Muốn tạo bất ngờ cho nhà chồng bằng ngôi nhà mới nhưng bị mẹ chồng ‘cảm ơn’ bằng cái tát cháy má, tôi đòi bán nhà ngay lập tức
Tôi thật sự chưa bao giờ nghĩ được rằng tấm lòng của mình lại được mẹ chồng “cảm ơn” bằng cách như vậy.
Tôi và chồng là bạn học đại học, sau khi ra trường ở thành phố làm việc chăm chỉ. Qua bao năm vất vả cũng có thể coi là có thành quả không nhỏ, giờ đã có nhà, có xe , gia đình hòa thuận, con ngoan ngoãn. Sống sung túc thì không thể quên được bố mẹ, nhiều lần vợ chồng tôi muốn đưa bố mẹ chồng ở quê lên thành phố sống để gần con cái cũng như có nhiều điều kiện tốt hơn nhưng đều bị từ chối. Một là ở chung cư không tiện, hai là em chồng tôi ở quê chưa lấy chồng , vẫn cần được bố mẹ chăm sóc.
(Ảnh minh họa)
Em chồng gần đây đã nói về dự định trong năm nay sẽ kết hôn. Tôi lại đề cập đến chuyện đưa bố mẹ lên đây sống nhưng vẫn bị từ chối. Mấy đứa nhỏ nhà tôi rất quý ông bà nội, nhớ ông bà nên hay đòi về quê chơi. Nhưng khi về quê nội thì thiếu thốn đủ thứ từ nhà vệ sinh, nước sinh hoạt, điện, điều hòa, côn trùng… tất cả đều rất bất tiện khiến 2 đứa con tôi bị đủ thứ bệnh vặt. Không còn cách nào khác, tôi bàn với chồng là cùng nhau về thuyết phục bố mẹ chồng lên đây sống với chúng tôi, chúng tôi sẽ mua một căn nhà ở gần để tiện chăm sóc cũng như bọn trẻ sẽ không phải đòi về quê với ông bà nữa.
Chúng tôi bắt đầu tìm nhà chung cư. Hai đứa muốn tạo bất ngờ cho bố mẹ chồng . Dù điều kiện không quá dư dả nhưng trong thời gian đi làm chúng tôi cũng tiết kiệm được chút tiền, vợ chồng tôi quyết định mua căn hộ tốt một chút, sau đó đi làm trả dần. Điều kiện của bố mẹ tôi vẫn tốt vì ông bà đều là bộ đội về hưu. Khi bố mẹ tôi nghe nói rằng tôi muốn mua một căn nhà cho bố mẹ chồng. Bố mẹ tôi rất hài lòng, nói tôi biết lo lắng cho mọi người như vậy là rất tốt. Sau đó, bố mẹ tôi cho vợ chồng chúng tôi vay 1 tỷ đồng. Khi tôi bảo chồng mình chuẩn bị hồ sơ và đi cùng tôi đến đăng ký sổ hồng để đưa tên hai đứa vào. Nhưng chồng tôi nói rằng: “Dù gì cũng là người một nhà, không cần cầu kỳ tiểu tiết vậy đâu em, em cứ để tên em cho tiện xử lý hồ sơ cho nhanh” . Tôi đồng ý và sang tên sổ hồng là tên tôi.
Sau khi trang trí nhà cửa xong, chúng tôi muốn tạo bất ngờ cho bố mẹ chồng, vì vậy đã chuẩn bị một bữa cơm ấm cúng. Trong bữa ăn, bất ngờ chồng tôi lấy sổ hồng căn hộ mới mua ra khoe với bố mẹ và nói: “Bố mẹ cũng lớn tuổi rồi, chúng con mong muốn bố mẹ đỡ vất vả nên đã mua một căn hộ ở gần đây, sang tuần con sẽ đón bố mẹ lên ở để tiện chúng con chăm sóc, gần con gần cháu”.
Mẹ chồng tôi sau khi thấy sổ hồng, bất ngờ quay sang cho tôi một cái tát như trời giáng. Chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bà nói với tôi: “Tại sao lại như thế này, sao cô dám đứng tên trên sổ hồng? Con trai tôi là trụ cột gia đình, là người đưa ra quyết định cuối cùng trong căn nhà này, tại sao nó không được đứng tên trên giấy tờ?”.
Bà quay sang chồng tôi và nói tiếp: ” Con làm cái trò gì đây hả? Con bất tài đến vậy à? Tôi không ở, cô cậu muốn làm gì thì làm”.
(Ảnh minh họa)
Quá sững sờ trước hành động và lời nói của mẹ chồng, tôi thật sự rất sốc. Tôi đã bỏ công sức , tiền bạc và cả tình cảm dành cho ông bà ấy, mà giờ nhận lại cái tát và những lời mắng chửi chỉ vì cái tên ghi trong sổ hồng.
Tôi cố gắng trấn tĩnh lại và nói với mẹ chồng: “Thưa mẹ! Có cả nhà ở đây con xin phép giải thích rằng khi đi làm thủ tục sang tên sổ hồng, con đã nói chuyện với chồng con, nhưng anh ấy nói rằng chúng ta là một gia đình, không cần để ý tiểu tiết này làm gì. Để hồ sơ nhanh gọn nên anh ấy thống nhất để con đứng tên trên giấy tờ. Chúng con chưa bao giờ suy nghĩ gì về việc ai sẽ đứng tên trên giấy tờ, vì chúng con là vợ chồng, là một gia đình”.
“Nếu mẹ không muốn sống ở căn hộ này, ngay ngày mai con sẽ bán nó” - tôi nói tiếp.
Chồng tôi cũng xác nhận những gì tôi nói là đúng và cũng nói với bà rất nhiều.
Mẹ chồng khi nghe tin tôi định bán nhà đã nắm tay tôi xin lỗi và nói rằng: “Cho mẹ xin lỗi, vì suy nghĩ cổ hủ mà mẹ đã quá đề cao vấn đề đứng tên trên giấy tờ sử dụng căn hộ. Mẹ cám ơn con và sẽ chuyển lên sống để gần con và các cháu”.
Tôi không muốn làm to chuyện để ảnh hưởng tới sự bình yên của gia đình. Nhưng thật không ngờ mẹ chồng lại đánh tôi vì chuyện vặt vãnh như vậy. Nếu không phải vì chồng, bố chồng và cuộc sống gia đình thì tôi thực sự không muốn tha thứ cho mẹ chồng! Bạn đã bao giờ gặp một bà mẹ chồng vô lý như vậy chưa?
Chồng bỗng biến mất lúc nửa đêm, tôi giật mình tìm thấy anh trong phòng anh trai, bất ngờ nhất là việc anh đang làm
Em lại gần phòng chị thì thấy cửa khép một nửa, trong phòng có ánh điện. Em cất tiếng gọi chồng, anh ló mặt ra rồi đưa tay ra dấu bảo em im lặng.
Em mới lấy chồng được 3 tháng các chị ạ. Vợ chồng em vẫn sống chung nhà với bố mẹ chồng và gia đình anh trai chồng. Chúng em xác định khi nào có điều kiện sẽ ra ở riêng, vợ chồng anh chị mới là người ở chung với bố mẹ chồng lâu dài.
Nửa đêm hôm qua em bỗng tỉnh giấc thì phát hiện không thấy chồng đâu. Em sờ chăn gối thấy lạnh tanh, đoán anh đã dậy được lúc lâu rồi. Không hiểu 3 giờ sáng anh ấy còn dậy làm gì, đi đâu.
Em xỏ dép đi tìm. Không thể tin nổi, em nghe được tiếng anh vẳng ra từ trong phòng chị dâu. Phòng của vợ chồng em và vợ chồng anh chị đều ở tầng một, bố mẹ chồng em ở tầng hai vì ông bà thích yên tĩnh.
Em lại gần phòng chị thì thấy cửa khép một nửa, trong phòng có ánh điện. Em cất tiếng gọi chồng, anh ló mặt ra rồi đưa tay ra dấu bảo em im lặng. Lúc ấy em mới biết, chồng đang bế em bé nhà anh trai trên tay, dường như anh đang ru bé ngủ, vừa đung đưa vừa hát ru khe khẽ.
Em biết chồng em vốn là người xởi lởi, biết quan tâm đến người khác. (Ảnh minh họa)
Chị dâu mới sinh con được nửa tháng. Anh trai chồng được công ty cho nghỉ một tuần chăm vợ đẻ rồi phải đi làm lại. Thậm chí cách đây 2 hôm anh còn đi công tác theo quyết định của công ty. Mẹ chồng em chỉ chăm được mẹ con chị ban ngày, người già thức đêm rất mệt mỏi nên bà nói thẳng đêm hôm mẹ con chị tự trông nhau. Vì chị dâu đẻ thường, qua một tuần là sức khỏe hồi phục khá tốt rồi.
Em ngó vào thì thấy chị dâu đang nằm trên giường, còn chồng em bế em bé giúp chị. Chị nghe tiếng em cũng chỉ hé mắt ra chào hỏi một câu rồi lại thản nhiên nằm ngủ tiếp. Thật sự chứng kiến cảnh tượng ấy em thấy không thoải mái chút nào. Đợi mãi em bé mới ngủ say, chồng em khẽ khàng đặt bé bên cạnh chị dâu rồi tắt điện giúp mẹ con chị, sau đó kéo em về phòng.
Anh bảo nửa đêm đi vệ sinh qua phòng chị, thấy em bé khóc quá nên tạt vào hỏi thăm. Chị dâu than mệt mỏi, dỗ mãi con không nín, anh liền bế cháu cho chị nghỉ ngơi. Chuyện chỉ có thế chứ chẳng có gì khuất tất, mờ ám cả. Anh còn bảo em không được nghĩ linh tinh kẻo ảnh hưởng tình cảm anh chị em trong gia đình.
Em biết chồng em vốn là người xởi lởi, biết quan tâm đến người khác. Nhưng có phải chị dâu và chồng em đang vô tư quá rồi không hả mọi người? Đàn ông bình thường còn ngại vào phòng bà đẻ, đằng này chồng em thậm chí nửa đêm nửa hôm sẵn sàng bế ẵm em bé giúp chị dâu nữa chứ! Em có nên khuyên chồng tiết chế lại, không nên quá thân thiết với chị dâu hay không?
Chị chồng xấu tính định lấy cặp lộc bình nhưng tôi không đồng ý, thấy vậy bố chồng liền mắng tôi keo kiệt, nhỏ mọn Tôi có thể cho chị chồng nhiều thứ nhưng riêng cặp lộc bình gỗ này thì không được. Thế mà chị ấy lại thẳng thừng buông một câu khiến tôi sửng sốt. Từ ngày về làm dâu, tôi luôn tâm niệm cứ sống hết mình, hết tâm rồi mọi người sẽ yêu thương tôi như con cái trong nhà. Nhưng rồi càng sống,...