Lên thành phố chăm con dâu ở cữ, đến ngày thứ 7 con trai bảo tôi về quê, về nhà mở vali ra mà tôi rưng rưng nước mắt
Theo nhận xét của tôi, con dâu tương lai là người rất xinh xắn, lễ phép. Tôi hỏi qua gia cảnh thì mới biết nó là con nhà danh giá.
Sau khi chồng qua đời, tôi một mình nuôi con trai khôn lớn. Rất may nó học hành giỏi giang, ngoan ngoãn lại không đua đòi với hội con nhà giàu. Sau khi tốt nghiệp đại học ra trường, con đã có ngay công việc trên thành phố. Lúc con có đồng lương rồi, cuộc sống của tôi đỡ vất vả hơn nhưng tôi vẫn giữ thói quen cũ làm đồng ruộng và chăn nuôi.
Con trai rất hiếu thảo, mỗi lần về nhà nó mua cho tôi nhiều đồ đạc. Sau 5 năm nó ra trường còn tự lực mua được cả một căn hộ. Con thường khuyên tôi lên thành phố ở chung nhưng tôi không đồng ý, tôi đã quen sống trong ngôi nhà cũ kỹ này ở làng, không quen với việc sống ở thành phố lớn.
Một lần tôi đang làm lụng dọn dẹp ở nhà thì thấy con trai bất ngờ đưa về một cô gái. Nó chẳng nói năng gì để tôi phải bất ngờ. Tôi hỏi nhỏ có phải người yêu không thì nó trả lời: “Vợ tương lai của con đấy”. Nhìn hai đứa ríu rít như chim non tôi cũng thực sự vui. Tôi nghĩ, có lẽ con trai đã chọn được đúng ý trung nhân của nó.
Theo nhận xét của tôi, con dâu tương lai là người rất xinh xắn, lễ phép. Tôi còn hỏi qua gia cảnh thì mới biết nó là con nhà danh giá. Tôi bắt đầu sợ lỡ bên đó chê nhà tôi nghèo khó, con không có bố. Trước khi các con trở lại đi làm, tôi có tặng cho bạn gái của con trai lì xì 1 triệu để nó mua quà sinh nhật vì hôm về chơi cũng đúng là sinh nhật nó luôn nhưng tôi không biết.
Một thời gian sau, tôi đưa con trai đến nói chuyện với nhà gái. Rất may bên đó biết được hoàn cảnh nhà tôi nên không đòi hỏi nhiều. Chủ yếu là các con yêu nhau thật lòng, sau này sống bên nhau trọn đời thì người lớn ai cũng hài lòng cả.
Rồi con trai cũng lấy vợ nên tôi không có gì phải lo lắng, tôi sống cuộc sống của riêng mình ở quê. Không lâu sau đó nghe tin con dâu có bầu, tôi nói với con trai rằng tôi sẽ đến chăm sóc con bé khi sinh nở. Con trai tâm sự: “Mẹ lên cũng được nhưng chủ yếu là phụ giúp thôi chứ con sẽ thuê giúp việc, mẹ đỡ phải vất vả”.
Video đang HOT
Cách đây ít lâu, con dâu sinh một cậu con trai kháu khỉnh. Tôi khăn gói lên thành phố chăm cháu. Ngay khi tôi đến, cả nhà đều chào đón nhiệt tình, nhìn thấy cháu trai bụ bẫm tôi vui mừng khôn xiết. Tôi bảo với các con trong thời gian tìm giúp việc, tôi sẽ đi chợ nấu nướng, dọn dẹp.
Các con đều đồng ý. Nhưng ngay trong ngày đầu tiên đi chợ, tôi đã bị lạc đường, phải gọi điện cho con trai để được chỉ dẫn. Rồi lúc bấm tháng máy, tôi bấm chậm quá, nó lại đi lên tận tầng trên, phải nhờ người dắt xuống. Khi về nhà cơm nước thì tôi chưa quen với những món đồ công nghệ, làm việc gì cũng chậm chạp. Tôi thấy khó bắt nhịp được với cuộc sống sinh hoạt nơi đây và cảm thấy như mình vô dụng.
Con trai thấy thế, nó bảo tôi về quê vì đã tìm được giúp việc rồi. Dù rất muốn ở lại nhưng tôi chẳng giúp được gì lại vướng tay vướng chân các con thêm. Trên đường về nhà, tôi suy nghĩ lắm, chỉ sợ con dâu hiểu nhầm mình.
Nhưng lúc về nhà, mở vali ra, tôi thấy một tờ giấy nhỏ do chính tay con dâu viết, nó bảo: “Mẹ đừng buồn nhé, chúng con rất yêu mẹ và hiểu mọi chuyện. Giờ mẹ chỉ việc chăm sóc tốt cho bản thân mình là được. Khi cháu lớn một chút con sẽ đưa cháu về quê thăm mẹ”. Nhìn những dòng chữ của con dâu, tôi bỗng rưng rưng nước mắt. Con trai tôi thật sự đã cưới được một người vợ tốt và tôi may mắn có một cô con dâu tốt!
(doanle…@gmail.com)
Đêm tân hôn mẹ chồng sang phòng đòi giữ hết vàng cưới, tôi trách bà rồi sáng hôm sau nói lời cảm ơn
Dù không muốn nhưng sau đó vợ chồng tôi đành phải đưa hết tiền và vàng cưới cho mẹ chồng.
Tôi và Huy yêu nhau 3 năm mới tiến tới hôn nhân, vì nhà anh ở thành phố nơi tôi đang làm việc nên tôi thường xuyên ghé qua chơi. Bố mẹ anh đều đã về hưu, không chỉ hiền lành mà còn là người thấu tình đạt lý, tư tưởng tân tiến lắm. Hơn nữa bố mẹ Huy còn rất yêu thương tôi, luôn bênh vực con dâu tương lai trước mặt con trai nên mỗi lần sang đây tôi đều thấy rất thoải mái.
Thỉnh thoảng có thời gian rảnh rỗi, tôi còn đưa mẹ Huy đi uống cà phê, mua sắm, tình cảm vô cùng thắm thiết. Thậm chí đôi khi đi dạo phố, có người còn nhận nhầm chúng tôi là mẹ con ruột khiến tôi không khỏi bật cười. Cho nên tôi hoàn toàn không lo lắng gì khi cưới Huy, thậm chí cảm thấy có phần may mắn khi được làm con dâu của mẹ.
Tôi tin rằng mẹ chồng nàng dâu sẽ không có mâu thuẫn gì mà tình cảm mẹ con sẽ ngày càng gắn kết khi sống chung dưới một mái nhà. Nhưng không ngờ, tôi và mẹ chồng lại xảy ra xích mích ngay ngày đầu tiên qua cửa.
Hôm đó đám cưới diễn ra vô cùng suôn sẻ. Đêm tân hôn hai vợ chồng ngồi trong phòng đếm tiền mừng cưới và số vàng hai bên ngoại cho cho, tổng cộng được 4 cây vàng. Chồng muốn giữ hết vàng và số tiền mừng cưới để khi nào có nhiều tiền sẽ mang đi đầu tư kinh doanh, nhưng tôi không chịu. Tôi muốn mình là "tay hòm chìa khóa" trong nhà, khi nào chồng cần thì tôi sẽ đưa.
Khi vợ chồng tôi đang tranh cãi việc ai sẽ giữ tiền và vàng cưới thì mẹ chồng vào đòi lấy hết để trả nợ. (Ảnh minh họa)
Hai vợ chồng đang cãi qua cãi lại trong phòng thì mẹ chồng liền gõ cửa đi vào, yêu cầu vợ chồng tôi đưa hết vàng và tiền mừng cưới cho bà trả nợ.
- Bố mẹ tuy có lương hưu nhưng mấy năm nay ốm đau nên tiền tiết kiệm đổ vào thuốc men hết rồi. Tiền mua vàng trao cho hai đứa là bố mẹ đi vay nặng lãi đấy, còn tiền cỗ rạp tốn mấy trăm triệu nữa. Nên bây giờ hai đứa hãy đưa vàng cưới, tiền mừng cưới cho bố mẹ để trả nợ. Chứ không trả sớm, mẹ sợ lãi mẹ đẻ lãi con rồi bán nhà đi mà trả nợ mất.
Hai vợ chồng nghe mẹ nói mà ngây ngốc cả người, tôi và anh lập tức phản đối. Trước khi cưới, tôi từng nghe nhiều người kêu than chuyện mẹ chồng đòi lấy hết vàng cưới, không ngờ tôi cũng có ngày lâm vào cảnh này. Chồng tôi phân bua:
- Sao mẹ lại đi vay nặng lãi như thế? Số vàng mẹ đã trao trước mặt họ hàng hai bên, bố mẹ được mát mặt rồi bây giờ đòi lại. Tiền mừng cưới của bạn bè bố mẹ, họ hàng chúng con đã đưa hết cho bố mẹ rồi, chỉ giữ lại phong bì của bạn bè chúng con, chẳng nhẽ với số đó vẫn không đủ cho mẹ trả nợ à?
- Không đủ, vẫn còn thiếu nhiều lắm. Mẹ mua vàng cho các con khi giá vàng đang lên cao, giờ giá xuống thấp quá nên bán ra bị lỗ, mà chưa kể khoản tiền lãi nữa.
Dù không muốn nhưng sau đó vợ chồng tôi đành phải đưa hết tiền và vàng cưới cho mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Dù không muốn nhưng sau đó vợ chồng tôi đành phải đưa hết tiền và vàng cưới cho mẹ chồng. Bây giờ bố mẹ già rồi, mỗi tháng chỉ có một khoản tiền lương hưu ít ỏi thì đến bao giờ mới trả hết nợ. Làm con cái chúng tôi cần có trách nhiệm trả nợ giúp bố mẹ.
Thế nhưng ngay sáng hôm sau, khi chồng vừa đi làm (công ty tôi vào làm muộn hơn nên thường đi sau chồng), mẹ chồng đã gọi tôi vào phòng bà và đưa lại toàn bộ tiền và vàng cưới khiến tôi ngơ ngác. Mẹ ôn tồn nói:
- Thằng Huy tính tình bốc đồng, thích làm ăn lớn nhưng đầu óc không biết tính toán lại hay cả thèm chóng chán. Mẹ sợ nó ôm tiền đi đầu tư rồi lại mất trắng nên hôm qua mới phải viện cái cớ đó để đòi giữ vàng cưới của các con.
Còn giao cho con giữ, mẹ yên tâm. Con hãy cất số tiền đó làm quỹ riêng để dùng khi có việc cấp bách, có quỹ riêng con cũng thoải mái hơn khi lo cho bố mẹ con ở quê, không cần thông qua chồng. Bố mẹ còn có lương hưu chứ ông bà thông gia chỉ có mỗi con, làm gì có cái gì mà trông vào đâu. Mà con tuyệt đối đừng cho chồng con biết nhé, không nó lại làm lớn chuyện lên.
Lời nói của mẹ chồng khiến tôi xúc động tới bật khóc, tôi không ngờ bà lại tâm lý đến như vậy. Thế mà tối qua tôi còn thầm trách móc bà nữa chứ, hóa ra là tôi đã hiểu lầm mẹ chồng mất rồi. Tôi ôm mẹ chồng nói lời cảm ơn, trong lòng tự nhủ sau này phải đối xử thật tốt với bố mẹ chồng.
Bị mẹ anh chê xấu sẽ "phá gen đẹp" nhà chồng, tôi cười đáp lời mà bác vội đi xem ngày cưới Hóa ra mẹ anh vẫn luôn chê tôi xấu từ trước khi gặp, hẳn là bác xem ảnh của tôi. Bác ấy phản đối nhưng Khang giấu vì sợ bạn gái buồn. Sau hơn 1 năm yêu nhau, tôi về nhà Khang ra mắt để sắp tới hai đứa tính chuyện đám cưới. Trong buổi gặp có bố mẹ anh, vợ chồng chị...