Ừ thì, thương nhau để đó…
Co thư tinh cam đên thi li tri ngăn ma đi thi con tim lai ngoanh nhin nhau. Cư cât mai trong tim thi du trăm năm vân se ven nguyên như thuơ đâu, mim cươi rôi đương ai nây bươc. Ừ thi cô tự nhủ với lòng “ thương nhau đê đo” nghe chưa?
Cô gặp lại anh vào buổi tối của những ngày đầu xuân. Mùa xuân năm nay mưa rả rích chẳng nguôi, mưa kéo theo từng đợt gió lạnh phương nào ùa về như buốt thấu tim. Cô gặp lại anh cũng là lúc con tim vừa vắt tàn sức để gượng dậy sau cuộc tình tan vỡ – cuộc tình mà cô đã đặt trọn niềm tin để có cái kết đẹp cho cuộc đời mình.
Là vừa nhìn qua anh đã hiểu tâm trạng cô lúc này không ổn, thì là không ổn, nhưng lâu rồi chắc có lẽ anh cứ nghĩ cô vẫn đang hạnh phúc với sự lựa chọn của mình nếu không gặp cô ngày hôm nay. Cô đang không còn được tỉnh táo, chẳng nhớ nữa, cô đã uống, một vài ly gì đấy như mọi hôm. Cô ngập ngừng nhìn vào mắt anh, rồi như quán tính từ đâu thốt ra cô bảo “Em chẳng tin vào con trai nữa đâu”. Anh cứ nhìn, vẫn ánh mắt ấy, nhẹ nhàng sâu lắng, chỉ vậy thôi rất nhẹ nhàng “Là ngày xưa em đã chọn sai người thôi”.
Tim cô thắt lại, cô – một cô gái kiêu kì, tự tin, bướng bỉnh chưa hề biết chịu thua, chính vì thế sẽ chẳng bao giờ cô nhận rằng mình đã sai điều gì. Nhưng rõ ràng những lời anh vừa nói, cứ như thể chạm vào đáy lòng cô, ngập ngừng, im lặng một hồi lâu, cô nhìn anh rồi cười trừ bước đi. Là trong lúc đó tim cô đang khóc đấy. Anh hiểu mà đúng không?
Một buổi sáng nọ cô nhận được cuộc điện thoại lạ, là anh, anh hẹn cô cà phê. Trong một đêm dài vừa khóc như bao đêm nào, cô vội thức tỉnh nhờ cuộc điện thoại của anh, đầu tóc bù xù cũng vội tạm ổn theo cái cách cô nghĩ. Cô điềm tĩnh bước đến ngồi cạnh anh, cô chưa bao giờ muốn anh thấy bộ dạng cô lúc này. Nhưng có lẽ dù che giấu cỡ nào anh cũng hiểu người con gái ấy từ trước đến giờ chưa bao giờ mạnh mẽ trong mắt anh. Một vài câu hỏi chuyện vu vơ về tình yêu về cuộc sống, cô cũng chẳng giấu gì anh vì giữa hai ta cũng chẳng có gì để phải giấu. Ly lipton nóng vừa cạn cũng là lúc trời đổ mưa to, rồi quay lưng đường ai nấy bước.
Cô đã nghĩ về anh, một chút thoáng qua trong đầu, cô tự cười chính mình rồi tiếp tục chìm vào cuộc sống của kẻ cô đơn.
Video đang HOT
Hôm nay cô buồn, cô chẳng biết cô đã viết gì trên facebook nữa, mà cô đang đau đấy, nỗi đau thể xác lẫn tinh thần, thỉnh thoảng cô lại thế, nhường ấy năm gắn bó, một người con gái giàu tình cảm như cô sẽ chẳng thể nào quên được. Cô nhận được inbox của anh, tự nhiên cô cảm thấy vui nhưng cô không vội đọc xem anh nói gì, một hồi lâu cô lấy đủ bình tĩnh, à thì ra anh lại hẹn cô cà phê. Rồi ngắn gọn kết thúc “Ngủ sớm đi”
Là anh đang quan tâm cô, hay thương hại cho một người đã từng là người thương?
Anh là ai? Là mối tình của cô thời học trò, tình yêu lúc đó đẹp lắm. Bao năm rồi anh vẫn kiểu quan tâm đó, lạnh lùng nhưng ấm áp. Chẳng nói nhiều chẳng làm nhiều nhưng đủ để cho những ai hiểu anh biết được. Tình yêu cái thời cắp xách đến trường với bao nhiêu suy nghĩ trẻ con ngốc ngếch, rồi cô xa anh, chỉ vì anh như cách cô nói “chẳng bao giờ thương cô một cách nhiệt tình”. Và với ai anh cũng thế, thương thì cứ để đó, để đợi khi anh có thể lo được cho người mình thương, hay khi anh chắc chắn một điều anh sẽ đi cùng người đó đến hết cuộc đời anh mới bắt tay vào yêu đúng nghĩa.
Hôm nay không là cà phê mà là vài ba ly tâm sự chuyện đời, cô lại nghe được câu ấy, câu nói cô vẫn nhớ từ xưa đến giờ, thỉnh thoảng anh lại bảo, thời đó anh thương cô nhiều lắm.
Ừ thì cũng là thời đó, mọi thứ đâu thế quay lại, hay nếu có thể quay lại thì cái cách hai ta đón nhận tình yêu vẫn thế. Vẫn là người thương đi vút qua đời nhau, đẹp chớp nhoáng và mơ mộng mãi về mối tình dang dở. Anh sống rất lí trí, lí trí đến mức chẳng bao giờ tự thả lòng mình cho cảm xúc. Ngần ấy năm anh đã trải qua bao nhiêu cuộc tình cũng chỉ là thoáng qua rồi vội tắt, còn cô, môt cô gái vừa dứt khỏi một mối tình sâu đậm, sự tan vỡ và tuyệ.t vọn.g.
Cô cần anh chứ, hơn ai hết lúc này cô cần anh chỉ đơn thuần như một người bạn cũng đủ làm cô vui, đủ làm cô bớt chênh vênh gục ngã. Nhưng cô cũng là một người sống rất lí trí, cô vẫn còn cái “tôi” khá lớn, gọi điện mời anh café hay inbox trước vài ba câu, cô không thể làm được. Cô chẳng còn tự tin để làm điều đó, cô cũng chẳng muốn anh bận lòng, cô giờ đây đâu còn là cô gái của gần 10 năm về trước. Cô đã mang nhiều vết sẹo trong tim và những vết nứt trong tâm hồn mà có lẽ, rất lâu về sau này mới có thể hàn gắn được. Cô không còn bồng bột, ngây thơ, cả nụ cười cũng hằn in nhiều nước mắt. Dù là thương hay thương hại xin hãy để chúng ngủ yên!
Cô làm gì đây? Tựa vào vai anh một chốc rồi bảo rằng &’ Thế giới này làm em mệt mỏi quá, anh cứ để yên đó một phút thôi, như cái thời hai đứa tựa nhau thế này mà nụ cười chẳng vướng bận sự đời, rồi em sẽ lại mạnh mẽ và bước đi” Để làm gì, để được một lần yếu đuối trước anh sao? Tỉnh lại đi cô gái, cố lên, rồi cũng sẽ ổn thôi.
Co thư tinh cam đên thi li tri ngăn ma đi thi con tim lai ngoanh nhin nhau. Cư cât mai trong tim thi du trăm năm vân se ven nguyên như thuơ đâu, mim cươi rôi đương ai nây bươc. Đó là mối tình giữa anh và cô.
Ừ thì “thương nhau đê đo” nghe anh?
Theo PNO
Chồng đòi l.y hô.n khi biết tôi đã từng sống thử
Tuổ.i thanh xuân bồng bột, tôi sống thử khi chưa làm đám cưới và bây giờ tôi đang phải trả giá cho những sai lầm đó...
(Ảnh minh họa)
Ngày còn sinh viên, tôi yêu một bạn cùng lớp đại học, và chúng tôi đã sống thử với nhau hơn 1 năm. Sau khi ra trường, cảm thấy tình cảm hai đứa đã không còn nhưa xưa, người ấy thay lòng đổi dạ nên tôi quyết định chia tay với anh, mang theo ân hận vì một thời lầm lỗi.
Đi làm, tôi gặp và yêu chồng tôi bây giờ, nhưng chưa bao giờ hết ám ảnh về những năm tháng đã sống thử với người cũ.
Khi còn yêu, chồng cũ đã nhiều lần hỏi tôi về quá khứ, nhưng tôi toàn giấu giếm anh, tôi chỉ nói với anh đã đi quá giới hạn với tình yêu đầu, chứ không nói đã từng sống thử như vợ chồng với người yêu. Vì tôi sợ, khi biết chuyện anh sẽ co.i thườn.g, sẽ không còn yêu thương và tôn trọng tôi nữa. Trong khi, tôi lại rất yêu anh và lúc nào cũng lo sợ mất anh.
Chúng tôi làm đám cưới sau 2 năm quen và yêu nhau, chồng là một người đàn ông tốt, hết lòng với vợ con và gia đình, anh thương vợ và chẳng quản ngại khó khăn, chỉ mong tôi hạnh phúc và vui vẻ.
Tôi rất biết ơn chồng vì điều đó, nên lại càng muốn chôn chặt quá khứ của mình. Nhưng cái kim trong bọc, lâu ngày cũng lòi ra, không biết ai nói đến tai anh chuyện tôi đã từng sống thử, nên anh tra khảo tôi và tôi đã thừa nhận điều đó, vì biết không thể giấu giếm được anh.
Chúng tôi đã cưới nhau được 3 năm và có với nhau 1 đứa con 2 tuổ.i, nhưng chồng vẫn không chấp nhận được chuyện tôi đã từng sống thử trước đây. Anh nói, nếu tôi chỉ đi quá giới hạn thì anh còn chấp nhận được, còn sống thử khi chưa đăng ký kết hôn, khi chưa làm vợ họ thì không còn gì để nói. Anh không chấp nhận được một người phụ nữ sống buông thả như tôi.
Tôi biết mình sai, đã nhiều lần xin lỗi anh, mong anh nghĩ lại vì con, nhưng anh không chấp nhận mà vẫn cương quyết viết đơn l.y hô.n đòi tôi phải ký. Gia đình hai bên chưa biết chuyện của chúng tôi, vì hai vợ chồng cũng không nói cho ai biết.
Chồng nói, khi thủ tục l.y hô.n hoàn tất, có nói hết mọi lý do cho cả hai bên gia đình hay không thì tùy tôi quyết định.
Chồng cương quyết lắm, tôi có cảm giác cánh cửa hạnh phúc đang đóng sập lại trước mặt mình. Sai lầm trong quá khứ và tôi phải trả giá cả bằng hiện tại và tương lai.
Theo Afamily
Mạnh mẽ lên nhé, những tâm hồn tổn thương! Đôi khi vân tư hoi sau nhưng vâp nga, sau tât ca bông bôt cua tuôi tre, sau nhưng ngay thang thanh xuân ta phi hoai rôi cuôc đơi se đi vê đâu. Đa co nhiêu luc cam thây nan long... Co le thât bai không co gi la ghê gơm. Ai cung it nhât môt lân hut hâng va đôi măt vơi...