Rớt nước mắt mỗi lần nghe chồng kể về người mẹ đã mất
Thi thoảng tôi nghe chồng bảo “đêm qua anh mơ thấy mẹ hồi còn sống, chữa bệnh ở bệnh viện Bạch Mai. Anh bảo bà chữa khỏi bệnh còn chuẩn bị bế cháu cho con chứ. Vợ con sắp đẻ rồi…”.
Chồng tôi đi làm cách nhà hơn năm chục cây số nhưng ngày nào cũng sáng đi tối về. Dạo gần đây công việc nhiều, thời tiết lại hanh khô nên thỉnh thoảng anh ấy cứ đột nhiên bị chả.y má.u mũi. Lúc đầu tôi nghĩ do nóng nên mua hoa quả có tính mát về cho chồng bồi dưỡng nhưng kết quả cũng không ăn thua gì.
Buổi tối, nằm trên giường tôi lo lắng bàn với chồng “mai em đưa anh đi khám nhé!”. Tôi thấy chồng co người thật khẽ rồi bảo “không, anh không đi đâu!”. Sau một lúc im lặng thật lâu anh mới nói “anh sợ bệnh viện lắm. Với lại ngày xưa mẹ cũng măc bệnh về má.u, nhỡ đâu…”. Tôi gắt “nhỡ thì chữa chứ làm sao?”. Anh cầm tay tôi bảo “nhỡ thì không chữa. Có một chút tiề.n tiết kiệm phải để lo cho em với con”. Tôi gục vào vai anh thấy mình cay cay mắt, giận dỗi bảo “anh bị hâm à!”.
Những câu chuyện về mẹ chồng tôi ít khi nhắc đến. Tôi cũng không dám gợi vì sợ anh buồn. Chỉ thi thoảng tôi nghe chồng buột miệng…. Sáng ra tôi hỏi lại, anh bảo “đêm qua anh mơ thấy mẹ hồi còn sống, chữa bệnh ở bệnh viện Bạch Mai. Anh bảo bà chữa khỏi bệnh còn chuẩn bị bế cháu cho con chứ. Vợ con sắp đẻ rồi…”.
Video đang HOT
“đêm qua anh mơ thấy mẹ hồi còn sống. Mẹ cứ đứng tha thẩn trước cổng viện Bạch Mai ấy. Anh bảo bà vào chăm chỉ chữa khỏi bệnh còn chuẩn bị bế cháu cho con chứ. Vợ con sắp đẻ rồi…” (ảnh minh họa)
Nghe nói trước lúc mẹ chồng tôi mất trong nhà chẳng còn gì. Mẹ chỉ biết tha thiết xin với bác gái, sang tên cho chồng tôi phần đất của mẹ để lỡ làm ăn thất bát anh còn có chốn để nương náu. Có lẽ mẹ, những ngày tháng bệnh viện và những lời của mẹ đã ăn sâu vào trong ý nghĩ của anh. Nên dù có giấu kĩ thì tôi vẫn cảm nhận được nỗi sợ hãi của chồng mình.
Chồng tôi còn đang miên man với những ký ức ở bệnh viện. Những hình ảnh đáng sợ mà anh không muốn để lại trong đầu. Tôi cúi xuống ôm anh. Người đàn ông cao 1m8 lúc này ở trong vòng tay tôi thật nhỏ bé và yếu ớt. Tôi bảo “anh ngốc ạ. Đi khám là để cho yên tâm là mình khỏe. Mà nếu có bệnh gì đi nữa thì mình sẽ chữa cho bằng được. Anh rất quan trọng với em và con…”. Rồi tôi kể cho chồng nghe về cảm giác lúc tôi và anh giận nhau, lúc tôi và con sốt ruột ngồi đợi anh sau mỗi giờ tan việc. Tôi bắt đầu thấy chồng mình cười khúc khích. Anh trở mình giang vòng tay rộng lớn ôm cả tôi và con gái vào lòng.
Bảo
Không tiề.n, không tự do, lấy chồng giàu cũng như đi tù... vô thời hạn
Cươi chông đã hai năm nay nhưng Hương chưa môt lân được vê thăm nha. Mỗi lần bố mẹ anh em nhà Hương nhớ muốn lên thăm, chơi với con đều phai len lén lút lut. Bởi vi sơ...
Sau khi cươi Hương vê ba me Hoàng liền cho hai vơ chông cô ra ơ riêng. Ông bà còn xây nha va mơ quan cho con trai và con dâu kinh doanh. Thê nên ai cũng bao Hương sướng, có sô Hưởng. Nhưng thât sư Hương khô tâm lắm.
Tất cả cũng chỉ vì hoan canh gia đinh nhà cô ngheo. Cho nên bên gia đinh nhà Hoàng hay cươi khinh. Nhìn bề ngoài không ai biết rằng, Hương cươi chông đã hai năm nay nhưng vân chưa môt lân được vê thăm nha, thăm bố mẹ . Nếu co viêc gì ở đằng ngoại thì cũng chỉ có mình Hoàng được đi. Còn Hương ơ miêt trong nha tư sang tơi tôi. Lo hêt viêc nay đên viêc khac. Thê nhưng bố mẹ chồng và chồng Hương vẫn cư kêu cô ăn rồi ơ không, không lam gi.
Ngày con gái, lúc nào Hương cũng được 51, 52 kg. Nhưng bây giơ chỉ con 39 kg. Mỗi lần bên gia đinh ngoai, bố mẹ anh em nhà Hương nhớ lên thăm, chơi với con cháu đều phai len lén lút lut. Bởi vi sơ. Mấy lần người nhà Hương gặp bố mẹ chồng Hương. Đã không được chào đón thì thôi. Sau đó ông bà còn bóng gió nói con dâu lại đem tiề.n gửi về cho nhà đẻ. Hay nhà đẻ Hương lại lên xin xỏ cái gì? Thê la gia đinh Hương cung lanh cô luôn
Không tiề.n, không tự do, lấy chồng giàu cũng như đi tù... không thời hạn (ảnh minh họa)
Co hôm chồng Hương say, anh goi điên thoai cho ba Hương, kêu ba chia đât cho anh. Hương thây chồng vô li nên noi "anh đưng lam tâm bây tâm ba ma thiên ha cươi". Anh ta liền băt bơ noi cô hỗn, dám cãi chồng và đuổi Hương đi.
Giờ gia đinh nhà ngoai găp Hương ai cung rơt nươc măt. Có bận chị gái nắm tay Hương noi "mi đi lây chông ma như đi tu. Hay mi ôm con bo trôn đi". Nhưng bao nhiêu tiên mẹ chồng đã lây hêt, không co tiên lam sao Hương đi được? . Với lai Hương đi rồi thì gia đinh chông cô chăc chăn se dưng chuyên nói Hương bo nha theo trai, hư hong. Điều tiếng như thế bố mẹ Hương làm sao có thể sống yên ổn được, nên cô lại càng không dám đi.
Nghĩ lại ngày tháng trước đây khi bố mẹ can ngăn nhưng Hương yêu và một mực lấy Hoàng. Lòng Hương tràn ngập sự ân hận.
Bảo
Con dâu vô sinh xin l.y hô.n, mẹ chồng chỉ nói một câu khiến ai cũng rớt nước mắt Có thể nhiều người nói tôi là suy nghĩ nông cạn khi quyết định từ bỏ một gia đình chồng tốt như vậy nhưng phải ở hoàn cảnh của tôi thì mới biết tôi đã áp lực như thế nào. Tôi năm nay 30 tuổ.i, đã kết hôn được 3 năm. Nhà chồng tôi ở quê, còn tôi ở thành phố. Lập gia...