- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
“Thưa Giám đốc, ngài có thể mời bố tôi dùng một bữa cơm được không?”
On 13/01/2016 @ 1:44 PM In Góc tâm tình
"Thưa Giám đốc, ngài có thể mời bố tôi dùng một bữa cơm được không?" - Câu chuyện sẽ khiến bạn nghẹn ngào về tình mẫu tử cũng như tình người giữa con người với nhau.
ảnh minh họa
Sau khi tốt nghiệp, tôi vào làm ở một công ty ngoại thương, công việc thường ngày là đánh máy, rồi lại in tài liệu, chỉnh sửa tài liệu. Tôi luôn cố gắng, nỗ lực làm hết sức với hy vọng có một chỗ đứng ổn định trên thành phố. Do tính cách hướng nội, ít giao tiếp nên hàng ngày đến văn phòng, tôi cứ lầm lì làm việc của mình mà rất ít khi nói chuyện với đồng nghiệp. Vì vậy mà đồng nghiệp trong công ty luôn giữ khoảng cách với tôi.
Một ngày nọ, bố gọi nói rằng muốn lên thăm tôi. Thật ra, tôi biết, bố muốn xem cuộc sống trên này của tôi thế nào, ở đâu, làm việc trong môi trường thế nào, có bạn bè hay không.
Mẹ mất sớm, một tay bố nuôi tôi khôn lớn. Còn nhớ ngày nhỏ, hàng ngày tôi đều theo bố đi khắp mọi nẻo đường để bán đậu phụ. Ở thành phố này, tôi không có bạn bè, làm sao có thể khiến bố yên tâm được đây? Suy nghĩ hồi lâu, tôi quyết định cầu đến sự trợ giúp của giám đốc. Cả ngày hôm đó, tôi luôn cẩn thận quan sát từng nhất cử nhất động của Giám đốc, ông ấy không biết tôi, tôi phải làm sao để mở lời đây? Ông ấy có đồng ý yêu cầu vớ vẩn của mình không? Tôi thấp thỏm không yên, mãi đến khi tan làm, tôi đành liều mình bước tới gõ cửa phòng Giám đốc.
Đây là văn phòng mà làm việc đến tận nửa năm tôi mới dám bước vào lần đầu tiên. Thấy tôi bước vào, ông hỏi: "Anh là...?"
Tôi vô cùng xấu hổ, miệng lắp ba lắp bắp nói rõ thân phận của mình. Giám đốc nhìn vào khuôn mặt đang đỏ ửng của tôi mỉm cười nói: "Có chuyện gì cứ từ từ nói".
Tôi ngập ngừng hồi lâu rồi lên tiếng:
"Thưa Giám đốc, ngài có thể mời bố tôi dùng một bữa cơm được không? Hoặc là để người quản lý của ngài lấy danh nghĩa của công ty để mời bố tôi một bữa cơm được không ạ?".
Tôi như được tiếp thêm sức mạnh, tôi kể rất nhiều về cuộc sống của hai bố con tôi, "Bố không yên tâm về tôi, ông luôn sợ tôi một mình ở bên ngoài sẽ bị bắt nạt nhưng thật ra tôi ở đây rất tốt, công việc ổn định, lại còn được lãnh đạo và đồng nghiệp quan tâm nữa...".
Vì hồi hộp nên mặt tôi đỏ ửng hết cả lên, tôi sợ ông không đồng ý nên cuống quýt nói thêm: "Tất nhiên tiền cơm tôi chi trả..." Không đợi tôi nói xong, ông đã đồng ý: "Vậy tối thứ sáu cùng ăn cơm nhé, được không?".
Tôi thần người, quá vui mừng, tôi luống cuống trả lời:
"Được ạ, được ạ, hôm nào cũng được ạ!".
"Vậy được, anh cứ xin phép nghỉ mấy ngày đưa bố đi dạo đây đó, anh cứ lấy xe của công ty mà đi, tôi sẽ nói với tài xế".
Tôi xua tay rồi đáp:
"Không, không cần đâu ạ, cảm ơn lòng tốt của ngài!". Không biết nói gì để tỏ lòng cảm ơn, tôi cúi đầu cảm tạ Giám đốc.
Thứ sáu, trước khi tan làm, tài xế có tìm đến tôi và đưa tôi đến bến xe đón bố sau đó đưa đến một nhà hàng sang trọng bậc nhất trong thành phố.
Chúng tôi đã cùng nhau ăn một bữa tối vô cùng sang trọng mà ấm áp, hôm đó còn có mấy người quản lý ở công ty đến cùng. Trong số đó có rất nhiều người không biết tôi, khi ở công ty, khi chào họ chỉ gật đầu một cái lạnh lùng, nhưng trong bữa cơm, họ rất hòa đồng và nhiệt tình hỏi thăm tôi.
Hai ngày sau, bố mua vé về quê, trước khi về ông vui vẻ nói rằng ở nhà cứ không yên tâm nhưng giờ thấy cuộc sống của tốt như vậy nên ông có thể yên tâm về quê rồi.
Sau khi bố về, tôi đến công ty để nói lời cảm ơn tới Giám đốc nhưng tôi còn chưa kịp tìm đến, công ty lại mở một cuộc họp vô cùng quan trọng.
Trong buổi họp, Giám đốc đã gọi tên tôi, trước tiên ông gửi lời xin lỗi đến tôi cũng như những nhân viên có hoàn cảnh giống như tôi. Sau đó, ông cảm ơn vì tôi đã đưa ra yêu cầu đó đối với ông để ông nhận ra rằng, đã là tập thể, công ty không những là nơi để làm việc mà còn là một gia đình để các nhân viên quan tâm, thương yêu lẫn nhau. Ngoài việc cạnh tranh, đố kỵ, ngoài việc thăng chức, ngoài lợi ích cá nhân thì còn phải có sự ấm áp của gia đình. Nói rồi, Giám đốc đứng dậy và cúi đầu trước toàn thể nhân viên trong công ty.
Trong tiếng vỗ tay không ngừng của buổi họp, tôi bật khóc. Từ đó trở đi, tôi càng nỗ lực hơn, cởi mở hơn với mọi người trong công ty. Công ty cũng khác trước, các thành viên trong công ty dần có trách nhiệm hơn với công việc, nhiệt tình giúp đỡ, quan tâm đồng nghiệp hơn.
Ba năm sau, tôi đã vươn lên trở thành Giám đốc nghiệp vụ và cho đến bây giờ, tôi vẫn không quên được sự giúp đỡ của ngài Giám đốc gần gũi, thân thiện năm đó đã giúp tôi có được ngày hôm nay.
Theo blogtamsu
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/thua-giam-doc-ngai-co-the-moi-bo-toi-dung-mot-bua-com-duoc-khong-20160113i2292901/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.