Sau ly hôn rồi, tôi bỏ quê lên thành phố lập nghiệp, ngày trở về tôi chết sững khi thấy cảnh tượng trong bệnh viện
Bố tôi càng lớn tuổi càng có nhiều bệnh. Ngày trước khi chưa ly hôn, tiền bạc trong nhà đa phần là do chồng tôi lo.
Giờ ly hôn rồi, tôi phải tìm đường lo cho mình và bố.
Tôi từng có một đời chồng, chúng tôi ly hôn cách đây 3 năm. Nguyên nhân là vì chồng tôi lên giường với người phụ nữ khác. Trước đó, chúng tôi cãi nhau rất nhiều, chồng tôi thường xuyên bỏ ra ngoài vào đêm khuya. Đến một lần, anh say xỉn với bạn bè rồi xảy ra quan hệ với một cô gái lạ. Cô ta không để yên, tìm đến đòi tôi nhường chồng.
Tôi quá thất vọng và mệt mỏi nên quyết định ly hôn chồng. Chồng tôi giải thích rất nhiều rằng sau khi thức dậy anh không nhớ chuyện gì hết. Thậm chí, anh còn nói có thể do cô gái kia dựng chuyện để chia rẻ vợ chồng tôi. Sau nhiều lần không thể thuyết phục được tôi, anh đành ký đơn ly hôn.
Sau khi ly hôn chồng, tôi quyết định rời khỏi quê, lên thành phố tìm việc. Nguyên nhân không hẳn là vì tôi muốn rời khỏi nơi này để quên chuyện cũ, còn là vì tôi muốn kiếm nhiều tiền để sau này còn lo cho bố tôi. Bố tôi càng lớn tuổi càng có nhiều bệnh. Ngày trước khi chưa ly hôn, tiền bạc trong nhà đa phần là do chồng tôi lo. Giờ ly hôn rồi, tôi phải tìm đường lo cho mình và bố.
Video đang HOT
Dù ban đầu hơi khó khăn nhưng khoảng một năm sau ly hôn thì tôi tìm được việc làm ổn định, đều đặn gửi tiền về cho bố. Cũng vì muốn nhanh chóng kiếm được nhiều tiền, tôi hầu như không có thời gian về nhà thăm bố. Ngoài dịp Tết được nghỉ mấy ngày về quê, tôi hầu như chỉ gọi điện về hỏi thăm bố. Bố tôi cũng không trách cứ gì, ông chỉ lo tôi làm việc quá sức mà sinh bệnh.
Đến hai tháng trước, tôi bất ngờ nghe người họ hàng gọi điện báo tin bố tôi bị ngã đã vào viện. Tôi hoảng sợ bỏ việc đang làm, bắt xe về ngay trong ngày. Tôi hấp tấp chạy vào viện xem tình hình của bố thế nào. Khi đi đến phòng bệnh của bố, tôi bất ngờ khi thấy chồng cũ đang ngồi cạnh giường bệnh của bố tôi. Tôi nghe hai người trò chuyện:
“Cảm ơn con, con mà đến trễ một chút thì chú không biết thế nào”.
“Chú đừng nói vậy, này là việc con nên làm”.
“Nên làm gì chứ, con với cái Hạnh cũng đâu còn…”
Bố tôi vừa thấy tôi bước vào thì cũng không nói tiếp nữa. Ông biết chúng tôi đã ly hôn, chuyện chồng cũ của tôi bỗng xuất hiện có thể khiến tôi không vui. Nhưng lúc đó tôi chỉ thấy nghèn nghẹn trong lòng, chẳng nói được lời nào.
Chồng cũ thấy tôi đến thì chỉ nói nghe tin tôi về nên anh có mua cơm cho tôi, vì anh biết tôi sẽ không kịp ăn uống mà chạy vào viện. Sau đó anh nhanh chóng rời đi. Bố tôi nói:
“Bố bị ngã lúc đi ra sau vườn, hên là lúc đó chồng cũ của con đến thăm nên vội đưa bố vào viện. Mấy năm nay con không ở đây, chồng cũ của con cứ cách vài hôm lại đến thăm bố. Bố bệnh tật thì nó đưa đi khám, trong nhà hư hỏng gì cũng nó sửa. Bố biết con còn giận nó, lúc trước bố cũng nhiều lần mắng rồi đuổi nó đi mà nó chẳng nói gì, vẫn đều đặn ghé thăm bố. Mấy năm nay nó không quen ai, con sống cũng không dễ dàng gì”.
Tôi hiểu ý của bố, nhưng cũng không đáp lại lời nào. Tôi chăm sóc rồi đợi bố thiếp đi, nhưng tôi cả đêm đó cũng không ngủ được. Tôi biết mình vẫn còn tình cảm với chồng cũ nhưng nỗi ám ảnh chồng từng lên giường với người khác vẫn còn trong tâm trí của tôi. Tôi có nên cho mình và chồng cũ một cơ hội khác hay không?
Giận chồng bỏ về nhà mẹ, đến khi quay về vừa mở cửa thì 'á khẩu' bởi cảnh tượng trước mắt
Vì không thấy chồng đến đón, nên tôi đã quyết định tự về nhà nhưng vừa đến cửa thì sốc điếng bởi cảnh tượng bên trong.
Tôi và Tiểu Phong quen nhau từ khi còn học đại học, sau khi tốt nghiệp cả hai đã phá bỏ lời nguyền mùa tốt nghiệp. Dù chưa có nhà, có xe nhưng cả hai đã quyết định kết hôn.
Sau khi kết hôn, hai vợ chồng thuê một căn hộ một phòng ngủ và một phòng khách tại thành phố nơi hai người làm việc. Tuy nhiên sau một thời gian chung sống, tôi phát hiện ra rằng hôn nhân không chỉ nói những lời đường mật mà hai bên phải biết cùng nhau xây dựng một mái ấm.
Vậy nhưng từ nhỏ đến lớn Tiểu Phong là một người thiếu trách nhiệm, khi còn sống cùng bố mẹ anh không phải làm bất cứ việc gì. Khi kết hôn cùng tôi rồi Tiểu Phong vẫn lười biếng, mọi chuyện trong nhà đều đến tay vợ, Tiểu Phong chỉ biết ăn rồi ôm máy tính chơi game mà thôi. Tôi nhiều lần góp ý với chồng nhưng Tiểu Phong không chịu thay đổi.
Ảnh minh họa: Internet
Sau khi kết hôn, Tiểu Phong đã đưa thẻ ngân hàng của mình cho vợ giữ, tôi tiết kiệm chi tiêu sinh hoạt trong phần lương của mình, riêng phần lương của Tiểu Phong tôi không động đến và xem như đó là phần tiết kiệm để sau này mua nhà. Vậy nhưng đến một ngày, tôi nhìn thấy quảng cáo căn hộ, tôi đưa Tiểu Phong đi xem và quyết định sẽ mua một căn trong dự án này. Tuy nhiên, Tiểu Phong lại tìm đủ mọi lý do để ngăn cản vợ. Nhận thấy sự việc khá nghiêm trọng, tôi đến ngân hàng kiểm tra số tiền trong tài khoản của chồng thì mới vỡ lẽ, trong tài khoản không có tiền.
Đến lúc này Tiểu Phong mới nói với vợ rằng, từ trước đến nay thẻ ngân hàng đều liên kết với điện thoại. Tiền ăn uống, chơi game Tiểu Phong đều thanh toán bằng điện thoại nên tôi không thể biết. Tôi khóc lớn, thất vọng dọn quần áo về nhà bố mẹ đẻ.
Vậy nhưng 10 ngày sau sau khi cãi nhau với chồng, Tiểu Phong không đến đón vợ, tôi lo lắng, tôi về nhà kiểm tra, vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi hôi thối. Thì ra mỗi ngày ăn xong Tiểu Phong đều vứt đồ đạc đầy trong phòng. Nhìn thấy vợ về, Tiểu Phong nói rằng: "Cuối cùng em cũng về rồi, em đi nấu cơm đi, anh đói quá, ngày nào cũng gọi đồ ăn anh ngán quá rồi. Quần áo trong phòng tắm em giặt giúp anh nhé".
Tôi suy sụp hoàn toàn, cô vô cùng tức giận tiến đến tấn công Tiểu Phong. Trong lúc tức giận, tôi đã lấy chiếc máy tính của chồng và đập lên đầu anh ta, nhân cơ hội này Tiểu Phong lăn ra giường giả chết. Tôi gọi điện tự thú với cảnh sát, vậy nhưng khi cảnh sát tới, Tiểu Phong đã ngồi dậy, thực tế anh ta không bị làm sao. Sau vụ việc này, tôi kiên quyết đòi ly hôn với người chồng lười biếng đó.
Cãi nhau với chồng tôi tìm đến nhà bạn thân ngủ nhờ, nửa đêm thì tá hỏa phát hiện chồng mình cũng đang nằm dưới gầm giường còn kêu rên thảm thiết Tôi giật mình tỉnh cả rượu, nhảy xuống giường bật đèn lên. Tôi khom lưng nhìn xuống dưới gầm giường, chết sững thấy bộ dạng của chồng mình! Tôi và chồng lấy nhau hơn 2 năm. Năm đầu tiên, chúng tôi quyết định chưa có con vì muốn tận hưởng thời gian vợ chồng son. Đến năm thứ hai, tôi muốn có con...