- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
“Trời có mắt nên mới không cho mày sinh con…”
On 07/10/2014 @ 9:18 AM In Góc tâm tình
Tôi không có được niềm hạnh phúc làm mẹ, hoặc có thể nói theo cách lạc quan hơn là chưa có. Tôi lập gia đình tương đối muộn, dự tính cưới về sẽ sinh con ngay nhưng hình như trời chưa bao giờ chiều lòng người.
ảnh minh họa
Người ta thường nói làm vợ mà không sinh được con sẽ rất đau khổ, nhưng tôi lại thấy làm dâu mà không sinh được cháu mới là tủi nhục nhất. Nhưng biết làm sao hơn, nỗi khổ đó chỉ một mình tôi thấm thía.
"Cây độc không trái, gái độc không con" là câu tục ngữ cửa miệng của mẹ chồng tôi từ nhiều năm nay. "Gái độc" là tôi dù đã vì nhà chồng mà bươn chải chu toàn mọi việc, đã nỗ lực làm vợ làm dâu gấp nhiều lần người khác nhưng vẫn không thể nào che lấp được cái tội tày đình là không thể sinh con.
Tôi đã cố đứng vào vị trí tâm lý của bố mẹ chồng để thông cảm cho những lời cay nghiệt mà họ dành cho tôi. Vậy còn ai sẽ đứng vào vị trí của tôi để tha thứ và yêu thương tôi?
Thật sự chỉ có một người duy nhất luôn ở bên an ủi, khóc cười cùng tôi, nghe tôi ai oán kể khổ. Đó chính là bản thân tôi. Tôi phải phân chính mình làm hai để cảm thấy mình không cô độc. Nếu có ngoại tình, tôi cũng chỉ có thể ngoại tình với chính tôi.
Chồng tôi không phải là con một, bố mẹ tôi đã có đến đứa cháu thứ 5 nhưng như thế vẫn chưa đủ. Tư tưởng con đàn cháu đống từ thời xa xưa của người Việt mình tôi không dám trách. Tôi chỉ mong họ đủ thỏa mãn với con số đó để bớt giày vò tôi một chút mà không được.
Mỗi lần kỵ giỗ, cháu chắt tập trung về nhà rất đông. Đầu tiên, tôi là người đi chợ nấu nướng. Thứ nữa, khi tất cả mọi người lên đũa thì tôi "được" giao nhiệm vụ trông cháu và cho cháu ăn.
Cái cảm giác làm người thừa trong gia đình luôn khiến tôi nghẹt thở. Không một ai đoái hoài đến tôi, không ai mời tôi lại ăn cùng. Hiếm lắm mới có một tiếng mời đưa, nhưng rồi mẹ chồng tôi sẽ nói "Nó nấu ăn thì nêm nếm cũng no chật bụng rồi, hơn nữa, phải trông cháu để lấy hơi". Nói phải tội, tôi dậy từ sáng sớm hì hụi đi chợ một mình, đói đến độ hai chân vừa đi vừa quỵ. Khi về nhà vừa bưng bát bún lên thì mẹ chồng lại bảo nhường cho cháu.
Tôi thật sự thích trẻ con, thích ngửi mùi sữa thơm ngái ngái của chúng, một phần cũng cầu may sẽ có lộc con. Nhưng không phải cứ trông con cho người khác thì sẽ được biết ơn.
Trông một lúc 5 đứa cháu đang tuổi chạy nhảy, lại còn phải bón ăn nên tôi đã để con chị chồng ngã. Tôi thông cảm là chị xót con nhưng chị không thông cảm cho tôi là tôi không hề làm nó ngã. Thật sự là tôi chẳng làm gì, nó chạy và nó ngã, thế thôi.
Vậy mà chị ngồi gào ầm lên là tôi vụng về, khi tôi đỡ cháu dậy chị cũng hất tay chẳng cho đụng vào nữa. Làm như thế là tôi đủ biết lỗi rồi, mặc dù cái lỗi đó chẳng thuộc về tôi. Nhưng chị vẫn buông một câu khiến tôi hoàn toàn ngã gục "trời có mắt nên mới không cho mày sinh con". Tôi không biết bộ phận nào trên cơ thể mình sinh ra lỗi lầm, tôi không biết số phận tôi sinh ra vì sao cứ phải nghiệt ngã. Không một tiếng nói bênh vực tôi. Tôi khóc và mọi người xung quanh chứng kiến vừa mỉa mai vừa thương hại. Phân cảnh đau khổ này đã diễn ra nhiều lần rồi.
Tôi thật sự thích trẻ con, thích ngửi mùi sữa thơm ngái ngái của chúng, một phần cũng cầu may sẽ có lộc con. (ảnh minh họa)
Tôi sẽ nói vì sao nhà chồng chưa đuổi tôi đi và vì sao tôi cứ mãi bám trụ ở chốn đau khổ này. Bố mẹ chồng đã muốn tống "gái độc" này đi từ lâu lắm rồi, nhưng họ sợ bị thiên hạ dị nghị là thất đức, con dâu tịt ngòi liền lập tức đuổi đi. Điều họ sợ là có cơ sở, vì chẳng thà chồng tôi là con trai một, đằng này đã có 2 cháu nội trai rồi. Nhưng họ vẫn luôn chờ đợi một cơ hội nào đó để đẩy tôi đi một cách hợp tình hợp lý nhất, như ngoại tình, như chua ngoa ngỗ ngược mà tôi thì luôn đứng ngoài những điều đó.
Về phần tôi, tôi vừa muốn hi sinh cho chồng vừa muốn níu kéo anh cho tôi thêm thời gian chạy chữa và chờ đợi một phép màu nào đó. Đối với những người yêu thương thật lòng, chấp nhận hi sinh tình yêu không hề đơn giản chút nào. Tôi dằn vặt ghê gớm, một ngày trôi qua là mỗi thời khắc nặng nề. Viễn cảnh làm một gái già không chồng không con làm tôi rùng mình, tôi không muốn sống một cuộc đời mà khi chết đi tôi chẳng hề có danh phận trong bất kỳ mối quan hệ nào.
Lại một năm nữa sắp qua đi, năm nay là năm thứ 6 rồi, tôi thật sự rất sợ...
Theo VNE
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/troi-co-mat-nen-moi-khong-cho-may-sinh-con-20141007i1613868/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.