- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
Thắt lòng tâm sự của bố chồng và con dâu trước lúc lâm chung
On 04/03/2016 @ 6:10 AM In Góc tâm tình
Khi mở ra tôi giật mình khi thấy có tới hơn 20 bìa tiết kiệm với trị giá tổng cộng lên tới hơn 1 tỉ đồng mà ông tích cóp suốt cả một cuộc đời. Kèm đó là một tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng hơn 200m..
Cho đến ngày hôm nay, bố chồng tôi đã ra đi về thế giới bên kia được nửa tháng. Nửa tháng trôi qua mà sao tôi vẫn ngỡ như ngày hôm qua, từng câu nói, từng cử chỉ, ánh mắt của bố chồng giờ vẫn in đậm trong tôi. Mọi lời bố nói, những bí mật, những câu chuyện thực quá bất ngờ với tôi...
Tôi lấy chồng mới được hơn 1 năm. Mẹ chồng tôi mất sớm nên mọi quyết định trong nhà hầu hết đều do bố chồng tôi quyết định. Thú thực từ ngày yêu chồng tôi cho đến ngày về nhà anh làm dâu, tôi không mấy thiện cảm với bố.
Mắt tôi nhòa đi theo từng lời thều thào, khó nhọc của bố chồng trước giờ phút lâm chung. Trời ơi, thế mà lâu nay tôi vẫn hiểu sai về bố. Ảnh minh họa.
Dù tôi chẳng có điều gì khiến bố chồng chê trách và tôi luôn cởi mở, thân mật, sẻ chia mọi việc trong nhà nhưng không hiểu sao bố chồng tôi chẳng bao giờ coi tôi là con cái trong nhà. Mỗi ngày có bữa cơm tối chung, ông chỉ đáp mỗi lời tôi mời cơm, còn lại cả bữa ông chẳng nói câu nói. Khi tôi hỏi ý kiến về chuyện này hay chuyện khác ông cũng chỉ đáp lại hoặc là có hoặc là không, chứ không thêm một lời nào. Nhiều lúc cố tình gợi chuyện với bố nhưng tôi có cảm giác như ông tiếc lời khi trò chuyện với tôi
Và cũng không chỉ với tôi, với chồng tôi ông gần như cũng chẳng mấy khi trò chuyện. Ông chẳng bao giờ hỏi ý kiến chồng tôi lấy một lời trong tất cả mọi việc. Nhiều khi chồng tôi tha thiết đề nghị chuyện này chuyện khác thì ông cũng chỉ một câu: "Thôi khỏi nói nhiều".
Thêm nữa, tôi cũng cảm thấy lạ trước sự sòng phẳng quá mức của ông. Ông bảo giờ vợ chồng tôi làm chủ gia đình nên phải tự lo mọi việc, tự chủ mọi chi tiêu, hàng tháng ông chỉ đóng góp đúng tiền ăn là 300 nghìn. Còn lại bất kể khoản tiền sinh hoạt nào có nhờ ông cũng không đóng giúp. Nhà tôi từng có tháng bị cắt điện chỉ vì vợ chồng đi làm về muộn, quá giờ người thu tiền điện đến. Bố chồng tôi ở nhà nhưng ông tuyệt nhiên không đóng giúp vì theo quan điểm của ông là "việc ai người đấy lo".
Có hôm nửa đêm đưa chồng tôi đi viện, trong tay chỉ có hơn triệu đồng, tôi hỏi vay bố chồng nhưng đáp lại chỉ là câu: "Tôi không có" dù lúc chiều tôi vừa thấy ông đi lĩnh lương về.
Tôi chỉ ước giá như trước đây, tôi sớm nhận ra đằng sau sự độc đoán, kỳ quặc của bố chồng là lòng tốt, luôn nghĩ về tương lai con cháu. Ảnh minh họa.
Mọi việc cứ trôi đi như vậy. Tôi luôn nghĩ người già khó tính hơn nữa tôi nghĩ dẫu gì bố chồng cũng không phải người dứt ruột sinh ra nên đôi lúc tôi thông cảm với cái sự dửng dưng của ông. Tôi chấp nhận sự ghẻ lạnh của ông như một sự đương nhiên và cố gắng làm tròn phận của một con dâu.
Ấy vậy nên ngày ông lâm bệnh ung thư, vào đêm lâm chung khi nghe ông nói muốn nói chuyện riêng với tôi, tôi đã hết sức bất ngờ. Thậm chí khi ông nắm chặt tay tôi và hai dòng nước chảy dài trên má, tôi đã nghĩ ông lẩn thẩn và không còn minh mẫn nữa mới vậy.
Nhưng hóa ra tôi đã nhầm. Đêm đó tôi đã khóc, ướt đẫm chiếc gối tựa khi quỳ bên giường bố chồng. Ông bảo ông chỉ có một người con trai duy nhất là chồng tôi và chỉ có một người con dâu duy nhất là tôi. Nhưng ông thực sự chỉ tin cậy được vào tôi, ông tin tôi sẽ là người mang lại phúc đức cho gia đình nhà chồng.
Tôi bất ngờ hơn nữa, khi ông còn trao cho tôi một kẹp hồ sơ chất đống giấy tờ. Khi mở ra tôi giật mình khi thấy có tới hơn 20 bìa tiết kiệm với trị giá tổng cộng lên tới hơn 1 tỉ đồng mà ông tích cóp suốt cả một cuộc đời. Kèm đó là một tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất của ngôi nhà rộng 200m vuông chúng tôi đang ở.
Đặc biệt, tôi không tin vào mắt mình khi thấy chỉ có riêng tên tôi trong tờ giấy bố chồng viết trao tặng lại toàn bộ quyền sử dụng đất và sổ tiết kiệm. Ông bảo ông không muốn đưa tên chồng tôi vào danh sách người được tặng sổ tiết kiệm và sổ đỏ vì ông không muốn làm khó tôi.
Qua câu chuyện của ông tôi còn bất ngờ hơn nữa khi biết rằng hóa ra trước đây chồng tôi từng phá gia chi tử, từng chơi bời, nợ nần đến mức ông phải bán cả một mảnh đất để trả nợ cho. Thời sinh viên chồng tôi từng khiến ông đau lòng khi nhiều lần phải muối mặt đi vay tiền trả nợ cho thú đỏ đen của con trai. Đây chính là lý do ông không đưa tên chồng tôi vào giấy trao tặng tiền tiết kiệm và sổ đỏ.
Ông cũng bảo sở dĩ lâu nay ông luôn tỏ ra lạnh lùng và khắt khe với tôi vì ông muốn thử lòng tôi. Ông cũng cảm ơn tôi vì đã luôn có thái độ lễ phép, cư xử đúng mức trước những hành động kỳ cục, khó chịu của ông.
Mắt tôi nhòa đi theo từng lời thều thào, khó nhọc của bố chồng trước giờ phút lâm chung. Trời ơi, thế mà lâu nay tôi vẫn hiểu sai về bố. Tôi chỉ ước giá như trước đây, tôi sớm nhận ra đằng sau sự độc đoán, kỳ quặc của bố chồng là lòng tốt, luôn nghĩ về tương lai con cháu.
Nhưng những lời căn dặn của bố chồng cũng như sự ưu ái của ông dành cho tôi lại khiến tôi khó nghĩ. Tôi nên xử lý sao với món tiền và sổ đỏ mà bố chồng thừa kế lại đây? Tôi nên làm gì để không mất lòng chồng?
Theo Phạm Hải Sơn/Nguoiduatin
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/that-long-tam-su-cua-bo-chong-va-con-dau-truoc-luc-lam-chung-20160304i2355738/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.