Nghiên cứu mới phát hiện ra rằng tinh tinh có thể có khả năng nói tiếng người
Một nghiên cứu xem xét các video về loài tinh tinh nói những từ như “mama” và “cup” đã tiết lộ rằng tổ tiên gần nhất của loài người có thể có khả năng nói tốt hơn so với suy nghĩ ban đầu.
Người ta đã chấp nhận rộng rãi rằng ngôn ngữ là một khả năng đặc hữu của loài người. Trong số tất cả các loài động vật trên Trái Đất, chỉ có con người sở hữu khả năng độc đáo này, chúng ta không chỉ tạo ra các từ riêng biệt để truyền đạt ý nghĩa mà còn áp dụng các từ đó vào các tình huống xã hội và thay đổi hàm ý của chúng trong các bối cảnh khác nhau.
Hiện nay, các nhà nghiên cứu đang xem xét các video nghiên cứu về khả năng ngôn ngữ của loài tinh tinh và một nghiên cứu mới đang chứng minh rằng loài tinh tinh có khả năng nói tốt hơn nhiều so với suy nghĩ ban đầu.
Với nghiên cứu sâu hơn, khám phá này có thể định nghĩa lại hiểu biết của chúng ta về quá trình tiến hóa ngôn ngữ của con người và khả năng nói của loài vượn lớn.
Bên trong khả năng nói độc đáo của loài người
Ngày nay, các chuyên gia vẫn chưa chắc chắn về thời điểm ngôn ngữ của con người phát triển. Ước tính dao động từ 300.000 năm trước cho đến gần đây nhất là 50.000 năm trước. Tuy nhiên, người ta chấp nhận rộng rãi rằng con người là loài động vật duy nhất có khả năng ngữ âm và khả năng học các cách phát âm mới.
Trong nhiều năm, các nhà nghiên cứu đã cố gắng thử nghiệm khả năng ngôn ngữ ở các loài động vật khác, bao gồm cả cá nhà táng, loài giao tiếp bằng “bảng chữ cái” phức tạp bao gồm những tiếng kêu nhanh.
Trong đó, thí nghiệm có hiệu quả tốt nhất đã diễn ra giữa những họ hàng gần nhất của con người, loài vượn lớn. Có lẽ ví dụ nổi tiếng nhất là Koko, chú khỉ đột được dạy sử dụng ngôn ngữ ký hiệu. Trong một thí nghiệm vào năm 2023, các nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng tinh tinh có thể sử dụng cú pháp và âm thanh cụ thể để truyền đạt những ý tưởng độc đáo về môi trường của chúng.
Tuy nhiên, các nhà khoa học nhấn mạnh rằng, ngoài con người, không có loài động vật nào được biết đến là sở hữu khả năng giao tiếp bằng “ngôn ngữ” trong tự nhiên. Thay vào đó, động vật tương tác với những âm thanh, cử chỉ và các hình ảnh hiển thị khác biệt. Những tương tác này thường mang tính cảm xúc cao và bẩm sinh, khiến chúng ít giống một ngôn ngữ mà giống một hệ thống mã mà chúng không thể sửa đổi trong các bối cảnh xã hội khác nhau.
Vì lý do này, các nhà nghiên cứu từ lâu đã tin rằng các loài vượn lớn không có đủ các kỹ năng thần kinh cần thiết hoặc khả năng kiểm soát dây thanh quản cần thiết cho việc phát triển ngôn ngữ.
Là họ hàng gần nhất của con người, tinh tinh đã cho thấy chúng là một loài vô cùng triển vọng đối với các nhà nghiên cứu muốn tìm hiểu quá trình tiến hóa của ngôn ngữ. Một nghiên cứu gần đây của các chuyên gia về ngôn ngữ và nhà tâm lý học từ Thụy Điển, Vương quốc Anh và Thụy Sĩ hiện đã tiết lộ lần đầu tiên rằng tinh tinh thực sự có thể giao tiếp như con người.
Những video cũ về loài tinh tinh nói chuyện khiến các nhà nghiên cứu vô cùng kinh ngạc
Gần đây, một nhóm các nhà nghiên cứu do Axel G. Ekstrm đứng đầu muốn tìm hiểu sâu hơn về câu hỏi liệu họ hàng gần nhất của chúng ta có khả năng phát triển ngôn ngữ hay không.
Nhóm nghiên cứu bắt đầu bằng việc xem xét ba video về những con tinh tinh bị nuôi nhốt dường như phát ra những lời nói với người chăm sóc chúng. Video đầu tiên là về một con tinh tinh tên là Renata và người chăm sóc của nó ở Ý vào năm 1962. Trong video, Renata được ghi lại là nói từ “mama” bất cứ khi nào người huấn luyện chạm vào cằm của nó.
Video thứ hai cho thấy Johnny, một chú tinh tinh từ Khu bảo tồn linh trưởng Suncoast ở Palm Harbor, Florida, vào giữa những năm 2000. Trong clip, Johnny gọi “mama” khi bị dụ bằng thanh kẹo Twizzler màu đỏ.
Sử dụng âm thanh từ các đoạn clip, các nhà nghiên cứu đã so sánh ngữ âm giọng nói của hai con tinh tinh với một người đàn ông, đưa ra kết luận rằng tinh tinh có khả năng tạo ra cấu trúc âm tiết cần thiết để nói một ngôn ngữ.
Nhưng các nhà nghiên cứu không chỉ dừng lại ở đó. Theo nghiên cứu, các nhà khoa học đã yêu cầu những người tham gia phiên âm giọng nói của cả tinh tinh và bệnh nhân mắc bệnh Parkinson, một căn bệnh thường đi kèm với rối loạn giọng nói. Những người tham gia không được cho biết họ đang nghe giọng nói của ai trong mỗi đoạn clip. Kết quả cho thấy những người tham gia luôn ghi lại giọng nói của tinh tinh là thể hiện từ “mama”.
Nghiên cứu này chứng minh khả năng nói của tinh tinh bị đ.ánh giá thấp nghiêm trọng và làm sáng tỏ cách con người tiến hóa để phát triển ngôn ngữ.
Các nhà nghiên cứu cho rằng tổ tiên chung giữa con người và các loài vượn lớn có khả năng nói tương tự, và cả tinh tinh và con người đều duy trì khả năng này. Điều này cũng thách thức niềm tin lâu nay rằng sự phát triển ngôn ngữ đòi hỏi sự tiến hóa trong chức năng não ở con người mà tinh tinh và các loài vượn lớn khác không trải qua.
“Khả năng sản xuất giọng nói của loài vượn lớn đã bị đ.ánh giá thấp”, các nhà nghiên cứu giải thích. “Tinh tinh sở hữu các khối xây dựng thần kinh cần thiết cho lời nói. Dữ liệu của chúng tôi bổ sung cho bức tranh này: tinh tinh có thể tạo ra ‘từ đầu tiên’ được cho là của ngôn ngữ nói”.
Tại sao chim bồ câu lại gật đầu khi đi bộ?
Mặc dù trông giống như chim bồ câu gật đầu khi đi bộ, nhưng nghiên cứu cho thấy đầu của chúng hoàn toàn đứng yên và chỉ có thân mình chúng chuyển động.
Hiện nay trên thế giới có khoảng 400 triệu con chim bồ câu và hầu hết chúng sống ở các thành phố. Rất có thể bạn cũng đã từng bắt gặp một con, và nếu bạn đã từng quan sát một chú chim bồ câu đi trên mặt đất, chắc hẳn bạn đã nhận thấy chúng đi theo một cách rất kỳ lạ.
Trên thực tế, không chỉ riêng chim bồ câu, nhiều loài chim khác như quạ và gà cũng gật đầu theo cách tương tự khi chúng đi bộ. Hành vi này đã làm các nhà khoa học và nhà điểu học bối rối trong một thời gian dài. Họ đã quan sát và đặt nhiều giả thuyết khác nhau nhưng vẫn chưa có câu trả lời rõ ràng. Vào năm 1978, một nhóm nghiên cứu tại Đại học Queen ở Canada đã xây dựng một thí nghiệm phức tạp để tìm hiểu lý do tại sao chim bồ câu gật đầu khi đi bộ.
Để tiến hành thí nghiệm, các nhà nghiên cứu đã chế tạo một chiếc hộp bốn mặt làm bằng thủy tinh plexiglass, bên trong có chứa một máy chạy bộ dành cho chim bồ câu. Họ quan sát một con chim bồ câu liên tục đi trên máy chạy bộ và ghi lại các quan sát của mình. Kết quả thu được khá bất ngờ: chim bồ câu thực sự không gật đầu khi đi bộ!
Hai giai đoạn chuyển động: "Đẩy" và "giữ"
Khi xem lại cảnh quay ở chế độ chuyển động chậm, các nhà nghiên cứu nhận thấy rằng các chuyển động của chim bồ câu có thể được chia thành hai giai đoạn riêng biệt: giai đoạn "đẩy" và giai đoạn "giữ". Trong giai đoạn "đẩy", chim bồ câu đẩy đầu về phía trước. Sau đó, trong giai đoạn "giữ", cơ thể chim bồ câu di chuyển về phía trước trong khi đầu vẫn giữ nguyên vị trí.
Điều này có nghĩa là, trong khi cơ thể chim bồ câu di chuyển về phía trước, đầu của chúng vẫn giữ nguyên để giúp ổn định hình ảnh xung quanh. Chim bồ câu thực sự không di chuyển đầu về phía sau, mà chỉ đẩy đầu về phía trước và sau đó chờ cơ thể bắt kịp.
Do tốc độ di chuyển của chim bồ câu cực kỳ nhanh, trung bình từ năm đến tám lần mỗi giây, tâm trí con người không thể xử lý từng giai đoạn riêng lẻ của chuyển động. Thay vào đó, não chúng ta nhận thấy toàn bộ quá trình như một "cú lắc". Đây chính là lý do tại sao chúng ta nhìn thấy chim bồ câu gật đầu khi đi bộ, mặc dù thực tế chúng chỉ thực hiện các giai đoạn "đẩy" và "giữ" chuyển động.
Hành vi gật đầu của chim bồ câu, mặc dù trông có vẻ buồn cười và ngớ ngẩn, thực chất là một cơ chế quan trọng giúp chúng xử lý thông tin thị giác một cách hiệu quả. Nhờ hành vi này, chim bồ câu có thể di chuyển và tìm kiếm thức ăn trong môi trường sống phức tạp của chúng.
Mỗi loài động vật trên thế giới đều có cách riêng để xử lý các kích thích thị giác xung quanh chúng. Khi di chuyển, sự kết hợp giữa chuyển động và thị giác không luôn bổ sung cho nhau. Để xử lý thông tin thị giác một cách rõ ràng, các loài động vật phải đưa ra một số phương pháp ổn định thị giác. Đối với chim bồ câu, "gật" đầu là cách chúng ổn định hình ảnh xung quanh khi di chuyển.
Không chỉ riêng chim bồ câu, một số loài chim khác cũng có hành vi gật đầu tương tự. Những loài chim này thường là những loài kiếm ăn trên mặt đất, như gà, quạ và sáo. Hành vi này giúp chúng ổn định hình ảnh và tìm kiếm thức ăn một cách hiệu quả. Đây là một điểm chung thú vị, cho thấy cách thức các loài chim thích nghi với môi trường sống và nhu cầu sinh tồn của chúng.
Hiểu được hành vi của chim bồ câu không chỉ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về loài chim này, mà còn có thể ứng dụng trong các lĩnh vực khác. Ví dụ, việc hiểu rõ cơ chế ổn định hình ảnh khi di chuyển của chim bồ câu có thể giúp cải tiến công nghệ ổn định hình ảnh trong các thiết bị quay phim, máy ảnh hay thậm chí là trong các hệ thống robot.
Các nghiên cứu đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn về hành vi này, cũng như khả năng thích nghi đáng kinh ngạc của loài chim này trong việc tương tác với thế giới xung quanh.
Hành vi gật đầu của chim bồ câu, mặc dù trông có vẻ buồn cười và ngớ ngẩn, thực chất là một cơ chế quan trọng giúp chúng xử lý thông tin thị giác một cách hiệu quả. Nhờ hành vi này, chim bồ câu có thể di chuyển và tìm kiếm thức ăn trong môi trường sống phức tạp của chúng. Các nghiên cứu đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn về hành vi này, cũng như khả năng thích nghi đáng kinh ngạc của loài chim này trong việc tương tác với thế giới xung quanh.
Ngoài ra, việc nghiên cứu hành vi của chim bồ câu còn mở ra nhiều hướng nghiên cứu mới về cơ chế xử lý thông tin thị giác của các loài động vật khác. Điều này có thể cung cấp thêm kiến thức và công cụ để giải quyết các vấn đề liên quan đến thị giác và chuyển động trong khoa học và công nghệ.
Trong một tương lai không xa, các phát hiện từ nghiên cứu hành vi gật đầu của chim bồ câu có thể được ứng dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực khác nhau, từ công nghệ hình ảnh đến robot học, mang lại lợi ích thiết thực cho cuộc sống con người.
Chúng ta có thể thấy rằng, từ những hành vi đơn giản và quen thuộc của các loài động vật, khi được nghiên cứu kỹ lưỡng, có thể mang lại những kiến thức quý báu và bất ngờ. Chim bồ câu với hành vi gật đầu của chúng không chỉ là một điều thú vị trong tự nhiên mà còn là một cửa sổ mở ra những khám phá khoa học đầy tiềm năng.
Chó nhà bị trăn khổng lồ tấn công tưởng sẽ c.hết thảm, ai ngờ 'phút 89' làm một việc lật ngược tình thế Con chó nhà liệu có sống sót khi hứng chịu 'đòn kép' của con trăn đá khổng lồ? Sohu (của Trung Quốc) ngày 25/6 đăng tải hình ảnh về cuộc chiến sống còn giữa chó nhà và trăn đá khổng lồ. Theo đó, một con chó nhà đang nằm nghỉ dưới gốc cây thì bất ngờ bị một con trăn đói tấn công....