- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
Lời thỉnh cầu của người chồng tự nhận là “khốn nạn”
On 24/06/2014 @ 9:24 PM In Góc tâm tình
Tôi là một người chồng khốn nạn. Tôi đã từng rượu chè, bồ bịch, cờ bạc tối ngày rồi về ruồng rẫy vợ con. Ngay sau khi lá đơn ly hôn ráo mực, tôi đã đưa ngay một cô gái trẻ về sống cùng.
ảnh minh họa
Tôi đồng ý để vợ nuôi hai đứa con chung, đổi lại, tôi được sở hữu ngôi nhà tiện nghi đang ở với ý nghĩ: "Để vợ nuôi con thì mình càng nhẹ gánh"... Nhưng đâu phải vậy, 1 tháng sống xa con khiến tôi vật vã vì quá nhớ con...
Không vượt lên được nỗi nhớ ấy, tôi gạt bỏ lời hứa sẽ không liên hệ gì với con nữa để gõ cửa nhà vợ cũ, van xin cô ấy cho tôi được nhìn thấy con, được đưa con đến lớp, dù chỉ một lần thôi. Nghe tiếng bố gọi, đứa con gái 10 tuổi của tôi len lén nhìn tôi rồi lại chạy vụt lên tầng, khuất dần trong tầm mắt tôi. Nhìn thấy con mà không được ôm con, tôi như con thú lồng lên, định sẽ chạy vào trong để ôm con bé nhưng vợ cũ đã đóng chặt cửa lại và nói: "Đây là nhà tôi, đó là con tôi. Anh không xứng đáng...!".
Lời của vợ cũ như xát muối vào lòng tôi. Tôi trân trối đứng trước nhà cô ấy, nơi mà bước chân của tôi đã trở thành bước chân của kẻ xa lạ.
Tôi đã từng bị những thú vui xác thịt hay thác loạn với đám bạn bất hảo và cả những thú vui mù quáng bên canh bạc thâu đêm. Bước chân ra khỏi những thú vui này, tôi trở về nhà với tấm thân mỏi mệt và còn gây sự hành vợ, đánh con. Vợ tôi, con tôi đã không biết bao nhiêu lần gào khóc, van xin tôi hãy là một người chồng, người cha tử tế, có trách nhiệm với gia đình nhưng tôi đã không để những lời khẩn cầu tha thiết đó vào tai mình. Tôi vẫn thản nhiên chạy theo lời gọi từ những cám dỗ tầm thường kia. Và khi sự chịu đựng vượt ngưỡng của vợ, cô ấy đã viết đơn xin ly hôn và cô ấy đã đề nghị với tôi được nuôi các con. Tôi gật đầu kèm điều kiện đưa ra liên quan đến quyền lợi về tài sản. Tôi đâu ngờ, sau hôn nhân, người đàn ông không được nuôi con như tôi lại đau khổ và day dứt như vậy. Không được nuôi con và không được sống cùng nhà với con, nỗi nhớ con dồn dập đến, thôi thúc tôi phải gạt bỏ tất cả để đến gặp con và ôm chặt con vào lòng.
Sau lần đầu không gặp được con, tôi nhiều lần kiên trì đến van xin vợ cũ cho mình được chăm sóc con nhưng cô ấy không chấp nhận. Cho đến một ngày, sau chầu nhậu một mình, tôi lại đến trước cửa nhà vợ cũ với mong mỏi chỉ cần được nhìn mặt con. Qua cánh cửa đã khóa, tôi khẽ gọi tên con rồi thẫn thờ chờ đợi. Khoảng 5 phút sau, tôi thấy con gái nhỏ chạy xuống mở cửa, đưa tay lên miệng suỵt nhẹ: "Mẹ đi vắng rồi. Bố vào đi. Lát mẹ sẽ về!". Tôi lao thẳng vào nhà ôm chặt con gái vào lòng mà nước mắt lăn dài. Trong lúc đó tôi lại thấy cậu con trai 13 tuổi của mình đứng ngập ngừng trên bậc cầu thang. Biết con trai sẽ không tha thứ cho những lỗi lầm mình đã gây nên nhưng trái tim tôi lúc này khựng lại: "Bố xin lỗi con trai. Cho bố ôm con một cái được không? Bố nhớ con vô cùng...!". Con trai tôi đứng sững trong chốc lát rồi cũng lao đến ôm tôi. Ba bố con ôm nhau trong góc phòng lặng lẽ. Tôi ước gì mình có thể đánh đổi tất cả để được sống mãi giây phút như thế này.
Theo VNE
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/loi-thinh-cau-cua-nguoi-chong-tu-nhan-la-khon-nan-20140624i1451831/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.