Mình hạnh phúc khi đón những cái Tết nghèo ấm cúng với nhà chồng
Cái Tết của nhà nghèo như nhà chồng mình vô cùng đơn giản mà ấm cúng.
Hôm nay, khi mọi công việc cho ngày Tết đã tạm ổn, mình ngồi lại và nhìn ngắm thành quả mà thấy hân hoan trong lòng. Chưa bao giờ cái Tết ở nhà chồng lại ấm cúng đến thế. Chắc gì những người có điều kiện hơn đã có được niềm hạnh phúc giản dị thế này như mình.
Trong cơ quan có lẽ mình là người nghèo nhất và cũng thật sự là nghèo theo nghĩa đen luôn. Có nhiều chị em khi lấy chồng được nhà đẻ cho đất, nhà chồng cho tiề.n xây nhà. Đến cả nội thất cũng được mẹ chồng đích thân lựa mua. Rồi cùng là phụ nữ mà được tiêu lương chồng không hết, còn tiề.n lương trong thẻ ATM còn không có cơ hội rút. Vậy mà cứ ngồi lại là mọi người lại than không có tiề.n, mẹ chồng abc, bố chồng xyz còn chồng thì vô vàn thói hư tật xấu làm khổ một kiếp làm vợ làm dâu như các chị.
Những lúc như thế mình chỉ lặng lẽ ngồi lắng nghe, miệng thì an ủi các chị nhưng trong lòng lại cố vỗ về mình. Cả mình và gia đình chồng đều không giàu có. Đồng lương không hề dư dả thoải mái. Mình lấy chồng đâu được lựa chọn sống riêng hay sống chung với bố mẹ chồng. Nhà thì chỉ có một, tiề.n thì không có nhiều. Tiề.n mừng đám cưới chỉ vừa đủ trang trải cho chi phí nhà hàng, hồi môn lại càng không có. Nếu muốn sống riêng chỉ có ra thuê trọ.
Cái Tết của nhà nghèo như nhà chồng mình vô cùng đơn giản mà ấm cúng (Ảnh minh họa)
Các chị trong cơ quan thường mắng yêu mình ki bo kiệt xỉn, đến đi đám cưới đồng nghiệp cũng không mua được một cái váy mới để diện. Mình hoàn toàn có thể mua được nhưng còn nhiều nhu cầu khác cấp thiết hơn. Ví như mẹ chồng ốm, bố chồng cần tiề.n đóng họ nhánh ở quê hay chồng cần đi học thêm một lớp buổi tối, mình đâu nỡ sắm hẳn một cái váy cho riêng mình.
Rồi từ đó mọi người cứ đồn rằng mình lấy chồng cực lắm, nhà chồng keo kiệt khắc nghiệt với con dâu. Rằng mình và mẹ chồng bằng mặt không bằng lòng hay cả nhà thường bất hoà với nhau vì thiếu tiề.n. Các chị tỏ vẻ thông cảm thương hại cho mình vì nghĩ mình vừa nghèo vừa khổ tâm. Tuy chưa một lần thanh minh nhưng mình thật sự muốn nói trông thế thôi song chưa biết ai khổ hơn ai.
Những ngày giáp Tết đi làm mình nghe mãi một câu chuyện từ các chị đó là: con dâu đưa mẹ chồng cả chục triệu tiề.n lo Tết mà vẫn b.ị ch.ê ít, vợ chồng cãi vã vì đi Tết hai gia đình thông gia không bằng nhau, mẹ chồng cằn nhằn con dâu vì không biết nấu nướng mứt món, con dâu giận dỗi mẹ chồng vì chỉ biết sai vặt…
Video đang HOT
Không biết đây là căn bệnh ngày Tết của nhà giàu hay vì mình chưa từng trải qua nên thấy xa lạ. Cái Tết của nhà nghèo như nhà chồng mình vô cùng đơn giản mà ấm cúng.
Cuối năm cuối tháng, mình chỉ đưa mẹ chồng vẻn vẹn 2 triệu lo Tết, ấy vậy mà bà còn dỗi lên dỗi xuống vì mình đưa… nhiều thế. Bà một mực gửi lại cho mình 1 triệu để mang về nhà cho mẹ đẻ cho công bằng. Bà đưa lại thêm mình 500 nghìn bảo mua đi cái váy mà mặc, mua thật mô-đen vào, còn bà chỉ giữ lại 500 nghìn mua vài chục bánh Tét và thẩu dưa món, thế là xong.
Mà cũng chẳng đến lượt bà mua những thứ đấy. Mẹ mình ở quê gửi lên dăm chục bánh làm quà, còn dưa hành thì chính tự tay mình làm. Không biết có thật không mà năm nào ăn mẹ chồng cũng khen nức nở, sao bánh mềm mà béo, còn dưa thì giòn lại vừa miệng, nếu mua ở hàng chắc chẳng ngon như thế này. Mình nghe mà ấm cả lòng.
Tết đối với nhà mình không phải là một dịp để mua sắm mà là dịp để thăm hỏi và bày tỏ chân tình. Quà đi quà lại không ngớt giữa gia đình mình và gia đình chồng. Mẹ mình gửi bánh lên cho thông gia, thông gia lại gởi về đòn chả. Bố mình xách lên cặp gà, thông gia lại gởi về hộp bánh. Mẹ mình kho cá mang lên để ba ngày Tết ăn đỡ ngấy, bố chồng lại khăng khăng dúi vào một cành đào mang về chưng cho vui nhà vui cửa.
Mẹ mình sung sướng gọi điện thoại lên bảo Tết này toàn ăn đồ ăn của thông gia gửi biếu. Nhà chồng mình lại ngồi tủm tỉm nhìn nhau cười vì ở phố mà lại được ăn toàn món quê. Mẹ chồng còn nói với chồng mình là anh có mắt chọn vợ lại khéo cả chọn gia đình thông gia.
Mẹ mình sung sướng gọi điện thoại lên bảo Tết này toàn ăn đồ ăn của thông gia gửi biếu (Ảnh minh họa)
Khi mọi việc đã tạm xong, mẹ chồng nhất quyết không cho mình ở nhà mà bảo chồng mình chở vợ con đi chơi để hưởng không khí Tết. Khi về mình mua thức ăn cho bố mẹ chồng còn bị mắng yêu là “không lo mua sắm áo quần cho mày đi, chỉ biết lo chuyện bao đồng”.
Có một chị ở cơ quan tốt bụng đã gọi cho mình bảo Tết này có khó khăn gì thì cứ bảo chị, thiếu gì chị sẽ giúp. Mình phân vân không biết nói làm sao khi mọi thứ ở nhà chồng đều đã quá đủ đầy. Có thể vật chất không nhiều nhưng quan trọng là mình thấy thỏa mãn và hài lòng.
Chị kể mẹ chồng nhà chị hắc ám quá. Có lẽ đến giao thừa vẫn còn bắt dọn dẹp. Mình an ủi chị và thầm nói với lòng “một cái Tết nhà nghèo như em thật sự hạnh phúc hơn rất nhiều”.
Theo Trithuctre
Ngày lễ, về quê cho chồng đi chơi gái
Lấy chồng, cuộc sống của tôi lật sang trang mới. Đúng là những ngày tháng được ở bên cạnh người mình yêu thật thích, nhưng mọi thứ không như mong đợi.
Vì con người thay tính đổi nết, tôi đã trở thành người phụ nữ khác, có gia đình, có con cái. Cuộc sống không còn độc thân, tự lo cho bản thân mình nữa. Tôi trở thành người phụ nữ phải gánh trên vai trách nhiệm nặng nề của cả nhà.
Bố mẹ tôi đã ngăn cấm tôi đến với anh nhưng ngày đó tôi không nghe. Tôi cứ kiên quyết lấy người đàn ông này vì hi vọng tình yêu của tôi sẽ làm anh thay đổi. Biết anh là gã ga lăng, được nhiều cô gái theo đuổi nhưng tình yêu mà, đâu ai có thể lý giải được. Tôi cũng là một cô gái mê anh, mê vô cùng nên tôi nguyện làm và hi sinh nhiều thứ vì anh.
Chúng tôi đến với nhau hạnh phúc như vậy, tưởng là mái ấm sẽ rộng mở đón chúng tôi, nào ngờ, cả hai chẳng khác nào cặp xung khắc khi sống cùng nhau. Được mặn nồng với nhau tầm 3 năm thì mọi thứ trở nên thay đổi. Cái bản tính lăng nhăng của anh bắt đầu nổi lên khi anh hết yêu tôi và khi đã chán chuyện gần gũi vợ.
Anh ngựa quen đường cũ, lại trở lại là người đàn ông lăng nhăng. Lúc này tôi mới thấm lời dạy của bố mẹ. (ảnh minh họa)
Đàn ông là thế, dù là người họ yêu tới mấy nhưng họ vẫn thích ngoạ.i tìn.h, thích kiếm chác bên ngoài. Anh ân ái mãi với tôi thì cũng phải chán, thì cũng phải tìm cho mình một niềm vui mới.
Anh ngựa quen đường cũ, lại trở lại là người đàn ông lăng nhăng. Lúc này tôi mới thấm lời dạy của bố mẹ. Bố mẹ tôi nói không sai, là chính anh đã biến chúng tôi thành thế này, chính anh đã quay lại con đường cũ, phá vỡ gia đình này.
Anh đi gái gú công khai, dù bị tôi phát hiện anh cũng không ngần ngại thừa nhận. Ban đầu tôi đau khổ lắm, khóc lóc suốt ngày, thậm chí còn nghĩ tới cái chế.t, nhưng sau tôi cũng đã quen với kiểu trơ trẽn của anh. Anh trơ trẽn thì tôi cũng phải trơ trẽn, tôi ngán gì anh.
Thế là, tôi mặc cho anh gái gú, chẳng bận tâm nữa. Nhưng cũng từ đó, vợ chồng tôi không có chuyện ân ái luôn. Anh muốn yêu ai, thích ai, làm gì với ai thì mặc, tôi chẳng bận tâm làm gì.
Tôi cứ thế nuôi con, lo cho con ăn uống đàng hoàng. Tiề.n hàng tháng anh phải đưa cho tôi với điều kiện như thế để tôi không nói với gia đình chuyện của anh. Anh đồng ý, bây giờ tôi sống với anh đâu còn tình yêu, chỉ là cái nghĩa vợ chồng còn sót lại mà thôi.
Nay ngày nghỉ lễ, tôi lại có cơ hội về bên mẹ. Tôi không tôn trọng anh nên cũng đã không muốn về nhà chồng. (ảnh minh họa)
Chúng tôi trở thành hai người như thế từ ngày anh thay lòng. Bây giờ, tôi gần như chai sạn, tôi không còn tình yêu nữa. Chúng tôi tự biến gia đình thành thế này mà nguyên nhân chính là anh. Tôi ở nhà cũng ngứa mắt vì chuyện anh rượu chè rồi gái gú. Những lúc như thế, tôi hối hận vì lấy anh, muốn chạy thật nhanh về bên ba mẹ, muốn được ngã vào lòng mẹ như ngày nào, thật tình tôi cảm thấy gia đình này chua xót quá.
Nay ngày nghỉ lễ, tôi lại có cơ hội về bên mẹ. Tôi không tôn trọng anh nên cũng đã không muốn về nhà chồng. Tôi chỉ ước được như ngày xưa, được sống với bố mẹ tôi, được nâng niu chiều chuộng. Vậy đấy, ngày nghỉ dù chỉ có một, tôi cũng bắt xe về quê, đi thật xa để ông bà được gặp cháu. Cho anh ở trên ấy tha hồ gái gú, tôi không bận tâm. Tôi có niềm vui của tôi bên con gái gia đình, còn anh thì có ngoạ.i tìn.h, cặp bồ làm vui. Ai hỏi tôi sao chồng không về, tôi chỉ cười trừ làm vui.
Theo VNE
Thật ra, chồng có yêu tôi không? Chẳng hiểu tại sao, khi có cuộc sống gia đình rồi, tôi lại cảm thấy quyết định của mình là vội vàng, là nông nổi. Tôi cảm thấy bản thân mình thật nhạt nhẽo khi sống trong gia đình này. Người chồng mà tôi lựa chọn chẳng lẽ lại là sai lầm. Lấy nhau rồi tôi mới nhận ra, anh và tôi hoàn...