MiG-29 Triều Tiên bắ.n hạ oanh tạc cơ Mỹ bằng cách nào?
30 chiến đấu cơ MiG-29 hiện đại được coi là vũ khí duy nhất dám đọ sức với phi đội oanh tạc cơ Mỹ ngay trên bầu trời.
MiG-29 của Triều Tiên được coi là niềm hy vọng bắ.n rơi oanh tạc cơ Mỹ trong cuộc không chiến trên bầu trời.
Theo National Interest, MiG-29 là mẫu tiêm kích hiện đại nhất và mạnh nhất của Triều Tiên. Tuy nhiên, Bình Nhưỡng chỉ sở hữu một số lượng hạn chế chiến đấu cơ này.
Sức mạnh của MiG-29 nằm ở khả năng tấ.n côn.g nhanh nhạy, mạnh mẽ nhưng tầm hoạt động hạn chế, chỉ khoảng 724km và phạm vi tác chiến hiệu quả chỉ 400km.
Vấn đề của Liên Xô trong những năm 1970 là việc ngành công nghiệp điện tử của nước này không thể tạo ra được hệ thống radar mạnh mẽ, gắn vừa vào trước MiG-29 mạnh nhất ở thời điểm đó.
Thay vì trang bị cho MiG-29 những loại radar hiện đại, tương đương phiên bản F-16 hay F/A-18 của Mỹ, Moscow chỉ sử dụng loại radar của chiếc MiG-23ML.
Để khắc phục nhược điểm này, các phi công lái MiG-29 của Liên Xô phải dựa vào tổ hợp radar dưới mặt đất. Phi công khi đó chỉ bay vào vị trí khai hỏa đúng theo chỉ dẫn từ nhân viên vận hành radar dưới mặt đất.
Tên lửa đối không tầm ngắn R-73.
Theo National Interest, những chiếc MiG-29 của Triều Tiên chỉ được trang bị loại radar xuất khẩu, tầm hoạt động hạn chế và không thể hỗ trợ phi công nếu như có tình huống xấu xảy ra.
Ở phạm vi tác chiến đủ gần, những chiếc MiG-29 bắt đầu thể hiện sức mạnh nhờ vào hệ thống định vị mục tiêu và ra lệnh khai hỏa ngay trên mũ bảo vệ của phi công.
Các tên lửa đối không tầm ngắn R-73 Archer là cơn ác mộng đối với các phi công phương Tây vì tốc độ tối đa lên tới 3.000km/giờ. Trong những năm 1990, MiG-29 do Đức sở hữu từng diễn tập không chiến với F-15C, F-16 hay F/A-18 của Mỹ.
Kết quả là MiG-29 chiếm ưu thế hoàn toàn và giành phần thắng. Nhưng đó là khi các phi công thiện chiến của Đức cầm lái và Mỹ chưa cải tiến tên lửa AIM-9X Sidewinder.
Video đang HOT
Ngày nay, những chiếc MiG-29 còn sót lại do các quốc gia đồng NATO sở hữu không thể đạt hiệu suất chiến đấu đáng nể trước các máy bay Mỹ như 20 năm trước đây.
Khoảnh khắc tên lửa R-73 khai hỏa từ chiến đấu cơ Su-27 Flanker.
National Interest đán.h giá, nếu phi công đủ năng lực và tận dụng tốt ưu thế, khả năng những chiếc MiG-29 Triều Tiên đán.h bại phi đội máy bay né.m bo.m chiến lược Mỹ là điều hoàn toàn có thể xảy ra.
Tuy nhiên, phi công Triều Tiên được đán.h giá là có ít kinh nghiệm hơn so với phi công từng lái chiếc MiG-29 thuộc NATO. Vì nhiều lý do mà Triều Tiên chỉ cho phép các phi công lái máy bay thực chiến một vài giờ mỗi năm.
Yếu tố bất ngờ là điều mà phi đội MiG-29 Triều Tiên cần phải tận dụng nếu muốn bắ.n rơi máy bay né.m bo.m chiến lược B-2. Đó là lúc người Mỹ không ngờ rằng, Bình Nhưỡng dám đưa căng thẳng trên bán đảo Triều Tiên lên một tầm cao mới.
National Interest kết luận, Triều Tiên hiện có khoảng 30 chiếc MiG-29. Ước tính chỉ 1/3 trong số này có thể cùng lúc tung cánh trên bầu trời. Đối mặt với hạn chế về công nghệ và năng lực chiến đấu của phi công, yếu tố bất ngờ cùng một chút may mắn sẽ giúp Triều Tiên thành công.
Theo Danviet
Liên Xô được lợi vì máy bay bán cho TQ trúng tên lửa Mỹ!
Trong Chiến tranh Lạnh, Liên Xô từng hai lần thu thập thành công tên lửa hiện đại của Mỹ và cho ra mắt phiên bản tương tự giống y hệt đến cả hình dáng bên ngoài.
Chiến đấu cơ F-16 trang bị nhiều phiên bản tên lửa đối không AIM 9.
Theo National Interest, câu chuyện Liên Xô thu thập bí mật quân sự bắt đầu vào mùa hè năm 1958. Đó là thời điểm khủng hoảng eo biển Đài Loan nổ ra căng thẳng.
Không quân Trung Quốc được giao nhiệm vụ chiếm lĩnh vùng trời trên một số đảo nhỏ gần Trung Quốc đại lục. Phía Mỹ trang bị cho đảo Đài Loan một vài phi đội chiến đấu cơ F-86F Saber.
Giao tranh khốc liệt giữa các chiến đấu cơ Trung Quốc mua của Liên Xô và chiến đấu cơ Đài Loan do Mỹ cung cấp diễn ra hết sức khốc liệt. Các phi công Đài Loan lái F-86F Saber hoàn toàn không có cách nào đối đầu được với các máy bay MiG-15 Trung Quốc hoạt động ở tầm cao hơn hẳn.
Đó là lý do Lầu Năm Góc quyết định cấp cho đảo Đài Loan loại siêu vũ khí tuyệt mật vừa mới được sản xuất. Đó là các tên lửa đối không dẫn đường bằng hồng ngoại đầu tiên mang tên AIM-9B Sidewinder.
Ngoài 40 tên lửa AIM-9B Sidewinder và các giá đỡ tên lửa tương ứng, Mỹ cũng gửi đến căn cứ không quân Hsinchu ở Đài Loan 5 nhóm chuyên gia kỹ thuật từ phi đội 323.
Nhóm chuyên gia kỹ thuật nhanh chóng lắp đặt tên lửa AIM 9B lên 20 chiếc F-86F Saber Đài Loan.
Tên lửa đối không AIM 9B Mỹ từng viện trợ cho Đài Loan.
Ngày 24.9.1958, 48 chiếc F-86F giao chiến với 126 chiếc MiG-15 và MiG-17. Các tên lửa AIM 9B hiện đại ở thời điểm đó đã khiến không quân Trung Quốc bất ngờ.
Tổng số 9 chiếc b.ị bắ.n hạ hôm đó của phía Trung Quốc, 6 chiếc là do tên lửa AIM 9B. Một sự cố hy hữu xảy ra khi tên lửa Mỹ găm trúng chiếc MiG-17 do Liên Xô viện trợ nhưng không phát nổ.
Phi công Trung Quốc lái máy bay về căn cứ an toàn với quả tên lửa còn nguyên ở đuôi. Các chuyên gia quân sự cho rằng đây là cú thoát chế.t thần kỳ bởi tên lửa AIM 9B đủ sức khiến cho chiếc MiG-17 nổ tung.
Kỹ thuật viên mặt đất Trung Quốc đã tháo quả tên lửa AIM-9B khỏi đuôi tiêm kích MiG-17 thành công, nhưng không quân nước này không biết làm gì với chiến lợi phẩm có một không hai. Phía Liên Xô chủ động thuyết phục Trung Quốc giao tên lửa.
Sau quá trình đàm phán, quả đạn Sidewinder được chuyển tới Viện Thiết kế Vympel của Liên Xô để nghiên cứu.
"Tên lửa Sidewinder như một trường đại học, cung cấp công nghệ chế tạo cho chúng tôi. Nó cũng giúp chúng tôi nâng cấp tài liệu giảng dạy kỹ thuật và thay đổi phương thức sản xuất tên lửa trong tương lai", Gennadiy Sokolovskiy, sau này là kỹ sư trưởng của Vympel nói.
Chiến đấu cơ F-86F Saber không phải là đối thủ của phi đội MiG-15 Liên Xô.
Tên lửa AIM-9B có hàng loạt tính năng quý giá, như thiết kế module cho phép đơn giản hóa sản xuất. Quả đạn Sidewinder có cấu trúc rất đơn giản, trái ngược hoàn toàn với thiết kế phức tạp của tên lửa Liên Xô.
Liên Xô nhanh chóng sao chép mẫu AIM-9B, cho ra đời dòng tên lửa đối không K-13 (NATO định danh: AA-2 Atoll) và đưa vào biên chế năm 1960.
Tên lửa này nhìn bề ngoài giống hệt AIM 9B. Thậm chí có thể tráo đổi linh kiện cho nhau mà vẫn hoạt động bình thường.
Chưa đầy 10 năm sau, K-13 có mặt ở 20 lực lượng không quân trên khắp thế giới. Nhưng chiến tranh ở Trung Đông và Đông Nam Á khi đó dần cho thấy loại tên lửa này đang lỗi thời.
Đó là lúc điệp viên KGB Liên Xô đán.h cắp phiên bản AIM 9 nâng cấp và gửi về Moscow.
Lợi dụng sương mù và lính canh sơ suất, điệp viên KGB Manfred Ramminger ở Tây Đức đã đột nhập vào căn cứ không quân Neuburg vào tối ngày 22.10.1967.
Cùng với sự hỗ trợ của người lái xe Ba Lan Josef Linowski và phi công Đức Wolf-Diethard Knoppe, Ramminger đán.h cắp thành công một tên lửa AIM 9 từ kho vũ khí gần đó và dùng xe Mercedes trốn thoát.
Phiên bản K-13 do Liên Xô sản xuất giống hệt AIM 9B cả về hình dáng bên ngoài.
Trở về căn nhà ở thành phố Krefeld mà không bị phát hiện, Ramminger đã tháo tung tên lửa Sidewinder. Điệp viên Liên Xô cho tất cả phụ tùng tên lửa vào một chiếc hộp và yêu cầu bưu điện vận chuyển kiện hàng về Moscow bằng đường không.
Để tránh bị chính quyền Đức và chính Liên Xô dòm ngó, Ramminger mô tả kiện hàng là "các phẩm xuất khẩu giá rẻ". Kiện hàng tiêu tốn của Ramminger 79,25 USD.
Đơn vị vận chuyển không hề nghi ngờ và đưa kiện hàng đến Frankfurt, Paris, Copenhagen rồi trở lại Dsseldorf (Đức), trước khi đến Moscow 10 ngày sau đó.
Ramminger và các cộng sự bị bắt giữ cuối năm 1968 và phải ngồi tù giam 4 năm. Nhưng các kỹ sư Liên Xô khi đó đã bắt tay vào nghiên cứu tính năng mới của tên lửa Sidewinder.
Vài năm sau đó, Liên Xô cho ra mắt phiên bản R-13M, sở hữu tất cả những tính năng mới nhất của tên lửa Mỹ và khắc phục điểm yếu vốn có.
Theo Danviet
Lý do Triều Tiên im lặng khi oanh tạc cơ Mỹ "gõ cửa nhà" Triều Tiên được cho là không hề hay biết việc oanh tạc cơ chiến lược B-1B Mỹ áp sát nước này vào cuối tuần trước, hoặc đã không hành động vì lý do khác. Máy bay né.m bo.m chiến lược B-1B Mỹ. Theo Daily Mail, một nhóm các máy bay né.m bo.m B-1B Mỹ hôm 23.9 đã áp sát bờ đông Triều Tiên...