Thiên tài có phát minh ác độc nhất hành tinh
Tình cờ phát minh ra LSD – một loại ma túy khiến con người chìm trong ảo giác nên ngoài là thiên tài bậc nhất thế giới, Albert Hofmann cũng từng phải chịu không ít điều tiếng.
Albert Hofmann (11/1/1906-29/4/2008) được biết đến như một nhà khoa học người Thụy Sĩ nổi tiếng nhất thế giới. Albert là người đầu tiên nghiên cứu và tìm hiểu về tác động ảo giác của lysergic axit diethylamide (LSD). Ông cũng là người tiên phong trong việc tổng hợp, đặt tên hiện tượng ảo giác hợp chất nấm psilocybin và psilocin.
Albert Hofmann – nhà hóa học đứng đầu danh sách 100 thiên tài vĩ đại nhất thế giới.
Không chỉ thế, Albert Hofmann còn là tác giả của hơn 100 bài báo khoa học và nhiều cuốn sách, trong đó nổi bật nhất phải kể đến LSD: My Problem Child. Năm 2007, cùng với Tim Berners-Lee, ông đứng đầu danh sách 100 thiên tài vĩ đại nhất được công bố bởi tờ báo danh tiếng nước Anh – Telegraph. Bên cạnh đó, với quãng đời hơn 102 năm, ngoài là người t ài giỏi, thông minh bậc nhất, Albert còn là thiên tài sống lâu nhất thế giới (tính đến thời điểm này).
Bên cạnh đó, Viện Công nghệ Liên bang (ETH Zurich) Thụy Sĩ cũng từng tôn vinh Albert Hofmann vào năm 1969 cùng với Gustav Guanella – anh rể của ông. Năm 1971, Hiệp hội dược phẩm của Thụy Điển (Sveriges Farmacevtfrbund) trao cho Albert giải thưởng Scheele nhằm ca ngợi các thành tựu, nghiên cứu mà ông thực hiện được.
Không gì thú vị hơn một nhà hóa học
Albert Hofmann sinh ra và lớn lên tại Baden, Thụy Sĩ. Albert là anh cả trong một gia đình gồm 4 người con, với bố làm công nhân nhà máy – Adolf Hofmann và mẹ là Elisabeth Schenk. Do hoàn cảnh gia đình khá khó khăn nên cha đỡ đầu phải nhận trả toàn bộ chi phí cho việc học hành của Albert. Khi cha bị bệnh, ông đã làm thêm không ít công việc, bên cạnh niềm đam mê nghiên cứu khoa học của mình.
20 tuổi, thiên tài người Thụy Sĩ mới bắt đầu học chuyên ngành hóa học tại đại học Zurich và nhanh chóng hoàn thành vào năm 1929, sau ba năm. Thời điểm đó, mối quan tâm chính của ông là các thành phần hóa học có trong động vật và thực vật. Vì vậy, ông đã tiến hành nhiều nghiên cứu quan trọng về cấu trúc hóa học trong động vật có chứa chất chitin – nhờ đó, ông xuất sắc được đặc cách nhận bằng tiến sĩ vào mùa xuân năm 1929.
Đam mê nghiên cứu tự nhiên từ nhỏ, do đó Albert luôn quyết tâm trở thành một nhà hóa học xuất sắc.
Video đang HOT
Trong hội nghị nhận thức thế giới diễn ra ở Heidelberg (Đức) năm 1996, Albert Hofmann đã có bài phát biểu hết sức sâu sắc và thể hiện rõ quyết tâm muốn theo đuổi sự nghiệp của một nhà hóa học.
“Người ta thường hỏi chính mình cái gì là quan trọng nhất trong cuộc đời và lên kế hoạch cho nó. Quả thực, mọi quyết định đều không dễ dàng đối với tôi. Nghệ thuật cũng là thứ gì đó rất hấp dẫn. Song tôi lại đặc biệt thấy thiên nhiên kỳ diệu và cần được khám phá. Các câu hỏi có liên quan đến bản chất của bên ngoài, thế giới vật chất… đòi hỏi nhiều kiến thức, hiểu biết sâu sắc cũng như kinh nghiệm nghiên cứu… đã thôi thúc tôi. Tôi yêu khoa học và không thể không trở thành người đi khai phá thế giới ấy” – ông nói.
Vô tình phát minh ra ma túy
Sau khi học xong, Albert Hofmann trở thành nhân viên bộ phận dược phẩm hóa học của hãng dược Sandoz (hiện là một công ty con của Novartis) ở Basel (Thụy Sĩ) nhằm thỏa mãn sở thích khám phá những bí ẩn trong tự nhiên. Tại đây, Albert tiến hành nghiên cứu thuốc làm từ thực vật và nấm.
Ngày 16/4/1943, khi quyết định xem xét lại một vài thí nghiệm từng làm trước đó 5 năm và thực hiện bóc tách một loại nấm trên cây lúa mì, đột nhiên thiên tài hóa học cảm thấy đầu óc chao đảo và tinh thần rơi vào trạng thái mơ màng. Tâm trí ông ngay lập tức xuất hiện những hình ảnh kỳ diệu, nhiều hình dạng màu sắc rực rỡ.
Albert cho biết, ông nghi ngờ rằng mình đã hít phải hoặc tiếp xúc qua đầu ngón tay chất liên quan đến LSD-25. Nhờ đó, ông tiếp tục nghiên cứu và cho ra đời một chất mới mang tên LSD. Không những thế, ông đã thử nghiệm LSD trên chính mình (cố ý ăn 250 microgram) và nhanh chóng rơi vào trạng thái điên rồ, mất kiểm soát và không biết mình đang làm gì.
Thiên tài sinh năm 1906 nhận ra LSD chính la môt chât có tác dụng huy hoai thân kinh. Tuy nhiên, ông vẫn phát triển nó với hy vọng loai chất này sẽ có những đóng góp quan trọng trong lĩnh vực y học, đặc biệt là lĩnh vực tâm thần học.
Ngày nay, LSD được biết đến như một loại thuốc có tác dụng cực mạnh, gây ảo giác và làm thay đổi tâm trạng của con người. LSD không mùi, không vị và không màu. Trái với niềm mong mỏi của Albert Hofmann, LSD chủ yếu bị lạm dụng như ma túy, gây ảnh hướng xấu đến toàn xã hội và bị cấm sử dụng tại nhiều quốc gia. Cũng chính vì vậy, ngoài việc được ca ngợi như một thiên tài, Albert còn được gọi là tác giả của phát minh ác độc nhất thế giới.
Chuyên nghiên cứu các loại thuốc gây ảo giác
Sau LSD, Albert Hofmann phát hiện ra 4-axetoxy-DET – cũng là một loại thuốc gây ảo giác. Ông lần đầu tiên tổng hợp 4-axetoxy-DET vào năm 1958 tại phòng thí nghiệm Sandoz. Nhờ đó, thiên tài hóa học trở thành giám đốc bộ phận dược phẩm tại đây và tiếp tục nghiên cứu các chất gây ảo giác từ nấm Mexico. Ngay sau đó, psilocybin được biết đến như một loại “nấm ma thuật” ra đời.
Ngoài ra, Albert cũng bắt đầu quan tâm đến hạt giống của các loài rau muống Mexico (hay người bản xứ vẫn thường gọi là ololiuhqui). Ông đã từng rất ngạc nhiên khi tìm thấy những hợp chất lysergic axit amide (LSA) hoạt động trong ololiuhqui có liên quan chặt chẽ đến LSD.
Phát minh vĩ đại nhất của Albert Hofmann là LSD, tuy nhiên cũng vì nó mà ông bị không ít điều tiếng.
Năm 1962, ông và vợ Anita Hofmann née Guanella đi du lịch đến miền nam Mexico để tìm kiếm cây Ska Maria Pastora. Mặc dù đã lấy mẫu song ông vẫn chưa bao giờ thành công trong việc xác định các hợp chất hoạt động của nó. Năm 1963, Albert Hofmann tham dự hội nghị hàng năm Viện Hàn lâm Nghệ thuật và Khoa học (WAAS) tại Stockholm (Thụy Điển).
Thất vọng vì LSD bị cấm trên toàn thế giới
Những năm cuối đời, trong bài phỏng vấn báo chí, Albert Hofmann từng tỏ ra rất thất vọng khi LSD – loại thuốc được ông gọi là “thuốc dành cho tâm hồn” bị cấm sử dụng trên toàn thế giới. Thiên tài thông minh bậc nhất thế giới cho biết, nếu ai đó dùng LSD với liều lượng quá cao (trên 500 microgram) mà không có sự giám sát của bác sĩ, đương nhiên sẽ có ảnh hưởng mạnh mẽ đến thần kinh, gây nguy hiểm. Mặc dù vậy, “LSD đã có thể thành công trong lĩnh vực tâm thần học nhưng tiếc rằng mọi người lại lạm dụng nó” – ông nói.
Năm 2007, các cơ quan y tế tại Thụy Sĩ đã cho phép bác sĩ tâm lý Peter Gasser thực hiện các thí nghiệm với những bệnh nhân bị ung thư giai đoạn cuối và các bệnh nguy hiểm khác sử dụng LSD. Qua nhiều nghiên cứu, đến năm 2011, các nhà khoa học đều thấy rằng LSD đặc biệt có hiệu quả đối với ý thức và cơ thể của bệnh nhân.
Đầu năm 2008, Albert đã viết thư cho Steve Jobs, yêu cầu ông hỗ trợ nghiên cứu này. Từ đó, Hiệp hội Nghiên cứu Psychedelic (MAPS) bắt đầu sử dụng LSD trong điều trị tâm lý cũng như thiết lập nền tảng tiến hành các nghiên cứu khác trong tương lai.
Theo Zing
Có con thần đồng - vui một lo mười
Cách đây không lâu, có dịp gặp gỡ một số trẻ em có dấu hiệu phát triển sớm, tôi mới thấy áp lực mà các em đang gánh chịu hay áp lực của chính gia đình tạo nên cho các em.
Tương lai vẫn là một ẩn số
Anh Ba Minh (Cà Mau) nổi tiếng khắp vùng từ ngày cậu con trai bỗng nhiên biết đọc báo, làm toán dù mới ba tuổi. Sự phát lộ tài năng bất ngờ của cháu khiến gia đình anh xáo trộn. Con trai đầu của anh (học lớp 1) trở nên lo lắng, căng thẳng vì lúc nào cũng bị người lớn so sánh với em mình. Vợ anh thì mệt mỏi vì đi cúng vái, cầu trời khẩn Phật cho cháu giỏi giang, mai này thành tài và không có "biến chứng" gì. Còn anh ngưng việc bán tôm giống để ở nhà tiếp khách là bà con thân thuộc, người lạ hiếu kỳ và cả phóng viên báo đài... Nhiều lúc anh thấy lo lắng khi tự dưng con chỉ ngồi lặng im, năn nỉ cách nào cháu cũng không nói.
Anh càng lo lắng thì cháu lại càng tỏ ra căng thẳng. Khi đưa cháu đến gặp chuyên gia tâm lý thì sự thể lại càng buồn: cháu có chút tự kỷ nhẹ, cần can thiệp để hòa nhập. Mong mỏi con trai trở thành "người tài xuất chúng" là quãng đường còn quá xa...
Chị Thúy (TP.HCM) cũng có đứa con thần đồng. Bé Thủy mấy ngày qua tự dưng nói chuyện như người lớn. Mới bốn tuổi, cháu đã thuộc vài trăm đoạn quảng cáo trên truyền hình, đọc như phát thanh viên. Đó là chưa kể cháu có thể ngâm nga những bài thơ mà người lớn cũng phải "vặn não" mới nhớ nổi. Thấy cháu giỏi như thần, chị Thúy thử tập cháu viết chữ. Chỉ sau vài ngày là cháu thành thạo một cách đáng ngạc nhiên.
Chị bắt đầu nghĩ, có người hâm mộ con mình thì tại sao mình lại không đầu tư? Ai muốn thưởng thức tài năng của thần đồng đều phải... nộp phí. Chị không ra giá, chỉ khéo léo gợi ý. Khi "khán giả" không đưa quà hoặc bồi dưỡng quá "bèo", mẹ con chị bất mãn ra mặt. Một lần nhờ chuyên gia tư vấn, giúp đỡ vì bé Thủy càng lúc càng có biểu hiện khó chịu, đỏng đảnh, chị Thúy mới ngã ngửa khi biết con gái "có dấu hiệu lệ thuộc chú ý vào những đối tượng quen thuộc, khả năng duy trì chú ý không quá tốt".
Cháu sớm hơn người chỉ vì hàng ngày, ông ngoại đã dạy cháu hát, thơ, chuyện kể và cả con số từ năm lên một tuổi. Điều đáng lo là cháu rất hạn chế thu nhận thông tin từ người khác - không phải ông ngoại.
Hiểu đúng và đừng kỳ vọng
Xét về mặt phát triển tự nhiên, mỗi trẻ có thể phát lộ một khả năng nào đó sớm. Điều này không đồng nghĩa với việc trẻ có năng khiếu vượt trội trong lĩnh vực đó, cũng không có nghĩa biểu hiện ấy hoàn toàn ổn định và vững bền. Nó có thể chỉ tồn tại trong thời gian ngắn. Ngay cả trường hợp được phát hiện sớm, tác động đúng hướng cũng không duy trì hay đẩy tài năng lên đến đỉnh cao.
Đừng nhầm tưởng rằng trẻ em có những biểu hiện phát triển về một năng lực nào đó như đọc, viết, tính toán nghĩa là trẻ phi thường. Ảo tưởng về sức mạnh của con mình là một trong những vấn đề "bất thường" và khá nguy hại ở phụ huynh, dễ dẫn đến sự phát triển của con trẻ bị bóp méo, nhân cách bị lệch lạc.
Thực chất, trẻ em nào rồi cũng sẽ biết đọc, biết viết và làm toán - nếu nhận được sự tác động giáo dục phù hợp. Bất kỳ sự tác động hay mong đợi quá mức của người lớn sẽ là sự kỳ vọng quá đáng, khiến trẻ chịu nhiều áp lực, căng thẳng. Trẻ cần được sống trong một môi trường an toàn, trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, cần được chia sẻ, an ủi, vỗ về như bao trẻ khác.
Sự khai thác thái quá đối với trẻ, sự dồn ép hay đẩy trẻ lên quá mức so với độ tuổi không tuân thủ theo hoạt động chủ đạo của trẻ chỉ làm cho trẻ đánh mất tuổi thơ, khiến trẻ cảm nhận cuộc sống với những suy nghĩ khá tiêu cực. Mặt khác, "cuồng vọng" về con khiến cho mỗi người lớn càng thêm mệt mỏi, hụt hẫng.
Khi phát hiện con mình khôn sớm, phụ huynh cần quan tâm nhiều đến sự bình thường về tính cách, ứng xử thay vì vội vui mừng thái quá; cần nhìn theo một hướng mới với sự cẩn trọng, nghiêm túc. Cha mẹ cần đồng hành cùng con để con phát triển, giữ mãi sự ngây thơ, trong sáng ở trẻ. Bên cạnh đó, cần nhanh chóng liên lạc với cơ quan có chuyên môn hay chuyên gia trong lĩnh vực giáo dục, nghiên cứu để có những đánh giá sơ bộ và định hướng bồi dưỡng hợp lý.
Phụ huynh cần thật bình tĩnh để phát triển con toàn diện thay vì cứ tập trung khai thác quá mức một khả năng của con mình. Song song đó, cần chú ý đến đặc điểm lứa tuổi của trẻ như: trẻ mẫu giáo là hoạt động vui chơi, trẻ cấp một, học vừa sức và giản đơn. Ngoài ra, cần hiểu rằng sự phát triển của trẻ là đường dài, đừng quá tập trung vào một hai biểu hiện, đừng quá "công kênh" con mình hay cho rằng con mình là số một khiến trẻ tự kiêu, tự mãn và sẽ không gượng dậy nếu vấp ngã, thất bại. Hãy hỗ trợ trẻ chuẩn bị về thể lực, sự hiểu biết các kiến thức giản đơn thay vì nhồi ép, đồng thời nên hướng trẻ khám phá thế giới. Nên yêu cầu trẻ trải nghiệm thay vì cứ hướng trẻ theo thế mạnh của trẻ, giúp trẻ mở mang tầm mắt để không ỷ lại, chủ quan hay huyễn hoặc về mình.
Theo PGS-TS Huỳnh Văn Sơn/Báo Phụ nữ
Thiên tài ngày ấy - kẻ tự vẫn, người đi bán gà rán Đều tài năng khi còn nhỏ, tuy nhiên không phải thiên tài nhí nào cũng thành công và phát triển sự nghiệp như mong muốn. Đã có người tự tử hay đi làm thuê vì không chịu nổi áp lực. Ngôi sao âm nhạc hết thời khi trưởng thành: Ở tuổi 14, Helen Shapiro nổi lên như một ngôi sao âm nhạc, với...