Nỗi đau chất ngất của người phụ nữ quá nhẫn nhịn chồng
- Cháu có thấy để xảy ra chuyện “Vợ tròn mắt nhìn chồng ngang nhiên đưa gái trẻ về nhà làm … vợ hai” này lỗi phần lớn là do cháu không?
Ảnh minh hoạ: Internet
Cháu có thấy để xảy ra chuyện “ Vợ tròn mắt nhìn chồng ngang nhiên đưa gái trẻ về nhà làm … vợ hai” này lỗi phần lớn là do cháu không? Nếu ngay từ đầu cháu mạnh dạn trình bày ý muốn, quan điểm của mình muốn đi làm một cách rành mạch, rõ ràng thì cô nghĩ chồng cháu chẳng có lí do gì để bắt bẻ, để nổi giận rồi áp đặt, khống chế cháu như vậy!
Cháu đã tự tước đi cái quyền bình đẳng vợ chồng, bình đẳng nam nữ mặc dù cháu có học, có hiểu biết, cháu tự an bài cuộc sống của mình chỉ vì sợ chồng, sợ mất đi hạnh phúc gia đình. Vì vậy hậu quả của việc bỏ qua đấu tranh, nhẫn nhịn, co mình lại của cháu đã khiến cháu và hai cô con gái thiệt thòi đấy cháu ạ.
Video đang HOT
Nhưng thôi theo cô nghĩ bây giờ cũng chưa phải là muộn để cháu sửa sai, cháu cứ bình tĩnh nói hết suy nghĩ của mình với chồng, hi vọng rằng chồng cháu cũng là người có chỗ đứng tốt trong xã hội, là người hiểu biết, lại lớn tuổ.i hơn cháu, anh ấy sẽ biết mình sai ở đâu để chuộc lại lỗi lầm.
Đó là điều tốt đẹp mà cô và mọi người cầu mong để gia đình cháu sớm bình an, sớm ổn định để vợ chồng cháu chung tay nuôi dạy các con trưởng thành.
Còn không may chồng cháu đã lựa chọn cô tình nhân trẻ kia thì cô khuyên cháu nên mạnh dạn làm đơn ra toà để đường ai nấy đi. Với học thức của cháu, với lòng đam mê nghề nghiệp của cháu chắc chắn cháu sẽ sớm tìm được việc làm cho thu nhập cao để 3 mẹ con cháu tồn tại.
Chúc cháu và các con gái của cháu luôn khoẻ mạnh.
Theo Phununews
Yêu nhau 2 năm qua mạng, lần đầu gặp gỡ khiến tôi sợ hãi, ám ảnh mấy tháng trời
Tôi và anh hẹn hò yêu xa qua mạng suốt 2 năm trời, gặp nhau lần đầu cũng là lúc hai đứa gần gũi nhau, nhưng một lần thôi là khiến tôi phát hoảng.
Tôi hiện là sinh viên năm 3 một trường đại học ở Hà Nội. Còn anh vừa mới tốt nghiệp ra trường, ở tận trong Sài Gòn. Chúng tôi yêu xa.
Hai đứa cũng có gặp nhau, cùng là lần đầu tiên khi tôi vào Sài Gòn theo một chương trình của trường, giao lưu với trường của anh từ hồi tôi năm nhất. Sau đó hai đứa cứ giữ liên lạc với nhau, một thời gian sau thì yêu.
Yêu xa khó thế nào chắc mọi người ai cũng hiểu. Chúng tôi chẳng bao giờ được gặp nhau, vì xa xôi và tốn kém quá, chỉ nói chuyện điện thoại, chat, hoặc gọi video nhìn nhau hằng ngày. Tôi khá xinh đẹp, tôi cũng có nhiều người theo đuổi, nhưng tôi yêu anh thật lòng nên không bao giờ có suy nghĩ hay ý định bắt cá hai tay.
Tuy ở xa nhau nhưng hai đứa vẫn thường xuyên quan tâm nhau, có nhiều lúc tôi cũng thấy thua thiệt vì nhớ nhau lắm mà không gọi được, nhưng hình như càng vì thế mà tôi càng thấy mình yêu anh hơn. Tôi tin anh, và cảm nhận được tình cảm chân thành anh giành cho tôi. Thậm chí bố mẹ anh cũng biết chuyện, có vài lần gọi video, tôi còn nói chuyện với mẹ anh.
Anh vẽ ra tương lai cho hai đứa, anh bảo chỉ cần tôi tin anh, không ngại xa thì sau khi tôi tốt nghiệp chúng tôi sẽ cưới ngay và anh sẽ lo cho tôi công việc ổn định trong này.
Chúng tôi gần như không cãi nhau bao giờ, tình cảm rất tốt đẹp.
Thế rồi trước tết vừa rồi, anh ra Hà Nội thăm tôi. Hôm đó chúng tôi cùng đi ăn, đi chơi rất vui vẻ. Buổi tối, tôi không biết để anh ngủ ở đâu, đi về thì không được nên hai đứa dẫn nhau vào nhà nghỉ. Đó là lần đầu tiên tôi cùng với một người đàn ông.
Vừa tắm xong, anh lao vào tôi như con thú đói. Đôi mắt đỏ ngầu, gương mặt tái dại của người yêu lúc đó khiến tôi hốt hoảng. Anh không hề quan tâm đến cảm xúc của tôi mà chỉ muốn bản thân được thỏa mãn. Mặc cho tôi kêu đau, anh vẫn không chịu buông tha. Anh còn dùng cả áo tró.i ta.y tôi lại để thêm hưng phấn cho bản thân. Trong lần đầu tiên gần gũi người yêu quen qua mạng tôi hoảng sợ tột đột. Vì quá mệt, nên tôi chỉ biết thụ động đón nhận sự "tra tấn" từ anh.
Từ sau lần đó, anh về Sài Gòn, vẫn ngọt ngào với tôi nhưng tôi thì sợ lắm. Cứ thấy ám ảnh, đêm nào nhắm mắt lại tôi cũng mường tượng ra cảnh đó. Tôi thật sự thấy sợ hãi vô cùng. Nhưng tôi còn rất yêu anh, hơn nữa, tôi đã trao lần đầu cho anh mất rồi, tôi nên làm gì đây?
Theo Phununews
Đừng bắt con gái phải chờ đợi quá lâu, thanh xuân của họ rất chóng tàn... "Chờ đợi không đáng sợ, mà đáng sợ là không biết phải chờ đến khi nào". Là câu nói mà tôi đã đọc được trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình Bên nhau trọn đời của nhà văn Cố Mạn hai năm trước. "Chờ đợi không đáng sợ, mà đáng sợ là không biết phải chờ đến khi nào". Là câu nói mà tôi...