Tắm giúp vợ ốm, tôi chế.t lặng khi nhìn thấy sự thay đổi này trên cơ thể em
Nghe những lời vợ nói, tôi bật khóc nức nở, chợt nhận ra mình hèn hạ, không xứng đáng làm chồng làm cha.
Ngày mà Khôi cưới được Thảo về làm vợ thì ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ và có chút ghen tỵ với anh khi lấy được cô vợ xinh đẹp chẳng khác gì hoa hậu cả. Tất nhiên nghe những lời nói đó thì Khôi hí hửng lắm, đi đâu anh cũng chăm về nhà để được âu yếm với vợ. Thậm chí có nhiều người còn bảo đàn ông vừa giỏi giang lại thành đạt thì chỉ có Khôi là không gái gú mà thôi. Vậy nhưng mọi chuyện đều thay đổi kể từ khi Thảo sinh đứa con dầu lòng, cơ thể vốn thanh mảnh với số đo 3 vòn quấn hút thì giờ đây Thảo xập xệ vừa béo ú lại hôi hám.
Mỗi lần về nhà nghe tiếng con khóc rồi vợ trông xấu xí là Khôi ngán ngẩm lắm, chính vì thế mà tan giờ làm thì anh còn la cà rượu chè bên ngoài đến tận khuya mới về. Đến khi nghe vợ nhắc nhở thì Khôi điên tiết quát ầm lên.
- Bây giờ cô còn có cả cái trò ngồi lên đầu chồng nữa à? Cô là vợ muốn chồng về nhà sớm thì lo dọn dẹp nhà cửa đi, cái nhà này có còn là nhà không? Giường chiếu toàn múi nước tiểu của con thôi. Cô lo dọn dẹp đi…có thời gian thì lo làm đẹp bản thân đi…cứ cái đà này chắc tôi phải ra ngoạ.i tìn.h mất thôi. Vợ với chả con…hôi hám hết sức.
- Em cũng biết là sinh xong em xấu xí…nhưng em làm gì có thời gian tập yoga này nọ…Em còn bận chăm con rồi…
- Khỏi kể lể đi, cô làm như cô biết đẻ không bằng. Rõ ràng người ta cũng bụng bầu 9 tháng mà đẻ xong xinh hẳn ra…thế mà cô không không khác gì mấy con ô sin.
Nghe những lời chồng nói mà Thảo buồn đến phát khóc, phụ n.ữ sin.h xong vốn rất nhạy cảm và dễ bị trầm cảm. Nhiều lúc nhìn vào gương thấy bụng rạn, da nhăn nheo mà Thảo không dám tin đó là mình. Lúc này cần có người chồng ở bên cạnh nhất, thế nhưng Khôi lại chỉ biết quát tháo vợ. Muốn làm đẹp nhưng vì con vì chồng thì Thảo đành tự nhủ đợi vài năm nữa con lớn rồi đi tập lấy lại vóc dáng cũng không sao.
Nhiều hôm Thảo nghĩ mấy tháng bụng bầu cấm vận chồng nên muốn cho anh thoải mái tý, thế nhưng vừa đụng vào người gạ làm 1 nháy thì Khôi nhìn vợ quát.
- Tránh xa tôi ra đi…bao giờ cô hết hôi hám thì quan hệ. Giờ nhìn cô là tôi đã mất hứng rồi.
Tất nhiên là vì Khôi có nhân tình bên ngoài nên anh mới lạnh nhạt như vậy với bồ. Hàng ngày Khôi nói dối công việc bận rồi ra ngoài hú hí với tình nhân.
- Là.m tìn.h với em sướng thật đấy…không phải hôi hám như mụ vợ anh. Chắc anh bỏ cô ta sớm để cưới em thôi.
Chưa dừng lại ở đó Khôi còn đi du lịch cả tuần với bồ bên Châu Âu chán chê rồi mới chịu về. Ngày về thì Khôi thấy vợ gầy rộc hẳn đi, mắt thâm quần vì thiếu ngủ, nhìn vợ như vậy Khôi cũng cảm thấy có chút tội lỗi. Nghĩ lại từ ngày vợ sinh đến giờ chưa lần nào anh ở nhà phụ Thảo chăm sóc con cái cả. Chính vì thế mà hôm đó Khôi ở nhà giúp vợ 1 ngày.
Video đang HOT
- Hôm nay anh ở nhà, cần gì thì em cứ bảo để anh làm cho.
- Vậy thì em nhờ anh tắm cho em nhé. Hôm qua em bị ngã…giờ tay hơi đau nên tắm khó lắm.
- Được rồi, em đi lấy quần áo đi.
Khi Thảo vừa cởi áo thì Khôi nhìn rõ làn da vợ sạm rồi nhăn nheo, đã vậy còn có những đường rạn đen chằng chịt. Ngực căng tròn nay xệ xuống tận rốn…đã vậy người toàn mùi sữa trộn với nước tiểu của con nhỏ.
- Em xấu thật anh nhỉ? Nhưng mà phụ n.ữ sin.h xong thì ai cũng như vậy nên em chẳng dám kêu ca. Tất nhiên là em buồn lắm, em biết anh cũng chán em… nhưng giờ em chưa thể tập thành lấy lại vóc dáng được. Mỗi sáng thức dậy em chuẩn bị bữa ăn cho anh rồi dọn dẹp nhà cửa xong lại chơi với con, cho con ăn…em nhiều việc lắm. Nên anh có chán em hãy hiểu cho em…đừng đi gái anh nhé.
Nghe vợ nói câu đó là Khôi bật khóc nức nở, anh chợt nhận ra mình hèn hạ, không xứng đáng làm chồng làm cha. Anh quên mất rằng vì ai mà vợ mình xấu xí đi…trong vợ chăm bẵm nuôi con thì Khôi chưa một ngày chăm sóc cho vợ. Anh chỉ biết ngoạ.i tìn.h bên ngoài. Khôi ôm vợ thật chặt rồi hứa từ nay sẽ không quát mắng vợ nữa, ngay tối hôm đó thì Khôi đã lập tức chia tay cô nhân tình trẻ đẹp của mình.
- Cô vợ xập xệ hôi há.m củ.a anh thì có gì hơn em mà anh đá em chứ?
- Vợ anh đúng là xập xệ, hôi hám…nhưng vì sinh con vì chăm sóc cho anh nên mới như thế. Em là phụ nữ rồi em cũng sẽ như vợ anh thôi…đến lúc đó em cũng sẽ cần người chồng ở bên quan tâm…Vợ là người đi cùng anh đi hết cuộc đời này. Mình dừng lại đi. Anh không thể hèn hạ thêm được nữa.
Kể từ đó thì Khôi yêu thương vợ gấp trăm lần, thậm chí nhiều người còn nói Khôi sợ vợ thì anh cũng mặc kệ….
Đưa vợ từ viện về, vừa ôm em vào lòng chồng bật khóc khi vợ tiết lộ chuyện... đa.u đớ.n
Tôi òa khóc nức nở, ôm chặt lấy vợ rồi trao cho vợ nụ hôn khẽ khàng. Tôi thấy đôi môi vợ cử động như đang mỉm cười rồi dần thả lỏng ra...
'Vợ à, em có muốn ăn hay uống chút gì không?"
Linh đưa đôi bàn tay run rẩy sờ lên khuôn mặt của chồng rồi nói:
"Chỉ cần anh ôm em một chút thôi là đủ rồi".
Kiên lặng người trước câu nói của vợ, anh phải quay mặt đi để vợ không trông thấy những giọt nước mắt đang lăn dài trên má mình. Kiên vòng tay ôm lấy người vợ, đặt môi mình lên đôi môi khô khốc của vợ. Anh chế.t lặng nhận thấy bản thân mình là người chồng vô tâm, nhìn đôi môi đỏ mọng mới ngày nào của vợ nay đã héo khô héo quắt lại.
Ngày Kiên cưới Linh về làm vợ anh chẳng có gì trong tay cả. Khi hai người về sống chung với nhau mọi thứ chi tiêu đều phải tiết kiệm. Lắm lúc ốm đau cả hai còn không có tiề.n mua thuố.c tháng, nhìn vợ sống khổ sở Kiên thấy có lỗi vô cùng, thế nên anh hạ quyết tâm phải cố gắng làm giàu.
Anh tối ngày cật lực làm việc, say mê công việc tới mức lúc ngủ cũng chỉ nghĩ đến làm sao để kiế.m tiề.n thật nhanh chóng.
Nếu là trước kia sinh nhật vợ hay đến những dịp kỷ niệm của hai vợ chồng Kiên luôn chủ động tặng quà, tạo bất ngờ cho Linh. Thì giờ đây Kiên chẳng còn biết vợ vui hay buồn, bộ quần áo vợ đang mặc là cũ hay mới. Ngoài giờ làm việc thì Kiên cũng đi nhậu với đồng nghiệp, đã lâu rồi anh quên luôn cái việc ngồi ăn tối bữa cơm gia đình cùng vợ con.
Sự nghiệp của Kiên ngày càng lên như diều gặp gió, điều đó đồng nghĩa Kiên đi công tác nhiều hơn, thời gian dành cho vợ con ít đi.
Linh cô đơn lắm, nhiều lúc đêm ngủ cô nhớ chồng chỉ biết lôi chiếc áo của chồng ra để ngửi lấy mùi của chồng cho đỡ nhớ. Giận chồng lắm nhưng Linh không cho phép mình mở miệng trách chồng vô tâm, bởi cô biết suy cho cùng thì chồng cũng lao lực để kiế.m tiề.n lo cho gia đình, cho mẹ con cô. Mỗi con người đều có giới hạn của mình, nếu lo phần công việc nhiều thì rõ ràng phải bớt phần của gia đình đi cũng là điều dễ hiểu. Cô tự nhủ đợi vợ chồng cố gắng qua giai đoạn này thì mọi thứ sẽ ổn.
Thế rồi khi Kiên được thăng chức làm phó giám đốc thì anh lại đổ đốn đi ngoạ.i tìn.h. Kiên có cảm tình với cô thư ký ở công ty. Trong đầu anh lúc nào chỉ nhớ đến cô thư ký, đến nỗi cái việc ôm hôn vợ trước khi đi làm cũng quên.
Có lần Linh ở nhà nấu nhiều món chồng thích, cô cũng mua bộ váy ngủ quyến rũ để tối nay hai vợ chồng hâm nóng lại tình cảm. Nhưng nào ngờ tối đó Kiên nói dối công ty có việc đột xuất nên ở lại tăng ca nhưng thực chất là đưa nhân tình đi chơi.
Linh nhận ra chồng mình có chút thay đổi, mấy lần cô nói bóng gió:
"Chồng này, anh có người khác bên ngoài rồi à? Em thấy dạo gần đây anh lạnh nhạt với em lắm"
Ngay câu vợ nói xong thì Kiên tức giận:
"Vớ vẩn, em lại suy diễn linh tinh rồi đấy. Em thiếu việc để nghĩ rồi à?".
Linh ngậm ngùi không nói câu gì mà vào phòng khóc mãi. Mấy hôm nay cô ốm yếu nhưng chồng cũng không để ý, điều này chứng tỏ chồng đã thay lòng đổi dạ.
Linh dự định sẽ thuê người theo dõi xem chồng ngoạ.i tìn.h hay không. Nhưng giữa cái lúc đó thì cô phát hiện ra mình bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Về đến nhà cô ôm lấy hai con mà khóc như mưa. Thấy vợ như vậy thì Kiên quát:
"Em hâm à, tự dưng khóc lóc là sao?'
Linh nhìn chồng với ánh mắt trĩu nặng, đột nhiên cô nhăn nhúm lại, bịt miệng ho một tiếng dài. Lúc này trên tay Linh đầy má.u do cô nôn ra. Kiên hoảng hồn thấy tờ giấy khám bệnh trên tay vợ ú ớ:
"Em bị bệnh sao không nói với anh?"
Linh bật khóc lao đến ôm lấy chồng, nghĩ đến giây phút mình sắp không còn được bên chồng nữa cô càng khóc nhiều hơn.
Ở giây phút đưa vợ đến viện thì Kiên ân hận lắm, anh chợt nhận ra tình cảm vụn.g trộ.m lén lút bên ngoài, cô nhân tình xinh đẹp cũng chẳng còn ý nghĩa nữa. Linh phải hóa trị đến héo hon cả người nhưng cô chẳng bao giờ than mệt mỏi. Lúc nào cô cũng lo cho chồng cho con.
Hôm ấy Linh thấy sức khỏe mình yếu hẳn đi, cô gọi chồng và các con đến ôm thật chặt. Cô muốn được chồng ôm mình thật chặt như cái thưở mới cưới. Đã lâu lắm rồi cô chẳng có được cái ôm thật trọn vẹn từ chồng mình:
"Chồng à, ôm em đi, ngày mai mình không còn cơ hội nữa đâu".
Kiên òa khóc nức nở, ôm chặt lấy vợ rồi trao cho vợ nụ hôn khẽ khàng. Kiên thấy đôi môi vợ cử động như đang mỉm cười rồi dần thả lỏng ra...Tiếng máy trợ tim rú lên âm thanh đáng sợ:
"Đừng vợ ơi, đừng bỏ anh Linh ơi..."
Kiên đa.u đớ.n, từ mai anh sẽ chẳng còn vợ, chẳng còn được ôm vợ thêm một lần nào nữa. Giá như anh đừng mải miết kiế.m tiề.n, giá như anh quan tâm vợ nhiều hơn thì giờ có lẽ mọi chuyện đã khác đi rất nhiều.
Vợ đột ngột qua đời, 3 ngày sau tôi vô tình phát hiện tủ lạnh bốc mùi hôi lúc mở ra thì choáng váng bật khóc nức nở Sau 6 năm cùng nhau làm việc và tiết kiệm, vợ chồng tôi đã có căn nhà của riêng mình. Tôi và vợ háo hức nghĩ về chuyện sinh con, có một mái ấm đủ đầy hạnh phúc sau này. Tôi và vợ là mối tình đầu của nhau. Chúng tôi quen biết nhau từ những ngày đầu học chung đại học. Tôi...