Tôi muốn trợ cấp cho bác hàng xóm nhưng bị từ chối
Ngoài tình bạn với anh Thanh, tôi còn cảm kích tấm lòng rộng lượng của anh ấy. Thế nên, tôi quyết định chăm sóc mẹ anh ấy.
Ảnh minh họa
Tuần trước, tôi về nhà chơi, mẹ kể cho tôi nghe chuyện buồn. Anh Thanh, con trai bác Ngọc hàng xóm, đã mất. Anh ấy hơn tôi vài tuổi, chưa vợ con gì, nhà 1 mẹ 1 con, bây giờ anh mất rồi bác Ngọc sẽ rất đau khổ.
Sau đó, tôi qua thắp nén nhang và chia buồn với gia đình. Bác Ngọc kể anh Thanh rất nhiệt tình, ai gặp khó khăn gì cũng sẵn sàng giúp đỡ. Anh ấy tham gia 3 nhóm làm thiện nguyện. Nhiều lần bác nhắc nhở chuyện cưới vợ nhưng anh Thanh nói là muốn giúp đỡ nhiều người có hoàn cảnh khó khăn. Lấy vợ rồi, phải lo cho gia đình, khó lòng giúp được ai nữa. Anh bảo khi nào tìm được người con gái ủng hộ công việc của anh đang làm thì mới cưới.
Video đang HOT
Bác Ngọc kể anh Thanh mất trong một tai nạn giao thông. Kể xong, nước mắt của tôi và bác đều ướt nhòa. Bác bảo cả đời không đi bước nữa, ở vậy nuôi con khôn lớn, tưởng tuổi già sẽ có chỗ dựa vững chắc, nào ngờ con lại bỏ mẹ đi trước.
Tôi bảo anh Thanh khi còn sống, làm nhiều việc tốt giúp đời. Tuy anh ấy đi rồi, vẫn có bà con hàng xóm và tôi ở bên cạnh giúp đỡ bác. Tôi nói mỗi tháng sẽ biếu bác 1,5 triệu để chi tiêu ăn uống hằng ngày. Sau này nếu bác bị ốm đau hay đi viện, tôi sẽ bỏ tiền ra chăm sóc sức khỏe cho bác. Khi nào bác không tự làm mọi việc thì tôi sẽ thuê giúp việc phục vụ.
Những lời tôi nói là thật lòng nhưng bác không tin, bảo tôi cứ cố gắng chăm sóc tốt chồng con và nhà chồng. Bác với tôi không máu mủ ruột thịt, bác không dám làm phiền tôi.
Tôi với anh Thanh từng là bạn thân ngày nhỏ, nếu mẹ tôi rơi vào hoàn cảnh đơn thân, chắc chắn anh ấy sẽ không đứng ngoài cuộc. Bây giờ mẹ anh cô độc một mình trong cuộc đời này, tôi không thể không giúp. Nhưng bác Ngọc vẫn không dám đón nhận lòng tốt của tôi. Tôi không biết phải nói sao để bác vui vẻ nhận tiền trợ giúp của tôi mỗi tháng đây?
Vừa khỏi bệnh, bố tôi quyết định chia lại tài sản
Bố muốn chia lại đất nhưng vấp phải sự phản ứng dữ dội của anh tôi. Đất đai tuy quý giá thật nhưng vì nó mà gia đình tan nát, tôi không đành lòng.
Ảnh minh họa
2 tháng trước, vào lúc sáng sớm, cả gia đình tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Bác hàng xóm của bố tôi báo tin bố đang bị bệnh rất nặng nhưng anh trai tôi không chịu đưa đi bệnh viện. Bác bảo vợ chồng tôi sắp xếp thời gian về mà đưa ông đi chữa để sau này không phải ân hận.
Không suy nghĩ nhiều, vợ chồng tôi quyết định nghỉ làm và về quê đưa ông ra thành phố chữa bệnh. Lúc về nhìn thấy bố, vợ chồng tôi rất đau xót, ông gầy sụp đi. Bố đưa tay ra và thều thào nói câu cứu bố với, đau chịu không nổi nữa.
Anh trai nói là đưa bố đi chữa vài nơi nhưng không khỏi, bệnh tình bố chỉ còn tính từng ngày, chúng tôi không phải đưa ông đi đâu hết. Tôi bảo còn nước còn tát, bố đang chịu đau đớn, là con, tôi không đành lòng nhìn bố kêu cứu được. Dù anh trai can ngăn thế nào đi nữa, vợ chồng tôi vẫn quyết tâm đưa bố đi bệnh viện.
Suốt 1 tháng bố nằm viện điều trị, sức khỏe của bố cải thiện rõ rệt. Toàn bộ tiền viện phí do vợ chồng tôi bỏ hết, dù công việc rất bận rộn nhưng chúng tôi thay nhau nghỉ làm để vào viện chăm sóc bố. Sau khi xuất viện, bố về nhà chúng tôi ở và hiện tại sức khỏe của ông đã ổn.
Hôm qua là ngày nghỉ, chúng tôi đưa bố về quê. Khi thấy bố khỏe mạnh, đi lại bình thường, anh trai tôi vui mừng chạy ra đón nhưng bố không nói gì mà còn hất tay anh ấy ra.
Vừa ngồi xuống ghế, bố đưa ra quyết định chia lại tài sản, không thể cho anh tôi sở hữu hết 1.000m2 đất được. Bố bảo sau lần bị bệnh này mới biết con nào tốt với ông. Lúc trước, bố có mắt như mù, bao nhiêu đất đai tiền bạc cho con trai hết, còn con gái chẳng có gì. Đến khi bệnh nằm đó, cầu cứu con trai đưa đi viện thì con trai không nói năng gì. Bởi anh tôi sợ bố tiêu hết tiền do chính bố làm ra.
Bố bảo tiền đưa cho anh tôi coi như mất hết, còn đất mới cho bằng miệng nên sắp tới sẽ chia lại. Bố sẽ chia mảnh đất thành 3 phần, anh trai tôi được hưởng 400m2 và có nhà, phần đất còn lại sẽ là của bố và tôi.
Tuổi già, bố không dựa dẫm vào anh tôi được, bố sẽ bán đất và đến nhà vợ chồng tôi sống. Bây giờ, bố chỉ tin tưởng vợ chồng tôi thôi. Lời bố vừa dứt, anh tôi nóng nảy nói là không ai được bán đất hay chia chác lại, đất là của anh ấy hết, con gái đi lấy chồng phải theo họ nhà chồng.
Tôi muốn được phụng dưỡng bố lúc cuối đời nhưng tôi rất lo lắng. Anh tôi 41 tuổi, từng 2 đời vợ, bố mà chia lại đất, anh ấy sẽ bất bình nổi loạn. Tôi không muốn vì đất đai mà gia đình tan nát. Theo mọi người, bố tôi phải làm sao cho hợp lý đây?
10 năm mới gặp lại em gái, mẹ tôi sững sờ khi bị dì nói xấu sau lưng Nếu không tận tai nghe thấy chính em gái nói mình là "gà mái không biết đẻ", chắc mẹ tôi vẫn nghĩ dì là người tốt bụng nhất trên đời. Từ hôm qua đến giờ bố tôi rất lo lắng khi mẹ liên tục bỏ ăn. Mẹ chỉ nằm trên giường và đắp chăn im lặng. Bố với ông bà nội cứ gặng...