Minsk Việt Nam qua con mắt người nước ngoài (phần cuối)
Trong suốt thời gian 6 năm lái xe ở Việt Nam, tôi chưa từng làm điều gì khó khăn và điên cuồng như thế. Một lần nữa, tôi thấy nụ cười ranh mãnh trên gương mặt Cường, báo hiệu thách thức mới ở ngày hôm sau…
Rời Pù Luông, chúng tôi bắt đầu di chuyển tới Mai Châu, một khu du lịch nổi tiếng với bản làng của người Thái trắng và thung lũng xanh vời vợi. Cung đường di chuyển thay đổi ngay lập tức, dưới bánh xe là đất sét, cát. Những khu dân cư nhanh chóng ở sau lưng, trước mặt là đường đèo quanh co và thiên nhiên hoang dã. Hầu hết mỗi con đường đều thể hiện nhiều màu sắc, từ phẳng mịn như sân bay đến lũng chũng ổ gà. “Phấn khởi” là từ để chỉ cảm giác khi vượt qua chiếc máy xúc xoay tròn đứng lừng lững một bên đường.
Nhóm chúng tôi dừng để ăn trưa muộn sau khi vượt qua một đoạn đường lầy lội bùn đất. Cường thông báo “14 km nữa sẽ là một thử thách nhỏ”. Tôi phát hiện đó là phong cách của Cường, chỉ cung cấp đủ thông tin cho bạn nhận thức, không bao giờ nói nhiều vào chi tiết.
Câu nói của Cường sáng tỏ sau khi chúng tôi di chuyển khoảng 5 phút, dọc đường là những lớp bùn dày và khe suối nhỏ, tốc độ giảm xuống tối thiểu khi bánh xe lún xuống những hố bùn đất sâu 40-50 cm.
Thử thách thì không thiếu.
Qua thử thách này, tôi nhận ra mình yêu quý chiếc Minsk đang chạy. Sau những khó khăn, nhìn Minsk như vừa trở về từ cõi chế.t, nhưng vẫn dồi dào năng lượng để bình thản viết một bài báo. Khung xe chắc chắn, nhẹ và cơ động. Không ngạc nhiên bởi cuối thập kỷ 80 Minsk là “ngôi sao” ở nhiều thị trường trên thế giới.
Minsk được sản xuất ở một nhà máy tại Nga, với hai danh mục sản phẩm duy nhất là motorbike và Kalashnikovs. Tôi vừa kể chuyện về chiếc xe, trong lúc này thì đã đến gần biên giới phía Bắc của Việt Nam và Trung Quốc, có hai người bạn dừng lại ngắm cảnh bị một chiếc xe tải chạy qua nghiến lên xe máy, do đó phải nắn lại cơ bản và di chuyển từ từ về Hà Nội trong khoảng thời gian tới 3 ngày. Minsk thực sự là AK-47 trong làng xe hai bánh.
Lợi ích của việc sử dụng Minsk cho những cung đường off-road ở Việt Nam trở nên rõ ràng với tôi hơn vào cuối ngày “phượt” thứ hai. Vượt qua những con đường dốc bùn đất để tới đỉnh núi. Chúng tôi đối mặt với dốc đứng và đá, bùn đất, nước, nhưng với Minsk đó chỉ là trò chơi của trẻ con.
Tới khi vượt qua con đèo và bắt đầu đặt bánh vào thung lũng Mai Châu. Kể từ đây phải vượt qua 4 km đường đá lởm chởm trơn trượt. Tôi đi vào giữa đường, sử dụng cả hai phanh trong khi một chân hạ xuống đường trượt trên sỏi đá để giữ thăng bằng, lần đầu tiên tôi lái xe vất vả như thế. Tôi thực sự nghĩ mình mất kiểm soát, dừng lại ở bất cứ đâu là điều không thể, xe đang trượt với tốc độ 20 km/h.
Tay chân và toàn bộ cơ thể tôi trở nên cứng ngắc, nhưng ánh sáng đã đến ở cuối dốc, một con đường phẳng mịn. Tất cả chúng tôi bắt đầu cười như điên dại và xoắn mạnh tay ga.
Mưa, trâu và phiêu lưu
Ngày cuối cùng của chuyến đi bắt đầu nhẹ nhàng trên con đường quốc lộ, vượt qua những ngọn đèo, bên dưới là những nóc nhà rải rác của người dân tộc thiểu số. Sau khi xuống chân đèo, chúng tôi lao vào con đường cao tốc không một phương tiện, cơ hội tốt để chạy “mát ga”, người dân địa phương nhìn nhóm chúng tôi với ánh mắt lạ lẫm bởi những tiếng nổ máy chát chúa, tan vào hư không.
Nhưng sau đó trời đổ mưa!
Trận mưa càng lúc càng lớn, con đường tuyệt vời kết thúc tại một ngã ba. Bên phải tiếp tục là đường đẹp, bên trái thì không khác gì lòng sông cạn nước. “Tôi nghĩ chúng ta sẽ đi bên này”, một người bạn chỉ về phía “lòng sông” với đá, bùn, nước. Và anh ấy đã đúng.
“Chỉ có 5 km thôi”, Cường hét lên thích thú. Nhưng với tôi thì nó như là 100 km vậy.
Đoạn đường không chỉ khó khăn về địa hình mà còn phải đối mặt với những chú trâu. “David, tiến lên nào”, Cường nói to với tôi. “Nhưng tôi không thể, có một đàn trâu chặn đường”. Đối phó với xe tải và xe hơi trên đường cao tốc là một khó khăn, nhưng việc đối phó với 5 chú trâu to lớn di chuyển trước mũi xe thì không khác gì đi vào chỗ chế.t.
Minsk chống chọi với bùn đất lầy lội.
Bùn rất dày đến nỗi chúng tôi di chuyển quãng đường 50 m trong 10 phút. Mỗi người đều tiến lên trước, ngã và cần giải cứu, và sau đó lại tiếp tục ở quãng đường mới. Chúng tôi cùng nhau tiến lên như một khối thống nhất, giúp đỡ nhau trên cả đoạn đường dài. Khi con đường kết thúc, chúng tôi cũng dừng chân trong rừng. Đó là một mớ hỗn độn, bên trong áo mưa, chúng tôi mồ hôi ra như tắm.
Nhưng đó lại thực sự là kinh nghiệm chạy xe quý giá mà tôi có được. Có một vài nơi trên thế giới có địa hình hoang dã như vậy, đáng ngạc nhiên lại có tới 90 triệu người sinh sống ở Việt Nam, trong đó có rất nhiều những con đường mòn khó khăn được người dân địa phương sử dụng để đi lại hàng ngày. Bạn có thể đến đây để thử, nhưng chắc chắn nếu không có một người kinh nghiệm hướng dẫn thì vượt qua những con đường ở đây là điều không thể.
Sau nhiều giờ trên yên xe, chúng tôi ướt sũng, kiệt sức nhưng vô cùng thỏa mãn. Phần còn lại của hành trình chủ yếu là đường cao tốc để trở về Hà Nội. Với tôi chuyến đi trở thành một biểu tượng, lý do vì sao tôi yêu đất nước này, con người nơi đây và thiên nhiên hoang dã. Một điều duy nhất tôi bỏ lỡ đó là một chiếc xe mang phẩm chất “ngựa thồ” đích thực, có thể đi mọi nơi. Bởi thế, thật không thể chờ đợi lâu hơn nữa để sở hữu Minsk cho riêng mình.
Đội xe chuẩn bị xuất phát.
Video đang HOT
Trên một đỉnh đèo.
Tác giả Dave Lemke.
Đường Hồ Chí Minh đẹp như một đường băng.
Nhưng ngay lập tức khó khăn ập tới.
Đủ các loại địa hình.
Theo VNE
Minsk Việt Nam qua con mắt người nước ngoài (phần 1)
Sống ở Hà Nội 6 năm, tôi chứng kiến không ít Minsk xuống phố. Và ghét chúng. Vì nó thường xuất hiện với hình ảnh những chiếc ba lô to đầy hành lý, tiếng nổ ầm ĩ và khói thoát ra từ ống xả như địa ngục!'.
Dave Lemke, phóng viên kiêm nhiếp ảnh gia tự do người Canada sống ở Việt Nam hơn 6 năm. Đam mê xe cộ, am hiểu văn hóa đất nước Đông Nam Á khiến chàng trai người Canada bén duyên và gắn bó với nơi này, có vợ con người Việt. Trải nghiệm về Minsk và những cung đường hùng vĩ là một trong những niềm yêu thích của anh.
Dưới đây là lược dịch bài viết của Dave Lemke từ tiếng Anh từng đăng tải trên tạp chí như Cycle Torque Feature hay InsideMotorcycles.
Nhập cuộc
Việt Nam là mảnh đất của xe máy. Người ta sử dụng xe máy ở khắp nơi, từ miền núi phía Bắc cho tới đồng bằng sông Mekong. Xe máy xuất hiện từ những năm 1950, đóng vai trò quan trọng trong văn hóa, lịch sử và xã hội đất nước này.
Mỗi xe có lịch sử riêng, nhưng câu chuyện hấp dẫn tôi nhất là Minsk. Minsk du nhập vào Việt Nam theo người du học và làm việc ở Nga về nước, đây cũng là một trong số ít những mẫu xe có thể băng băng trên những con đường xấu miền quê. Điều gì khiến cho Minsk nổi bật hơn các đối thủ? Nguyên nhân là rẻ và dễ sửa.
Dave Lemke và bạn bè trong chuyến phượt cùng những chiếc Minsk.
Sống ở Hà Nội 6 năm, tôi chứng kiến không ít những chiếc Minsk xuống phố. Ai sẽ lái những chiếc xe này? Tôi tự hỏi. Đó là câu chuyện từ 2008. Năm 5 sau, quan điểm không thay đổi. Nhưng tháng 5/2013, tôi gạt hiềm khích sang một bên để tham gia phượt Tây Bắc bằng Minsk.
Có hai lựa chọn. Một chiếc Minsk "zin" hoặc chiếc chế động cơ Honda Fortune 125 do bạn tôi tên Cường làm. Tôi chọn chiếc độ, giống như đa số những người bạn khác trong đoàn. Chỉ có 2 trong số 6 người sử dụng xe zin với xăng pha nhớt, khói dày đặc. Bắt đầu di chuyển từ Hà Nội theo triền đê sông Hồng, chỉ 20 phút sau trời bắt đầu mưa gió. Đây rồi, dũng khí và sự dẻo dai có đất trải nghiệm.
Tôi phải dừng lại để xác định xem mình đang ở đâu, cách làm thường ngày khi di chuyển ở Việt Nam. Đất nước này mất nhiều người vì ta.i nạ.n giao thông hơn cả các căn bệnh hiểm nghèo, trung bình mỗi ngày tới 29 người. Trên con đường đê nhỏ, phải đối mặt với cát, rác, xe hơi, xe tải, xe máy ngược nhiều đang lao rất nhanh trong cơn mưa xối xả.
Việt Nam không bao giờ thiếu sự phấn khích tuy rất căng thẳng. Bây giờ thì hãy cùng Minsk ra khỏi thành phố!
Đường Hồ Chí Minh và những thử thách
Chuyến đi đưa tôi tới nhiều vùng nông thôn Việt Nam. Đường Hồ Chí Minh cách Hà Nội chỉ vài giờ chạy xe, nhưng lại dễ lạc vì vô vàn làng xóm quanh co. Chạy qua cánh đồng lúa bát ngát, khu công nghiệp hiện đại cho tới khi tôi chắc chắn rằng mình đang ở đâu: "nơi chưa người da trắng nào từng tới".
Có điều thu vị là đoàn xe thu hút nhiều người. Bất cứ nơi nào dừng chân, người dân đều tròn mắt ngạc nhiên và hỏi han. Đã có quãng thời gian Minsk là môtô duy nhất có mặt ở vùng quê Việt Nam, nhưng từ sau mở cửa, làn sóng xe máy Nhật, Trung Quốc ồ ạt kéo vào. Đặc biệt thời gian đầu là Dream, Wave và Win Trung Quốc.
Đường Hồ Chí Minh đẹp như một đường băng.
Chúng tôi đến một ngôi làng khác, đi xuyên tới khu đang xây dựng ngổn ngang. "Đâu thế này?", tôi tự hỏi. "Đây không phải là điểm bắt đầu cho quốc lộ nối liền Nam Bắc chứ"? Tôi đã sai, sau khi xem định vị, băng qua một số cây cầu và đoạn đường xấu thì hiện ra trước mắt là một công trình khổng lồ giữa không gian bao la không kém. Đường Hồ Chí Minh, thực sự là một đường băng.
Đường Hồ Chí Minh đẹp, phẳng, lý tưởng để leo lên xe và xoắn ga. Phong cảnh thay đổi khi chúng tôi tới Pù Luông. Chân đồi toàn những mảng đá vôi, đá lăn lóc khắp nơi. Con đường thì tự nó uốn lượn theo một cách riêng xuyên qua thiên nhiên đẹp đẽ. Chúng tôi kết thúc quãng đường cao tốc để đối mặt với đoạn đường đầy bùn đất, lồi lõm ổ gà để tới thung lũng của đồng bào dân tộc thiểu số. Thung lũng đẹp được bao quanh bởi các dãy núi, những cánh đồng lúa đung đưa. Từ đây đường khá tốt, đi lại dễ. Hay là do tôi nghĩ thế?
Dẫn đường cho chúng tôi là Cường, người sở hữu một công ty du lịch, có danh tiếng trong giới du lịch mạo hiểm. Tôi nào đâu biết, anh ta chuẩn bị những khó khăn cho chúng tôi thử thách, và thử nghiệm đầu tiên chính là 2 km cuối cùng. Con đường đất dẫn sâu vào rừng, trên một chiếc cầu treo ọp ẹp. Cường dừng ở một ngã ba dẫn lê.n đỉn.h núi, từ đây chúng tôi phải đối mặt với một con dốc điên rồ. Dốc đứng và con đường nhỏ nghiêng về phía vực, không có rào chắn.
Với những người đi trước, bất cứ ai chở nhiều đồ nặng trên xe đều có nguy cơ "ngã ngựa". Xe bám đầy bùn đất vì rơi vào đoạn lầy lội do những cơn mưa mới qua để lại. Khi chúng tôi đến nhà trọ, cảm giác viên mãn vì chinh phục một khó khăn thực sự trong cuộc đời. Nhưng tôi nhận ra sự tinh quái trong ánh mắt Cường, người sắp đặt tất cả những chuyện này.
Sáng hôm sau chúng tôi rời nhà trọ lên đường, con đường xuống núi khó khăn không kém, những chiếc xe chất đầy đồ đạc. Trượt bánh bất cứ lúc nào nếu không phanh cẩn thận. Nhưng trong khó khăn lại có niềm vui, là tận hưởng những tia nắng ấm áp của buổi sớm qua tán cây rừng.
Một khi chạy xe lên những dãy núi của Việt Nam, người ta rất dễ đán.h mất bản thân. Quên mình đang lái xe mà đắm chìm vào khung cảnh hùng vĩ.
Đội xe chuẩn bị xuất phát.
Trên một đỉnh đèo.
Tác giả Dave Lemke.
Đường Hồ Chí Minh đẹp như một đường băng.
Nhưng ngay lập tức khó khăn ập tới.
Đủ các loại địa hình.
Theo VNE
Minsk D4 - thêm lựa chọn phân khúc 125 phân khối Hãng xe Belarus quyết trở lại thị trường bằng việc tung mẫu nakedbike mang tên D4 với động cơ 4 thì công suất 10,5 mã lực kèm giá bán đề xuất 1.150 USD Minsk D4 trang bị động cơ 4 kỳ xi-lanh đơn dung tích 125 phân khối làm mát bằng gió công suất 10,5 mã lực tại vòng tua máy 8.000 vòng/phút....