Nụ cười tắt ngấm khi vừa bước ra nhà nghỉ với bồ đã thấy vợ đứng ngay trước mặt
Sơn ôm bồ tình tứ xuống quầy lễ tân trả phòng, lúc cả hai đang vui vẻ đi ra cửa nhà nghỉ thì bỗng nụ cười trên môi Sơn tắt ngấm vì đứng trước mặt anh là bà vợ của mình. 3 con người, 6 con mắt nhìn nhau, anh ta lắp bắp: “ Sao em…?”.
Anh Sơn và chị Loan lấy nhau đến nay đã hơn 5 năm. Gia đình họ cũng như nhiều gia đình khác cũng có lúc vui vẻ, hạnh phúc có lúc lại va chạm và cãi vã nhưng nhìn chung là khá yên ấm.
Anh Sơn là dân kinh doanh nên khá lẻo mép, chị Loan biết thừa chồng mình là hay đưa lời ong bướm với mấy cô gái xinh ngoài kia nên nhiều khi chị cũng cay cú và hay ghen. Nhiều lần chị bóng gió ghen tuông với anh vậy thôi, chứ không có chứng cứ gì chứng tỏ chồng mình ngoại tình cả.
Lúc nào chị cũng bảo: “Anh cứ thấy gái là tớn mắt lên” thì anh lại ôm vợ nịnh nọt: “Anh có dám tớn mắt với ai đâu, vợ anh xinh thế này cơ mà”. Chị nguýt chồng: “Thôi đi, anh chỉ được cái giỏi nịnh vợ mà thôi”.
Ở cơ quan mấy bà chị đồng nghiệp thích Sơn lắm vì lúc nào anh ta cũng dành lời khen ngợi cho họ, lúc thì khen cái váy lúc thì khen đôi dày. Lời nói có cánh của Sơn khiến họ thấy mình đẹp lên gấp bội cho dù thực tế thì “xấu đến dễ sợ”.
Loan ấm ức cái miệng dẻo của chồng lắm mà chẳng làm được gì. Một hôm lúc đang làm việc thì cô bạn thân của Loan nhắn tin rằng vừa thấy chồng Loan đi vào nhà nghỉ với con bé nào đấy. Loan choáng váng với tin “sấm sét” này. Cô thấy cơn ghen đang nghẹn đến cô, lấy xe phi ngay đến địa chỉ người bạn cho.
Cô chờ sẵn ngoài cửa, đeo khẩu trang kín mít. Nói thật đi bắt quả tang chồng nhưng cô vẫn run lắm, run không phải vì sợ mà vì đau đớn khi bị chồng phản bội. Chờ được khoảng 15 phút thì cô nhắn tin cho chồng:
- Anh đang làm gì đấy, về nhà gấp nhé con đang ốm.
Thấy chồng im lìm không nhắn tin lại, cô càng điên tiết gọi điện cho chồng.
- Anh làm gì mà em nhắn tin không trả lời?
- Em à! Nãy giờ anh bận họp, có chuyện gì không em?
Loan thấy ghê tởm ông chồng mình vì hắn ta đang nói dối 1 cách trắng trợn.
Video đang HOT
- Anh về nhà gấp nhé, con ốm nặng lắm.
- Con ôm à, ừ chờ chút anh về.
- Anh về ngay đi.
Thấy vợ quát với vẻ tức giận nên Sơn ra về sớm hơn dự định với lại anh khá cưng con nên Loan luôn biết điểm yếu của chồng.
Sư tử gọi rồi, mình về sớm em nhé con anh đang ốm để hôm khác anh bù cho cưng sau.
Sơn ôm bồ tình tứ xuống quầy lễ tân trả phòng, lúc cả hai đang vui vẻ tình tứ ôm nhau đi ra cửa nhà nghỉ thì bỗng nụ cười trên môi Sơn tắt ngấm vì đứng trước mặt anh là bà vợ của mình. 3 con người 6 con mắt dán vào nhau, anh ta lắp bắp:
- Sao em…?
- Sao tôi biết các người hú hí ở đây phải không? Hai người vui vẻ gớm nhỉ.
Cô tình nhân nép mình vào Sơn, Loan tiến gần đến và kéo lấy tóc cô ta đánh 1 trận tơi tả:
- Mày dám dụ dỗ chồng bà hả.
Sơn can ngăn mãi không được, khi đánh mệt lả Loan thả cô bồ kia ra và nói:
- Cút, tao cấm mày đến gần chồng tao 1 lần nữa.
Cô kia ôm mặt khóc bỏ đi, Loan nhìn qua Sơn rồi nói:
- Còn anh cũng biến khỏi mắt tôi cho khuất mắt.
- Em bình tĩnh đã, mình về nhà rồi nói chuyện.
- Không chuyện trò gì hết, anh chờ đó mà gặp tôi ở tòa.
Nói rồi, Loan lên xe phi thẳng mặc kệ ông chồng bội bạc đứng như trời trồng ở đó. Trên đường về cô khóc như mưa, cô hận người chồng khốn nạn đó, nghĩ đến cảnh họ ôm nhau âu yếm nhau cô chỉ muốn lao vào đâm cho mỗi người một nhát. Nghĩ đến cuộc hôn nhân có chồng phản bội mà lòng cô tan nát. Chẳng biết nên giải quyết thế nào đây? Loan thực sự thấy bế tắc.
Theo Một Thế Giới
Làm dâu phải thờ chồng, thờ bố mẹ chồng?
Vợ tôi thì sống ở nước ngoài từ nhỏ nên tư tưởng độc lập và bình đẳng rất rõ ràng. Trong quan niệm của cô ấy không bao giờ có những định nghĩa kiểu "làm dâu thì phải thờ phụng nhà chồng".
Mẹ tôi là một người phụ nữ phong kiến và hơi khó tính, càng lớn tuổi thì sự khó tính của bà càng nhiều thêm. Tôi là con trai mà còn suốt ngày bị bà để ý, soi mói và nhiếc móc. Vợ tôi thì sống ở nước ngoài từ nhỏ nên tư tưởng độc lập và bình đẳng rất rõ ràng. Trong quan niệm của cô ấy không bao giờ có những định nghĩa kiểu "làm dâu thì phải thờ phụng nhà chồng". Thế nên từ ngày lấy nhau đến giờ, cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu trong gia đình tôi rất căng thẳng.
Về việc nấu ăn, mẹ tôi hôm nào cũng đi ăn sáng bên ngoài với các bác già cùng khu, nên hai vợ chồng tôi thỏa thuận thứ 2, thứ 4, thứ 6 tôi nấu còn thứ 3, thứ 5, thứ 7 thì vợ nấu, chủ nhật 2 vợ chồng dắt nhau ra ngoài ăn. Bình thường mẹ tôi về khi hai vợ chồng đã ăn uống xong xuôi nên không hề biết gì về chuyện này. Nhưng hôm đó trời mưa to nên mẹ ở nhà. 7 giờ 15, tôi xuống bếp nấu nước đun mì. Mẹ tôi ngó tôi trân trân rồi lên phòng, dựng vợ dậy bắt xuống nấu cho tôi ăn. Mẹ nói: "Ở đâu ra thứ vợ nằm dài ra cho chồng hầu hạ thế này?". Vợ tôi đốp chát lại ngay: "Vợ chồng con luân phiên nhau nấu bữa sáng, hôm qua con nấu rồi nên hôm nay anh ấy nấu mẹ ạ!" . Thế là cãi nhau. Mẹ tôi dứt khoát không chấp nhận chuyện vợ nằm ngủ còn chồng phải xuống bếp nấu cơm trong khi vợ tôi thì khăng khăng đó là chuyện bình đẳng cơ bản trong gia đình.
Cũng từ đấy mà mẹ để ý, xét nét vợ tôi hơn hẳn. Cô ấy có kiểu váy hay kiểu tóc mới là mẹ lại mát mẻ: "Chắc vẫn muốn trai theo nên mới phải ăn mặc đẹp thế". Vợ tôi không vừa, đáp ngay: "Vâng, là con muốn anh An theo đấy mẹ ạ! Hay mẹ nghĩ anh ấy không phải là trai?". Mẹ tôi tức anh ách.
Cái Tết đầu tiên của vợ tôi ở nhà chồng thì đúng là thảm họa. Mẹ tôi bắt cô ấy nấu một loạt đồ ăn cổ truyền, vợ tôi không thạo nên làm hỏng cái này cái kia. Mẹ được thể mắng mỏ
- Con dâu mà vụng thối vụng nát! Đúng là nhà không tử tế, bố mẹ không biết dạy con!
Vợ tôi nghe thế thì tức lắm, bèn nói:
- Con nấu sai ở đâu thì mẹ bảo con nấu lại chứ mẹ đừng có động đến bố mẹ con.
Mẹ tôi mới nạt:
- Tao là mẹ chồng mày, tao thích tao cứ nói, mày lấy chồng rồi mày phải thờ chồng, thờ bố mẹ chồng. Không ở đâu có cái loại con dâu mẹ chồng nói 1 câu thì cãi lại 10 câu như thế!
- Con không thờ ai hết, mẹ tôn trọng bố mẹ con thì con tôn trọng mẹ, không thì thôi.
- Mày ở nhà tao mà mày còn dám nói thế à?
- Con ở nhà mẹ nhưng con ăn không ngồi không của mẹ. Tiền hàng tháng anh An đưa mẹ 15 triệu thì có 7 triệu của con ở trong đó. Đồ đạc trong nhà con cũng sắm sửa không ít.
- Đưa được có 7 triệu 1 tháng mà mày nghĩ mày giỏi à?
- Con không giỏi nhưng mẹ nên nhớ là con trai mẹ cũng chỉ đưa được mẹ có 8 triệu thôi.
Cũng may đúng lúc đó bác tôi từ quê mang ra cho mấy chục cái bánh chưng với mấy con gà nên cuộc chiến giữa mẹ tôi và vợ tôi mới tạm dừng. Tối đó mẹ tôi nằm lì trên phòng, không xuống nhà ăn cơm. Vợ tôi cũng ăn trệu trạo vài hạt cơm rồi dọn dẹp nốt nhà cửa xong sang nhà ngoại. Ngày Tết mà không khí nhà tôi căng như dây đàn, tôi chẳng dám nói gì vì sợ chọc vào quả bom nổ chậm.
Sau vụ đấy tôi cũng hỏi ý kiến của mấy thằng làm cũng chỗ. Bọn nó đòi túm tóc, bạt tai vợ bắt đi xin lỗi mẹ. Tôi nghe cười mà trong lòng cũng khinh bọn đấy, hở ra là đánh đập, cái kiểu chưa phân biệt đúng sai mà đã dùng vũ lực là kiểu của bọn vô học.
Mẹ tôi và vợ tôi đều có cái lý riêng. Mẹ tôi ngày xưa đi làm dâu cũng bị nhà chồng gây khó dễ, ngậm đắng nuốt cay bao nhiêu năm trời. Những cái xét nét, soi mói của bà đôi lúc cũng không phải vô lý. Vợ tôi quen sống ở nước ngoài, tư tưởng có phần hơi thoáng quá, cần có người kìm hãm. Ngược lại, những điều vợ tôi nói không hoàn toàn sai. Tôi chẳng mong gì một cô vợ "đội nhà chồng lên đầu để thờ", em độc lập, tự chủ được trong kinh tế thì người làm chồng như tôi cũng bớt đi gánh nặng.
Cái tôi có thể làm được chỉ là rút ngắn dần khoảng cách giữa mẹ tôi và vợ tôi, để họ hiểu và thông cảm cho nhau hơn. Gia đình thì nên biết nhường nhịn nhau, có vậy mới hạnh phúc và êm ấm.
Theo blogtamsu
Chỉ biết nhìn nhau mà tim thắt lại 6 năm sau anh và tôi lại gặp nhau trên facebook. Anh bảo anh sắp về. Tôi cũng đã có chồng và 1 bé gái xinh xắn. Nhưng cuộc hôn nhân của tôi không hạnh phúc vì người chồng không quan tâm tôi. Nơi đâu bán bình yên? Cần một khoảng lặng giữa những bộn bề cuộc sống Thời học sinh ai cũng...