc sống cô độc dần khiến tôi chán nản. Tôi biết mình cần một người đồng hành trong những năm tuổ.i xế chiều. Vì vậy, tôi lấy hết can đảm và bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm bạn đời mới.
Năm 2023, tôi gặp Trần Hạnh. Cô ấy 47 tuổ.i, còn tôi thì đã 60. Chúng tôi nhanh chóng tìm thấy sự đồng điệu ở đối phương. Bất chấp lời bàn tán của mọi người và khoảng cách tuổ.i tác, chúng tôi kết hôn. Những ngày sau khi sống cùng Trần Hạnh, tôi đã có khoảng thời gian hạnh phúc, nhưng ngày qua ngày, một số mâu thuẫn tiềm ẩn dần lộ diện.
Tôi là một người đã có tuổ.i, ngoại hình không còn ưa nhìn, tâm trí thì ám ảnh sâu sắc về trách nhiệm gia đình. Tôi thường nhớ về quá khứ, khi vợ cũ đảm trách việc nhà. Vì vậy, khi Trần Hạnh bước vào cuộc đời tôi, tôi hy vọng cô ấy có thể tiếp tục nhận trách nhiệm đó.
Tuy nhiên, cô ấy lại có tư tưởng của người phụ nữ hiện đại. Trần Hạnh thích đi du lịch, thích đọc sách và mong muốn tìm được niềm hạnh phúc nho nhỏ cho riêng mình trong cuộc sống bận rộn. Việc nhà dường như chỉ là một phần cuộc sống của cô chứ không phải tất cả. Cô ấy muốn chúng tôi chia sẻ gánh nặng thay vì để cô ấy một mình. Những khác biệt về quan niệm như vậy dần khiến chúng tôi có khoảng cách.
Video đang HOT
Con trai tôi thì giữ khoảng cách với mẹ kế. Thằng bé lo lắng rằng tôi sẽ cô đơn trong những năm cuối đời, vì vậy không ngăn cản cuộc hôn nhân. Một lần, con trai vô tình nhìn thấy một số bức ảnh chụp hàng xa xỉ được Trần Hạnh chia sẻ trên mạng xã hội, thằng bé nghi ngờ rằng cô ấy mong muốn cùng tôi đi hết quãng đời còn lại hay có mưu đồ khác? Những hoài nghi này âm thầm mở ra một vết nứt sâu thẳm giữa chúng tôi.
Thời gian trôi qua, thói quen tiêu dùng của Trần Hạnh càng lộ rõ. Sự theo đuổi và thích hưởng thụ của cô ấy đã khiến lương hưu và số tiề.n tiết kiệm tích lũy bao năm của tôi vơi bớt. Một ngày nọ, tôi cần tiề.n gấp để chữa bệnh. Khi mở tài khoản ngân hàng, tôi nhận ra số dư sắp hết. Lúc đó, sự tức giận và bất lực dâng lên trong lòng. Cuộc bất hòa giữa chúng tôi vì thế đã đạt đến đỉnh điểm.
Cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi, chỉ trích: “Ông chưa bao giờ thực sự tin tưởng tôi. Tôi chán sống như thế này rồi.” Bức tường niềm tin vốn đã mong manh đã sụp đổ.
Tôi chế.t lặng tại chỗ, trong lòng có nhiều cảm xúc lẫn lộn. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sự lo lắng, bất an của mình lại trở thành biểu hiện thiếu tin tưởng trong mắt cô ấy. Tôi cố gắng giải thích nhưng không còn sức lực.
Sự bàn tán, cái nhìn tò mò từ những người hàng xóm, những lời thì thầm sau lưng của người thân, bạn bè và những lời nhận xét không thân thiện khiến mối quan hệ vốn đã căng thẳng càng trở nên bế tắc. Tôi cảm thấy như thể mình bị cô lập, không có phương hướng hay hy vọng.
Tôi bắt đầu suy ngẫm và đặt câu hỏi về lựa chọn của mình. Trần Hạnh có thực sự là người có thể cùng tôi đi hết quãng đời còn lại không? Hay tôi đã quyết định sai lầm vì sự vội vàng của bản thân?
Nhưng mỗi khi ý nghĩ này lướt qua tâm trí, tôi lập tức xuất hiện một nỗi sợ hãi khác. L.y hô.n là điều tôi không mong muốn. Tôi sợ sự cô đơn, sợ những ngày không ai quan tâm đến mình hay không có ai bên cạnh. Tôi sợ mình sống trong nỗi cô đơn vô tận cho đến cuối đời. Bên cạnh đó, tôi cũng sợ lời đàm tiếu của người đời.
Kết quả là tôi rơi vào những mâu thuẫn và đấu tranh. Một mặt tôi muốn tìm lại cuộc sống tự do tự tại như xưa; mặt khác tôi sợ phải đối mặt với hậu quả của việc l.y hô.n. Tôi lưỡng lự giữa hai thái cực này và không thể thoát ra được.
Chỉ mới một tháng mà tôi đã thấm thía cảnh chồng già vợ trẻ và hối hận tột cùng
Được chồng thương yêu, chiều chuộng từng chút một nhưng tôi luôn cảm thấy chán nản, hối hận.
Tôi năm nay 28 tuổ.i, có ngoại hình xinh đẹp, giọng nói thu hút. Tôi làm MC trong các chương trình tiệc cưới ở nhà hàng và nhận được sự theo đuổi của nhiều chàng trai. Tuy nhiên, tôi lại phải lòng anh - một người đàn ông lớn hơn mình 27 tuổ.i, trạc tuổ.i với bố tôi. Lúc đầu quen nhau, chúng tôi xưng hô là chú - cháu. Nhưng rồi tôi bị sự chững chạc, từng trải, thâm trầm của anh hấp dẫn đến mức không thoát ra được. Lúc nào tôi cũng nghĩ về anh, nhớ đến anh. Tôi cũng nhận ra, anh có tình cảm với mình nhưng vì khoảng cách tuổ.i tác, chúng tôi cứ chần chừ, không dám thổ lộ cho đối phương biết.
Cho đến một lần, tôi bị ta.i nạ.n xe máy, dù chỉ bị trầy xước nhẹ thôi nhưng anh rất lo lắng. Anh đưa tôi đi khám ở bệnh viện quốc tế, lo thuố.c thang cho tôi vì sợ tôi sẽ để lại sẹo. Sự quan tâm của anh đã khiến tôi thật sự cảm động. Chúng tôi chính thức trở thành một cặp sau sự việc đó. Nhưng để có thể đường hoàng đến với nhau, chúng tôi cũng trải qua rất nhiều chông gai. Đầu tiên là sự phản đối mạnh mẽ từ gia đình tôi và các con của chồng. Sau đó là chuyện vợ cũ anh gây khó dễ vì giữa họ vẫn còn liên đới nhiều đến tài sản chung. Cuối cùng, tình yêu của chúng tôi cũng chiến thắng.
Vợ chồng không đồng điệu khiến tôi chán chường. (Ảnh minh họa)
Để bù đắp những thiệt thòi cho tôi, chồng đã tổ chức một đám cưới hoành tráng, mời bạn bè doanh nhân của anh đến dự. Nhưng rồi đêm tân hôn, anh khiến tôi hụt hẫng. Vì đã lớn tuổ.i, anh không còn phong độ nữa, chuyện giường chiếu cũng ít ỏi và qua loa cho có. Trong khi tôi đang ở độ tuổ.i trẻ trung, sung sức thì chồng lại ở bên dốc cuộc đời mất rồi.
Sự lệch pha "chuyện tế nhị" khiến tôi chán nản dù vẫn còn yêu chồng. Tuy nhiên, tôi cũng không thể "mặt dày" mà nói ra cho chồng biết, chỉ đành giả vờ thỏa mãn mỗi khi gần gũi. Tôi biết, chuyện vợ chồng không phải là điều tiên quyết để giữ lửa hạnh phúc, nhưng vẫn là điều kiện cần thiết. Nếu chồng cứ thế này mãi, tôi không biết mình có thực sự hạnh phúc không? Có cách nào để cải thiện vấn đề này mà chồng không bị tự ái, mất lòng tự trọng không?
Sợ mất vợ, chồng bắt tôi phải nghỉ việc Chuyện giữa tôi với đồng nghiệp chẳng có gì là to tát. Thế mà chồng lại làm ầm ĩ. Ảnh minh họa Ngày chồng ngỏ lời cầu hôn, tôi tìm mọi cách từ chối nhưng bị gia đình ép quá nên đành phải cưới. Bởi anh hơn tôi 14 tuổ.i, khoảng cách tuổ.i tác quá lớn khiến quan điểm sống không hợp nhau....