Sát nhân mang đầu óc bác học Kỳ 2
Chiếc giày đặc biệt được thiết kế riêng cho người bị dị tật đã vừa với chân của Rullfoff.
Tên trộm thứ 3
Bước tiếp theo là cần tìm ra danh tính của những tên trộm, đặc biệt là tên trộm còn lại nếu như 2 thi thể vừa được phát hiện là những kẻ thuộc băng trộm đó. Các thám tử đã tìm được nhiều đồ vật trong túi của bọn chúng, có thể cung cấp những phương hướng đầu tiên trong cuộc tìm kiếm. Những đồ vật này là: “6 chiếc khoá, một bức thư gửi tới một người là Henry Wilson, một mẩu giấy cuộn nhỏ, ghi tên và địa chỉ của William Thornton, một luật sư ở Brooklyn”.
Ngoài ra, trong túi của 1 thi thể đặc biệt còn có một cuốn sách nhỏ với tựa đề Napoleon’s Oraculum (còn có tên nữa là Book of Fate). Cuốn sách này viết về những phương thức giải đáp các nghi vấn về tương lai của một con người dựa trên năng lượng tiềm ẩn của hàng loạt những dấu chấm và dòng kẻ. Tương truyền, Napoleon đã rất tin cuốn sách này và thường xuyên nghiền ngẫm. Chính những bí quyết trong cuốn sách giúp hướng dẫn ông đi tới thành công. Cuốn sách được tìm thấy trong tủ sách của Napoleon sau thất bại của ông ở Leipzig vào năm 1813. Cũng theo lời đồn đại, một đoàn thám hiểm người pháp đã tìm thấy nguyên bản cuốn sách này ở lăng mộ pharaoh vào năm 1801, sau đó được dịch ra và Napoleon dựa trên những đó mà có thể tiên đoán về tương lai mình thành công hay thất bại. Sau này, cuốn sách được nhân rộng và trở thành một “cẩm nang” của tên trộm này.
Thêm vào đó, còn có một đồ vật nữa bọn trộm để rơi lại ở cửa tầng hầm của nhà Halbert và trở nên vật đáng được quan tâm hơn: một đôi giày nam hiệu Oxfords được thiết kế đặc biệt, dành riêng cho người có tật ở chân trái. Những người trong nhà Halbert không có đôi giày này, vì thế cảnh sát cho rằng nó có liên quan tới nhóm trộm. Tuy nhiên, khi xem xét lại, chân của 2 thi thể bị chìm dưới nước lại không hề có dấu hiệu bị tật nên có thể nó thuộc về kẻ còn lại. Dấu hiệu đầu tiên về tên trộm thứ 3 là: Hắn bị dị tật ở chân.
Video đang HOT
Thật bất ngờ, sau khi Rulloff được thả và đi khuất thì một người bỗng nhớ lại và báo tin khá dị thường về hắn. Đó là Rulloff bị mất ngón chân cái và có một vài vết u trên chân. Đôi giày mới tìm được này có vẻ rất phù hợp với đôi chân của hắn. Cảnh sát vội vã đổ ra đường tìm hắn và thấy rằng hắn đang đi rất nhanh trên đường, cứ như vội vã rời Binghamton càng nhanh càng tốt.
Rullfoff bị cảnh sát đưa trở lại thị trấn để thử đôi dài. Điều tuyệt vời là đôi giày rất phù hợp với chân của hắn. Tuy nhiên, với lập luận và chứng cứ như thế này thì không đủ hiệu lực để quy kết tội giết người cho người vừa chân một đôi giày. Và một lần nữa, cảnh sát dường như lại thua cuộc và phải để hắn ra đi.
Nhưng có thêm một tình tiết nữa. Đó là trong túi của Rullfoff có một chiếc vé tàu đi tới Batavia trong khi 2 kẻ chết đuối cũng có tấm vé đi tới đây. Nhưng điều này cũng có thể chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên và cũng không thể xem là bằng chứng để buộc tội ai đó.
Các điều tra viên cho rằng, nếu biết được danh tính của hai tên trộm chết đuối, họ có thể trả lời được câu hỏi liệu Rulloff có mối quan hệ gì với chúng hay không. Do vậy, họ tập trung làm rõ vấn đề này, đồng thời chưa cho phép Rulloff rời đi.
Theo 24h
Sát nhân mang đầu óc bác học Kỳ 1
Rulloff là một kẻ giết người kỳ lạ, nhân vật gây nhiều tranh cãi trong xã hội Mỹ, không chỉ trong quá khứ mà còn cho đến ngày nay. Nhiều người cho rằng, Rulloff rất thông minh và tài giỏi, thậm chí có đủ những tố chất của một thiên tài. Nhưng cũng lại có nhiều ý kiến cho rằng Rulloff là một kẻ lừa lọc, một gã lang băm đầy tính toán, một gã độc tưởng tuyệt vọng. Dù thế nào chăng nữa, Rulloff chắc chắn là một trong những kẻ giết người hàng loạt khó hiểu nhất ở Mỹ.
Sáng sớm thứ Sáu ngày 6/7/1870, một người đàn ông đang đi bộ để đi làm ở Bringhamton, New York. Khi đi qua cầu bắc ngang sông Chenango, ông thoáng nhìn thấy một vật gì đó nhấp nhô, lập lờ mắc vào đá ở dưới sông. Vốn hằng ngày đi qua đây nên người đàn ông biết có điều gì bất thường. Nhìn kỹ hơn, vật lạ đó là một chiếc bọc vải, đựng một thứ gì đó rất lớn bên trong và bị dìm xuống dòng nước. Trước sự việc quá đỗi bất thường, người đàn ông cùng một số người gần đó tiến lại xem xét.
Thứ mà họ nhìn thấy là thi thể một người đàn ông mặc nguyên quần áo, mặt úp xuống nước, một phần thi thể nhô ra ngoài bọc. Ớn lạnh người, cả nhóm quyết định dùng thuyền ra vớt xác nạn nhân và gọi cảnh sát tới. Dù thi thể người này là ai, chắc chắn một điều anh ta bị sát hại bởi vì gần đây, trên khu vực này có một số vụ giết người, ném xác phi tang đã gây bàng hoàng người dân nơi đây. Đám đông người dân ngày càng nhiều, chen chúc để xem thi thể người chết dưới sông.
Cách đó không xa, cũng trên đoạn sông này, một người khác lại thấy có một vật gì đó lập lờ trong nước. Anh ta chèo thuyền lại gần và nhận ra đó là một xác chết. Người này không quá bất ngờ vì ai trong thị trấn cũng biết về câu chuyện một toán trộm đã đột nhập vào cửa hàng đồ khô của anh em nhà Halbert, sát hại nhân viên bảo vệ trước khi tẩu thoát về phía con sông. 2 trong số bọn chúng đã nhảy xuống dòng sông. Rõ ràng là có thể chúng bị chết đuối. Ban đầu 2 vụ việc này có thể là tai nạn nhưng có nhiều những chứng cứ có thể kết luận đây là 2 vụ án giết người.
Những xác chết vớt từ dưới sông.
Người dân thị trấn đổ xô đến xem trong lúc người ta vớt hai thi thể đã trương phình lên bờ. Mắt của một xác chết bị khoét sâu do chiếc móc sử dụng để kéo nó lên. Người dân rất hả hê khi nghĩ rằng công lý đã được thực thi, những kẻ giết người đã bị trừng phạt.
Vào thời điểm đó, còn có xác chết thứ ba. Tại cửa hàng của nhà Halberts, Frederick Merick, một thanh niên trẻ đã thiệt mạng để bảo vệ tài sản ở đây, chủ yếu là những miếng lụa đắt tiền. Trước khi vụ án được dựng lại chính xác, Gilbert Burrows, một nhân viên bảo vệ cửa hàng còn sống sót đã nói rằng, không phải chỉ có hai tên trộm đột nhập cửa hàng trong đêm đó mà là ba tên. Anh ta khẳng định điều này là chắc chắn.
Sáng sớm thứ tư, bọn trộm đột nhập vào cửa hàng nhà Halbert, tiếng động đã đánh thức hai nhân viên bảo vệ ở đây. Merick cầm khẩu súng lục để cảnh cáo hai tên trộm và ném chiếc ghế đẩu về phía chúng. Vào lúc đó, xuất hiện tên trộm thứ ba, hắn ném chiếc đục vào Burrows khiến anh này choáng váng. Khi định thần lại, Burrows đã hỗ trợ Merick đánh trả bọn trộm. Merick túm được một tên, ghì chặt hắn xuống quầy hàng. Lúc này, tên thứ ba đang cầm một khẩu súng, kéo cò và bắn Burrows, song viên đạn đi trượt. Hắn quay sang bắn vào đầu Merick ở cự ly gần, khiến chàng thanh niên thiệt mạng. Burrows chạy ra ngoài đường và hô hoán trong lúc những kẻ trộm tháo chạy.
Một cô gái đã nhìn thấy hai kẻ trộm rời cửa hàng bằng lối cửa sau và hướng tới con sông. Cô không xác định được có phải chúng đã lên thuyền hay bơi qua sông hay không. Trong khi đó, một phụ nữ khác lại thấy có ba người đàn ông lội xuống sông. Cảnh sát trưởng biết rằng, hoặc là họ sẽ tìm thấy một xác chết nữa hoặc kẻ trộm thứ ba vẫn còn sống. Nếu đây là sự thật, ông rất muốn tìm ra hắn.
Trong lúc náo loạn và vội vã tìm bác sỹ, mọi người đã không để ý đến một người đàn ông khi anh ta rời khỏi thị trấn. Mọi người không biết rằng, họ ở rất gần kẻ đã tham gia vào vụ cướp bất thành.
Thậm chí, ngay cả khi nhà chức trách tiến hành bắt giữ những kẻ tình nghi trong thị trấn, thời điểm hai xác chết trên sông chưa được phát hiện, người đàn ông này đã bị theo dõi khi anh ta đang lang thang trên đường. Bởi vì anh ta là người lạ, nên một số thanh niên đã bám theo. Người đàn ông này đã nhảy lên tàu hỏa để cắt đuôi họ, nhưng anh ta không thoát được. Nhóm thanh niên đã dồn và ép anh ta theo họ về thị trấn, tống anh ta vào nhà giam cùng với hai nghi can khác. Người đàn ông này cố gắng xé nát quần áo của mình như để che giấu bằng chứng phạm tội, nhưng vạt áo phía trước lại có vết máu.
Khi hai xác chết được xếp ngay ngắn, các nghi can được đưa đến để nhận dạng. Hai nghi can kia đều nói không biết những người này và họ không có biểu hiện nói dối. Riêng người đàn ông lạ mặt lại rất bình tĩnh, nhìn hai xác chết này từ nhiều phía khác nhau. Anh ta nói với bồi thẩm đoàn tên của mình là Charles Augustus, nhưng sau đó lại nói là George Williams. Những điều này rất đáng ngờ tuy nhiên lại không có mối liên hệ rõ ràng nào với vụ án mạng. Không có lý do gì để giam giữ người này, cho dù có người nhận ra anh ta là Edward Rulloff, kẻ từng bị cáo buộc về tội giết vợ con.
Rulloff thừa nhận danh tính của mình và giải thích rằng phải giả danh vì ở thị trấn này, nếu có án mạng xảy ra, người ta sẽ nghi ngờ cho anh ta vì anh ta là người lạ. Với lý do đó, anh ta đã tạm thời được thả tự do.
Theo 24h