The Hunger Games 5: Màn trở lại lê thê nhưng nhiều điểm sáng của thương hiệu phim tỷ đô
The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes đánh dấu sự trở lại của một trong những thương hiệu phim nổi tiếng nhất thế giới sau 8 năm vắng bóng.
Trở lại 11 năm trước, khi tập đầu tiên phát sóng, The Hunger Game lập tức trở thành hiện tượng phòng vé với doanh thu gần 700 triệu USD toàn cầu, đồng thời trở thành bậc thang giúp Jennifer Lawrence trở thành siêu sao tại Hollywood. Sau bốn tập phim, thương hiệu tưởng như đã kết thúc sau khi kể trọn vẹn câu chuyện về đấu trường sinh tồn đẫm máu và thấm đẫm nhiều triết lý nhân sinh.
Năm 2020, tiểu thuyết gia Suzanne Collins tiếp tục cho ra đời cuốn sách The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes, kể tiếp những câu chuyện về vùng đất Panem và giải thích rõ hơn nguồn gốc ra đời của đấu trường sinh tử. Các nhà làm phim Hollywood cũng không bỏ qua cơ hội để làm tiếp phần tiền truyện của The Hunger Games chính thức ra rạp từ ngày 17/11.
Thương hiệu The Hunger Games trở lại với tiền truyện về quá khứ của tổng thống Snow.
Quá khứ bi thương của kẻ phản diện độc ác bậc nhất vũ trụ The Hunger Games
Kịch bản lần này xoay quanh nhân vật chính Coriolanus Snow ( Tom Blyth đóng), người sau này trở thành Tổng thống Snow – nhân vật phản diện chính của thương hiệu phim. Bối cảnh là thời kỳ đen tối của Panem sau chiến tranh và những người điều hành thủ đô tìm cách để trừng phạt các quận lân cận qua trò chơi đấu trường sinh tử.
Khán giả được giới thiệu về quá khứ của Coriolanus, cậu con trai duy nhất trong một gia đình quyền lực của vùng đất thủ đô. Tuy nhiên, sau khi cha anh qua đời, cả nhà rơi vào tình trạng túng quẫn đến mức không đủ ăn trong khi vẫn cố gắng thuê một dinh thự sang trọng để giữ danh dự. Quyết tâm vực lại vị thế gia đình, Coriolanus học hành chăm chỉ với hy vọng nhận học bổng từ chính quyền để đổi đời.
Khi đã tự tin mình là ứng viên sáng giá nhất, kế hoạch của Coriolanus đổ bể vì hiệu trưởng Casca Highbottom (Peter Dinklage thủ vai) – người vốn có mối thâm thù với cha anh – thay đổi chính sách, tìm kiếm chủ nhân của học bổng bằng việc thử thách các học viên trong vai trò cố vấn của những thí sinh tham gia đấu trường năm đó. Vốn là người không có quan hệ, Coriolanus bị chỉ định hướng dẫn Lucy Gray Baird ( Rachel Zegler đóng), một cô gái chân yếu tay mềm đến từ quận 12.
Rachel Zegler trong vai nữ chính Lucy Gray Baird.
Trong hành trình hướng dẫn “gà cưng”, Coriolanus nảy sinh tình cảm với Lucy. Từ đó, anh dần tìm cách vừa kiếm học bổng vừa bảo vệ nàng thơ của mình. Tuy nhiên, quyết định đó phần nào đẩy cuộc đời chàng thanh niên nhiều tham vọng vào một ngã rẽ không ngờ tới.
Đối với những người hâm mộ của The Hunger Games, câu chuyện về quá khứ của kẻ phản diện độc ác bậc nhất của thương hiệu chắc chắn sẽ mang đến nhiều điều thú vị. Với phần thể hiện xuất thần và nhiều cảm xúc của Tom Blyth, nhân vật này hiện lên đầy sống động và đa dạng màu sắc. Khán giả vừa thấy cảm thông với khát khao vươn lên của anh trong một xã hội đầy rẫy bất công và nhiễu nhương. Đồng thời, đôi khi, họ cũng thấy rợn người khi thấy chính tham vọng đó biến anh thành một kẻ mưu mô, nham hiểm và sẵn sàng lợi dụng những người yêu yêu thương mình nhất chỉ để đạt mục đích.
Thời lượng quá dài nhưng càng về cuối càng hấp dẫn
Video đang HOT
Với thời lượng 2 tiếng 45 phút, The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes là tác phẩm dài nhất của thương hiệu tính đến nay. Bộ phim được chia làm 3 chương rõ ràng, được kể một cách liền mạch theo thứ tự thời gian tuyến tính. Hai chương đầu xoay quanh xuất thân của Coriolanus Snow và quá trình anh hướng dẫn Lucy Gray Baird tìm cách sinh tồn trong đấu trường sinh tử.
Trong khi đó, chương cuối cùng xoay quanh mối quan hệ của anh với cô nàng phóng khoáng, yêu tự do đến từ quận 12. Từ đó, nhà làm phim cũng đem đến câu trả lời vì sao chàng trai trẻ lương thiện năm nào lại có thể trở thành một tên độc tài máu lạnh sẵn sàng dùng mạng người như những quân cờ chính trị trong tay mình.
Hai chương đầu tiên của phim khiến người xem gợi nhớ tới tập đầu tiên của The Hunger Games với câu chuyện cô gái thiện lành bị đẩy vào một cuộc chơi đẫm máu. Tuy nhiên, ekip The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes khó có thể tái hiện những cảm xúc choáng ngợp cho khán giả khi lần đầu tiên được bước vào một thế giới giả tưởng nhưng thấm đẫm màu sắc phê phán xã hội thực tế này.
Điểm sáng của phim chính ở chương cuối, khi câu chuyện thoát khỏi mô-típ The Hunger Games quen thuộc để mở rộng ra thế giới của những quận bên ngoài thủ đô. Chuyện tình giữa Coriolanus và Lucy đầy chất thơ, gợi nhớ những áng văn cực kỳ cảm xúc về dân tộc Gypsy mà người ta chỉ thường được nghe đến qua những con chữ trên sách vở.
Cũng giống các tác phẩm trước, điểm mạnh của The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes đến từ chính sức nặng của tiểu thuyết gốc. Nhà văn Suzanne Collins tiếp tục tạo nên một câu chuyện đầy tính thuyết phục về quá khứ của tổng thống Snow. Các nhà làm phim đã truyền tải những điều đó lên màn ảnh một cách trọn vẹn nhất trong gần 3 tiếng đồng hồ. Hướng tiếp cận này có thể chinh phục những người hâm mộ nhiệt thành của thương hiệu The Hunger Games thế nhưng phần nào khiến những khán giả khác cảm thấy quá dài dòng, đặc biệt khi phần hay nhất của phim bị đẩy xuống cuối tác phẩm.
Diễn xuất tròn trịa nhưng vẫn có điểm trừ
Một điểm sáng khác của The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes đến từ màn hóa thân xuất thần của dàn diễn viên. Tom Blyth có vai diễn đáng nhớ trong sự nghiệp với vai chính Coriolanus Snow. Anh thể hiện thành công quá trình biến chất của một chàng trai bản chất lương thiện nhưng những sóng gió cuộc đời đã biến anh thành một kẻ có dã tâm thâm độc và cực kỳ tàn nhẫn. Quá trình biến đổi tâm lý nhân vật diễn ra cực kỳ hợp lý, với những phân cảnh đối lập thể hiện sự tha hóa của nhân vật này.
Những diễn viên thực lực như Peter Dinklage và Viola Davis cũng có màn thể hiện ấn tượng trong phim. “Vua lùn” của Game of Thrones có một vai diễn như đo ni đóng giày cho anh. Vào vai hiệu trưởng Casca Highbottom, anh hoàn thành xuất sắc một nhân vật cực kỳ thông minh, giỏi ăn nói nhưng luôn hành động dựa trên cảm xúc của mình. Tuy nhiên, người này luôn biết những thiếu sót và lỗi lầm của bản thân, dẫn đến việc cuộc đời của hắn ta cho dù vô cùng lừng lẫy nhưng cũng không thiếu những bứt rứt, xót xa.
Trong khi đó, ngôi sao từng đoạt giải Oscar Viola Davis hóa thân tiến sĩ Volumnia Gaul, người khởi xướng trò chơi sinh tử. Nhân vật là kẻ cực kỳ tàn nhẫn, không bị cảm xúc chi phối nhưng cực kỳ trung thành với lý tưởng sống của bản thân. Chính bà cũng là người liên tục đặt ra những thử thách cho Coriolanus với hy vọng đây sẽ là người kế vị của mình, tiếp tục theo đuổi lý tưởng về một trò chơi đẫm máu có thể đem lại tôn ti, trật tự cho vùng đất Panem.
The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes có dàn diễn viên phụ dạn dày kinh nghiệm.
Người gây thất vọng trong The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes đáng tiếc lại là nữ chính Rachel Zegler, một trong những ngôi sao tiềm năng nhất của Hollywood hiện nay. Dù nhận một vai diễn cực kỳ phù hợp với khả năng, hội tụ đủ cả diễn xuất và ca hát, nàng Bạch Tuyết mới của Disney lại gây thất vọng với phần thể hiện có phần lố lăng, kệch cỡm. Những phân đoạn khoe giọng của cô trong phim bị nhuốm màu sân khấu kịch quá nặng, không thoát khỏi vai diễn trước đó trong West Side Story. Cách thể hiện này của Zegler phần nào lệch tông với một bộ phim có kịch bản mang nặng triết lý và đậm màu phê phán xã hội như The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes.
Chấm điểm: 3,5/5
Nhìn chung, The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes phần nào sẽ không khiến những người hâm mộ của thương hiệu thất vọng. Với một kịch bản chặt chẽ cùng diễn xuất tròn vai của phần lớn dàn diễn viên, bộ phim tái hiện được những nét hấp dẫn nhất của vũ trụ điện ảnh xoay quanh đấu trường sinh tử với khán giả. Tuy nhiên, nếu là một người xem vãng lai, bạn sẽ cần khá nhiều sự kiên nhẫn để chịu khó ngồi trong rạp thưởng thức đến cuối cùng, cũng là phần hay nhất của bộ phim.
Tiền truyện 'Đấu trường sinh tử' đẹp nhưng vô hồn
'The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes' làm tốt khâu xây dựng bối cảnh phản địa đàng, cũng như phục trang của các nhân vật. Tuy nhiên, kịch bản phim còn lan man, kém hấp dẫn.
The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes (Đấu trường sinh tử: Khúc hát của chim ca và rắn độc) là phần tiền truyện/ngoại truyện của thương hiệu phim sinh tồn nổi tiếng The Hunger Games. Loạt phim gốc xoay quanh một xã hội phản độc tài toàn trị trong tương lai, nơi các quý tộc từ thủ đô Panem tổ chức Hunger Games để mua vui. 12 quận sẽ cử ra những "vật tế" (tribute), giết nhau để tồn tại trong đấu trường sinh tử.
Phim mới lấy bối cảnh 46 năm trước khi xảy ra sự kiện trong phần một. Tay tổng thống độc tài Coriolanus Snow (Tom Blyth đóng) lúc này vẫn là chàng sinh viên 18 tuổi đầy mơ mộng, ấp ủ khát khao vực dậy gia tộc Snow và kế thừa uy danh của cha mình. Trước thềm Hunger Games lần thứ 10, Coriolanus được giao vai trò cố vấn cho "vật tế" của quận 12 - nữ ca sĩ Lucy Gray Baird (Rachel Zegler). Trong cuộc chiến giành quyền sống, họ dần nảy sinh tình cảm, buộc Coriolanus phải lựa chọn giữa quyền lực và hạnh phúc.
Tài tử điển trai Tom Blyth thủ vai Tổng thống Snow thời trẻ. CGV
Mở rộng thế giới phản địa đàng trong 'The Hunger Games'
Đạo diễn Francis Lawrence mang người xem đến với thời kỳ hoàng kim của quốc gia hư cấu Panem, trước khi những cuộc khởi nghĩa từ các quận trỗi dậy mạnh mẽ. Nhà làm phim khắc họa sự bề thế của thủ đô (The Capitol) qua những kiến trúc thượng tầng phức tạp, gợi nhắc các siêu thành phố trong nhiều phim khoa học viễn tưởng.
Đúng với tinh thần của loạt phim gốc, phục trang những quý tộc đến từ thủ đô sẽ có họa tiết bắt mắt, tông màu nóng; đối lập với người dân nghèo ở các quận bị nô dịch. Đồng phục của học viện, nơi Coriolanus Snow theo học, được thiết kế theo lối unisex (phi giới tính), kết hợp váy và blazer màu đỏ thẫm tạo cảm giác quý phái, thanh lịch.
Phim ghi điểm ở phần nhìn sặc sỡ. CGV
Francis Lawrence chọn phủ tông lạnh cho màu phim, nhằm nhấn mạnh thông điệp vầng thái dương ấm áp cũng không thể sưởi ấm cho một quốc gia lạnh lẽo, phi nhân tính như Panem. Trong khi các "vật tế" lo sợ và phẫn uất, MC của Hunger Games thỏa sức pha trò, còn các cố vấn như Coriolanus Snow thì ngồi ở vị trí an toàn, tự do bình phẩm, cười nói.
Với hệ thống nhân vật mới không có nhiều liên kết với loạt phim gốc, phim không khó để những ai chưa từng xem The Hunger Games tiếp cận. Chưa kể, tác phẩm ra mắt hợp thời điểm, khi thể loại phim sinh tồn ( Squid Game, Alice in Borderland) đang được khán giả trẻ yêu thích. Tất nhiên, fan của loạt truyện sẽ hứng thú trước những easter egg (tình tiết gợi nhắc) thú vị.
Khán giả mới không cần biết trước loạt The Hunger Games cũng có thể thưởng thức trọn vẹn phim. CGV
Bất lợi khi kịch bản phim quá bám sát nguyên tác
Theo cây viết Mae Abdulbaki của Screen Rant, phần lớn các bài phê bình quốc tế đều cho rằng phim "nhồi nhét quá nhiều câu chuyện, thiếu đà ở màn cuối và quá dài". Khán giả chưng hửng khi câu chuyện về Hunger Games, những tưởng là mạch chính của phim, giờ chỉ vỏn vẹn 1/3 thời lượng.
Sau đó, kịch bản trở nên rời rạc khi nối tiếp arc (tuyến truyện quan trọng) Đấu trường sinh tử bằng giai đoạn tòng quân của Coriolanus Snow, phát triển tiếp mối tình giữa anh và Lucy Gray. Với loạt nhân vật mới được giới thiệu vội vã, người xem khó có thể nhớ mặt, chứ đừng nói là gắn kết với họ.
Phim ôm đồm nhiều tuyến truyện gây mệt mỏi cho người xem. CGV
Đây là do The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes có sự tham lam khi bám sát nguyên tác cùng tên của Suzanne Collins. Ba giai đoạn trong hành trình giành lấy quyền lực của Tổng thống Snow đều đủ chất liệu để dựng thành từng phim riêng hoặc series, song lại bị cố gắng "nhồi" vào thời lượng 157 phút của phim điện ảnh.
Giả sử nhà làm phim chấp nhận hy sinh tình tiết, thống nhất mạch truyện chính như ba hồi quan trọng của The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes, thì có lẽ kịch bản phim đã tốt hơn rất nhiều.
Mạch phim dàn trải nhưng thiếu điểm nhấn cũng khiến tương tác tình cảm giữa hai diễn viên Tom Blyth và Rachel Zegler thiếu tính thuyết phục. Hai kép chính trong các phân đoạn "độc diễn" đều khắc họa được cá tính nhân vật, chưa kể, Zegler nhiều lần chiếm màn ảnh khi cô cất tiếng hát. Tuy nhiên, họ trở nên lúng túng, thiếu cảm xúc khi chung khung hình. Điều này dẫn đến quyết tâm "hắc hoá" của Snow cuối phim không thuyết phục, như ngọn đèn hiu hắt vì thiếu chất xúc tác.
Còn nhớ trong ba phần tiền truyện của Star Wars, nhà làm phim để Anakin Skywalker đi hết hành trình anh hùng, nếm thử hạnh phúc, rồi tàn nhẫn gieo bi kịch khiến anh tha hoá thành tay ác nhân khét tiếng Darth Vader. Hay như trong hầu hết tác phẩm phái sinh từ tiểu thuyết Dracula của nhà văn Bram Stoker, các tác giả để chúa tể ma cà rồng vì đau đớn tột cùng mà đâm ra căm thù nhân loại.
Hành trình tương tự không đến với phiên bản điện ảnh của Coriolanus Snow. Nhân vật liên tục được "tổ đãi", gặp nhiều may mắn suốt phim. Những vết sẹo thời thơ ấu hay nỗi đau bị phản bội của Snow lướt qua quá ngắn gọn, thiếu điểm nhấn. Có lẽ đến cuối phim, anh trở thành kẻ độc tài là do một kịch bản khiên cưỡng, đậm tính sắp đặt.
Tình tiết khiến Snow trở thành ác nhân chưa thuyết phục. CGV
Nhìn chung, The Hunger Games: The Ballad of Songbirds & Snakes chỉ thành công trong vai trò mở rộng thế giới của Đấu trường sinh tử. Tác phẩm thiếu sức sống riêng nếu xét là phim độc lập, rốt cuộc chỉ có thể dựa hơi chính truyện.
Thương hiệu phim 'The Hunger Games' tái xuất sau 8 năm, hé lộ nguồn gốc trò chơi đáng sợ và quá khứ của kẻ phản diện Coriolanus Snow Đã 8 năm trôi qua kể từ khi một trong những thương hiệu phim nổi tiếng bậc nhất thế giới Đấu trường sinh tử kết thúc với phần phim Húng Nhại, là bước đệm cho sự nghiệp của hàng loạt các diễn viên nổi tiếng như Jennifer Lawrence, Josh Hutcherson, Liam Hemsworth... Vào tháng 11 năm nay, thương hiệu đình đám này sẽ...