- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
Sự thật cay đắng sau câu chuyện người chồng vô sinh của tôi
On 29/12/2015 @ 1:43 PM In Góc tâm tình
Tôi thấy đau đớn, chỉ có tôi yêu anh chứ anh chưa bao giờ yêu tôi. Họ đã có con và sống với nhau như vợ chồng rồi. Tôi cứ nghĩ hạnh phúc đến muộn sẽ trọn vẹn nhưng có ai ngờ lại chỉ là những nỗi đau.
Đã 28 tuổi rồi tôi vẫn còn đủng đỉnh chưa tính đến chuyện có người yêu và kết hôn. Bố mẹ tôi sợ con gái ế nên thỉnh thoảng cứ bắt tôi phải đi xem đám này đám nọ để lấy chồng. Tôi cũng chiều bố mẹ, đi cho vui chứ tôi vẫn cho rằng người kết hôn với tôi phải là người tôi yêu.
Gia đình tôi cũng thuộc hàng khá giả, bố mẹ lại là quan chức nhà nước nên cứ phải tìm người môn đăng hộ đối. Không phải tôi không yêu ai hay không có người yêu. Có lần tôi đã dẫn người yêu về ra mắt nhưng khi bố mẹ tôi biết gia đình anh chỉ buôn bán bình thường đã đuổi khéo anh ra khỏi nhà. Cấm tiệt không cho tôi qua lại hay nói chuyện với anh nữa.
Tôi đau khổ một thời gian và hay tin anh cũng đã lấy người khác. Tôi nghĩ, nếu bố mẹ cứ muốn tìm người ưng ý thì tôi thà độc thân còn hơn. Một hôm, mẹ bắt ép tôi đi xem mặt bằng được, lại còn nói tốt về anh chàng rất nhiều.
Tôi ăn mặc khá đơn giản và đến nhà hàng mẹ đã đặt sẵn. Đến nơi, còn 2 phút nữa mới đến giờ hẹn nhưng tôi đã thấy có người ngồi đó trước. Sau màn làm quen, tôi bắt đầu thấy ngượng ngùng, chẳng còn vẻ tự tin như những lần gặp mặt trước đây.
Cuối cùng chúng tôi đã có một hôn lễ ngọt ngào như mơ.
An ấy lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm nhưng rất cuốn hút. Trong ánh mắt đó như chứa chan điều gì khó tả, chính vì vậy sau cuộc gặp gỡ đó tôi cảm giác như bị ám ảnh. Tôi cứ nghĩ mãi về anh, một con người lạ lùng và khó đoán. Vài ngày sau, tôi mới thấy tin nhắn hỏi thăm của anh. Không hiểu sao trong lòng tôi lại dâng lên một niềm vui nho nhỏ.
Và anh bắt đầu tán tỉnh, hẹn hò tôi đi chơi. Anh đúng là mẫu người lí tưởng mà mọi cô gái mơ ước. Chúng tôi cũng đi xem phim, đi chơi các kiểu như hai người yêu nhau thực sự. Đã lâu lắm rồi tôi trái tim tôi lại rung động trước một người đàn ông.
3 tháng sau anh cầu hôn, tôi không ngại ngần gật đầu đồng ý. Yêu cũng đã yêu rồi, thôi thì cưới cho bố mẹ khỏi lo lắng. Ngày cưới, quan khách hai bên ai nấy đều vỗ tay tán thưởng, ca tụng vợ chồng tôi. Nào là trai tài gái sắc, hai gia đình đều môn đăng hộ đối, không ai kém ai. Bố mẹ hai bên cũng nở mày nở mặt. Trong lễ cưới hôm đó, tôi có để ý thấy một cô gái xinh đẹp, ánh mắt buồn bã cứ nhìn chăm chăm vào anh. Tôi nghĩ là bạn cũ của chồng nên không tiện hỏi. Còn chồng cũng nhìn lại cô ấy với ánh mắt da diết.
Đêm tân hôn, anh lấy cớ say rượu và buồn ngủ nên anh ngủ trước. Còn mình tôi im lặng nhìn anh. Cả đêm hôm đó tôi không ngủ được, trong lòng tôi có dự cảm không lành. Cưới nhau về rồi, tôi mới nhận thấy thái độ của chồng khác lạ.
Lấy được người chồng bao người mơ ước nhưng tình cảm vợ chồng không đi lên. Ai biết việc người ấy, chồng chẳng quan tâm đến vợ gì cả. Cưới nhau được hơn nửa năm mà tôi vẫn không có bầu, bố mẹ chồng bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt dị nghị. Hai ông bà sợ tôi tịt không đẻ được nên bắt tôi đi kiểm tra. Nhưng kết quả kiểm tra của tôi vẫn bình thường.
Tôi có nói với chồng thì anh tự thú nhận rằng anh vô sinh. Vì bố mẹ cứ bắt ép phải cưới nên anh không thể nói ra. Anh cũng chìa ngay cho tôi tờ đơn ly hôn, anh bảo rằng anh sẽ giải thoát cho tôi đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng tôi kiên quyết không kí vào lá đơn ly hôn.
Cả đêm tôi nằm nghĩ về chuyện ly hôn mà anh đã nói với tôi. Anh không trân trọng cuộc hôn nhân, không trân trọng người vợ này. Nửa đêm điện thoại anh reo, tôi thấy anh lẳng lặng ra ngoài nói chuyện. Tôi lẳng lặng đi theo anh thì bất ngờ nghe được cuộc nói chuyện của anh với người đàn bà nào đó: "Em cứ yên tâm chăm lo cho con mình đi, cô ấy sẽ không thể có con được. Ngày mai anh sẽ qua thăm con nhé!". Tôi khuỵa xuống, chết lặng. Anh quay vào nhìn thấy tôi đang đứng đó, anh sững sờ.
Thì ra chồng tôi đã có một gia đình riêng của mình.
Tôi nhìn anh cầu xin một lời giải thích. Anh kể hết mọi chuyện về quá khứ. Đó là người yêu 4 năm trời của anh nhưng bố mẹ anh không đồng ý cho hai người đến với nhau. Mẹ cứ bắt ép anh phải lấy tôi cho xứng đôi vừa lứa, nhưng họ không biết rằng anh đã có con riêng. Tờ giấy xét nghiệm kết quả vô sinh cũng là giả, đó chỉ là cái cớ để anh ly hôn với tôi. Hóa ra, anh chẳng hề có tình cảm gì với tôi, chỉ là anh che mắt gia đình và thiên hạ mà thôi.
Tôi thấy đau đớn, chỉ có tôi yêu anh chứ anh chưa bao giờ yêu tôi. Họ đã có con và sống với nhau như vợ chồng rồi. Tôi cứ nghĩ hạnh phúc đến muộn sẽ trọn vẹn nhưng có ai ngờ lại chỉ là những nỗi đau. Tôi im lặng, lấy bút kí vào lá đơn ly hôn anh đã đưa. Tôi chấp nhận ly hôn với chồng sau nửa năm cưới nhau.
Hạnh phúc không thể miễn cưỡng, nếu cố gắng duy trì cuộc hôn nhân không tình yêu này thì chỉ tôi mới là người đau đớn. Anh cần có hạnh phúc của riêng anh và hạnh phúc đó không có tôi. Tôi không có tư cách gì mà cướp đi tình yêu và hạnh phúc của người đàn bà đó. Là tôi sai khi không tìm hiểu tường tận về anh để rồi nhận trái đắng đau đớn như thế này.
Theo Tintuc
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/su-that-cay-dang-sau-cau-chuyen-nguoi-chong-vo-sinh-cua-toi-20151229i2266375/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.