Lý do Phi Nhung không lấy chồng, cưu mang hơn 20 đứa con nuôi
“Tôi luôn nói sẽ không lấy chồng nữa để sau này các con tự hào rằng đã có một người mẹ xứng đáng, nuôi nấng các con từ nhỏ tới lớn”, Phi Nhung chia sẻ.
Trong một buổi trò chuyện với các Phật tử tại chùa Hoằng Pháp, ca sĩ Phi Nhung đã có những chia sẻ chân thành về những thăng trầm trong cuộc đời mình.
Từng bị gia đình ghẻ lạnh, các bạn kì thị vì là con lai
Mẹ tôi đã rất cực khổ khi phải sinh tôi một mình, không ai thân thích. Ông ngoại nhất quyết không cho sinh ở nhà nên mẹ phải tìm một chỗ khác.
Phi Nhung cùng mẹ và các em lúc bé.
Thế rồi, mẹ sinh tôi trong chùa. Ban đầu, nhà ngoại ghẻ lạnh không cho bế tôi về vì tôi là con lai, lại không có bố. Một thời gian sau, bà ngoại lén lút vào chùa thăm, thấy b.é gá.i xinh quá mới ẵm về nuôi.
Rồi mẹ phải làm lụng vất vả để nuôi những 7 đứa con, trong đó có 5 con riêng. Thế nên trong lòng tôi, mẹ dù có làm điều gì cũng vẫn là một người mẹ.
Chưa bao giờ tôi buồn mẹ, mà lúc nào cũng thần tượng. Lúc nào tôi cũng thèm được kêu một tiếng “mẹ”. Với tôi, cứ lâu lâu được gọi mẹ đã là hạnh phúc lớn nhất rồi.
Mẹ đã không hối hận khi sinh tôi ra, nên tôi phải cố gắng hết sức để được như ngày hôm nay. Tôi muốn đem danh dự này cho những người từng nó.i xấ.u thấy được, để họ phải nể phục mẹ tôi vì đã sinh ra đứa con như tôi. Đó là cách tôi trả ơn mẹ.
Mẹ lấy chồng mới, tôi rất vui nhưng bà ngoại không cho ở cùng mẹ nữa. Bà nói phải để cho mẹ có hạnh phúc riêng nên tôi cũng không oán thán gì. Từ đó, tôi phải xa mẹ. Chỉ khi nào mẹ về tôi mới được gặp mẹ.
Khi mẹ mất, tôi mới 8 tuổ.i còn em út được 8 tháng tuổ.i. Để đền đáp công ơn của mẹ, tôi đã nuôi cả 5 em ăn học cho tới tận khi qua Mỹ. Bây giờ cả 5 em đều có gia đình, còn tôi thì chưa.
Vì là con lai nên tôi thường bị các bạn trêu đùa. Mẹ lại mất sớm nên càng bị bắt nạt. Nhưng tôi không cãi lại chỉ về nhà chơi với các em. Tôi đi hát gặp nhiều hoàn cảnh rất khó khăn nên tự thấy nỗi khổ của mình chưa là gì cả. Tôi muốn sống sao cho thật tốt để hướng tới tương lai tươi sáng.
Thà tôi khổ chứ không muốn ai co.i thườn.g các em mình
Phi Nhung tỏa sáng trên sân khấu.
Năm 16 tuổ.i, tôi cùng các em sang Mỹ theo diện con lai. Cha mẹ mất sớm nên tôi phải bỏ học để đi làm nuôi các em được ăn học tới nơi tới chốn dù chỉ là anh em cùng cha khác mẹ. Được 3 năm thì tôi bắt đầu đi hát cho các chùa của người Việt bên ấy. Cơ duyên ca hát bắt đầu từ đó.
Tôi đã từng nguyện ăn chay ba năm để ra nước ngoài nhưng sau hai năm đã được đi. Lúc đó, chỉ có tôi và hai em nữa đi cùng. Trong người ba chị em có đúng 150 USD gia đình góp lại cho mà không dám ăn tiêu gì, tới mức đói quá phải kêu người trong hội đồng hương trợ giúp.
Một thời gian sau, tôi mới đi chạy bàn, phụ bếp để kiế.m tiề.n cho các em. Số tiề.n đầu tiên tôi đưa về được là 200 USD.
Sau đó, tôi tập trung làm nghề may, được một năm thì có tiề.n mua xe chạy. Từ xe, tôi thuê tiếp một căn nhà nhỏ, sắm cái ti vi cũ cùng mấy đồ lặt vặt.
Dù làm gì tôi cũng luôn nghĩ tới các em của mình và muốn dành tất cả cho chúng. Chẳng hạn, làm được 10 đồng, tôi chỉ giữ lại 2 đồng, tiêu 3 đồng, còn 5 đồng gửi về cho các em, để các em được ăn mặc, học hành đầy đủ. Thà tôi khổ chứ không muốn ai co.i thườn.g các em mình.
Tôi có ba mơ ước, một là làm thợ may giỏi, hai là trở thành ca sĩ nổi tiếng, ba là làm sư cô thông minh, giỏi giang.
Hồi đầu qua Mỹ, tôi đã đạt được ước mơ thứ nhất. Trong một nhà máy may với đủ quốc tịch, từ Việt Nam đến Mexico, Ấn Độ… nhưng tôi luôn đứng số một.
Video đang HOT
Cơ duyên định mệnh với chị Trizzie Phương Trinh – vợ cũ Bằng Kiều
Phi Nhung và định mệnh với Trizzie Phương Trinh.
Thời gian ấy, tôi may từ 6 giờ sáng đến tận 6 giờ chiều mới được nghỉ, rồi lại lao vào làm bồi bàn đến tận 10 giờ.
Cả tuần được nghỉ đúng ngày chủ nhật thì tôi đi hát ở các chùa. Tại đó, tôi gặp được chị Trizzie Phương Trinh – vợ cũ anh Bằng Kiều. Nghe tôi hát xong, chị khen hay quá và muốn giúp tôi đi hát bên Cali.
Lúc ấy tôi rất băn khoăn, vì công việc làm may đang rất ổn định, sợ rằng mình bỏ đi rồi mà ca hát không thành, cũng không quay lại được. Nhưng tôi cũng nghĩ, cơ hội chỉ đến một lần, phải nắm bắt lấy nó. Suy nghĩ suốt một đêm, hôm sau tôi quyết định xin nghỉ phép 3 tháng rồi theo chị Trizzie đi.
Chị Trizzie nhận tôi như một đứa em, cho đi thu âm rồi cho ở trong nhà. Tôi làm mọi việc ở nhà giúp chị, với quyết tâm rằng chỉ có thành công chứ không được thất bại.
Không ngờ rằng trong 3 tháng, tôi được ông chủ trung tâm Thúy Anh chấp nhận kí hợp đồng. Mỗi tháng tôi chỉ được trả 400 USD, còn thấp hơn lúc làm may, nhưng tôi vẫn chấp nhận và quyết tâm sau 2 năm phải ra được CD, phải mua được nhà cho các em về ở chung.
Tôi tập ngày tập đêm và trong một năm ra được 2 bài hát là Nối lại tình xưa và Nỗi buồn hoa phượng chung với chị Mỹ Huyền, cô Hương Lan. Hình của tôi khi ấy chỉ được in bên trong đĩa. Lúc đứng bán CD, tôi bèn mở hai bài của mình và tự tay lậ.t mặ.t trong ra cho khách hàng xem, nên bán được rất nhiều đĩa.
Ông chủ rất mừng nên cho tôi thu tiếp CD chung với chú Chế Linh và lên 800 USD một tháng.
Ước mơ làm ca sĩ nhen nhóm khi được nghe Bảo Yến – Nhã Phương hát
Hồi mẹ còn sống, chị em tôi sướng lắm. Mẹ đi phụ xe thường mua bắp, khoai lang, khoai mì, bơ về cho ăn rồi, cho cả bạn trong xóm nên trẻ con thường chạy theo ăn, làm mình cũng hãnh diện hơn chút.
Nhưng khi má chế.t, chỉ trong vòng một năm thôi nhà không còn một cái gì hết. Cha dượng lấy thêm vợ nữa nên gia đình tan đàn xẻ nghé, mỗi đứa ở một nơi. Bà ngoại nghèo nên chỉ đem được tôi với hai đứa em nữa về còn các em khác phải theo cha.
Thương các em mà không làm gì được, tôi mới đi học may để may đồ Tết cho các em, cho chúng được cái quần đùi mặc Tết. Đời tôi chưa bao giờ nghĩ cái gì cho riêng mình hết.
Được mấy năm thì bà ngoại mất, tôi bắt đầu đi bán hạt dưa, thuố.c l.á để kiế.m tiề.n gửi cho các em. Chúng còn nhỏ lắm nên chưa biết thương mình, gửi bao nhiêu ăn hết bấy nhiêu.
Trong một lần bán rong ở sân vận động Gia Lai, tôi được xem cô Bảo Yến, cô Nhã Phương hát. Ước mơ làm ca sĩ trong tôi nhen nhóm từ đó. Lúc ấy bạn tôi có hỏi, không lo bán đi còn nhìn gì, tôi trả lời: “Mai này tao cũng sẽ làm ca sĩ hát trên sân khấu cho mày xem”.
Suốt thời gian ở Việt Nam, tôi chưa bao giờ gặp điều gì may mắn, cho tới khi được ra nước ngoài. Cuộc đời cứ quay vòng vất vả như vậy. Bởi vậy nên bây giờ dẫu có xảy ra chuyện gì tôi cũng thấy hết sức bình thường.
Phải đứng bán từng CD để kiế.m tiề.n mua nhà cho 5 em và nuôi 17 đứa con mồ côi
Phi Nhung và các con của mình
Sau 2 năm đi hát, tôi mua được một mảnh đất ở Việt Nam và cất lên một căn nhà cho các em về ở chung. Còn bên này, tôi mua một căn nhà trả góp nho nhỏ.
Rồi tôi về Việt Nam, bỏ 8000 USD xây một nhà từ thiện cho 50 người già ở, rồi cho Hội Chữ Thập Đỏ mượn. Đó là điều đầu tiên tôi làm để trả ơn mẹ, làm cho mẹ hãnh diện.
Về lại Mỹ, tôi lao vào làm để mua nhà cho 5 em, mỗi em một cái. Tôi cũng nói với chúng, chị hai chỉ lo tới khi các em lập gia đình và có công việc ổn định. Sau này có gì thì phải tự lo. Tôi nói một là một, hai là hai. Các em đều ngoan ngoãn nghe theo.
Ở Mỹ, tôi ráng làm việc để trả hết nợ tiề.n nhà rồi mới tính tới chuyện làm từ thiện.
Phi Nhung mới nhận thêm hai ca sĩ nhí làm con nuôi.
Năm 2005, tôi về lại Việt Nam với ý muốn giúp trẻ mồ côi. Trong thời gian đó, tôi đi từ thiện khắp các trường học, bệnh viện, và vô tình gặp được một vị sư cô trụ trì một am nhỏ. Vị sư cô đó dắt tôi về thăm am và than phiền am nhiều rắn rết, muốn bỏ am về lại chùa ở Đà Nẵng.
Tôi nghe vậy mới khuyên cô ở lại, hứa rằng sẽ kiế.m tiề.n giúp cô dựng lại am cho khang trang hơn. Hơn một năm sau, tôi gửi tiề.n về cho cô.
Trong vòng ba năm, tôi với sư cô dựng được am thành một chánh điện nhỏ, kèm theo mấy nhà nhỏ quanh đó để cưu mang trẻ mồ côi. Đúng lúc ấy, bệnh viện gọi tới nhờ nuôi hai đứ.a b.é mới vài ngày tuổ.i, bị mẹ bỏ rơi. Tôi ở bên Mỹ gọi về khuyên cô cứ nhận nuôi, có gì tôi sẽ giúp.
Lúc về, tôi muốn lập hẳn thành trại mồ côi, nhưng luật nhà nước quy định phải từ 13 trẻ trở nên mới xin được giấy phép lập trại. Thế nên tôi đi khắp nơi tìm trẻ mồ côi cho đủ 13 đứa. Tới 2007, tôi có 13 đứa con. Hai đứa lớn nhất mới 3 tuổ.i.
Thời gian đầu nuôi nấng rất khó khăn, nhưng tôi muốn cho đi đứa nào hết. Tôi cũng không muốn xin trợ giúp từ ai nên chỉ gắng hát thật nhiều, bán CD thật nhiều để có tiề.n nuôi các con. Ca sĩ nổi tiếng mà phải tự đứng bán CD thì mắc cỡ lắm, nhưng vì con tôi làm hết.
Tính đến hiện tại, tôi đã có 17 đứa con.
Không lấy chồng để làm một người mẹ xứng đáng
Trong cuộc đời tôi từ trước đến giờ, tôi không biết làm điều ác, không biết hại ai, thù ai hay ganh ghét với ai nữa.
Với tôi, bổn phận là phải làm việc và giúp đỡ mọi người trong xã hội.
Với các con của mình, tôi luôn nói sẽ không lấy chồng nữa để sau này các con tự hào rằng đã có một người mẹ xứng đáng, nuôi nấng các con từ nhỏ tới lớn.
Bây giờ tôi làm gì cũng phải suy nghĩ, từ ăn mặc đến nói năng, đi đứng, sao cho tròn vai một người mẹ, chỉ để chứng minh cho mọi người thấy, tôi là con của nhà Phật.
Theo P.V (Trí Thức Trẻ)
Diễn "chuồng gà": Đông Nhi ám ảnh sà.m s.ỡ, Duy Khánh bị đậ.p xe
Chấp nhận diễn tỉnh ở những sân khấu hội chợ với hàng nghìn khán giả, nhiều ca sĩ Việt phải chịu những sự cố nhớ đời.
Những sân khấu hàng chục nghìn khán giả
Nếu ở các thành phố lớn như Hà Nội, TP.HCM, những sân khấu thường xuyên sáng đèn như Cung Văn hóa - Việt Xô, Nhà hát Hòa Bình, Nhà hát Lớn Hà Nội,... chỉ có vài trăm đến trên dưới 1000 chỗ thì ngược lại, ở hội chợ tỉnh, các ca sĩ, diễn viên hài buộc phải làm quen với áp lực đến từ vài nghìn, thậm chí vài chục nghìn khán gỉa thuộc đủ mọi tầng lớp.
Danh hài Quang Tèo được khán giả vây quanh khi đi diễn hội chợ ở tỉnh.
Tất nhiên, những sân khấu ở hội chợ tỉnh được đầu tư không nhiều và không thể so với các nhà hát ở thành phố lớn về sự cầu kì, điều kiện ánh sáng, hậu trường cho nghệ sĩ,... Lí giải về điều này, nhiều nghệ sĩ cho rằng, không hẳn là các nhà sản xuất không đủ lực đầu tư nhiều cho các sân khấu hội chợ mà đơn giản là họ muốn tiết kiệm chi phí, tối đa hóa lợi nhuận,...
"Ngoài ra, các sân khấu hội chợ tỉnh mang tính lưu động, "nay đây mai đó" nên không đầu tư xây dựng lớn mà buộc phải đơn giản", bầu show H Nguyễn nhận định.
Đầu tư ít về sân khấu và chẳng cũng được quảng bá hoành tráng nhưng những sân khấu vẫn được gọi nôm na là "chuồng gà" này vẫn thu hút đông đảo khán giả đến theo dõi.
Diễn viên Trung Ruồi - gương mặt mới của Táo Quân 2017 cho biết, anh tuy là tên tuổ.i mới nhưng cũng nhận lời diễn tỉnh khá nhiều. Với đặc thù là nguồn thu nhập của khán giả đi xem hội chợ không lớn nên các show thường chỉ có giá vài chục ngìn đồng/vé.
Trong khi đó, những show ca nhạc, hài kịch tại những thành phố lớn thường có giá từ thấp nhất là 500 nghìn đồng đến cao nhất là khoảng 4 triệu đồng/vé.
Chiến Thắng biểu diễn trên sân khấu một hội chợ ở tỉnh.
Chính vì có giá vé thấp như vậy nên những show hội chợ ở tỉnh thu hút rất đông khán giả. Tuy thu nhập thấp và có đời sống kinh tế không mấy dư dả nhưng những khán giả ở tỉnh sẵn sàng bỏ ra từ 50 đến 80 nghìn đồng cho một tấm vé vào xem các nghệ sĩ thành phố về diễn tại hội chợ.
Bầu show M cho biết, đầu tư vào những show hội chợ khá an toàn bởi nhu cầu của khán giả lớn, số tiề.n đầu tư vào sân khấu không nhiều. "Chỉ cần thời tiết thuận lợi và có một vài cái tên đủ sức kéo khán giả, những show hội chợ có thể hút từ 5000 khán giả đến thậm chí là vài chục nghìn khán giả", bầu M cho biết.
Những sự cố nhớ đời
Được biểu diễn ở những tụ điểm "đông vui, nhộn nhịp" là thế song những ca sĩ, danh hài cũng đối diện với không ít sự cố, thậm chí là hiểm nguy rình rập. Ca sĩ Vũ Duy Khánh - nam ca sĩ nổi tiếng với những bản hit như Vợ yêu, Vợ tuyệt vời nhất,... là người hiểu rõ những nguy cơ khi đi diễn tỉnh.
"Cát-xê cao, chăm chỉ chạy show cũng có thu nhập tốt nhưng chạy show hội chợ cũng không ít nguy cơ. Dân trí ở những vùng sâu vùng xa còn thấp nên đôi khi khán giả hành xử hơi quá đà, cũng chỉ vì hâm mộ nghệ sĩ quá thôi", Vũ Duy Khánh cho biết.
4 đời ô-tô của Vũ Duy Khánh đều bị khán giả ở tỉnh đậ.p vỡ kính
Theo giọng ca Ngoạ.i tìn.h, anh từng gặp không ít sự cố khi đi diễn tỉnh, chủ yếu đến từ sự hâm mộ đến cuồng nhiệt của khán giả. "Hơn 10 năm đi hát của tôi, đến nay đã thay đến 4 lần ô-tô thì cả 4 lần đó, nó đều từng bị vỡ kính vì khán giả ném đá", Vũ duy Khánh cho biết.
Tuy gặp sự cố như vậy, Vũ Duy Khánh không lấy làm bực mình mà cho rằng đó chỉ là sự hâm mộ cuồng nhiệt hoặc nghịch ngợm của những thanh, thiếu niên vùng quê nơi anh ghé thăm biểu diễn.
Cũng từng trải qua những trải nghiệm nhớ đời như Vũ Duy Khánh, diễn viên Thu Huyền của Nhà hát kịch Hà Nội cũng cho biết, chị từng bị ném đá khi đi diễn ở một tỉnh lẻ. "Lần đó, trẻ con ở đây xé rào để vào xem các nghệ sĩ rồi ném đá tứ tung. Lúc tôi đang diễn thì bị ném đá đến "bụp" một cái vào người. Chân tay đều dính "đạn" và đau ê ẩm rồi sưng tấy. Tuy nhiên, tôi và mọi người vẫn tiếp tục diễn ", Thu Huyền kể lại.
Đông Nhi bị một khán giả nam sà.m s.ỡ ngay trên sân khấu
Nữ diễn viên cũng cho hay, hành động ném đá hôm đó phần lớn đều xuất phát từ các khán giả nhí. "Trẻ con mà, ý thức còn chưa thấu đáo. Mình cũng không thể đòi hỏi ai cũng có ý thức, hành động tốt cả. Với cả, chúng ném không phải vì ghét nghệ sĩ mà đơn giản là do nghịch ngợm, thích gây chú ý mà thôi", Thu Huyền nói.
Năm 2011, Đông Nhi được phen hoảng hồn trong một lần đi diễn tỉnh. Khi cô đang cao hứng hát ca khúc Bối rối thì một khán giả nam chạy lên sân khấu ôm ghì rồi cưỡng hôn. Nữ ca sĩ đã cố gắng né tránh nhưng fan cuồng nhất quyết không chịu buông tha cho đến khi lực lượng an ninh có mặt. Theo người quản lý của ca sĩ Đông Nhi, không ít lần Đông Nhi bị khán giả lợi dụng tiếp cận xin chữ ký để sờ soạng.
Tương tự như Đông Nhi, khi đang biểu diễn tại Gia Lai, Bảo Thy đã bị một khán giả quá khích lao lên sân khấu ôm chặt và sà.m s.ỡ.
Trước tình huống trên, Bảo Thy quyết định ngừng hát, rút lui vào hậu trường và không quên khéo léo chia sẻ: "Các bạn có thấy khán giả vừa rồi hơi quá khích không ạ? Thực sự bạn đã làm cho Bảo Thy không tự tin khi đứng đây hát nữa'.
Nhiều đồng nghiệp gặp sự cố khi đi diễn các hội chợ tại các tỉnh là vậy nhưng với riêng Long Nhật, anh lại có ý kiến khác. Theo nam ca sĩ Tóc em đuôi gà, vài năm trở lại đây, các sân khấu hội chợ đã được đầu tư chỉn chu. Các nghệ sĩ khi đến biểu diễn cũng đều có vệ sĩ bảo vệ nên những tình huống oái ăm xảy ra đã giảm hẳn. "Các sân khấu hội chợ, chuồng gà bây giờ cũng không còn như xưa nữa. Nói là chuồng gà nhưng cũng chưa hẳn thế đâu. Chưa kể khán giả đã lịch sự, văn mình hơn nhiều rồi", Long Nhật cho biết.
Long Nhật chuẩn bị biểu diễn tại một sân khấu nhỏ vào năm 2013.
Trong khi đó, với danh hài Chiến Thắng, đi diễn tỉnh là không chỉ là kế sinh nhai mà còn là niềm vui khi được gặp khán giả. "Mỗi lần diễn xong tôi đều cố gắng ở lại để trò chuyện, chụp với khán giả tấm ảnh. Thực sự là mệt quá rồi nhưng khán giả ở các hội chợ nhiệt tình lắm, có khi cả đời họ không được gặp mình. Mình cố gắng ở lại với họ để họ vui", Chiến Thắng cho biết.
Theo Danviet
Ở biệt thự, Thủy Tiên và dàn mỹ nhân vẫn thích làm điều này! Không ít người đẹp trong giới showbiz Việt tìm thấy niềm vui thú rất "nông dân". "Nhìn là mê" là cảm nhận của không ít fan hâm mộ khi chứng kiến vườn rau sạch trồng tại nhà của nhiều mỹ nhân nóng bóng của showbiz Việt. Rõ ràng thói quen lành mạnh và hợp thời này đã trở thành một xu hướng sinh...