Nghi ngờ người yêu mất trinh, tôi đã bỏ lại em giữa lễ cưới và phải chuốc lấy bị kịch thảm khốc nhất cho mình
Lồm cồm bò dây, tôi sốc nặng. Em… Và má.u nhốm đỏ chiếc váy cưới trắng tinh khôi. Em vừa cứu tôi khỏi chiếc xe ấy và biến mình trở thành nạ.n nhâ.n của nó.
Tôi khá giống bố, cả về ngoại hình lẫn tính cách. Tôi thành đạt và có phần gia trưởng, phong kiến giống bố tôi. Thú thực trong thâm tâm, tôi chưa bao giờ nghĩ mình như vậy là sai cho đến ngày sự việc đau lòng ấy xảy ra.
Tôi quen em, một cô gái dịu dàng với tâm hồn trong sáng, tôi nghĩ như vậy và điều ấy cũng đã thể hiện ra trong chính con người em. Nụ cười hôn hậu, đôi mắt long lanh lúc nào cũng ngấn nước khiến tôi nhìn thôi là muốn che chở, bảo vệ cho em rồi. Tôi quen em được 3 năm và theo như lời em thì tôi chính là mối tình đầu của em. Mỗi lần đi chơi với nhau, tôi chỉ khẽ ôm chặt em một chút và đặt lên môi em một nụ hôn dịu dàng cũng khiến em ngượng ngùng đỏ mặt, thở hổn hển. Chính vì điều ấy, tôi tin rằng, em là người con gái vẫn còn trong trắng, trinh nguyên.
Tôi luôn tin tưởng bởi tất cả mọi việc em làm chưa bao giờ trái ý tôi và khiến tôi phải buồn lòng dù cho tôi được nhận xét là người khá khó tính. Chính vì thế, tôi tin, tôi và em sẽ có một tương lai vô cùng tươi sáng. Và cũng phải nói thêm rằng, tôi nghĩ mình là kẻ khá may mắn vì trước tôi, tôi được biết có rất kẻ tán tỉnh, đeo bám em nhưng không một ai có được trái tim em cho tới ngày tôi xuất hiện.
Chính vì điều ấy, tôi tin rằng, em là người con gái vẫn còn trong trắng, trinh nguyên. (Ảnh minh họa)
Hôn lễ của chúng tôi đã được định ngày. Dù cho là xác định sẽ thuộc về nhau nhưng chúng tôi vẫn quyết tâm giữ gìn tới tận đêm tân hôn. Bởi như tôi đã nói, tôi hơi phong kiến, nên chuyện vượt rào trước hôn nhân là không bao giờ có. Cuối cùng thì ngày kết hôn của chúng tôi cũng đến. Nhìn em lộng lẫy trong chiếc váy cô dâu, lại nhận được vô số lời khen ngợi từ mọi người mà tôi cười không ngậm được miệng. Hôn lễ rất đông người, chúng tôi đành phải chia nhau ra để đi tiếp khách. Trong số khách mời, hình như có một người rất lạ mặt, hắn cứ nhìn tôi với nụ cười bí hiểm. Rồi quay ra nhìn em với ánh mắt khó hiểu. Chắc chắn giữa hắn và em và có mối liên hệ nào đó thì hắn mới nhìn em bằng ánh mắt như vậy.
Quay sang em, nghi ngờ trong tôi bắt đầu dâng lên khi tôi nhìn thấy ánh mắt lo lắng của em hướng về phía hắn. Thậm chí, em còn như có phần lảng tránh, sợ hãi hắn. Có khi nào, hắn chính là tình cũ của em. Nghĩ hắn tới phá đám cưới của mình nên em mới lo lắng, sợ sệt hắn như vậy. Đúng rồi, mấy bài báo mà tôi đọc gần đây hay xảy ra mấy vụ kiểu như vậy lắm. Hắn mà là tình cũ của em thì chắc gì em đã còn là con gái cơ chứ. Kìa, hắn lại còn bước đến gần em, nhìn em đắm đuối, cầm tay em nói gì đó. Hình như tôi thấy em rơi nước mắt. Chắc chắn như tôi nghĩ, hắn và em là người yêu cũ của nhau rồi. Và…
Video đang HOT
Tay em buông xuôi, hai mắt nhắm nghiền. (Ảnh minh họa)
Tôi hậm hực bước lại gần em, dồn sự tức giận lên đôi chân của mình, tôi khiến mọi người nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu. Bóp mạnh cánh tay em, tôi gằn giọng:
- Cô giỏi thật, dám để cả tình cũ tới dự hôn lễ cơ đấy!
- Anh nói gì vậy. Anh ấy chỉ là bạn thân của em thôi. Đúng là anh ấy có tình cảm với em nhưng em không đón nhận và chúng em tôn trọng nhau. Anh đừng nghĩ xấu cho anh ấy như vậy? – Em có chút không hài lòng
- Lại còn bênh nhau nữa à. Cô nghĩ tôi tin sao ? Nhìn thắm thiết như thế, chắc gì cô đã giữ được mình với nó. Tôi thật ngu khi cưới cô…
Dứt lời, tôi vùng vằng lao đi khỏi hôn lễ. Mọi người nhốn nháo khi thấy chú rể bỏ đi. Hôn trường đang vui vẻ, rộn rã tiếng cười bỗng chốc trở nên náo loạn. Tôi lao đi mà chẳng thèm quan tâm tới lời em gọi phía sau. Chiếc ô tô ấy phi tới, phanh gấp, tôi thấy mình bị ai đó đẩy và phía sau có tiếng la hét…
Lồm cồm bò dây, tôi sốc nặng. Em… Và má.u nhốm đỏ chiếc váy cưới trắng tinh khôi. Em vừa cứu tôi khỏi chiếc xe ấy và biến mình trở thành nạ.n nhâ.n của nó. Tôi vội vã lao đến chỗ em, đám đông xúm xít lại. Em đưa bàn tay đỏ má.u lên mặt tôi:
- Xin hãy tin em, em không lừa dối gì anh hết!
Tay em buông xuôi, hai mắt nhắm nghiền. Tôi như kẻ mê muội bừng tỉnh, tôi gào thét tên em, gào thét mọi người hãy cứu em. Nhưng ai cũng nhìn tôi với ánh mắt vô vọng. Bi kịch thảm khốc nhất cuộc đời tôi đã xuất hiện trong chính ngày ngỡ là vui nhất đời tôi.
Theo Một thế giới
Tưởng người yêu mất trinh, tôi bỏ về, vứt em lại nhà nghỉ 1 mình trong đêm nào ngờ 2 năm sau gặp lại mới ngã ngửa...
Cậu bạn cũ chia sẻ với tôi rất nhiều về em, em tốt ra sao, ngoan hiền thế nào. Những điều cậu ấy chia sẻ càng khiến tôi khó chịu, đột nhiên cậu ấy hỏi tôi: "Mày từng nhận được sự trong trắng của một cô gái nào chưa?"
Tôi là Tuấn, tôi sinh ra trong một gia đình bố mẹ làm kinh doanh nên đời sống chưa từng thiếu thốn thứ gì. Tôi thuộc dạng công tử ăn chơi tương đối, tôi quen Lan trong dịp họp của khoa, cô gái này khiến tôi ấn tượng ngay bởi vẻ đẹp xinh xắn và tính cách nhanh nhẹn hoạt bát của em. Lan học dưới tôi 2 khóa, cũng chính lẽ đó mà tôi tiếp cận em khá dễ dàng, nhanh chóng có được số điện thoại và tán tỉnh em. Được chưa đầy 2 tháng em đã đồng ý yêu tôi, nghĩ kể ra em đồng ý hơi nhanh, nhưng tôi cũng thấy khá vui với cái gật đầu từ em.
Vì em trong sáng, hồn nhiên nên dù có tình trường khá sành sỏi nhưng tôi dành tình yêu cho em nhẹ nhàng chứ không như những người con gái tôi từng quen trước kia. Tôi chỉ đưa em đi ăn, đi xem phim, đi dạo chơi, trao em những cái nắm tay, cái ôm rồi nụ hôn chứ chưa đòi hỏi ở em "chuyện đó". Cho đến gần 1 năm sau, hôm đó đúng lúc chúng tôi đang đi chơi thì trời bão nên đành vào nhà nghỉ trú tạm.
Vào đến nhà nghỉ, tôi ướt hết người nên đi tắm qua, lúc ra treo quần áo nên chỉ có quấn chiếc khăn tắm. Nhìn em, tôi leo lên giường, em chủ động nằm ôm lấy tôi, hôn tôi rồi cởi bỏ chiếc khăn trên người tôi. Em sờ người khiến tôi nhột, giật mình tôi đẩy em ra. Chưa bao giờ tôi nghĩ em lại có thể lẳng lơ đến vậy. Nhìn cái cách em hôn tôi và cộng với hành động đó của em, tôi nghĩ em hẳn đã ăn nằm với ai đó trước đây rồi. Tôi hậm hực nói với em trước khi rời khỏi: "Tôi không nghĩ em lại sành sỏi đến vậy, chắc cho được tôi sớm thế thì tôi cũng ăn của thừa của thằng khác thôi". Tôi bỏ ra khỏi đó, mặc kệ em một mình giữa đêm trong nhà nghỉ đó 1 mình, tôi về nhà cảm thấy tiếc công tán tỉnh phải một đứa con gái không ra gì, từ đó tôi không hề có bất kì một liên lạc nào với em nữa, tôi cũng không gặp lại em ở trường và cũng không quan tâm gì đến em cả, em biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời tôi như thế.
Hai năm sau, tôi gặp lại em đang sánh bước cùng cậu bạn thân của tôi từ nước ngoài trở về. Nhìn thấy tôi em cúi mặt còn gương mặt tôi cũng cứng đơ không biết chuyện thế nào. Hỏi ra mới biết bạn tôi gặp em vào 2 năm trước. Sau cái ngày tôi bỏ em lại đó, em đã quyết định ra nước ngoài theo học bổng của trường.
Tôi hối hận vì đán.h mất một người con gái yêu thương mình chân thành. (Ảnh minh họa)
Cậu bạn cũ chia sẻ với tôi rất nhiều về em, em tốt ra sao , ngoan hiền thế nào. Những điều cậu ấy chia sẻ càng khiến tôi khó chịu, đột nhiên cậu ấy hỏi tôi:
- Mày từng nhận được sự trong trắng của một cô gái nào chưa?
- Tao chưa, tình trường đủ mà chưa có đứa nào còn nguyên tem chưa bóc khi đến với tao cả.
- Mày biết không, tao chưa bao giờ cần một người con gái còn trong trắng. Tao sống ở phương tây nên cũng yêu theo kiểu phương tây nhiều. Nhưng rồi được Lan trao cho sự trong trắng của mình, tao càng cảm thấy một người phụ nữ như cô ấy thật đáng trân trọng.
- Lan còn trong trắng ư?
- Ừ, Cô ấy kể với tao rằng trước kia từng có ý định trao cho một người đàn ông cô ấy yêu trước khi quyết định ra nước ngoài du học. Nhưng rồi hai người chia tay nên cô ấy vẫn chưa làm điều đó.
Tôi lặng mình trước câu nói của cậu bạn, phải chăng cuộc đời quá trớ trêu khi ép tôi chứng kiến người con gái tôi từng ruồng rẫy lại là một cô gái còn trinh nguyên, một cô gái tốt bụng và dành tình yêu chân thành cho tôi đến vậy. Giờ biết được sự thật thì cũng đã quá muộn đối với tôi, cô ấy sắp trở thành vợ của bạn thân tôi. Tôi nên làm gì đây? Khi mà tôi đang cảm thấy luyến tiếc cô ấy kinh khủng.
Theo Một thế giới
Đêm tân hôn thấy ga giường trắng trơn chồng bảo: "May quá, em mất trinh rồi không thì anh chả dám tân hôn đâu" Tân hôn xong đâu đấy, Vũ đặt lên môi vợ 1 nụ hôn thật ấm áp rồi nhìn xuống ga giường như bao gã chồng khác thường làm trong đêm tân hôn: "Em mất trinh rồi ư?" - Vũ chỉ tấm ga giường trắng trơn, sững sờ hỏi vợ. Yêu được Hoa, Vũ mừng lắm. Lần đầu tiên bạn gái của anh là...