- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -

Rửa hơn 50 mâm cỗ trong đám cưới của em trai chồng vẫn bị chửi lười biếng và hành động…

On 01/01/2017 @ 9:08 PM In Góc tâm tình

Phận làm con gái, bất kể ai cũng mong muốn nhận được sự yêu thương từ bố mẹ mình và gia đình chồng tương lai, nhưng riêng tôi thì không có cái diễm phúc ấy.

Rửa hơn 50 mâm cỗ trong đám cưới của em trai chồng vẫn bị chửi lười biếng và hành động... - Hình 1

ảnh minh họa

Tôi sinh ra đã nghèo, nghèo từ khi mới lọt lòng và gầy yếu lắm. Hồi đó bố mẹ tôi nào đâu có tiền đâu, tôi ở quê nên chẳng được ăn những đồ ăn như người thành phố. Với bố mẹ tôi thì chỉ cần thấy tôi đủ ăn là đã may mắn rồi. Vậy nhưng chỉ vài năm sau đó tôi trộm vía không ốm, người mập mạp hẳn lên và khỏe mạnh đến tận giờ.

Tôi hiện đã có chồng và có 1 con nhỏ 4 tuổi. Nói đến đây là đủ hiểu, tôi cưới được 4 năm và con cũng gần 4 tuổi là mọi người chắc cũng đoán định được nhiều phần. Tôi gặp và quen anh ấy khi còn học đại học. Anh là con của một gia đình có tiếng giàu có và anh thật sự là một chàng trai rất tốt bụng.

Ban đầu khi quen nhau, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi cảm thấy hai đứa thật sự không có hợp nhau, hai người không hề có mối liên hệ nào cả. Phần nữa, tôi tự cảm thấy không nên có mối quan hệ đi xa hơn vì tôi và anh khác nhau quá. Gia đình tôi và gia đình anh quá chênh lệch chính là trở ngại lớn nhất.

Dẫu vậy thì với sự chân thành của anh tôi cũng đã đón nhận tình cảm ấy. Quả thật không ngoài dự đoán, mẹ anh năm lần bảy lượt tới tìm tôi nói hãy tránh xa con trai bà. Cũng chỉ vì tôi có lòng tự trọng cao nên nhất định chia tay anh. Vấn đề nằm ở chỗ, sau ngày chia tay anh thì tôi mới biết mình mang bầu. Khi đó, tôi vẫn đang còn là cô sinh viên năm 3 đại học. Thật sự tôi chưa khi nào cảm thấy bản thân mình bế tắc đến thế. Tôi quyết định báo tin cho anh rồi cuối cùng thì bố mẹ anh cũng đành miễn cưỡng chấp nhận cô con dâu này khi tôi mang bầu đến tháng thứ 7 mới được cưới. Chỉ vì họ hi vọng con trai họ sẽ đổi ý.

Rửa hơn 50 mâm cỗ trong đám cưới của em trai chồng vẫn bị chửi lười biếng và hành động... - Hình 2

(Ảnh minh họa)

Về gia đình chồng, tôi chưa bao giờ cảm thấy nơi đó là nơi thuộc về mình. Tôi sống trong gia đình đó, mang tiếng làm con dâu nhưng tôi tự cảm nhận được mình chẳng khác nào ô sin không lương của căn nhà đó suốt đời. Tôi làm đủ thứ việc, dậy nấu cơm sáng cho gia đình chồng ăn, giặt giũ, lau dọn và chăm con. Tất cả chỉ có một mình tôi làm việc.

Nếu như mọi chuyện cứ vậy, có lẽ tôi đã không bao giờ phản kháng lại. Bởi tôi cũng tự hiểu rõ bản thân mình đang phải sống dựa dẫm vào người ta. Tôi cũng tự biết thân biết phận cố gắng mà sống cho thật tốt. Suốt 4 năm qua tôi tự nhận mình là một cô con dâu thảo đủ đường. Tôi cũng chưa một lần cãi lại bố mẹ chồng dù ông bà có dùng những lời lẽ miệt thị, xúc phạm và mỉa mai nhất dành cho tôi.

Sẽ có nhiều người hỏi tại sao tôi vẫn sống trong căn nhà đó. Chỉ vì tôi thật sự yêu chồng tôi. Anh ấy rất tốt. Mẹ chồng khi có chồng ở nhà chưa bao giờ đối xử tệ với tôi. Anh cũng là người bênh tôi mỗi khi tôi bị mẹ chồng nói. Anh cũng hứa với tôi chỉ cố gắng đến 5 năm thôi. Anh sẽ tự kiếm đủ tiền để mua nhà riêng và không phải sống chung với bố mẹ nữa cho tôi đỡ khổ. Đó chính là lý do tôi cố gắng cho đến tận ngày xảy ra chuyện.

Còn thiếu rằng gia đình chồng còn có 1 cậu em trai kém chồng tôi 6 tuổi. Cậu ấy vừa tổ chức đám cưới được 1 tuần vừa rồi. Chính hôm đám cưới cậu ấy tôi mới đau lòng đến thế. Hôm đó, sau khi tiệc cưới tàn thì mọi người cũng dần tản ra đi về hết. Gia đình chồng có quan hệ rộng nên khách khứa cũng đông vô cùng. Sau khi tiệc tàn thì mẹ chồng giục tôi xuống rửa bát, đâu đó chừng 50 mâm cỗ mà không có ai trợ giúp cả.

Tôi thật sự buồn, vừa ngồi rửa mà tôi vừa khóc. Tôi chưa từng được yêu thương trong căn nhà ấy càng khiến tôi ấm ức hơn. Đã vậy khi ghé qua chỗ tôi xem tôi rửa đến đâu rồi. Phải nói khi đó tôi cũng đã rửa sắp xong rồi, chỉ còn đâu vài mâm và dọn dẹp lại thôi. Thời gian đó vào khoảng 2h sáng. Thì đúng lúc đấy mẹ chồng đi qua nhìn đống bát rồi nói tôi:

- Rửa gì mà lâu vậy? Chỉ rửa bát là xong việc đấy à mà cứ ngồi ỳ ra đấy mãi không đứng lên. Đúng là cái đồ lười biếng không thể ưng ngay từ đầu mà...

- Mẹ, mẹ nói như thế mẹ không thấy quá đáng với con sao?

- Quá đáng, mày bảo quá đáng chỗ nào?

- Con đã rửa cả 50 mâm bát rồi, mẹ còn muốn gì ở con nữa?

- Rửa bằng đấy mà nhiều à? Lười biếng bao biện.

- Nếu mẹ thật sự không quý được con. Con và con trai con sẽ rời khỏi ngôi nhà này. Mẹ đừng lúc nào cũng như thế, từ nay con sẽ không là con dâu của mẹ nữa.

- Mày, mất dạy. Dám cãi lại cả bố mẹ chồng.

- Trước giờ con chưa khi nào hỗn láo với bố mẹ cả. Nhưng lần này thật sự là mẹ đã quá đáng với con. Con chào mẹ cho con về.

Lúc đó chồng tôi ở đâu ra, anh chỉ xem qua là đủ hiểu câu chuyện. Anh cũng tuyên bố với mẹ một câu động trời:

- Vợ con hi sinh suốt 4 năm qua mà mẹ chưa thấy được chân tình của cô ấy thì con xin phép từ mai cho vợ chồng con ra ở riêng.

- Thằng này, mày bênh vợ không bênh mẹ. Thấy nó là lú lẫn hết cả... mày...

Anh nắm tay tôi dắt lên nhà cùng tôi thu dọn vài bộ quần áo. Chúng tôi dắt tay nhau, anh sang phòng bế con ra khỏi nhà lúc gần 3h sáng. Gia đình tôi hiện tại vẫn đang ở tạm một nhà nghỉ gần nhà. Tôi càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức. Nhưng có một điều tôi thấy mình may mắn. Đó là có một người chồng thật sự yêu thương mẹ con tôi, với tôi như thế là đủ.

Theo blogtamsu


Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com

URL to article: https://vietgiaitri.com/rua-hon-50-mam-co-trong-dam-cuoi-cua-em-trai-chong-van-bi-chui-luoi-bieng-va-hanh-dong-20170101i2713041/

Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.