Tôi hài lòng khi chia tay người đàn ông chỉ đòi hỏi chuyện ấy
Vấn đề sinh lý chỉ là chuyện nhỏ, có thì tốt, không có cũng chẳng sao, tôi coi trọng sự kết nối về tinh thần nhiều hơn.
ảnh minh họa
Tôi chính là cô gái trong bài viết “ Mỗi lần gần gũi lâu cả tiếng khiến tôi sợ và chia tay anh”. Tôi xin cảm ơn những lời khuyên của độc giả và muốn thêm về câu chuyện của mình. Sau khi ly dị, tôi đau khổ tột cùng, mọi cảm giác như bị tê liệt, chẳng còn muốn gặp ai vì sợ bị hỏi hoặc nhắc đến chuyện của mình. Tôi cảm thấy có lỗi với bố mẹ và con. Để quên đi nỗi buồn, tôi lao đầu vào công việc. Ngoài việc ở cơ quan, tôi đăng ký học tiến sĩ (do nhu cầu công việc), mở thêm công ty bên ngoài, tự học lại tiếng Anh ở nhà. Tôi bận đến nỗi không còn thời gian để buồn. Cũng có nhiều người đến với tôi, chủ yếu do người quen và bạn bè giới thiệu nhưng tôi không hẹn hò với ai cả.
Video đang HOT
Sau gần 2 năm, cuộc sống của mẹ con tôi dần ổn định. Công việc ở cơ quan vẫn đảm bảo tốt, việc kinh doanh bước đầu có hiệu quả, con tôi ổn định tâm lý và vui vẻ trở lại, bản thân tôi cũng khỏi bệnh ngoài da. Tôi mua nhà và đổi xe ô tô mới. Trước khi ly dị, chồng cũ khiến gia đình phá sản, mẹ con tôi phải đi ở nhờ người quen. Bố mẹ định mua nhà cho nhưng tôi từ chối, vì bố mẹ đã cho tôi quá nhiều rồi.
Lúc này, gia đình và bạn bè tôi luôn nhắc đến và khen anh hết mực khiến tôi chú ý. Tôi quyết định tìm hiểu anh. Trước đây, anh thường đến nhà tôi vào các dịp lễ Tết hoặc khi có tiệc mời khách nhưng tôi không để ý. Một lần, gia đình tôi đãi khách, trong rất nhiều người, tôi nhận ra anh ngay mặc dù trước đó không hề biết mặt. Nhìn anh thật hiền và cảm giác thân quen khiến tôi cảm thấy vừa tin tưởng, lại vừa thương. Hôm đó, chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, anh ở lại nhà tôi lâu hơn mọi lần. Sau đó, chúng tôi thường xuyên nhắn tin cho nhau, chủ yếu là tôi hỏi han và với anh.
Rồi tôi yêu anh đơn phương. Tôi luôn mong ngóng điện thoại và cơ hội được gặp anh. Người thân và bạn bè biết nên tạo điều kiện để chúng tôi đi chơi chung nhiều lần. Anh ly dị vì vợ ngoạ.i tìn.h, để lại toàn bộ tài sản cho vợ và ra đi tay trắng. Sau khoảng 6 tháng cố gắng kết nối và bóng gió thể hiện tình cảm, cuối cùng anh cũng thổ lộ với tôi. Anh nói thầm yêu tôi từ những lần đến nhà chơi, lúc tôi còn chưa nhớ mặt anh, nhưng lại không muốn làm tôi buồn, vì anh không thể mang lại hạnh phúc cho tôi. Anh không cho tôi biết lý do. Tôi đoán anh bị yế.u sin.h l.ý nhưng vẫn yêu anh và cảm thấy thật sự rung động trước những của anh. Đối với tôi, vấn đề sinh lý chỉ là chuyện nhỏ, có thì tốt, không có cũng chẳng sao, tôi coi trọng sự kết nối về tinh thần nhiều hơn.
Lần đầu tiên gần gũi, tôi bị anh ép, tôi đã từ chối, đuổi anh về nhà và khóc nhưng anh vẫn tiếp tục. Anh dường như không nghe thấy những gì tôi nói, cũng không biết tôi đã khóc. Sau lần đầu đó, tôi trách anh vô tâm và 2 người im lặng 2 tuần. Vì quá nhớ anh nên tôi đã chủ động gọi cho anh trước. Tôi cảm thấy việc gần gũi là quá vội vàng, nên đề nghị anh cho thêm thời gian tìm hiểu, đến khi tôi thật sự thoải mái thì tiếp tục chuyện đó. Một lần, anh nghỉ việc cả ngày đến nhà tôi chơi, hôm đó tôi ở nhà một mình và anh đòi hỏi chuyện đó. Tôi dứt khoát từ chối. Anh rất thất vọng, trách và nghi ngờ tôi không yêu anh thật lòng. Tôi cảm thấy thương anh nhiều nên để chuyện đó diễn ra thêm 2 lần nữa. Mỗi khi gặp nhau, tôi chỉ muốn được nói chuyện và quan tâm anh. Nếu anh bị yế.u sin.h l.ý, tôi sẵn sàng đồng hành cùng anh, không chữa khỏi thì tôi càng thương anh hơn thôi. Bao nhiêu năm sống với chồng cũ, 3 tháng làm một lần tôi vẫn thấy bình thường và chưa bao giờ phản bội chồng dù có người tán tỉnh.
Sau 3 tháng yêu nhau, tôi chia tay anh vì nhận ra anh là người ích kỷ, không yêu và không tôn trọng tôi. Tôi luôn nhớ đến anh, nhưng tôi cảm thấy nhẹ lòng và thanh thản với quyết định của mình. Cuộc sống không có đàn ông bên cạnh của tôi vẫn ổn. Ngày 8/3, tôi đi xem ca nhạc một mình mà chẳng thấy chạnh lòng. Đơn giản là tôi làm những gì mình thích thôi. Từ giờ, tôi cứ yên tâm sống cuộc sống như vậy, tự yêu bản thân, chăm con tốt và tiếp tục các hoạt động từ thiện. Tôi xin cảm ơn tất cả các ý kiến đóng góp của độc giả đã giúp tôi thêm tỉnh táo và vững tin hơn trong quyết định của mình.
Theo VNE
Tôi thà b.ỏ v.ợ chứ không thể ngừng cưu mang gia đình mình
Tôi nói với vợ rằng em ở không được với anh thì biến, gia đình anh thì anh không bao giờ bỏ được.
ảnh minh họa
Chúng tôi yêu và lấy nhau được hai năm, vợ tôi trước đây đã kết hôn một lần và có một bé 4 tuổ.i, tôi yêu thương con riêng của vợ như con ruột mình. Số là ba mẹ tôi chia tay nhau lâu rồi, nay ai cũng có bến bờ riêng. Mẹ tôi làm công nhân, lương không đủ sống, ba và dì (vợ sau của ba tôi) cũng không đi làm. Tôi và vợ sống xa gia đình, mỗi tháng tôi có phụ giúp tiề.n cho ba và mẹ, rồi nhà bên nội tôi một chút ít. Vợ cũng vậy, em cũng phụ giúp ba mẹ nhưng chỉ bằng một nửa tiề.n tôi giúp gia đình tôi. Tôi cảm thấy vợ luôn có thái độ với ba tôi. Mỗi khi ba tôi gọi điện thăm nom, tôi biết dì hay đốc thúc ba xin tiề.n thêm để mua này sắm nọ, nhưng đó là ba ruột của tôi mà, dù muốn dù không cũng là ba. Vợ tôi không nói nhiều với ba, nhưng theo cô ấy, thì ba, mẹ và dì tôi ai cũng còn tuổ.i đi làm, ở nước ngoài họ cũng đi làm, đằng này tôi cứ đóng hụi chế.t mỗi tháng, lo cho ba riêng, mẹ riêng, rồi bà và chú riêng, em không biết tôi phải lo cho đến khi nào khi bản thân họ không cố gắng.
Tôi có cảm giác vợ co.i thườn.g gia đình nhà chồng, khi tôi nói thì em phản bác, không thừa nhận. Ba mẹ và bà của tôi nghèo, tôi phải lo đến khi nào họ hết nghèo thì thôi, em nói không đồng ý khi ai cũng sống ỷ lại mà không lo đi làm, cứ đôi ba tháng một lần lại xin thêm tiề.n ngoài tiề.n chu cấp mỗi tháng. Ai có gia đình thì tự lo, lấy tôi em không biết tôi phải lo tới bao giờ. Ba mẹ em, em lo mỗi tháng, nhưng chỉ còn vài tháng nữa ba mẹ em đã qua Mỹ này định cư nên em xong rồi.
Tôi nói với vợ rằng em ở không được với anh thì biến, gia đình anh thì anh không bao giờ bỏ được; thà là bỏ em chớ anh không bỏ gia đình. Những khi đó vợ nói em đâu bắt tôi bỏ rơi gia đình nhưng hỏi tôi giới hạn bao lâu để xong cái gánh này. Tôi không thể chấp nhận. Ai có thể nói cho tôi biết nên làm sao với cô vợ ngang ngược và ích kỷ như vậy?
Theo Vnexpress
Đa.u đớ.n khi nhân tình đến nhà bắt vạ, tôi mới biết chồng có con riêng Tôi là độc giả thường xuyên của chuyên mục Tình yêu - Gia đình. Tôi thường xuyên đọc những tâm sự của mọi người, đặc biệt là tâm sự của những người có chồng phản bội. ảnh minh họa Tôi đã từng cảm thấy rất tội nghiệp cho những người phụ nữ ấy, nhưng lại chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó,...