Lấy người già bỏ vợ hay chàng trai trẻ độc thân?
Cả hai người họ mỗi người đều có ưu điểm riêng, em băn khoăn không biết chọn ai.
Em có một tâm sự không biết chia sẻ cùng ai, mong chị hãy lắng nghe và cho em một lời khuyên để em em có quyết định đúng đắn cho cuộc đời mình.
Hiện tại em đang yêu hai người đàn ông. Một người đàn ông lớn tuổi, đã ly dị vợ và một người trẻ tuổi vẫn còn độc thân. Cả hai đều rất yêu thương, quan tâm, lo lắng cho em. Nhưng tình cảm mỗi người dành cho em lại có sự khác biệt. Người đàn ông lớn tuổi yêu em, chiều chuộng em, hiểu những gì em cần và muốn gì. Thậm chí, khi em nổi giận anh ấy vẫn nhẹ nhàng, nhỏ nhẹ với em. Còn người đàn ông trẻ tuổi, anh ấy thương em nhưng không chiều chuộng em theo cái cách ngọt ngào như người đàn ông lớn tuổi kia làm. Cách sống của anh ấy khá chuẩn mực. Anh ấy cũng thường nói với em rằng anh ấy không thích nói những lời ngọt ngào, ong bướm, tán tỉnh như những người đàn ông khác. Trong mối quan hệ với em, anh ấy rất nghiêm túc.
Em không biết mình phải làm gì lúc này để lựa chọn cho mình một người bạn đời phù hợp vì cả hai đều tốt và yêu em chân thành. Nhiều người bạn nói với em rằng, một người chồng lớn tuổi sẽ cưng chiều em hơn nhưng hạnh phúc lại rất mong manh vì sự chênh lệch tuổi tác và tâm sinh lí. Em không muốn bỏ ai, quên ai, em rất khổ tâm và tự trách mình đã sai khi gieo giắt tình cảm cho cả hai người như vậy. Xin chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Sự chênh lệch tuổi tác sẽ là vấn đề rất lớn của hôn nhân (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng, giờ đây em đang phân vân không biết lựa chọn ai giữa hai người đàn ông mà em đều có tình cảm.
Thực ra sự khó khăn của em là điều rất dễ hiểu vì nó là những khác biệt cơ bản nhất giữa một người đàn ông già dặn, từng trải và một người thanh niên trẻ trung. Chị không thể khuyên em nên lựa chọn ai, từ bỏ ai vì tình cảm của em chỉ có em mới là người quyết định được. Nhưng chị sẽ phân tích cho em thấy những điều hơn thiệt khi em tới với một trong hai người đó.
Video đang HOT
Qua những lời em tâm sự, chị có cảm giác rằng em là một cô gái thích nghe những lời nói ngọt ngào, thích được chiều chuộng và nâng niu. Tất nhiên, cô gái nào cũng vậy nhưng đó là trong tình yêu còn để tiến tới hôn nhân có rất nhiều điều khác mà em cần phải quan tâm tới. Không có gì khó hiểu khi người đàn ông lớn tuổi, từng có vợ biết cách chiều chuộng và nâng niu em. Sự từng trải trong cuộc sống cũng như hôn nhân cho anh ta được điều đó. Nhưng qua những gì em chia sẻ, chị thấy chàng trai trẻ tuổi mà em đang quen dường như cũng rất chín chắn và trưởng thành.
Cần cân nhắc thật kĩ trước khi quyết định tiến tới hôn nhân (Ảnh minh họa)
Chàng trai ấy tuy trẻ tuổi nhưng trong chuyện tình cảm có những suy nghĩ rất đáng coi trọng như việc tình yêu không phải chỉ là nói những lời ong bướm, đường mật tán tỉnh nhau mà cần sự chân thành, nghiêm túc. Chị cho rằng đó là những điểm mấu chốt để làm nên một cuộc hôn nhân vững bền.
Hơn nữa, em cần phải hiểu rằng, khi em đến với người đàn ông lớn tuổi, đã từng có vợ, chắc chắn sự khác biệt về tuổi tác, tâm sinh lí, lối sống và quan điểm về mọi thứ trong cuộc sống đều là cản trở mà em cần phải vượt qua để giữ gìn hạnh phúc gia đình. Trong khi đó, rõ ràng, những khó khăn ấy sẽ ít đi rất nhiều khi em tới với chàng trai trẻ tuổi kia.
Không những vậy, em cũng cần lưu ý tới việc em sẽ phải chịu rất nhiều áp lực khi kết hôn với người đàn ông lớn hơn nhiều tuổi lại từng có một đời vợ. Sự phản đối từ gia đình, sự gièm pha từ phía những người xung quanh hẳn sẽ khiến em mệt mỏi. Mà những thứ đó, em chắc có lẽ không phải trải qua nếu đến với người thanh niên kia.
Điều cuối cùng chị muốn nói với em là hôn nhân không phải chỉ là sự chiều chuộng nhau, nói với nhau những lời lẽ ngọt ngào, dễ nghe mà còn cần sự tương thích từ rất nhiều yếu tố. Hãy cân nhắc thật kĩ khi quyết định tiến tới với ai đó nhưng em cần làm điều ấy càng sớm càng tốt. Sự lừng chừng không muốn mất ai, bỏ ai của em có thể sẽ khiến em chẳng còn gì trong tay.
Chúc em mạnh khỏe và có được quyết định đúng đắn cho cuộc đời mình!
Theo VNE
Anh rể "tháo chạy" khỏi nhà vợ vì... em vợ si mê
Từ ngày tôi về ra mắt gia đình em, khi tôi chưa là chồng của chị gái em, tôi đã cảm nhận được sự quan tâm em dành cho tôi. Nhưng ban đầu tôi nghĩ, đó chỉ là do em quý mến người yêu của chị nên em chăm sóc như vậy.
Với lại, cả nhà em ai cũng quý tôi nên tôi luôn coi đó là chuyện thường. Nhiều lần em vòi vĩnh tôi, bắt tôi đưa đi mua quần áo, rồi em cứ thử xong lại xoay vòng chiếc váy. Sự tự nhiên của em nhiều khi khiến tôi ngượng. Nhưng tôi lại luôn xác định trong đầu, em là em gái của người yêu nên không quan trọng, chiều em một ít thì cũng là lấy lòng nhà vợ.
Người yêu tôi thì cực kì thoải mái trong chuyện này. Lúc nào cô ấy cũng bảo tôi quan tâm chăm sóc em gái cô ấy, vì em còn nhỏ. Thật ra, chỉ là em nhỏ hơn tuổi chúng tôi thôi chứ còn nói về tuổi nhỏ thì không phải. Em đã là thiếu nữ, biết yêu và cũng có thể lấy chồng dù là hơi sớm. Nhưng tôi không bận tâm nhiều chuyện đó, nghĩ chỉ mệt thêm, tôi cứ ân cần lo lắng cho cả gia đình người yêu, giống như chăm sóc cô ấy vậy.
Người yêu tôi là một cô gái tốt, cực kì tốt. Lúc nào em cũng quan tâm tới tôi. Em không bao giờ ỷ lại hay muốn tôi vất vả vì em. Tất cả những thứ em có, em đều muốn tôi san sẻ, ngay cả vật chất và tinh thần. Chúng tôi yêu nhau lắm, tôi đã qua lại nhà em gần gũi, thân thiện, bố mẹ em, cả họ hàng nhà em ai cũng đã coi tôi như người trong nhà.
Chỉ có cô em gái của em, nhiều khi tôi cảm nhận được ánh mắt khó chịu của cô ấy khi bắt gặp tôi quan tâm chị gái quá mức. Tôi thường hay thể hiện tình cảm như nhặt thức ăn dính trên má người yêu, hay gắp thức ăn cho em, nhưng em gái người yêu thì có vẻ không ưng chuyện đó. Cô ấy thường nhìn chằm chằm vào tôi những lúc như vậy, có khi dỗi đứng lên không ăn cơm mà chẳng ai biết vì sao.
Ảnh minh họa
Người nhà không hiểu chuyện chỉ bảo nó trẻ con, còn tôi thì cứ ngờ ngợ, hay là cô ấy thích tôi. Nhưng nói ra thì hài hước, và cũng là dở hơi, lại sợ người yêu suy nghĩ nên tôi để trong lòng, không nói gì.
Càng ngày thì biểu hiện của cô em gái càng rõ. Mỗi lần chúng tôi hẹn hò, cô ấy đều đòi đi cùng. Có hôm chị gái bận, cô ấy gọi cho tôi, bắt tôi dẫn đi xem phim. Tôi từ chối thì cô ấy nói tôi không biết chiều em vợ. Thật ra, tôi có cảm nhận không hay nên không muốn tạo khoảng cách gần gũi, tôi muốn không cho em cơ hội được gần tôi. Thế mà cô ấy nhất định không chịu, cứ đòi bằng được, tôi đành chịu thua.
Rồi tôi và chị gái cô ấy cưới nhau. Chúng tôi có một đám cưới hạnh phúc. Ngày chúng tôi ăn hỏi, cô em báo bệnh, không làm gì hết, chỉ nằm lỳ trong giường. Ai cũng lo cho cô ấy, còn tôi thì lờ mờ suy đoán ra nguyên nhân. Có vẻ như cô ấy thất vọng vì chúng tôi lấy nhau.
Đám cưới tổ chức linh đình, sang trọng. Cô ấy chẳng ăn mặc cầu kì, vì chẳng vui vẻ gì, cũng không trang điểm, cái gì cũng xuề xòa. Cả nhà phải nhắc, cô ấy vẫn mặc kệ. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao lại đi tương tư một người là chồng của chị gái mình.
Thật là, con gái có nhiều lý do buồn cười để không đi lấy chồng, hay không yêu ai đó. Biết rõ tôi sẽ là anh rể của cô ấy, vậy mà cô ấy còn quan tâm, còn thích tôi. Có bao giờ có kết quả gì đâu mà chờ đợi, và dù tôi không lấy chị cô ấy thì chắc chắn tôi cũng không lấy cô ấy. Tại sao cô ấy lại như vậy.
Tôi thật buồn nếu như đó là tình yêu thực sự mà cô ấy dành cho tôi. Sau ngày cưới, chúng tôi sinh con. Vì sống cùng một nhà nên tôi càng cảm nhận được tình cảm của cô ấy và sự thất vọng cô ấy dành cho mình. Chỉ có vợ tôi, em là người lương thiện lại không bao giờ nghĩ gì nên em không nhận ra. Nói thêm là, thời gian đó tôi sống nhờ nhà vợ vì chuyện công việc chưa thể chuyển lên nơi tôi mong muốn được. Phải đợi một thời gian.
Nhưng lâu dần, cứ ở nhà vợ quen, tôi cũng không muốn đi đâu cả. Vả lại, gia đình không có ai, chỉ có bố mẹ già và cô em gái, chúng tôi đi đâu thì các cụ buồn nên các cụ cứ giữ tôi lại. Tôi cũng vì nghĩ cho vợ nên cũng cố kéo dài thời gian, xem công việc thế nào rồi tính sau. Thoáng đấy mà đã được gần 5 năm từ ngày chúng tôi yêu tới khi có con lớn. Và đó cũng là khoảng thời gian mà cô em vợ dành tình cảm cho tôi.
Sống cùng gia đình tôi, cô ấy nhất định không đi lấy chồng. Bao nhiêu người đàn ông đến hỏi, cô ấy cũng từ chối. Bố mẹ tôi nói thế nào cô ấy cũng không nghe, cô ấy luôn miệng nói mình có người yêu rồi, ở bên nước ngoài, cô ấy sẽ đợi anh ta về và ra mắt gia đình. Nhưng đã mấy cái tết trôi qua, chẳng thấy tín hiệu gì. Tôi cũng lo lắng cho cô em vợ.
Sau này, sợ em vợ vì tôi mà không lấy chồng. Tôi bàn với vợ chuyển ra ngoài ở, vì con cái cũng lớn, cần không gian riêng. Vợ tôi buồn lắm và tôi cũng nhìn rõ ánh mắt ướt lệ của cô em vợ khi tôi nói ra ý định ấy. Tôi phải trình bày khá nhiều thì vợ tôi mới chịu đồng ý, và cuối cùng, tôi phải hi sinh công việc của mình và không thể chiều lòng vợ cũng chỉ vì ở đó sợ sinh thị phi.
Chúng tôi quyết định lên thành phố sống, xa hẳn cái gia đình, nơi có cô em vợ ngày ngày tương tư tôi như vậy. Tôi hi vọng sự ra đi của mình là cách tốt để khiến em tỉnh ngộ ra và có người yêu, đi lấy chồng. Tôi không còn cách nào khác, và tôi cũng không thể lý giải nổi, tại sao lại có thứ tình cảm mù quáng đến như vậy... Thật là khó hiểu vô cùng.
Theo VNE
Nhìn di ảnh hai người vợ hiền, tôi không dám kết hôn lần 3 Nhìn di ảnh 2 người vợ hiền trên bàn thờ khiến tôi không khỏi xót xa và không dám kết hôn lần 3. Tôi sợ khi danh chính ngôn thuận là vợ chồng, em lại đoản mệnh giống như 2 người vợ hiền trước đó của tôi. Tôi luôn quan niệm hạnh phúc đôi lứa sẽ tràn đầy khi xứng đôi vừa lứa....