L.y hô.n để chạy trốn người chồng coi vợ con là người dưng
Bao lâu nay anh vẫn ăn ở nhà cô gái đó, có sự đồng ý của ba mẹ cô ấy. Đó là lý do tại sao anh không chịu quay về với mẹ con tôi.
Tôi quen anh khi còn là sinh viên, có một đám cưới ấm cúng sau hơn 3 năm yêu nhau với rất nhiều trở ngại từ gia đình. Một năm sau ngày cưới, tôi sinh con trai đầu lòng. Đó là những năm tháng hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi dù lúc đó cuộc sống khó khăn. Tiề.n bạc không có nhưng chúng tôi yêu và tin tưởng nhau hết lòng. Tôi đã yêu và tin anh bằng tất cả trái tim mình. Tình yêu ấy mãnh liệt đến nỗi cho tới tận sau này, khi trải qua quá nhiều biến cố, tôi vẫn tin anh ở thời điểm đó là hoàn hảo và chưa bao giờ hối hận vì yêu anh.
Thế rồi công việc của anh ngày càng phát triển, thăng tiến nhanh chóng, kiếm được tiề.n nhiều hơn và cũng ăn xài bạo hơn. Tôi trở lại đi làm với vị trí nhân viên văn phòng lương ba cọc ba đồng sau gần hai năm ở nhà có bầu và sinh con. Con được hơn 2 tuổ.i, tôi bắt đầu phát hiện anh có mối quan hệ với các cô gái khác, khách hàng của anh có, gái quán bar có, gái do em trai anh giới thiệu cũng có. Lần nào anh cũng hứa hẹn chấm dứt, mà anh cũng bỏ thật nhưng là bỏ cô này đến với cô kia. Tôi thời điểm ấy như điên loạn, héo mòn, khóc lóc, va.n xi.n anh, thậm chí khóc lóc với anh chị chồng, mẹ chồng.
Rồi những cuộc vui cũng qua, anh quay về với gia đình dù lâu lâu tôi lại phát hiện những tin nhắn ngọt ngào đưa đẩy của anh và những người khác. Thực sự cảm giác mệt mỏi dù tôi không nói gì. Từ đầu, tôi không phải là người kiểm soát chồng, anh và tôi tôn trọng tự do cá nhân của nhau. Điện thoại anh để password, nhậu nhẹt đến tận 1-2h sáng mới về là chuyện bình thường. Tôi cũng ngọt nhạt khuyên ngăn, cũng khóc vài lần mong anh dành thời gian cho gia đình, nhưng càng ngày tôi có cảm giác anh không cần quan tâm đến cảm nhận của tôi. Anh chỉ cần biết đi làm mang tiề.n về, con cái phó mặc hết và yên tâm rằng sẽ được tôi lo chu đáo.
Thế rồi tôi có bầu bé thứ hai, thời gian này tôi biết anh đã chấm dứt với những mối quan hệ ngoài luồng ấy nhưng thực sự đã mất lòng tin với anh quá nhiều. Tôi không còn cảm giác an toàn bên anh, dù không nói nhưng tôi luôn lo sợ một ngày nào đó sẽ lại phát hiện anh và người con gái khác. Bé thứ hai ra đời cũng là lúc kinh tế gia đình gặp nhiều khó khăn. Anh và tôi xoay vòng với những món nợ từ những khoản đầu tư không hiệu quả. Anh luôn cho rằng tôi là đứa không biết làm ăn gì, tôi nhát nên chẳng biết làm liều như anh, mà quan niệm của anh là cứ liều thì mới có ăn.
Là phụ nữ, tôi muốn những khoản đầu tư nhỏ, vừa sức mình nhưng chắc chắn, tiề.n ít một chút nhưng nó là của mình chứ không vay mượn. Chính vì vậy càng ngày trong mắt anh tôi thật kém cỏi và chẳng biết làm gì. Tất cả những gì liên quan đến tôi, công việc và các mối quan hệ của tôi, thậm chí cả gia đình tôi cũng không là gì với anh. Anh không cần quan tâm và những lời tôi nói thật vô ích. Mâu thuẫn cứ lớn dần, tôi sống cô đơn trong nhà, với chính chồng mình. Còn anh đi nhiều hơn, nhậu nhiều hơn, con cái bỏ mặc.
Video đang HOT
Hơn 6 tháng trước, chúng tôi cãi nhau và tôi đề nghị ly thân rồi l.y hô.n. Anh dọn đồ ra khỏi nhà, chính thức biến mất khỏi cuộc đời tôi và các con từ đó. Sau này, khi bình tâm lại, tôi cũng nhiều lần mong anh về để hàn gắn. Anh đi và không cho ai biết chỗ ở, tôi đi tìm rồi liên lạc với bạn bè anh, muốn biết anh ở đâu, làm gì. Tôi nói với anh nhiều lần rằng hãy quay về, khó khăn cùng gánh vác, đừng làm chuyện gì bậy bạ, rằng sướng khổ gì thì cùng nhau chấp nhận, chỉ mong anh cho tôi biết chỗ ở và đừng quen ai. Không còn tình thì cũng còn nghĩa, ngày nào chưa l.y hô.n thì anh vẫn là chồng tôi.
Bốn tháng sau đó tôi mới biết anh đang quen một em khác, nhỏ hơn anh tận 18 tuổ.i, vay tiề.n của nhà em đó để kinh doanh. Lúc tôi biết ra thì cơ sở kinh doanh vừa đóng cửa. Thời điểm ấy, tôi vẫn hy vọng hàn gắn. Tôi biết thông tin về em, về gia đình em nhưng không làm ầm lên vì anh nói cho thời gian sẽ tự giải quyết. Tôi chờ đợi vì cũng linh cảm rằng mối quan hệ này không thực sự sâu đậm. Tôi vẫn mong muốn hàn gắn, mong anh về vì thực sự còn thương anh rất nhiều, thế nhưng anh từ chối.
Vài lần anh nói với tôi em ấy là người biết cách nói để anh nghe, còn tôi thì không, rằng anh đi ra khỏi nhà gái vẫn theo đầy. Thế mà khi tôi nộp đơn l.y hô.n, anh lại đề nghị hàn gắn ở tòa, tôi rút đơn về anh lại đi. Gia đình hai bên họp lại, anh hứa hẹn. 30 phút sau khi ba mẹ tôi về, anh chở em ấy đi du lịch hai ngày. Anh đi về tôi biết thêm sự thật rằng bao lâu nay anh vẫn ăn ở nhà em đó, có sự đồng ý của ba mẹ em. Đó là lý do tại sao anh không chịu quay về với mẹ con tôi, không bao giờ về thăm con được lâu. Cuối cùng tôi cũng cho em biết anh đang có vợ là tôi.
Tôi ngồi lại nói chuyện với anh lần cuối, thái độ anh dành cho tôi là tôi luôn luôn sai, trong bất cứ chuyện gì tôi cũng là người sai. Giọt nước tràn ly, tôi lại nộp đơn l.y hô.n và lần này chính thức đường ai nấy đi. Một tháng nay, tôi gần như xoá bỏ tất cả về anh ra khỏi cuộc sống của mẹ con tôi, không quan tâm anh làm gì, ở đâu. Đau lòng và vất vả với cuộc sống mới nhưng tâm trạng tôi đã ổn hơn.
Tôi chỉ đau lòng khi nghĩ tới hai đứa con, bé nhỏ gửi bà ngoại ở quê. Hơn nửa năm trời anh về thăm con được hai lần, trong đó có một lần con bệnh nằm cấp cứu dù lúc đó anh có xe hơi riêng, đường về quê chỉ 2,5 tiếng lái xe. Con bệnh nằm cấp cứu, điện thoại báo anh từ sáng sớm hôm trước thì đến 22h hôm sau anh về đến, lý do còn bận nhậu với sếp. Con trai lớn ở với tôi, chưa từng nhận được tin nhắn hỏi thăm của anh xem con như thế nào. Con học lớp một anh cũng chẳng quan tâm, mẹ con tôi chuyển nhà anh cũng kệ, thấy đau lòng khi con cứ nhớ ba mà không dám nhắc vì sợ mẹ buồn.
Mọi chuyện đã xong, vài ngày nữa chúng tôi chính thức là người dưng nhưng con cái sẽ còn ảnh hưởng rất nhiều sau đợt giông bão này. Tôi không có gì trách anh vì đến với anh là lựa chọn của tôi. Tôi đã có 10 năm tuổ.i trẻ sống với tình yêu ấy, không hối hận, chỉ thương con và tiếc con người ngày xưa tôi yêu đã chế.t. Anh bây giờ như một người khác mà tôi không còn muốn gặp. Tôi l.y hô.n như để chạy trốn anh, chạy trốn tình yêu của mình, giờ con người ấy đã không còn nữa, nhưng con tôi rồi sẽ gánh chịu hậu quả mà ba mẹ nó đã gây ra.
Vài tháng nay, tôi cố giữ cho lòng an nhiên để dần quên mọi chuyện, chuyển chỗ ở, đổi số điện thoại, thay đổi mình để tạo cuộc sống mới. Rồi tôi sẽ quên anh nhưng có quên được vết thương ấy hay không? Với mọi người, anh tử tế. Với tôi, anh là người mà bao nhiêu năm tôi tin tưởng và luôn xem như thần tượng của mình. Anh không tính toán chi ly, hao phóng với mọi người, hết lòng với bạn bè và người thân nhưng con người ấy trong lòng tôi không còn nữa. Giờ tôi thực sự ghê sợ và không còn tôn trọng anh.
Tôi vẫn là người đàn bà mạnh mẽ và bản lĩnh trong mắt mọi người, lạnh lùng vượt qua những tháng ngày đen tối ấy nhưng ai biết nước mắt chảy ngược vào trong. Con gái hai tuổ.i bi bô tập nói, đi học về cứ hát “Cả nhà thương nhau”, tôi không cầm được nước mắt. Con trai đi học bạn bè thầy cô đều hỏi sao chưa bao giờ thấy ba của bé, vài đồng nghiệp cơ quan tôi cũng hỏi sao không thấy ba con nữa. Thằng nhóc 6 tuổ.i ôm tôi khóc hỏi tại sao ba b.ỏ co.n? Tôi đau! Tôi phải làm sao giúp các con vượt qua giai đoạn này. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Tamsubuon
Cưới nhau được một năm đã cảm giác hôn nhân như ngục tù
Số phận của em là vậy. Gia đình nhà chồng không có cảm tình đã đành, chồng cũng luôn áp đặt và bác bỏ ý kiến của em.
Em kết hôn được gần một năm, nhưng khoảng thời gian ấy hầu như không hạnh phúc. Em với chồng không cùng tiếng nói chung. Anh ấy luôn áp đặt và bác bỏ ý kiến của em. Chồng đi làm xa, cuối tuần mới về nhà một lần. Hiện tại, em đang ở nhà vì mới trải qua đợt phẫu thuật.
Gia đình nhà chồng không có cảm tình với em. Gần đây, em chồng vì chuyện học hành nên chuyển vào sống chung. Em và cô ấy cũng xảy ra mâu thuẫn vì cô ấy có thái độ không tôn trọng. Chồng đã không bênh thì thôi lại còn tỏ vẻ trách móc. Em cảm thấy buồn và thất vọng ghê gớm.
Em đang bế tắc và cảm thấy ngột ngạt vì bản thân không tìm được tiếng nói chung với chồng và gia đình, nhưng hôn nhân nào cũng nảy sinh không ít những vấn đề. Mong em thật bình tĩnh và suy nghĩ thấu đáo để vượt qua khó khăn này.
Do giữa em và chồng không có nhiều thời gian ở bên nhau nên sẽ rất khó để vợ chồng em có thể đồng cảm và hỗ trợ nhau về mặt tình cảm cũng như sẻ chia những khó khăn trong cuộc sống, từ đó dẫn đến những mâu thuẫn bất hòa trong gia đình. Thêm vào đó, những mâu thuẫn giữa em với gia đình chồng càng làm cho em không nhận được bất kì sự hỗ trợ nào từ họ và lâm vào thế bế tắc.
Hiện tại, em vừa trải qua phẫu thuật nên các hoạt động thường ngày sẽ gặp khó khăn, cần dành thời gian nghỉ ngơi để hồi phục sức khỏe và cân bằng lại cuộc sống. Đối với chồng, em hãy chủ động dành những cử chỉ yêu thương và bộc bạch những băn khoăn của mình để anh ấy biết em đang cần sự hỗ trợ từ anh ấy. Hãy chia sẻ với chồng những khó khăn trong công việc và trong cuộc sống để vợ chồng tìm được tiếng nói chung, tình cảm thêm bền chặt.
Đối với gia đình chồng, dù sao về lâu dài họ vẫn có sự ảnh hưởng đến cuộc sống hôn nhân của em, vì thế, em cũng nên dành thời gian tìm hiểu những mong đợi của họ và khéo léo trong ứng xử để làm hài lòng, có được sự thiện cảm và đồng thuận của họ, tránh những mâu thuẫn, xích mích nhỏ nhặt. Có như thế em mới an tâm vun vén cho hạnh phúc của mình.
Theo Meyeucon
'Sao lại đòi trinh tiết ở người con gái ngoài 30?' Mãi 32 tuổ.i, tôi mới lấy chồng. Người ta đồn đại xung quanh đủ thứ trên đời nhưng tôi vẫn vững tin vào bản thân. Vì chỉ có tôi mới hiểu mình sống ra sao. Miệng lưỡi thiên hạ thì biết đâu mà lần. Họ nó.i xấ.u mình ngoạ.i tìn.h, nó.i xấ.u mình cặp bồ, thậm chí cho rằng mình vớ vẩn nên...