Trót trao thân cho người đàn ông bạc bẽo
Anh vẫn tiếp tục lừa dối tôi, vẫn tiếp tục liên lạc và ngọt ngào với người con gái ấy.
Một trái tim đau, một tình yêu tan vỡ… nhưng còn may mắn hơn gấp bội, khi mình trao gửi cuộc đời mình cho một người đàn ông bạc bẽo, dối trá.
Sau khi đọc bài viết “Cuộc tình cay đắng” đăng trên chuyên mục Tâm sự, tôi đã rất cảm thông với cô gái trong bài viết ấy. Tôi có thể hiểu được tâm trạng của cô ấy, bởi lẽ tôi cũng là người bị phản bội. Nhưng dù sao đi nữa, tôi cũng mong bạn không phải bi lụy, làm khổ bản thân mình nữa… vì tôi tin “gieo nhân nào” ắt hẳn sẽ “gặt quả ấy”!
Tôi với Mạnh yêu nhau, đến 14/11 năm nay là tròn 3 năm. Thời gian không quá dài cho một tình yêu nhưng cũng chẳng phải ít để hiểu về một con người. Chúng tôi yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, khi hai đứa vô tình gặp nhau tưởng chừng như định mệnh. Mạnh ít nói, trầm tính và học hơn tôi một khóa. Có lẽ sự nông nổi đã khiến tôi vấp ngã ngay từ khi tôi bước chân vào giảng đường. Nông nổi vì đã không tìm hiểu kỹ về nhau trước khi nhận lời yêu. Nông nổi vì không kìm nén được những xúc cảm trong cảnh xa gia đình… để rồi tình yêu của hai người đến rất nhanh.
Những ngày mới bắt đầu tình yêu, tôi ngập tràn trong nhớ nhung, hạnh phúc. Tôi còn cảm thấy thật may mắn khi tìm thấy một người biết quan tâm, chăm sóc mình nhiều đến thế! Nhưng sau này tôi mới hiểu ra rằng tôi đã quan tâm, chăm sóc anh nhiều gấp bội phần như thế. Chúng tôi thường ngồi bên nhau tâm sự đến khuya… và rồi, chuyện gì đã đến cũng phải đến. Vào một đêm thanh vắng, hai đứa ngồi tỉ tê tâm sự với nhau bao nhiêu chuyện trong cuộc sống… và rồi, chúng tôi đã yêu thương, quấn riết lấy nhau. Khi không kiềm chế được những cảm xúc đang chảy trong lồng ngực thiếu nữ tuổi hai mươi, tôi đã dâng hiến cho anh cái quý giá nhất của người con gái. Nhưng… đau đớn hơn cả là tôi đã dự cảm được những chuyện bất hạnh sẽ xảy ra sau những chuỗi ngày tôi mải mê chìm đắm trong tình yêu mù quáng ấy.
Tình yêu Mạnh dành cho tôi ngày một phai nhạt đi. Tôi cảm thấy như thế nhưng lại tự tìm ra cho tôi, cho Mạnh những lý do rất có lý để giả thích cho sự thờ ơ lạnh nhạt đó. Đôi khi tôi nghĩ, Mạnh không còn quan tâm tôi như trước kia vì bây giờ, anh còn có nhiều mối quan hệ xung quanh, không đơn giản là quan hệ bạn bè như còn sinh viên. Và có thể vì tôi đã thể hiện hết mình cho anh thấy nên nhàm chán và không còn hứng thú để tìm hiểu nữa.
Mạnh ham mê bài bạc, lô đề, cá độ… Mặc dù tôi đã khuyên nhủ, can ngăn nhưng anh vẫn giấu tôi để đàn đúm chơi bời với bạn bè. Rồi khi biết được sự thật, tôi đã nhẹ nhàng chuyện trò với anh” Bố mẹ trong quê không biết được cuộc sống của anh ở Hà Nội như thế này. Nếu biết, chắc chắn bố mẹ sẽ buồn lắm đấy! Ở đây chỉ mỗi mình em biết, mỗi mình em khuyên ngăn anh… vậy mà anh không nghe em thì sẽ chẳng ai quan tâm, giúp đỡ anh nữa đâu. Bạn bè họ cũng chỉ là xã giao, vu vơ thôi… họ không thể nào đi sâu vào cuộc sống của anh như vậy được”. Hôm ấy, Mạnh đã rưng rưng nước mắt khi nghe những lời từ ruột gan tôi. Tôi biết anh hiểu tấm chân tình của tôi và cảm động khi nhận được sự quan tâm, yêu thương của tôi như thế nào… Lúc đó, nhìn những giọt nước mắt chảy trên khóe mi anh, tôi đã rất hạnh phúc.
Những ngày mới bắt đầu tình yêu, tôi ngập tràn trong nhớ nhung, hạnh phúc.
Video đang HOT
Tôi thấy anh đã thay đổi rõ rệt. Tôi thực sự vui mừng vì tôi có thể giúp anh thay đổi suy nghĩ và hành động của mình. Tôi yêu anh, tôi chấp nhận tất cả những thói hư, tật xấu của anh… Tôi nghĩ sẽ chẳng có ai hoàn hảo trên cuộc đời này nên tôi sẽ ở bên cạnh anh, san sẻ, lo lắng, chăm sóc cho anh… dù tình cảm anh dành cho tôi đã nhạt nhòa so với lúc trước.
Thời gian cứ thế trôi qua, tôi và anh cũng đôi lần nói chuyện chia tay. Mỗi lần như thế, cả hai đều ngập tràn trong nước mắt. Sau những khóc lóc, tủi hờn, giận dỗi… chúng tôi lại quay lại với nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tôi cố gắng gần gũi, động viên, chia sớt với anh những khó khăn trong công việc, đồng thời cũng làm mới tình yêu của mình… nhưng tất cả đã vỡ òa khi tôi phát hiện ra trong chuyện tình yêu của chúng tôi đã có người thứ ba.
Tôi thấy có một số điện thoại mới luôn xuất hiện trong máy anh. Khi có tôi bên cạnh, anh không nghe máy, cũng không nhắn tin lại cho người ấy. Tình trạng ấy cứ xuất hiện mỗi ngày một nhiều thêm… khiến tôi không khỏi nghi ngờ anh có người con gái khác. Khi tôi tình cờ đọc được những dòng chữ người ta nhắn cho anh với những lời lẽ hạnh phúc, ngọt ngào… tim tôi quặn lên đau đớn. Tôi không ngờ linh tính mách bảo lại có thể đúng như thế? Không ngờ người đàn ông suốt ngày ở bên tôi lại có bóng hình người con gái khác?
Tôi đã hỏi anh về tin nhắn ấy, anh chỉ cười và giải thích rằng “Chỉ là tán chuyện vớ vẩn, linh tinh thôi. Em đừng nghĩ lung tung nhé!”. Bạn thân tôi cũng khuyên tôi phải tin anh ấy, hơn nữa, cô gái kia ở Tuy Hòa, cách Hà Nội tới cả nghìn km… Cũng vì những lý do đó đã giúp tôi bình tâm trở lại. Tôi đã dần dần lấy lại được lòng tin của anh, và tôi vẫn quan tâm, chăm lo anh như chưa có bất cứ một chuyện gì xảy ra…
Mạnh tỏ ra rất hối lỗi khi phản bội tôi… Nhưng điều đó không khiến người đàn ông ham mê chinh chiến như anh ngừng lại. Anh vẫn tiếp tục lừa dối tôi, vẫn tiếp tục liên lạc và ngọt ngào với người con gái ấy.
Một trái tim đau, một tình yêu tan vỡ…
Một hôm, khi tôi đến nhà anh chơi, anh ngủ quên và vứt chỏng chơ điện thoại dưới nền nhà. Tôi tò mò lấy máy anh và xem tin nhắn… và tôi đã sững sờ khi những tin nhắn yêu thương, gần gũi lại ngập đầy trong máy anh. Tôi như muốn ngã quỵ khi đọc được hết những dòng tin nhắn đó. Tôi cần một lời giải thích, tôi muốn có sự rõ ràng, tôi căm thù sự dối trá và giả tạo trong tình yêu, tôi không thể nào chấp nhận được một con người bạc bẽo, hai mặt như thế… Thế nhưng, Mạnh vẫn khăng khăng từ chối, vẫn nói rằng “đó chỉ là trêu đùa cho vui mà thôi”… Đến nước này, tôi quyết định gọi điện cho cô gái ấy để biết thực hư như thế nào! Và… một lần nữa, tôi lại như chết lặng đi khi biết rằng hai người họ đã hẹn hò nhau rất nhiều lần. Anh đã nói dối tôi đi công tác ở các tỉnh lân cận… nhưng thực ra anh đã vào Tuy Hòa thăm cô ấy và cô ta cũng không ít lần ra đây chơi với anh… Vậy mà bao nhiêu tháng qua, tôi vẫn ngốc nghếch tin rằng anh yêu tôi, anh luôn cố gắng sắp xếp công việc và thời gian để ở bên tôi!
Giờ đây, sao tôi thấy khinh bỉ, ghê tởm người đàn ông tôi đã từng đầu ấp tay gối như thế! Dù trái tim tôi đớn đau, tan nát, dù tôi đã mất đi sự trắng trong của người con gái, dù không có được tình yêu trọn vẹn, chân thành… nhưng tôi vẫn quyết định ra đi, vẫn để anh ta được hạnh phúc, vui vầy bên người mới. Khi chia tay, tôi chỉ nói với anh một câu rằng: “Tôi nhường anh cho cô gái ấy… vì anh không còn xứng đáng với tình yêu của tôi nữa”.
Thế là hết! Một trái tim đau, một tình yêu tan vỡ… nhưng còn may mắn hơn gấp bội, khi mình trao gửi cuộc đời mình cho một người đàn ông bạc bẽo, dối trá.
Ha328 (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Ghê tởm người đàn ông tham lam dối trá
Tôi như con thiêu thân lao vào tình yêu với anh bất chấp cả sự phản đối của bố mẹ... (Ảnh minh họa)
Tôi là người đàn bà đã có 1 đời chồng và 1 cậu con trai đáng yêu, anh đến với tôi khi con tôi mới được 5 tuổi...
Khi đó tôi vừa mới chia tay với chồng cũ. Gặp anh tôi đã từng nghĩ chúng tôi là một cặp trời sinh, anh đã từng an ủi tôi rằng "cho dù bố mẹ anh phản đối nhưng tình yêu anh dành cho tôi mới là tất cả".
Anh thua tôi 2 tuổi, lại chưa có gia đình, gia đình anh cũng có của ăn của để ở Nam Định. Anh làm cùng công ty với tôi nên những gì về tôi, chuyện gia đình của tôi anh đều hiểu. Chúng tôi sống với nhau như vợ chồng cho dù gia đình anh phản đối, mà bố mẹ tôi cũng phản đối. Bố mẹ tôi không đồng ý vì nói trước đây anh có rất nhiều mối tình ở Nam Định, có người còn có con với anh nhưng anh đã phụ bạc người ta để đến với tôi nên cô bé đó phải bỏ đứa bé.
Tôi như con thiêu thân lao vào tình yêu với anh bất chấp cả sự phản đối của bố mẹ, trong tôi chỉ có suy nghĩ là anh yêu tôi như thế là đủ. Chúng tôi yêu nhau 3 năm, sau đó đã nhiều lần bạn bè anh nhắc nhở tôi về sự chung thủy của anh. Nhưng tôi không hiểu, tôi luôn biện minh cho những hành động của anh để rồi khi anh đi công tác về anh lại an ủi tôi, chúng tôi lại lao vào nhau như những con thiêu thân không sợ chết.
Trong thâm tâm tôi luôn coi anh là người chồng của mình. Chúng tôi cũng như những cặp vợ chồng khác cũng giận hờn, cũng yêu thương. Tôi mong có thêm con và anh cũng luôn mong tôi đẻ con cho anh, anh luôn nói thích có con với tôi. Khi biết mình có thai thì lúc đó tôi lại bị sốt, có lẽ đó là số trời, tôi đã không giữ được đứa bé, tôi đã rất buồn và anh cũng vậy.
Rồi 1 hôm có 1 cô gái gọi điện đến cho tôi nói là cô ta và anh sắp kết hôn, bố mẹ anh đã nói chuyện với bố mẹ cô ta và cuối năm họ sẽ cưới. Tôi nghe mà như có sét đánh ngang tai, tôi đã hận anh, rất hận, tôi hận vì anh đã không thẳng thắn nói với tôi mà phải để cho P (cô gái đó tên P) nói chuyện đó với tôi. Tôi hận vì ngày hôm qua anh còn nhắn tin cho tôi là "anh yêu mèo nhiều lắm, nhớ em nhiều lắm", vậy mà hôm nay tôi lại nghe được tin P nói thế, tôi hận, tôi đã khóc, khóc vì thương mình, khóc vì bị lừa dối. Tôi đã cầu mong cho anh không có hạnh phúc. Tôi đã nói với P là rồi cô sẽ hối hận, 1 năm nữa thôi, vì tôi quá hiểu anh, anh yêu tôi nhưng anh hèn nhát và tham lam.
Cuối năm đã đến, anh lấy vợ trong sự đau khổ của tôi, trong sự hân hoan của thằng đàn ông tham lam. Chúng tôi vẫn cùng làm chung công ty nhưng tôi không gặp anh, không nói chuyện trong khi anh vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra. Có lẽ anh cũng hiểu tôi cũng rất yêu anh, tôi là người không dễ gì thay đổi để yêu người đàn ông khác.
Năm 2007 chúng tôi lại tình cờ gặp nhau trong 1 chuyến đi công tác, anh nhìn tôi ngỡ ngàng và bị cuốn hút vào tôi. Tôi bây giờ là người phụ nữ tự tin, tôi đã lập được công ty riêng, anh ngồi hàng giờ nghe tôi nói, đêm anh đòi sang phòng tôi để mang sữa cho tôi uống, anh vẫn chăm sóc tôi như vậy. Sự hận thù trong tôi trỗi dậy, tôi phải chứng tỏ cho P biết nó chỉ lấy được cái xác chứ không lấy được tâm hồn anh.
Tôi biết anh luôn là người "dối trá điêu luyện", tôi biết bản chất của anh không bao giờ thay đổi... (Ảnh minh họa)
Anh kể nhiều đêm anh thức giấc nhớ đến tôi, rằng anh lấy vợ vì tôi, vì tính tôi hay giận. Chúng tôi đã có những đêm, những ngày thật đẹp. Tôi mong P biết chuyện 2 chúng tôi và điều tôi mong thành hiện thực, P như phát điên lên vì biết chúng tôi đang ở bên nhau. Rồi cái gì đến phải đến, anh ngẩn ngơ vì tôi trong khi về với vợ. Trong lòng tôi dâng tràn một cảm giác hoan hỉ. Anh đã từng nói với P trước mặt tôi là anh chọn tôi, người anh yêu là tôi. Nhưng tôi biết P cũng chỉ là trạm trú chân của anh, không có ai cơm nước cho anh thì anh phải kiếm một người đó thôi. Chuyện chúng tôi làm ầm ỹ cơ quan, một lần nữa lại vì chuyện tình ái mà cơ quan bị "sốc".
Trước đây anh phải chuyển công ty vì quan hệ với 1 bà chị có chồng và bị chồng người ta chém vào đầu, vai tới giờ vẫn còn sẹo. Khi anh li dị vợ, chúng tôi lại quay lại với nhau. Nhưng cứ những lần gần anh tôi thấy mình đều bị viêm nặng, tôi biết anh không chỉ có riêng tôi mà còn có nhiều người khác. Một người bạn nói, tôi cần phải thử anh vì anh quá khéo, quá khéo để che đậy mọi chuyện. Chúng tôi giận nhau, anh vẫn khéo như vậy, cứ ban ngày anh chat với tôi, nhắn nhủ những lời yêu thương, rồi anh nói "mình có con đi em", tôi để ý thấy anh nhắn cho tôi chỉ ban ngày thôi, tối thì anh lại không nhắn. Linh tính cho tôi biết anh lại đang giấu tôi điều gì đó, tôi hứa với mình sẽ tìm ra sự thật.
Sự thật để hiểu anh, hiểu bản chất của anh. Đã nhiều lần tôi nói với anh là nếu có bạn thì cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ rút lui. Nhưng có lẽ vì tham lam và không muốn mất tôi nên anh luôn chối. Hôm qua anh mời tôi sáng nay đi ăn sáng, uống cà phê, anh nói chuyện đăng ký kết hôn, chuyện sinh con với tôi. Tối qua tôi gọi điện cho anh nhưng anh nghe máy khác mọi khi. Linh tính cho tôi biết có người con gái ở bên cạnh.
Sáng nay, tôi qua nhà anh từ sớm, khi anh ra khỏi nhà tôi đã bấm chuông. 1 cô gái từ phòng ngủ của anh bước ra, căn phòng đó chúng tôi đã có với nhau biết bao nhiêu kỷ niệm, căn phòng đó đã từng làm bao nhiêu người phụ nữ có thai, đã từng quan hệ biết bao nhiêu phụ nữ. Tôi không ngạc nhiên nhưng tôi thấy khinh anh, khinh vì sự hèn nhát, khinh vì lòng tham của anh là vô bờ bến, khinh vì đứa con gái kia hám lợi nên đến nhà ngủ với anh, khinh vì đạo đức của anh không tốt.
Tôi biết anh luôn là người "dối trá điêu luyện", tôi biết bản chất của anh không bao giờ thay đổi. Tôi mừng vì mình đã biết rõ về anh, để tôi không còn vấn vương gì nữa. Cho tới giờ tôi thực sự đã tha thứ cho anh nhưng không thể chấp nhận anh là một người bạn. Vĩnh biệt người đàn ông dối trá.
Theo TTO
Khi người yêu "ân ái" với kẻ khác... Những câu chuyện trước đây em kể chỉ là những điều dối trá. Khi tôi bỏ đĩa CD vào máy tính thì tôi không thể tin vào những hình ảnh trần truồng đang hiện ra trước mắt mình nữa... Những cảnh "ân ái" ngọt ngào và rất "chuyên nghiệp" của em và gã đàn ông đáng tuổi bố tôi khiến tôi nóng hết...