Thân tàn ma dại tại vì ngoại tình…
Trước đây anh là người đàn ông lịch lãm sang trọng, lúc nào cũng quần là áo lượt. Giờ anh trông nhếch nhác, thân tàn ma dại trên chiếc xe cà tàng. Anh thoáng trông thấy tôi và con, ngoảnh mặt đi không dám nhìn. Tất cả cũng chỉ vì ngoại tình
Tôi là người phụ nữ bình thường, sinh ra trong một gia đình bố mẹ làm công chức về hưu, tôi là chị cả nên từ nhỏ phải vất vả rồi vừa đi học vừa bươn chải để kiếm tiền lo cho gia đình. Từ nhỏ tôi rất ghét những người ăn chơi, trăng hoa, ghét sự dối trá, lươn lẹo, tính tôi rất thẳng thắn, thật thà, mọi người nhận xét như thế. Chính vì sự ghét đó mà ông trời đã đùa với số phận tôi, ban cho hai người chồng có tất cả tính tôi ghét. Tôi cũng phải cảm ơn ông trời đã ban cho mình thần kinh bằng thép và trái tim bằng sắt để còn tồn tại được cho tới ngày hôm nay.
Tôi luôn lo lắng cho người khác mà không bao giờ biết nghĩ đến bản thân. Năm tôi 27 tuổi, kết hôn người chồng đầu hơn 8 tuổi, nếu anh không phải nghiện ma tuý có lẽ tôi sẽ là người hạnh phúc nhất trên đời. Anh yêu chiều tôi, sống với anh tôi lúc nào cũng như viên ngọc báu, nâng niu tôi từng ly từng tý. Chúng tôi hợp nhau về mọi mặt, có với nhau một bé gái, anh nghiện nên tôi quyết định bỏ từ lúc con được 6 tháng.
Thời gian đó tôi suy sụp vô cùng, lúc nào cũng nghĩ đến cái chết nhưng đứa con gái đã làm tôi thức tỉnh. Tôi sống thu mình, không nói chuyện, chơi với ai cả, chỉ biết sáng đi bán hàng trưa về với con, chiều đi bán hàng tối lại về với con. Tôi sống lặng lẽ thế cho đến khi con gần 6 tuổi mới kết hôn lần thứ 2.
Anh làm nghề lái xe, hơn tôi 5 tuổi, trong đầu tôi chỉ cần lấy được chồng tốt chứ không cần xấu đẹp, giàu nghèo. Anh có một đời vợ và đứa con trai ở với mẹ. Tôi đồng ý lấy vì thấy anh quan tâm và tốt với con gái mình. Bố anh mất sớm, chỉ còn mẹ, nhà anh có 3 anh em, anh là trai trưởng, dưới có một em trai bị nghiện đi tù và một đứa em gái không bình thường, sinh được đứa con trai giống mẹ, không được minh mẫn.
Video đang HOT
Lấy anh tôi không ở nhà chồng mà ở quê mình, hai nhà cách 7-8 cây số. Tôi thương mẹ anh hơn mẹ tôi vì thấy bà quá khổ. Bố chồng mất sớm, con cái bà như thế, kinh tế quá nghèo. Lần nào về tôi cũng mua thức ăn cho bà, thỉnh thoảng lại biếu bà tiền. Có lúc không có tiền tôi phải đi vay để mua thức ăn mang về cho bà hay biếu bà. Vậy mà trước mặt tôi bà khen hết lời, nhưng sau lưng sẵn sàng đặt điều, nói xấu tôi đủ điều.
Rồi tôi biết được từ ngày lấy tôi, chưa hôm nào anh không có gái, luôn có 2-3 người. Tôi chán vô cùng, từ đấy sống với chồng có mồm như câm, có tai như điếc, có mắt như mù cho đến khi sinh được bé trai. Con quấy khóc nhiều như thế anh cũng không giúp được gì, phó mặc tất cả cho vợ, ngày nghỉ anh cũng không về nhà, lấy cớ đi suốt. Tôi cảm giác như anh sợ về nhà vì con khóc nhiều quá làm anh mất ngủ.
Tôi biết chồng đi ở với gái nhưng vẫn câm lặng như thế cho yên cửa yên nhà, mỗi tháng anh đưa cho tôi từ 500 đến 1 triệu đồng lo mọi thứ trong gia đình, từ tiền thuê nhà cho đến lo cho con lớn, con bé. Tôi không thể chịu đựng được nữa và đã nói với mẹ chồng xem khuyên bảo anh, nhưng bà bảo đàn ông có quyền 5 thê 7 thiếp, mình đàn bà phải biết giữ chồng. Tôi quá thất vọng với mẹ chồng.
Con được gần một tuổi, tôi nói thẳng thắn với anh về chuyện anh gái gú, bỏ bê mẹ con tôi và yêu cầu anh phải có trách nhiệm với gia đình. Anh khùng lên vác balô đi ở hẳn luôn với gái, từ đấy không quan tâm đến mẹ con tôi nữa. Gần một tháng sau tôi biết anh đang ở với người phụ nữ hơn 14 tuổi, chồng chết, có cháu nội cháu ngoại. Anh mấy lần đưa chị ta về nhà mẹ đẻ ăn ở đấy.
Chị ta mua cái này cái nọ cho mẹ chồng nên bà cho chị ta ăn nằm với chồng tôi, giấu tôi. Bà còn nói giờ đứa nào lo được cuộc sống cho nhà bà thì bà nhận làm con dâu, bà nhận luôn bồ của chồng tôi là con dâu, tự hào với hàng xóm có con dâu giàu, lo cho đầy đủ. Từ đấy chồng tôi đưa chị ta về nhà như con dâu trong nhà, anh cũng không một lời hỏi thăm con hay lo cho con.
Từ ngày chồng bỏ mẹ con tôi đi ở hẳn với chị ta, mẹ chồng cũng không hỏi han gì đến cháu nội nữa, đến giờ 6 năm rồi. Hơn một năm trời con nằm viện chồng cũng không hỏi một câu xem con sống hay chết, không nghĩ vì sao anh lại tàn nhẫn đến mức đó.
Tôi có 2 đứa con ai nhìn thấy cũng phải khen, các cháu rất ngoan, học giỏi. Tôi không hiểu chị kia có bỏ bùa mê thuốc lú anh không mà sống như địa ngục, không được phút nào tự do. Chị ta quản chồng tôi từng giờ từng phút, mua ôtô cho anh lái xe Bắc Nam rồi đi theo để quản lý, kể cả điện thoại cũng bị theo dõi. Tiền nong chồng tôi tiêu một nghìn cũng phải ngửa tay xin, cuộc sống hai người suốt ngày cãi vã.
Anh quá ân hận vì đã bỏ mẹ con tôi để đi ở với gái già nhưng không còn lối quay về nữa, phải chấp nhận. Từ ngày có được anh, chị ta không về nhà mẹ chồng tôi nữa, có khi 2-3 tháng mới cho anh về thăm bà một lần. Cách đây khoảng 5 tháng, anh có về thăm con một tý nhưng không có nghìn nào cho con. Nhìn anh gầy và tàn tạ, già đi rất nhiều.
Ngày xưa anh cao to đẹp trai, ăn mặc lúc nào cũng bảnh bao, giầy bóng lộn, giờ chân đi dép lê, xe máy cà tàng, quần áo bẩn thỉu. Anh về nhìn thấy mẹ con tôi đàng hoàng nên ngượng không dám nhìn tôi, không dám xưng bố với con trai. Anh biết mình đã làm những việc quá thất đức nên sợ đối mặt với tôi và con.
Theo VNE
Nghe lời mẹ, anh chia tay tôi sau 3 năm mặn nồng
Dạo gần đây mẹ anh bệnh nặng, bà cương quyết bắt anh phải chia tay tôi. Tôi năm nay 24 tuổi, ba năm trước khi đi học tôi đã gặp và yêu anh, anh là người rất tốt.
ảnh minh họa
Ngần ấy năm học xa nhà cũng là ngần ấy năm anh ở bên chăm sóc, quan tâm, lo lắng cho tôi trong tất cả mọi chuyện.
Anh cưng chiều tôi lắm tôi thích gì, muốn gì anh đều chiều tôi cả nhưng chưa từng đòi hỏi tôi gì. Thậm chí, tôi chỉ ngã và bị tím chỗ chân anh cũng bắt đi viện khám. Tôi đau yếu bệnh liên miên nhưng anh vẫn chăm lo cho tôi tận tình chưa bao giờ than thở. Bạn bè, cha mẹ tôi ai cũng bảo tôi có phúc mới gặp được anh, anh chưa bao giờ biết chọc ghẹo cô gái nào cả nói gì đến lăng nhăng. Từng đó năm bên anh tôi luôn có cảm giác an toàn tuyệt đối, ngoài giờ làm anh chỉ về nhà hoặc tối thì đến chở tôi đi chơi, chúng tôi rất vui vẻ và hiểu nhau.
Hai đứa cũng không bao giờ giận nhau lâu, chỉ có tôi là hay dỗi còn anh chưa bao giờ giận quá hai giờ. Anh nói chờ tôi ra trường anh sẽ về thưa chuyện với cha mẹ anh. Tới tháng 8 năm trước tôi ra trường nhưng chưa xin được việc vậy mà anh vẫn về xin phép cha mẹ để hai đứa nên duyên. Mẹ anh cương quyết phản đối vì bác nói tôi không có việc làm cuới về bắt con bà nuôi sao. Thêm nữa bác cũng không thích tôi. Chúng tôi tự an ủi lẫn nhau, anh nói: "Cứ từ từ rồi sẽ thuyết phục được cha mẹ anh". Vì anh rất yêu tôi nên tôi cũng vững niềm tin.
Dạo gần đây mẹ anh bệnh nặng, bà cương quyết bắt anh phải chia tay tôi. Anh không làm trái lời mẹ được, cuối cùng chuyện của chúng tôi cũng kết thúc. Anh rất buồn và tâm sự rằng ngoài tôi ra anh cũng không muốn quen với ai cả nhưng nay mẹ anh bệnh nặng, anh chỉ muốn chia tay tạm thời, đợi một thời gian nữa khi mọi chuyện lắng xuống. Tôi nghe vậy cũng đồng ý.
11 ngày sau anh nói với tôi là chúng ta không thể tiếp tục, bởi dù cho tôi có làm gì thì cha mẹ anh cũng không đồng ý đâu. Anh nói đã quen người con gái khác được mấy tháng rồi. Tôi suy nghĩ mãi mà không tìm ra câu hỏi vậy những điều anh nói trước đây là giả dối sao. Không lẽ những gì chúng tôi trải qua sau ba năm đều là ảo tưởng. Gia đình tôi biết chuyện và rất buồn bởi bố mẹ tôi rất thương anh. Tôi phải làm gì đây nếu anh thực sự đã yêu người khác nhanh vậy. Xin hãy cho tôi một lời khuyên, tôi xin cảm ơn!
Theo VNE
Không thể quên được em - người tình ảo Anh phải làm gì để có thể bước tiếp khi không có em đây? Đã hơn 1 năm rồi nhưng anh vẫn không thể quên em - người tình ảo (Ảnh minh họa) Một mối tình của hai người ở hai phương trời, chỉ biết và nhận lời yêu nhau qua những dòng tin nhắn hay chỉ là những cuộc điện thoại. Dù...