NSƯT Phượng Loan: 13 tuổi “trốn” nhà đi hát, 3 lần mất giọng và nỗi trăn trở với cải lương
Phía sau ánh đèn sân khấu rực rỡ, sau những vai diễn xiêm y lộng lẫy, người nghệ sĩ như Phượng Loan cũng có những nỗi niềm riêng.
Từng bị gia đình cấm cản vì cho rằng ‘xướng ca vô loài’
NSƯT Phượng Loan tên thật là Đặng Thị Phương Loan. Cô cho biết bản thân vốn không phải con nhà nòi, đặc biệt gia đình cũng không thích cải lương. Ngay từ khi còn nhỏ, nữ nghệ sĩ đã rất đam mê với nghề và thường xuyên hát nghêu ngao. “Bà nội ở nhà không thích nhưng biết tôi ham như vậy nên đôi lúc cũng bỏ tiền mua tờ giấy có những bài ca như Bánh bông lan, Cô bán đèn hoa giấy… Tôi nhớ bà nội đi mua cho tôi nhưng mà cứ nói: “Không nha, không làm cái nghề ấy nha, xướng ca vô loài”. Gia đình chỉ không cho đi chứ không đánh đập. Tôi biết để dành tiền đi mua vé coi hát, mà cái thời đó mê cô Thanh Nga lắm, lần nào có cô Thanh Nga về là đi coi. Khi nghe cô mất, đang đi học mà tôi thương cô tới mức ngồi khóc tức tưởi”, nữ nghệ sĩ nhớ lại.
Nghệ sĩ Phượng Loan chia sẻ năm cô lên 13 tuổi thì gần nhà mở một lò dạy hát, cô liền xin theo học nhưng gia đình không cho. Khi ấy, chủ nhiệm Hợp tác xã thấy nữ nghệ sĩ có năng khiếu nên đã tự bỏ tiền túi ra cho cô đi học.
Nữ nghệ sĩ nhớ lại: “Học chừng vài tháng thì đoàn ngoài miền Trung mời, xin má cho đi 10 ngày ai ngờ ngoài đó hát đông vui quá đi tới 3 tháng luôn. Hồi đó tôi chỉ đánh điện tín gửi về, mấy cô mới tới trấn an má cũng đang sốt ruột không biết chuyện gì xảy ra. Hứa với má học xong đàng hoàng rồi mới đi hát nhưng thực sự vô lớp 8 học có nửa năm, má tức lắm. Tôi cũng nói với má trong đầu con không có chữ mà toàn là tuồng không, má cho con đi hát. Má tôi giận quá bảo không, nói không nhìn mặt nữa, vậy mà tôi cũng đi hát miệt mài có khi đi 4, 5 tháng mới về”.
Tự nhận có sở thích “nhảy đoàn”, Phượng Loan thuộc số những cô đào dày dạn trận mạc khi “lang bạt” qua rất nhiều đoàn tỉnh. Đoàn lớn – nhỏ gì cũng đi, ngay cả đoàn hát chui cũng từng thử qua. Có bận còn phải hát cương, “vừa hát bụng vừa đánh lô tô nhưng vẫn phải ráng vì lỡ nhận rồi, sau đó trốn luôn vì sợ hư nghề”, chị kể.
Chinh chiến khắp các đoàn tỉnh, đến đâu Phượng Loan cũng là cô đào chính sáng giá, và như một điều hiển nhiên, cũng hướng về sân khấu thành phố rực rỡ hào quang. Có một thời gian, nhờ người quen giới thiệu, Phượng Loan về thành phố gia nhập đoàn cải lương tuồng cổ Huỳnh Long. Từ đào chính khá có tiếng ở các tỉnh, chị làm lại từ đầu với các vai… tỳ nữ.
Được vài tháng, vì “cơm áo gạo tiền” và cảm thấy không thể phát triển nghề, Phượng Loan lại khăn gói trở về tỉnh. “Sân khấu Sài Gòn lúc đó gần như không có chỗ cho người trẻ chen chân. Các cô đào đẹp quá, mình đâu thể cạnh tranh…”, cô nói. Đến giai đoạn bùng nổ video cải lương, khi các nghệ sĩ cùng trang lứa đều nắm bắt cơ hội để bật lên, thì Phượng Loan cũng không thể góp mặt cùng trào lưu.
Một lần quay hình vở Tâm sự người đàn bà chị từng đóng chính trên sân khấu, lời nhận xét thẳng thắn của một đàn anh về khung hình cận mặt, phô hết khuyết điểm về da mặt, đã đánh bay mọi dũng khí của Phượng Loan. Mãi sau này, khi công nghệ chỉnh sửa hình ảnh phát triển, chị mới lấy lại tự tin mà tham gia quay hình.
Thiếu tự tin về ngoại hình – không đủ chuẩn “mỹ nhân” cần có ở một cô đào chính, cũng không có giọng ca quá đặc sắc để tạo dấu ấn nổi bật – Phượng Loan nghĩ: “Nếu cứ chấp nhận giữ một loại vai thì sẽ không còn việc để làm. Nghệ sĩ không có vai diễn thì làm sao khán giả nhớ? Bị khán giả lãng quên chính là điều đáng sợ nhất!”. Thế là Phượng Loan không nề hà vai lớn nhỏ, kể cả những vai “cứu bồ” chỉ vài câu thoại mà không phải nghệ sĩ nào cũng nhận, chị đều “gật đầu”. Nhờ “dễ tính”, lại đa năng, học tuồng nhanh, và nhất là không so đo địa vị, Phượng Loan dần trở thành “gương mặt thân quen” cho các chương trình cải lương truyền hình.
Lúc này, hình tượng “bà mẹ” Phượng Loan cũng dần nổi lên. “Tôi chủ động chọn hướng đi cho mình. Không đẹp thì thôi mình đóng vai phụ. Đóng nhiều cho khán giả nhớ mặt”, NSƯT Phượng Loan chia sẻ. Nhờ vậy mà khi có vai bà mẹ, từ nghèo hèn đến sang trọng, và nhất là các “bà má cách mạng”, các đạo diễn gần như đều nhớ đến Phượng Loan.
Ba lần mất giọng, đối diện nguy cơ mất khả năng hát
Trong quá trình theo đuổi nghề hát, NSƯT Phượng Loan tiết lộ câu chuyện từng bị mất giọng ba lần vì tật uống nước đá và hát quá nhiều. Nữ nghệ sĩ bộc bạch: “Trong một lần đi hát, tự nhiên tôi không nói chuyện được, không còn âm thanh nữa luôn. Tôi phải đi bệnh viện tai mũi họng, bác sĩ nói tôi có hạt polyp trong dây thanh quản. Vì việc cắt hạt polyp khá nguy hiểm, có thể bị méo tiếng nên bác sĩ quyết định không cắt mà cho tôi trị liệu. Suốt 6 tháng trời tôi không nói được, chỉ viết giấy thôi. Tôi bị năm 1998, lúc đó tôi tưởng Tổ nghiệp không còn thương mình nữa, cho mình về vườn luôn rồi. Thời gian đó tôi suy sụp, khóc hoài luôn rồi cố gắng đến bệnh viện chữa. Tôi phải tập từng chữ như con nít nói vậy. Mình phải tập hít vô, thở ra, tập nói từng âm, từng chữ. May mắn là tôi cố gắng và vài tháng sau thì tôi hát trở lại được”.
Tiếp đó đến năm 2007, nghệ sĩ Phượng Loan tiếp tục bị mất giọng. Khi ấy, nữ nghệ sĩ đang tham gia vở Kim Vân Kiều tập trung 500 nghệ sĩ, tập còn gần 1 tháng khai trương thì cô tắt tiếng. “Tôi như rụng rời, nghĩ không lẽ Tổ không cho tôi hát nữa. Đêm tôi lên bàn thờ Tổ khấn mà nước mắt cứ rơi, xin ơn trên cho qua được nạn sẽ ăn chay 3 tháng. May mắn là gần tới ngày diễn tôi có giọng lại và tôi ăn chay từ năm 2007 đến giờ luôn.
Năm 2009, lại bị tắt tiếng được bác sĩ cảnh báo nếu không mổ là ung thư. Gấp tới mức tối khám ngày hôm sau mổ luôn. Về dưỡng 3 tháng là hơi khỏe hơn chưa mổ”, nữ nghệ sĩ nhớ lại.
Khi được hỏi điều mê nhất ở bộ môn cải lương, NSƯT Phượng Loan nói là khi cô được sống với nhân vật. Gần 40 năm theo nghề, cô hóa thân vào nhiều dạng vai khác nhau với đầy đủ số phận nhưng cô thích được vào vai những người phụ nữ cam chịu, vì “làm như nó phù hợp với tôi”.
Đam mê mãnh liệt với cải lương nên khi thấy bộ môn nghệ thuật này dần bị mai một, nghệ sĩ Phượng Loan không khỏi chạnh lòng, trăn trở. Chính vì thế, khi có cơ hội, nữ nghệ sĩ luôn tìm cách truyền dạy lại cho thế hệ đàn em với mong muốn có thể bảo tồn được cải lương. “Tôi nghĩ mình phải có trách nhiệm, những gì mình học được, biết được trong mấy mươi năm nay không để bỏ đi một cách vô ích. Tôi rất thương cái nghề của mình, tôi thương tới mức sợ rằng các bạn trẻ không hát nữa, mai mốt nghề cải lương sẽ mất. Tôi phải năn nỉ thế hệ đàn em, khi làm công tác huấn luyện bên chương trình Chuông vàng vọng cổ, thấy các bạn nản tôi phải đi năn nỉ các bạn. Chỉ mong các bạn đừng thoái chí, mình hết lòng thì Tổ nghiệp sẽ cho. Tôi hãnh diện khi suốt hơn 40 năm qua, tôi không làm gì ngoài nghề hát này cả”, cô nói.
"Suốt 6 tháng trời, tôi không nói được, chỉ viết giấy, mua tô bún cũng viết giấy"
Đó là khoảng thời gian khủng hoảng của NSƯT Phượng Loan. Đêm nào chị cũng khóc và ngày nào cũng tới viện.
NSƯT Phượng Loan theo nghề từ năm 13 tuổi, bất chấp sự phản đối của gia đình. Vào nghề không thuận lợi, may mắn như nhiều người nhưng chính sự khổ luyện mỗi ngày đã đưa Phượng Loan tới thành công ngày hôm nay.
Hơn 40 năm làm nghề, thể hiện không biết bao nhiêu nhân vật nhưng vai diễn mà Phượng Loan thích nhất là những vai có số phận cam chịu. Chị bảo, dạng vai đó phù hợp với con người, tính cách của chị ngoài đời.
Nữ nghệ sĩ tâm sự trong chương trình Hạnh phúc ở đâu: " Từ những ngày đầu theo nghề tới cả cuộc sống riêng, không được trơn tru, may mắn như các bạn. Tôi gặp rất nhiều khó khăn. Mà điều đó, có lẽ xuất phát từ việc gia đình không chấp nhận cho mình theo nghề.
13 tuổi, còn là một cô bé, đi hát trong 1 đoàn toàn người xa lạ, có nhiều thứ phức tạp lắm. Má từ thì không từ nhưng bà rất giận. Má bảo, mày đi thì đừng nhìn tao nữa nhưng vì mê nghề quá nên mình vẫn đi. Cho nên có rất nhiều chuyện, mình không dám về tâm sự, chỉ biết mình mình".
NSƯT Phượng Loan.
"6 tháng trời, tôi không nói được, chỉ viết giấy"
NSƯT Phượng Loan chia sẻ: "Mỗi lần tôi tập vai là cả nhà lại bảo: "con này bị khùng" vì mình ngồi giặt đồ cũng hát, rồi còn tập cười nữa.
Tôi nhớ hồi tập vở "Bài ca không tên", tôi được giao vai một cô vũ nữ. Suốt một tháng trời, tôi cứ vào toilet tập cười. Vì tiếng cười trong toilet vang, mình cảm âm được tiếng cười đó thật hay giả. Mọi người trong đoàn nói tôi cười giống... kép độc nên phải tập. Má tôi bảo: "con này mày khùng hay sao mà cứ vô toilet đứng cười hoài".
Tập khóc cũng vậy, mình phải nhìn vô gương rồi nói, rồi khóc. Chồng tôi bảo: "thôi đi bà nội, tối mà bà cứ ngồi trước gương nói, rồi khóc, sợ hết hồn". Cuối cùng, tôi phải mua một cái bàn trang điểm, để ở trong một căn phòng, không liên quan tới ai. Tối nào cũng vào phòng đó và tập một mình".
Đối với nghệ sĩ cải lương, việc giữ giọng là vô cùng quan trọng. Dù đã được những người đi trước khuyên uống nước ấm nhưng Phượng Loan vẫn giữ thói quen uống nước lạnh. Mãi tới khi chị bị bệnh nặng, thói quen này mới được thay đổi.
NSƯT Phượng Loan kể: " Tôi không chỉ bị viêm họng hạt mà bị áp xe dây thanh quản. Giữa 2 dây thanh của tôi có 2 hạt to tới mức làm 2 dây thanh không khép lại được. Đó là năm 1998, 2 hạt dây thanh này làm tôi không thể nói chuyện. Tới mức, không còn âm thanh để khào khào nữa.
Tôi đi viện tai mũi họng khám, bác sĩ nói, ở nước ngoài thì phẫu thuật được rồi nhưng ở Việt Nam thì chưa dám mổ. Tôi lại là nghệ sĩ nữa.
6 tháng trời, nghệ sĩ Phượng Loan không thể nói, chỉ có thể viết giấy nhờ người khác. Đó là giai đoạn mà ngày nào chị cũng khóc vì khủng hoảng tinh thần.
Suốt 6 tháng trời, tôi không nói được, chỉ viết giấy. Nhờ người khác mua cho tô bún cũng phải viết giấy vì không nói được.
Thời gian đó, tôi tập nói như con nít. Ngoài ra mình phải tập thở, một dạng vật lý trị liệu. 2 tháng sau, tôi bắt đầu phát âm lại được. 3, 4 tháng vẫn chưa lên được dấu sắc. Mất 6 tháng mới tròn vành rõ chữ rồi tôi đi hát lại được".
Đó là khoảng thời gian khủng hoảng của Phượng Loan. Đêm nào chị cũng khóc và ngày nào cũng tới viện. Chia sẻ về khoảng thời gian đó, Phượng Loan bảo, Tổ nghiệp còn thương chị, chưa cho chị "về vườn". Thói quen uống nước lạnh của Phượng Loan cũng được "cai" thành công từ biến cố sức khỏe đó.
Sau phẫu thuật, có hát được không, không đảm bảo
Tuy nhiên, năm 2007, lúc đang tập vở tuồng "Kim Vân Kiều", một vở diễn quy tụ gần 500 diễn viên thì Phượng Loan bị cảm, khan tiếng, không nói chuyện được. Để hoàn thành vai diễn, chị đã đi tiêm thuốc.
Nhưng sau đó thì bệnh trở nặng tới độ chị phải nhập viện để phẫu thuật vì chỉ có phẫu thuật mới cứu được chị khỏi tử thần.
" Vì mình hát nhiều quá nên 2 hạt dây thanh quản bị chai và nhiễm trùng. Nếu không cắt 2 hạt dây thanh đó thì nó sẽ thành ung thư. Nghĩa là, bắt buộc mình phải phẫu thuật. Nhưng, đây mới là điều khiến tôi bật khóc. Bác sĩ nói, sau phẫu thuật, tôi có hát được hay không, bác sĩ không thể đảm bảo.
Tôi vẫn phải mổ vì đó là lựa chọn duy nhất. Nhưng Tổ nghiệp thương tôi nhiều lắm. Tôi mổ, nghỉ 3 tháng. Khi trở lại, hơi của tôi còn khỏe hơn trước. Từ đó tới giờ, giọng tôi rất ổn".
Sau 2 lần gặp biến cố lớn về sức khỏe, NSƯT Phượng Loan tiếp tục được đứng trên sân khấu, đem lời ca tiếng hát ngọt ngào của mình để phục vụ cho khán giả. Chị tin vào sự thiêng liêng và đẹp đẽ của cái nghề đã đi hơn 40 năm qua.
Hơn 40 năm làm nghề, NSƯT Phượng Loan đạt không biết bao nhiêu huy chương, giải thưởng: 4 năm liền giành huy chương vàng Hội diễn sân khấu cải lương chuyên nghiệp toàn quốc năm 1990, 1995, 2000, 2002.
Giải Diễn viên tài sắc năm 1995, huy chương vì sự nghiệp văn hóa năm 2003, huy chương vì sự nghiệp sân khấu năm 2006, giải Mai Vàng năm 2007, giải Cống hiến 2013, giải Nghệ sĩ cải lương được yêu thích nhất HTV Awards 2014, 2015...
NSƯT Phượng Loan bị tai nạn giao thông, chấn thương sọ não, sức khỏe hiện ra sao? Sau gần 1 tuần nhập viện vì tai nạn giao thông, gia đình nghệ sĩ cải lương Phượng Loan cho biết cô đã tỉnh táo, phục hồi tốt. Hiện nữ nghệ sĩ đang điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy, được người thân túc trực chăm sóc. Trao đổi với Zing, con gái Phượng Loan cho hay nữ nghệ sĩ đang được điều...