Lương tháng 50 triệu, tôi ngỏ lời với cô hàng xóm quá lứa lỡ thì nào ngờ bị ‘tạt ngay một gáo nước lạnh’
Đi tìm mỏi mắt không thấy, bất ngờ tôi phát hiện ra cô bạn hàng xóm quá lứa lỡ thì cạnh nhà tôi có nhiều điểm rất tương xứng với tôi. Tôi liền ngỏ lời…
Tôi năm nay 40 tuổi, đã qua một đời vợ và có hai đứa con nhỏ. Hiện tôi không phải nuôi đứa con nào mà vợ giành quyền nuôi hết, tôi chỉ việc chu cấp tiền mỗi tháng.
Tôi đã có ngôi nhà 3 tầng rộng rãi, lương tháng 50 triệu đồng, tiền tiết kiệm trong ngân hàng có vài tỷ đồng. Vẻ ngoài của tôi trẻ trung chẳng thua kém gì trai tân. Tôi biết có rất nhiều cô gái chưa chồng đang nhòm ngó vào gia tài của tôi.
Đã lỡ lấy nhầm cô vợ tham tiền, lần này tôi phải quyết tìm kiếm người bạn đời thật cẩn thận. Tôi đề ra tiêu chuẩn là phải lấy gái tân, có công việc lương cao ổn định để tránh xài tiền chùa của tôi. Về ngoại hình cũng phải đẹp một chút chứ xấu quá không xứng với tôi.
Suốt một năm tìm kiếm tôi không thể chọn được ai. Đi tìm mỏi mắt không thấy, bất ngờ tôi phát hiện ra cô bạn hàng xóm quá lứa lỡ thì cạnh nhà tôi có nhiều điểm rất tương xứng với tôi.
Cô ấy tên Duyên, 38 tuổi, có công việc tốt, độc thân, ăn nói rất khéo léo và được bà con trong khu phố quý mến.
Mấy hôm nay ngày nào tôi cũng qua chơi và được cô ấy đón tiếp rất nhiệt tình. Chúng tôi nói chuyện với nhau đến tận 12h đêm mà chưa hết chuyện, lại phải hẹn đến hôm sau. Không ngờ sống gần nhau gần 6 năm rồi, giờ tôi mới phát hiện ra Duyên lại là người đáng yêu đến vậy.
Ảnh minh họa
Không muốn tốn kém tiền tình phí, tôi muốn đánh nhanh thắng nhanh nên đã tỏ tình sau hơn một tuần tìm hiểu. Nhìn Duyên cười tủm tỉm tôi biết ngay là cô ấy sẽ đồng ý, bởi làm gì có người đàn ông nào tốt hơn tôi đến với cô ấy chứ?
Bất ngờ Duyên nheo mắt lại rồi nói: “Em thà ở vậy cả đời còn hơn lấy anh làm chồng”. Tôi choáng váng khi nghe lời cô ấy nói, tôi méo miệng hỏi tại sao lại nói phũ phàng thế?
Cô ấy nói: “Chị vợ cũ của anh là một người phụ nữ tần tảo chịu thương chịu khó. Chấp nhận từ bỏ công việc ở nhà chăm sóc con cái, sống kham khổ, ăn không dám ăn. Quần áo thì toàn đi xin, thế mà kết quả lại bị chồng mắng ăn bám cả ngày. Chẳng kiếm ra tiền, sáng nào cũng ngửa tay xin tiền không biết xấu hổ”.
Video đang HOT
Duyên lau nước mắt trách lương tôi cao thế mà chỉ đưa vợ hơn 5 triệu đồng, tháng nào chị ấy cũng phải sang nhà hàng xóm vay tiền. Cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói tiền không thể mua được người vợ tốt, nếu không thay đổi tính cách thì lấy 10 vợ rồi cuối đời chỉ có ôm tiền sống lẻ loi thôi.
Lời nói của Duyên làm lòng tự trọng của tôi bị tổn thương, tôi nói là đàn bà các cô chỉ muốn tiền của đàn ông thôi, chẳng ai yêu tôi thật sự. Nói xong tôi tức giận bỏ về nhưng vẫn chưa muốn bỏ cuộc.
Theo mọi người tôi phải làm sao để cưa đổ cô hàng xóm đây?
Em chỉ muốn điều tốt cho anh
Có lẽ nhiều chị em cũng khổ như em: không phải mình không yêu chồng nhưng làm sao để anh biết, anh nhận ra rồi sửa tính nết, vì em chỉ muốn tốt cho người mình yêu thương mà thôi
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em lấy chồng năm 26 tuổi, vợ chồng bằng tuổi nhau. Bây giờ, sau gần chục năm chung sống, em có cảm giác mình suy nghĩ thấu đáo, chững chạc hơn chồng. Em thực sự yêu gia đình nhỏ của mình và mong muốn gia đình hạnh phúc, nhưng chồng em vô tư quá.
Càng ngày em càng thấy anh suy nghĩ, hành động rất tùy hứng, không tính trước tính sau, không cân nhắc thiệt hơn.
Kèm con học bài, con không thích học thì hai cha con xoay ra chơi game, coi ti vi. Anh rất mê đổi điện thoại, có tiền là "lên đời" điện thoại, không nghĩ gì đến việc dành dụm.
Tết vừa rồi về thăm nhà nội, anh khoe năm qua làm ăn trúng, lì xì khắp lượt từ con cháu trong nhà đến con cháu hàng xóm; đã vậy còn chê anh chị Hai không thức thời, không biết nắm cơ hội buôn bán làm giàu.
Em biết anh chị Hai buồn nên có nhắc anh mấy câu thì anh nói em nhiều chuyện, rồi lớn tiếng la rầy em trước mặt cả nhà.
Ngồi ăn bữa cơm đầu năm, em thấy gia đình gượng gạo không vui khi anh rót rượu mời ba má mà toàn nói chai này mấy triệu, chai kia mấy triệu.
Em nhận ra bấy lâu nay chồng mình đã như thế, chỉ là dịp tết vừa rồi bộc lộ rõ hơn mà thôi.
Em không biết có cách nào ngoài việc phải nói đỡ cho chồng, nhắc chồng, mà nhắc ở chỗ đông người thì anh la lối, về nhà nói thì anh kêu em càm ràm điếc tai.
Có lẽ nhiều chị em cũng khổ như em: không phải mình không yêu chồng nhưng làm sao để anh biết, anh nhận ra rồi sửa tính nết, vì em chỉ muốn tốt cho người mình yêu thương mà thôi?
Thanh Mi (TP.HCM)
Em Thanh Mi thân mến,
Đàn ông "dạy vợ từ thuở ban sơ mới về", đàn bà mình thì sau một thời gian chung sống, khi cái yêu mê mù quáng ban đầu dần tan bớt mới từ từ nhận ra mình phải "dạy chồng". Công cuộc dạy chồng vất vả thế nào, bao nhiêu chị em đã đúc kết: "Ai bảo chăn trâu là khổ? Em chăn chồng còn khổ hơn trâu...". Nói vui vậy, em đừng tự dằn vặt mình quá, bởi đó là dự án cuộc đời, dài hơi lắm, mà kết quả cũng khó biết khi nào đạt được.
Là phụ nữ, cách của mình là điều chỉnh từ từ. Mưa dầm thấm đất, mình cứ ngày một ngày hai cân chỉnh lại mọi chuyện bằng nhiều cách: rủ rỉ rù rì nói chuyện, khen ngợi cái này, băn khoăn cái kia, cần nhất là đừng phiến diện một chiều chỉ chê mà không khen, dễ làm người nghe nổi bực, không thèm nói chuyện với mình nữa.
Còn có cách giấu bớt, cắt giảm, ví dụ như thấy chồng giữ nhiều tiền trong túi rồi vung tay quá trán, vợ có thể cất bớt, dành hẳn một món lớn cho cha mẹ để chồng bớt phung phí. Còn có cách lập kế hoạch, đặt mục tiêu mua nhà, mua đất, cho con đi học, để dành... và thống nhất với chồng phải trích tiền vào các quỹ.
Cũng nên để ý là khi đang làm ăn trôi chảy, tiền đang vào tay, mọi chuyện có vẻ dễ dàng, người ta hay cao hứng ẩu kiểu chê bai hay lên mặt "dạy dỗ" người khác, có khi mình phải đứng đằng sau, nói chuyện với anh chị, để anh chị đừng nghĩ chồng sao vợ vậy, hợm hĩnh khinh người...
Tuy nhiên, Hạnh Dung cũng muốn nhắc rằng, vợ không có trách nhiệm phải làm cho chồng trở nên hoàn hảo. Em đừng tự gánh trách nhiệm ấy. Em không có bổn phận, mà chắc cũng khó có khả năng đính chính lại mọi điều chồng em nói, làm cho chồng trở nên thông minh hơn, hoàn hảo trong mắt người khác. Điều đó là không thể.
Ai cũng phải tự chịu trách nhiệm về bản thân. Sống sao, suy nghĩ hành động thế nào là từ bản tính; chỉ khi người đó tự ý thức, tự hoàn thiện bản thân thì may ra... Mình làm sao chạy theo người ta mà đính chính đến suốt đời.
Đôi khi, mình cũng phải chấp nhận con người thật đó, nhìn vào mặt tích cực của họ để sống, còn hơn suốt ngày loay hoay chỉnh sửa chỗ này chỗ kia. Nhân vô thập toàn mà, phải không em?
Hãy nhìn vào mặt tích cực của họ mà sống. Ảnh minh họa
Nếu tôi là người trong cuộc:
Trương Nhi (Phan Rang): Phải nhanh trước khi quá muộn
Chúng tôi vừa ly hôn. Có nhiều lý do nhưng có một chứng tật của chồng khiến tôi khó chịu hơn hết: chồng tôi đi đâu cũng hứa.
Anh hứa xin việc cho cô em họ xa nên cô ấy cứ chạy lên chạy xuống nhà tôi thật tội nghiệp. Anh hứa tặng bạn tôi 20kg xoài cát làm tôi phải mua tặng. Anh hứa cho bạn anh bộ sofa nhà tôi đang dùng... Gặp đâu anh hứa đó nhưng không bao giờ nhớ được những điều ấy.
Những lúc ấy, anh chỉ hứa cho sướng miệng. Và tôi cứ chạy sau "chữa cháy" cho anh liên tục, để anh không bị mất uy tín. Riết rồi tôi nản lòng và mệt mỏi.
Từ kinh nghiệm của mình, tôi nghĩ bạn nên chỉnh chồng bạn ngay. Đừng để mọi thứ lấn sâu hơn rồi có ngày nhìn chồng, bạn chỉ thấy ngán ngẩm, bực dọc và xem thường. Khi đó, mọi thứ khó hàn gắn lắm. Cứ nhỏ to tỉ tê nói chuyện với chồng và đừng quên chỉnh cả những câu nói "lố" của anh.
Ngày trước, tôi cứ im lặng chịu đựng. Chứng kiến bao nhiêu cuộc khoác lác của chồng, đến một ngày, nhìn anh ấy tôi chỉ còn cảm giác coi thường. Tình yêu, sự nể trọng đã ra đi từ lúc nào chẳng biết. Vậy nên hãy nhanh tay, đừng để quá muộn như tình cảnh vợ chồng tôi, bạn nhé!
Hoàng Oanh (Q.7, TP.HCM): Cứ nương theo chồng đôi khi lại được việc
Tôi 52 tuổi, trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời. Thế nên nhiều khi tôi thấy đàn ông cũng trẻ con và bốc đồng lắm chứ không kiên định như "phe mình".
Chuyện của ông xã bạn thật ra cũng... thường thôi! Theo tôi, cái nào quá thì mình "mài" lại cho thấp xuống. Vợ chồng mà, đâu cần đụng chuyện một chút lại gào lên.
Từ tình cảm bạn dành cho chồng, tôi nghĩ anh ấy vẫn còn nhiều tính tốt. Bạn chỉ cần khéo léo hơn là vừa có thể có được cuộc sống êm ái vừa có thể không quá bận tâm về tài chính, mà còn có người trợ giúp đắc lực.
Với tính bốc đồng của chồng bạn, hễ khi nào cao trào, mình xen nhẹ, nhắc khẽ một chút là được việc mình ngay. Riêng việc hay chê bai, chỉ trích người khác, bạn cần quyết liệt phân tích và giúp anh khắc phục. Tôi tin rằng mưa dầm thấm lâu.
Làm sao quên mối hận người cũ? Ly hôn thành công, cũng đã có vợ mới hợp ý, vậy mà anh không sao quên được mối hận vợ cũ. Tôi hỏi anh hàng xóm mới cưới vợ: "Vợ mới của anh có ghen với vợ cũ không?". Anh trả lời: "Không, ghen gì, bả biết thừa anh thù giận vợ cũ mà". "Sao phải thù? Đã ba năm rồi, thù...