Tâm sự đau đớn của vợ một cầu thủ ngôi sao
Chồng tôi từng là một cầu thủ có tiếng. Ngày tôi gặp anh, anh đang là “ngôi sao”, có rất nhiều cô gái đẹp vây quanh và anh đã có vài mối tình ầm ĩ trên báo chí. Tôi đã rất hạnh phúc khi được anh yêu và ngỏ lời cầu hôn…
ảnh minh họa
Ngày cưới, tôi thấy mình là người chiến thắng vì đã giành được anh – vừa đẹp trai, vừa tài giỏi lại giàu có – từ bao nhiêu cô gái khác. Nhưng chỉ qua tuần trăng mật, tôi đã hiểu vì sao mẹ tôi thở dài khi tôi nhất quyết đòi lấy anh bằng được.
Vừa đặt chân xuống sân bay sau tuần trăng mật tại châu Âu, anh đi thẳng tới nơi tập huấn cách nhà của chúng tôi hơn 60km để chuẩn bị cho mùa giải mới. Dù đã được báo trước, nhưng tôi vẫn cảm thấy hụt hẫng khi phải về nhà một mình và ngủ một mình trên chiếc giường rộng thênh thang. Tiếp đó là những tháng ngày anh vắng nhà thường xuyên vì phải đi tập huấn, đi thi đấu. Suốt thời gian mang bầu, tôi phải đi khám thai một mình, vì anh chỉ có thể về nhà vào cuối tuần. Ngày tôi vượt cạn, anh đang thi đấu ở xa. Dù anh gọi điện về nhà động viên thường xuyên, tôi vẫn có cảm giác mình bị bỏ rơi.
Từ khi còn là cậu bé mới lớn, anh đã sống trong môi trường thể thao. Sáng dậy xuống căng tin ăn, sau đó xuống sân tập. Trưa lại về căng tin ăn, nghỉ ngơi rồi chiều lại tập. Tối lại về căng tin ăn và nghỉ ngơi, đi chơi với bạn bè. Quần áo thay ra có người lo giặt sạch rồi lại để về chỗ cũ, phòng ở có người lau dọn, anh không phải lo bất cứ thứ gì và tôi phải chịu hậu quả của nó.
Anh sống bừa bộn và không có ý thức chăm sóc gia đình. Quần áo thay ra ở đâu là vứt ở đó. Khi uống li trà, anh ấy đứng ở cửa là sau đó, li trà sẽ được đặt ở dưới đất, ngay chỗ đi ra đi vào. Anh ấy không biết quét nhà, không biết lau nhà và nấu ăn thì chỉ biết luộc trứng, luộc rau và úp mì tôm.
Anh không biết giúp đỡ tôi với tư cách là người chồng, người cha. Anh lúng túng không biết chăm sóc vợ khi tôi ốm, và anh vẫn muốn tôi phải chạy ra cửa đón với nụ cười tươi, miếng nước phải được đưa vào tận tay, đôi giày của anh phải được đánh bóng và xếp vào đúng chỗ như bình thường. Khi con quấy khóc, anh không nghĩ là cần phải dỗ dành con. Anh không thấy cần phải về thăm cha mẹ tôi vào mỗi dịp lễ tết…
Video đang HOT
Vì yêu tôi, sau gần 10 năm sống bên nhau, anh đã thay đổi một chút, biết quan tâm tới việc nhà, tới con cái, biết thể hiện nghĩa vụ của con với cha mẹ… nhưng có lẽ anh còn xa mới được bằng những người chồng của bạn bè tôi, những người đàn ông bình thường, không phải “ngôi sao” như anh. Tôi ghi nhận sự cố gắng ấy của anh và hài lòng với người đàn ông trụ cột gia đình của mình.
Điều tôi sợ nhất là những cuộc vui chơi với bạn bè của anh. Tôi có cảm giác anh và các bạn chỉ có thú vui giải trí duy nhất là nhậu. Khi thắng, các anh nhậu. Khi nhận được tiền thưởng, các anh cũng nhậu. Khi thua trên sân cỏ, giải pháp của các anh vẫn là nhậu. Khi rảnh việc, anh và các bạn cũng tìm tới nhậu nhẹt. Những dịp ít ỏi anh ở nhà, tôi chỉ muốn vợ chồng con cái loanh quanh bên nhau nhưng anh cũng đi nhậu với bạn bè. Những cuộc nhậu ấy kéo dài từ giữa trưa tới tối mịt hoặc gần sáng và hóa đơn thanh toán của nó bằng nửa năm lương của tôi. Bởi nó diễn ra trong những vũ trường, những nhà hàng sang trọng. Ở những nơi đó, các anh là khách VIP quen thuộc, có bàn riêng, ô gửi rượu thừa mỗi lần nhậu…
Tôi thường nghe thấy giọng con gái gọi “anh à, anh ơi” ướt rượt ở trong điện thoại khi tôi gọi cho anh. Ấy là chưa kể mỗi lần như thế, anh về nhà trong tình trạng say mềm đến mức không phân biệt được cái giường với sàn nhà và không biết tôi, vợ của anh là ai. Mỗi khi tỉnh rượu, tôi có trách thì anh lại xin lỗi, lại tặng tôi những món quà đắt tiền nhưng rồi cuộc sống vẫn tiếp diễn như vậy.
Làm vợ một cầu thủ, tôi hiểu môi trường sống của anh, biết bạn bè của anh. Nhưng tôi không biết sẽ phải cư xử với anh như thế nào nếu anh cứ đắm chìm trong hào quang của một ngôi sao. Có ai hiểu là tôi rất khổ tâm và cũng không thể nào làm mất mặt chồng mình với công chúng. Tôi phải làm sao đây?
Một người vợ đau khổ giấu tên
Theo VNE
"Anh à! Em là cô gái còn trong trắng"
Tôi không biết phải nói sao cho anh ấy hiểu, tôi vẫn là cô gái còn trinh trắng?
Tôi có nên nói với anh ấy rằng tôi là gái còn trinh không?
Bạn đang trong giai đoạn hẹn hò với bạn trai của mình, vì vậy bạn nghĩ cần phải cho anh ấy biết rằng bạn còn trinh hay không, đúng không? Nhưng sự dằn vặt của bạn là sai hoàn toàn! Bạn không bắt buộc phải phơi bày tình trạng mình còn trong trắng với bất kì ai. Thậm chí nếu bạn đã từng quan hệ tình dục với người khác thì bạn cũng không cần thiết phải thú nhận với người yêu của mình.
Có một vài lý do mà bạn nên nói câu: "Anh à, em là cô gái vẫn vẹn nguyên" với những lý do: Thứ nhất, chỉ đơn giản là bạn không muốn phải giấu diếm bất cứ điều gì mặc dù bạn đang rất lo lắng và không hề muốn đối phương hiểu sai rằng, bạn không hề thích thú gì chuyện ấy. Một lý do khác bạn nên nói ra đó là bạn muốn "chuyện ấy" diễn ra một cách thật chậm vì bạn chưa từng đối diện với chuyện này bao giờ.
Cũng có một số người khác lại cẩn thận hơn, đó là chờ sau khi họ kết hôn họ mới thú nhận tất cả mọi chuyện. Cho dù đó là lý do nào đi chăng nữa thì vẫn có thể chấp nhận được.
Vậy tôi có nên nói điều ấy ra chỉ trước khi chúng tôi "quan hệ"?
Với phần lớn những người phụ nữ được hỏi thì họ đồng ý rằng, nói ra điều này chỉ trước khi họ đã sẵn sàng cho lần đầu tiên quan hệ. Tại sao ư? Bởi vì sau khi nói ra điều này, bạn sẽ phải đối diện với tuýp người đàn ông mà bạn có thể thích hoặc không thích.
Tuýp người thứ nhất, đó là kiểu đàn ông không muốn mình phải nhận trách nhiệm là người "khám phá" bạn đầu tiên. Tuýp người đàn ông thứ hai, hoàn toàn trái ngược với tuýp người đầu tiên, đó là họ cảm thấy vui mừng vì họ là người quan trọng, là người đầu tiên được "khám phá" bạn. Và tuýp người còn lại là những người không mảy may quan tâm đến những điều đó, mà họ chỉ quan tâm đến tình cảm của bạn dành cho họ.
Dù sao đi nữa, bạn cũng cần phải cẩn trọng suy nghĩ kỹ càng những điều bạn có được và có thể mất sau khi nói ra điều ấy.
Có nhiều người họ không quan tâm đến bạn "còn" hay "mất" (Ảnh minh họa)
Kỳ quặc quá nhỉ? Hay tôi không nên nói chuyện trực tiếp màn chỉ nhắn tin, gửi thư điện tử hay điện thoại cho anh ấy nói về việc mình còn trinh?
Liệu nhắn tin, gửi thư... có thể là cứu cánh cho bạn trong khoảnh khắc lúng túng ngượng ngùng này không? Hoàn toàn không! Nếu bạn không thể đối diện với bạn trai mình, thoải mái và thẳng thắn nói ra chuyện ấy thì làm sao bạn có đủ dũng khí để thử một lần quan hệ với anh ta? Vậy nên hãy chọn cách đối diện trực tiếp và nói rằng "Anh à, em là cô gái còn trinh".
Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nói lý do tôi còn trinh là muốn giữ gìn nó vì tình yêu đích thực và vì không muốn quan hệ trước hôn nhân?
Nếu bạn muốn chờ đến khi kết hôn rồi mới quan hệ thì bạn nên nói rõ với đối phương của mình ngay từ đầu. Nếu vì thế mà anh ta rời xa bạn, vậy thì sao? Đó là lúc bạn có thể lại mở cửa trái tim mình để đón chờ những người đàn ông khác thực sự yêu con người bạn hơn đấy. Cũng tương tự nếu bạn có chính sách "yêu- không tình dục" mà anh ta không thể chấp nhận được điều đó thì hãy tìm người khác xứng đáng với bạn hơn.
Nhưng ...tôi sẽ phải nói điều ấy ra như nào?
Mọi thứ xung quanh chúng ta chỉ có thể trở nên có ý nghĩa khi chúng ta tạo ra nó. Đừng bắt bản thân mình "phải" có một "câu chuyện quá nghiêm túc". Hãy cứ thoải mái lên. Khi bạn ở một mình, hãy thử nói những câu dạng như: "Này anh! Em rất thích anh, vì vậy em nghĩ mình nên cho anh biết rằng, em chưa từng quan hệ tình dục với ai bao giờ. Em biết chắc rằng, anh sẽ không nghĩ gì đâu nhưng em chỉ biết là mình nên nói ra điều này với anh. Anh có thể cho em biết anh cảm thấy thế nào về điều này không?"
Chúc bạn may mắn!
Theo VNE
Cố gắng anh nhé! Em muốn vực anh dậy, để anh lại vững niềm tin và đi tiếp, để anh luôn cười trong bình an. Gần 1 giờ sáng, em vẫn ngồi nghĩ và khóc... Đã qua ngày mới rồi, nhưng sao mọi thứ của ngày cũ cứ bám riết lấy dòng tâm trạng của em. Em muốn gọi cho anh một cuộc điện thoại vào giờ...