Lòng đắng nghẹn khi tự tay đính từng hạt đá lên váy cưới của người yêu cũ
Đây có lẽ là món quà cuối cùng mà tôi gửi tặng cho người yêu cũ, bởi chỉ ngày mai thôi em đã trở thành ‘vợ người ta’ rồi!
Trong mắt tôi, em là người con gái xinh đẹp, có cá tính và rất tham vọng. Chúng tôi sẽ chỉ là người xa lạ nếu không có ngày hôm ấy. Khi đi qua một góc khuất của ký túc xá, tôi thấy hai cô gái đang to tiếng một cậu con trai. Vì tò mò nên tôi đứng lại xem. Trong khi một cô chỉ khóc thút thít thì cô nàng còn lại hổ báo hơn khi lớn tiếng chử.i rủa người con trai. Hóa ra em đang đòi lại công bằng cho bạn mình khi bị người yêu phản bội. Chàng trai kia cũng không vừa khi “cãi tay đôi” với hai người con gái. Lúc căng thẳng thì cậu ta giơ tay lên định tát em. Vốn không phải người thích lo chuyện bao đồng nhưng không hiểu sao ngày hôm đó tôi lại lao vào ngăn cản hành động của chàng trai kia. Kể từ đó chúng tôi quen nhau.
Không ngờ, người yêu cũ có thể nắm tay người đàn ông đó chỉ vì “người ta hơn anh” (Ảnh minh họa).
Qua nói chuyện, tôi lại “bồ kết” cô nàng này nhiều hơn nữa. Nhưng cũng vì em bận làm thêm mà chúng tôi cũng không có nhiều thời gian hẹn hò, “chát chít”. Tôi vẫn âm thầm quen tâm và hy vọng một ngày nào đó em sẽ nhận ra được tình cảm của mình.
Nửa năm sau, khi đi cùng nhau em bất ngờ hỏi: “Ủa, thế anh Vinh thích em à?”. Vì không chuẩn bị tinh thần trước nên lúc đó tôi ngượng đỏ hết cả mặt, một lúc sau mới thốt được nên lời: “Thế em có chút nào thích anh không?”. Rồi em cười lớn nói: “Em thích anh lâu rồi, chờ mãi chẳng thấy anh nói gì”. Sau đó, tôi ôm em và hôn lên trán. Tiếng cười giòn tan, hạnh phúc của hai đứa dưới buổi chiều thu năm ấy khiến tôi nhớ mãi.
Từ đó, em giúp tôi “cai nghiệ.n” việc chơi game. Tôi chăm chỉ hơn, cũng nhận làm nhiếp ảnh cho một studio ảnh cưới vừa kiế.m tiề.n, vừa để có thêm kinh nghiệm. Em cũng là người cổ vũ bạn trai theo đuổi đam mê dù nó chẳng hề liên quan gì đến ngành mà tôi đang theo học.
Như bao cặp đôi khác chúng tôi đã từng rất hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Sau khi ra trường, với sự hỗ trợ của gia đình tôi mở một studio và xưởng váy cưới đồ cưới. Tưởng rằng, chỉ chờ ngày em học xong thì cả hai sẽ “về chung một nhà” nhưng mọi chuyện diễn ra sau đó khiến tôi “ngớ người”. Chúng tôi không chính thức nói lời chia tay nhưng những câu nói của em ngày hôm đó như xát muối vào tim tôi: “Người ta hơn anh, cái gì cũng hơn, chỉ tâm hồn thì không hơn được. Ít nhất người ta cho em công việc đàng hoàng, anh thì sao?”. Thôi tôi chịu. Nhà tôi cũng không phải giàu có, bố mẹ tôi đều bình thường chẳng quen ai để xin việc cho em. Có lẽ, không phải tôi không yêu, quan tâm không đủ mà khi đặt lên bàn cân, tôi vẫn thua chồng tương lai của em một chữ “tiề.n”. Rồi em trở thành vợ người ta…
Video đang HOT
Từ ngày hai gia đình gặp nhau, ăn hỏi, đến đám cưới em đều sử dụng dịch vụ bên tôi. Nửa đêm, ngồi đính từng hạt đá lên váy cưới của em, lòng tôi đau nhói. Tôi vẫn còn yêu em lắm, nhưng mà giờ em đã xa tầm với… Lòng tôi đắng nghẹn nhưng đành nuốt nước mắt vào trong để chúc phúc cho người con gái tôi yêu nhất đời.
Cuộc đời thật trớ trêu và giờ tôi ngồi đây để đính từng viên đá lên váy cưới của em (Ảnh minh họa)
Sau khi làm xong tất thảy mọi thứ cho người yêu cũ, tôi vào bar uống nhiều rượu, qua đêm với gái. Nhưng trong lúc đó tôi chỉ nghĩ đến hình ảnh của em. Ngày cưới của em, tôi bảo nhân viên của mình đi chụp vì nghĩ không chịu được cảnh em nắm tay người đó hạnh phúc. Tuy không đi đám cưới nhưng tôi vẫn âm thầm quan sát “cô dâu của người ta” từ phía xa. Hạnh phúc em nhé – người con gái mà tôi yêu…
Theo Ngoisao
Cô vợ quê trút bỏ chiếc váy cưới bước ra tôi đã lao ngay dậy bật hết tất cả công tắc điện
Tôi lao dậy bật hết mọi công tắc điện trong phòng lên để nhìn cho rõ vì cứ nghĩ hot girl nào đó nhầm phòng tân hôn. Nhưng rồi trước mắt tôi vẫn là người con gái đó...
ảnh minh họa
Thấy tôi ngoài 30 mà vẫn chưa chịu lập gia đình thì không chỉ bố mà bác chị gái bố cũng sốt ruột suốt ngày giục giã. Tôi thì cứ vừa cười vừa nói: "Thế ở quê có em gái nào xinh, ngoan bác làm mối cho con đi. Gái thành phố giờ toàn em xinh nhưng mà ghê gớm lắm, con sợ không làm dâu được".
Ai ngờ 2 ngày sau bác lập tức gọi điện lên: "Bác chấm được con bé Hòa gần nhà rồi, vừa xinh vừa ngoan nhất làng lại nhanh nhẹn, khéo léo đảm bảo mày không chê được điểm gì". Tôi choáng váng nhưng cũng phải thu xếp cùng bố về quê để xem mặt cô gái mà bác giới thiệu.
Hồi ấy là mùa đông và thời tiết cũng khá lạnh. Hòa xuất hiện trong chiếc áo khoác to sụ khiến em chẳng khác gì một con gấu không hơn không kém. Trong lòng tôi đã có chút nản. Người gì mà như cái chum vuông chành chạnh thế này mà bác mình lại bảo xinh lắm, đẹp lắm.
Tuy nhiên khi nói chuyện thì thấy khá hợp. Đúng là em được khoản ăn nói, tuy nhiên ngoại hình của Hòa thì không thể nào hợp với tôi được. Đường đường là trai thành phố, đẹp trai, công ăn việc làm ổn định mà đi lấy một cô vợ quê đã nghèo mà sắc lại chẳng có thế này thì chỉ tổ cho đám bạn chúng nó mang ra làm trò cười mà thôi. Tôi không xin số điện thoại và cũng không hẹn hò gặp lại lần nữa vì nghĩ không hợp nên không thể tiến xa.
Tôi choáng váng nhưng cũng phải thu xếp cùng bố về quê để xem mặt cô gái mà bác giới thiệu. (Ảnh minh họa)
1 tuần sau khi tôi đã trở lại thành phố bác tôi lại gọi điện lên hỏi ý tứ tôi thế nào. Không nhanh thì sôi hỏng bỏng không vì ở làng nhiều người muốn hỏi Hòa lắm, hiện có một cậu trên tỉnh con nhà giàu cũng ngấp nghé. Tôi vẫn hồ hởi bảo nếu thế thì chúc mừng cho cô ấy lấy chồng, ai ngờ bố tôi gằng ngay lấy điện thoại nói chuyện với bác:
"Chị, chị cho em ngay số của ông bà ấy để em gọ cho họ, 2 ngày nữa em sẽ mang trầu cau về nói chuyện người lớn của 2 đứa. Không được con bé ấy làm dâu thì tiếc cả đời".
Tại sao bố không hỏi ý kiến tôi mà quyết định vội vàng tới như vậy, nhưng bố bảo chờ tôi đồng ý thì bố đi gặp mẹ rồi. Thế nên bố thấy Hòa rất được và ông quyết tôi sẽ lấy cô ấy. Tôi không nghe cũng không xong, thế là quyết định cưới. Trong đầu tôi nhủ thầm, chắc vớ được mình cô ta sướng quá nên chẳng có ý kiến gì. Mà về không ưa nhau sau thì bỏ, lúc đấy bố và bác cũng không cản được nữa. Vì lúc đó tôi cũng đang có một cô người yêu khá xinh.
Vậy là chỉ 2 tháng sau ngày gặp gỡ chúng tôi đã làm đám cưới. Nói chả ai tin, tính cả ngày cưới là 3 lần gặp nhau và chỉ nắm tay. Tôi cưới để chiều lòng bố và bác mà. Hôm cưới tôi còn phát bực vì vợ một phen. Hôm ăn hỏi tôi đã đưa cho vợ một khoản tiề.n và bảo thuê váy cưới đẹp đẹp một chút mà mặc không thì lên thành phố tôi mất mặt với bạn bè.
Cô ấy đã đồng ý rồi vậy mà ai ngờ ngày rước dâu vừa bước vào buồng nhì thấy cảnh vợ bùng nhùng trong chiếc váy cưới vừa to vừa cũ mượn của ai đó khiến tôi lúc ấy chán không muốn đón dâu nữa. Thấy nét mặt của tôi có lẽ Hòa cũng đoán ra sự khó chịu nên lí nhí giải thích:
"Em mượn mặc váy cưới của chị họ mặc cho cho đỡ tốn kém và để lấy khước nữa. Nhiều người ở quê mượn váy của chị ấy mặc hôm cưới, giờ đều sống với nhau hạnh phúc lắm. Lâu dài thì chưa biết nhưng trước mắt thế là cũng có phúc lắm rồi".
Vợ tôi hôm ấy nhìn chẳng khác gì như con gấu bắc cực vì trời lạnh, váy cưới to lại khoác thêm áo lông bên ngoài. May tôi cũng chẳng mời bạn bè nhiều, chỉ vài thằng thân thiết không thì chắc sau đám cưới này tôi không dám ló mặt ra ngoài đường gặp ai nữa.
9 giờ tối tiệc cưới mới kết thúc, chúng tôi đều mệt phờ tôi lên phòng vợ cũng theo sau. Tôi vừa mệt vừa chán nên chẳng buồn đi tắm mà cởi phăng cái áo ngoài ra tắt điện leo lên giường định ngủ luôn. Cũng chẳng nghĩ tới chuyện tân hôn vì hứng thú gì đâu cơ chứ, để sức ngày mai qua với người tình cho sướng.
Tôi nằm trên giường thiếp đi lúc nào không hay rồi bỗng giật mình bởi tiếng nói của vợ: "Anh vào tắm đi rồi hãy ngủ chứ, em mang sẵn quần áo ra cho anh rồi đấy". Lờ mờ mở mắt, qua ánh đèn ngủ tôi đã không tin người đang đứng trước mắt mình là cô vợ quê ấy. Không thể nào có chuyện lạ đến như thế được. Vịt trời làm sao có thể hóa thiên nga? Nhà kín cổng cao tường hot girl nào vào đây được, hay bố tôi đã chơi trò đán.h tráo cô dâu để gây bất ngờ cho tôi?
Tôi lao dậy bật hết mọi công tắc điện trong phòng lên cho sáng để nhìn cho rõ vì cứ nghĩ hot girl nào đó nhầm phòng tân hôn. Nhưng rồi trước mắt tôi vẫn là người con gái đó, xinh xắn cao ráo chứ không phải là cô vợ hình cái chum của tôi.
- Em là Hòa mà, sao anh nhìn em như cảnh sát nhìn tội phạm vậy?.
- Em là Hòa thật không? Lúc em mặc váy cô dâu to như con gấu thế mà sao giờ mảnh mai vậy?
- Anh thật khéo ví von, thì mặc nhiều đồ nên người to thế chứ em có 40 kg thôi. Đang chờ anh vỗ béo xem có lên được kg nào không đây.
Tôi vẫn chưa hết ngạc nhiên, mồm vẫn há hốc không ngậm được nhưng Hòa thì cứ đẩy tôi vào nhà tắm. Đêm tân hôn tôi mới thấy hết vẻ đẹp của vợ mình, đúng là tôi có mắt như mù, vợ đẹp xinh xắn thế này không biết giữ lại đòi ra ngoài thì có ngày hối hận không kịp. Sáng sớm hôm sau thấy tôi ôm eo vợ bước xuống cầu thang với nụ cười tươi trên môi, bố tôi nhấm nháy:
- Đêm qua chắc vui lắm hả, thế giờ có hối hận không?
- Tuyệt vời bố ạ, bố của con chọn con dâu đúng là không chê vào đâu được.
Theo blogtamsu
Chưa kịp tân hôn, váy cưới còn nguyên trên người tôi đã phải nuốt nước mắt nhường chồng Tôi đã mơ về một hanh phúc viên mãn trong cuộc hôn nhân này. Thế nhưng thật không thể ngờ... nỗi đau lại ập đến với tôi sớm như vậy... Cô không được vào đó, tối nay cô ngủ phòng khác. (Ảnh minh họa) Tôi và chồng đã từng có 5 năm yêu nhau trước khi đi đến đám cưới. Trước khi đám...