Lấy chồng là canh bạc lớn nhất của cuộc đời!
Lấy chồng giống như đánh bạc với cuộc đời mình vậy. Nếu các bạn tìm được 1 người chồng có chí khí, tài năng, cuộc sống của bạn sẽ tươi sáng. Còn ngược lại, bạn sẽ thua thê thảm trong canh bạc cuộc đời.
Suốt cả tháng nay khi anh đòi hỏi tôi cũng không có chút hào hứng nào. Tôi luôn từ chối và chúng tôi đã ngủ riêng từ lâu…
Đọc bài viết “ Nếu không yêu và chọn lấy anh, đời tôi giờ khác xa!” của bạn Phạm Thị Liên, tôi ứa nước mắt vì đồng cảm! Lấy chồng giống như đánh bạc với cuộc đời mình vậy. Nếu các bạn tìm được 1 người chồng có chí khí, tài năng, cuộc sống của bạn sẽ tươi sáng. Còn ngược lại, bạn sẽ thua thê thảm trong canh bạc cuộc đời.
Tôi đã lập gia đình được 4 năm. Cũng như bạn Phạm Liên, tôi quen chồng qua sự giới thiệu của một người bạn hồi đại học. Chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì cưới.
Trong ấn tượng ban đầu của tôi, chồng tôi là người hết sức hiền lành, chân chất. Anh hơn tôi 8 tuổi nên tôi nghĩ anh đã có đủ trải nghiệm để đảm bảo một cuộc sống gia đình thực sự.
Chồng tôi là một con người hoàn toàn không có chí tiến thủ. Anh luôn ỷ lại vào bố mẹ, mặc dù bố mẹ chồng tôi cũng chẳng hề giàu có gì.
Ấy vậy mà suy đoán của tôi đã sai. Về mặt tính cách tôi không có điểm gì để chê anh. Anh sạch sẽ, chỉn chu, thật thà, tốt bụng. Tuy nhiên, bấy nhiêu đó dường như chưa đủ để cứu vãn cuộc hôn nhân của chúng tôi.
Video đang HOT
Trước khi có con, có khổ chút tôi vẫn chịu được. Nhưng giờ đây, chỉ cần nhìn vào 2 khuôn mặt thiên thần là tôi lại đau khổ vô cùng vì đã không thể đem đến một cuộc sống sung túc, tốt đẹp hơn cho con. Chồng tôi là một con người hoàn toàn không có chí tiến thủ. Anh luôn ỷ lại vào bố mẹ, mặc dù bố mẹ chồng tôi cũng chẳng hề giàu có gì.
Điều anh ỷ lại cũng rất ngớ ngẩn: anh luôn “tự hào” cho rằng mẹ con tôi sướng vì anh không để cho vợ con bị đói do ông bà thường xuyên trợ cấp thức ăn cho gia đình tôi. Thú thật, mỗi khi anh tự đắc nói lên câu đó, tôi vừa thấy thương hại vừa giận anh ghê gớm. Hay ho gì mà anh lấy đó làm tự hào cơ chứ. Anh đã 35 tuổi mà vẫn phải ngửa tay xin tiền, xin thức ăn của bố mẹ. Lẽ ra anh phải lấy đó làm xấu hổ, vậy mà…
Về công việc, chồng tôi làm việc cho một cơ quan nhà nước, lương ba cọc ba đồng, vậy mà anh hài lòng về công việc ấy lắm. Trong khi mỗi tháng các con ăn hết gần 3 triệu tiền sữa nhưng lương của anh không đủ để trả. Đã bao lần tôi nói anh nhận việc làm thêm, vì cơ quan anh rất nhàn, chỉ ngồi uống trà đá cho hết giờ, vậy mà anh cứ ậm ừ rồi để đấy.
Đi làm về hay cuối tuần anh sẵn sàng rửa bát, quét nhà, giặt giũ cùng tôi chỉ để không phải làm việc trí óc. Trong khi tôi bảo anh cứ để đấy, tôi sẽ làm hết, miễn là anh lo tập trung làm việc kiếm thêm tiền cho gia đình, nhưng chồng tôi lại chối đây đẩy. Lấy lí do thương vợ để lấp liếm.
Tôi khuyên anh đi giao lưu gặp gỡ mọi người để học hỏi, kết giao thì anh nói anh không phải người quảng giao. Tôi cảm thấy vô cùng bế tắc khi đã hết tỉ tê, khuyên nhủ, rồi khóc lóc, trách cứ… nhưng chồng vẫn ì ra không hề biến chuyển.
Trước khi sinh con tôi cũng làm ra tiền, vì tôi nhận làm việc ở 2 nơi, dù tôi học hành chính văn phòng nên rất khó xin việc. Nhưng sau khi sinh đôi 2 con, tôi buộc phải nghỉ bớt 1 nơi và nơi còn lại thì cũng không đảm bảo được doanh số như trước nên lương cũng thấp.
Trong khi tôi điên đầu lo lắng tiền bạc thì chồng tôi vẫn không tỏ ra 1 chút gì là sốt ruột hay cũng lo nghĩ cùng vợ. Trước khi có con anh bảo đợi có con sẽ cố gắng. Con ra đời rồi thì anh bảo con đã lớn đâu mà phải lo! Tôi từ một người con gái xinh đẹp, hiền dịu, tôi đã vì chồng bất tài mà trở nên cáu bẳn, già hơn cả chục tuổi. Giờ cảm xúc thường trực của tôi là hối hận, vô cùng hối hận vì đã lấy anh.
Gần đến Tết rồi, bao nhiêu khoản chi tiêu, tôi lại càng đau đầu. Nhà ngoại thì rất nghèo, nhà nội lại ở xa. Tết này chúng tôi phải đi cả ngàn cây số từ quê này đến quê kia, tiền xe, tiền quà cáp, tiền mua sắm… đủ thứ tiền phải lo. Nhưng với tình hình này chắc tôi ăn Tết Hà Nội luôn mất.
Khi tôi ngồi viết những dòng này, chồng tôi vẫn đang ung dung ngồi xem bóng đá với một vẻ mặt vô cùng thỏa mãn. Xem bóng đá và lướt web xem tin tức showbiz dường như là công việc “trí tuệ” duy nhất bấy lâu nay của chồng tôi.
Có lẽ tôi chẳng còn tìm được chút hi vọng nào về tương lai của anh. Tôi thực sự bế tắc rồi. Nếu chưa có con chắc chắn tôi sẽ li dị với anh, nhưng giờ tôi phải cố gắng vì các con. Tôi sẽ cố gắng duy trì 1 gia đình có đủ cha và mẹ cho các con đỡ thiệt thòi.
Còn thực ra trong lòng tôi bây giờ mọi tình cảm, niềm tin, sự ngưỡng vọng đối với chồng đã biến mất. Thậm chí, suốt cả tháng nay khi anh đòi hỏi tôi cũng không có 1 chút hào hứng nào cả. Tôi luôn từ chối và chúng tôi cũng đã ngủ riêng từ lâu…
Lấy một người chồng bất tài là bất hạnh lớn nhất của mỗi người phụ nữ. Tôi chân thành khuyên tất cả những bạn gái đang có ý định lấy chồng hãy tìm hiểu thật kĩ về con người mà bạn dự định lấy làm chồng. Người đó phải có năng lực thực sự thì hãy trao gửi cuộc đời bạn. Đừng như tôi hay như nhiều người phụ nữ khác, chỉ vì nhầm lẫn mà phải day dứt ân hận vô cùng!
Theo VNE
Cạn tàu ráo máng lúc chia tay
Tình yêu rất cần sự tôn trọng để khi không còn yêu thương, 2 người vẫn có thể là bạn của nhau.
"Trời ơi, ăn thì cũng đã ăn rồi, yêu thì cũng yêu rồi, biết làm sao đây?"- N.T, đang học năm 4 một trường đại học tại TP HCM, than vãn trên một diễn đàn dành cho sinh viên khi nhận được tin nhắn của cô người người yêu cũ đòi 1,5 triệu đồng tiền cơm.
Món nợ khó ngờ
Khi còn là sinh viên năm 2, N.T quen H., học cùng trường nhưng khác khoa. H. ở trọ nên có điều kiện nấu nướng, 2 người quyết định nấu ăn chung. Quen nhau được gần 2 năm thì nhiều mâu thuẫn, đường ai nấy đi. Tưởng chuyện đã hết, mới đây, N.T nhận được tin nhắn của H: "Em đang đang cần tiền mua laptop. Trong 1 năm rưỡi nấu cơm nước, cho em nhận 1,5 triệu đồng". N.T than thở: "Lúc nấu ăn chung, khi nào rảnh thì cô ấy mua; lúc rảnh, tôi đi mua chứ có khi nào tính tiền anh, tiền em? Khi có tiền, tôi còn sắm cả điện thoại, nệm... cho cô ấy nữa. Chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện phải đòi hoặc trả lại cái gì".
Vân Anh - hướng dẫn viên một công ty du lịch tại quận 3, TP HCM - kể câu chuyện "bị đòi nợ" của cô không kém phần ly kỳ. Khi còn học năm 3 đại học, Vân Anh quen với một người đã đi làm, có thu nhập ổn định. Chính vì thế, quà tặng của cô vào các ngày lễ, Tết bao giờ cũng nổi bật hơn các bạn: Khi thì con gấu bông to đùng, lúc là cái váy xinh xinh hay chiếc túi rất thời trang. Thỉnh thoảng, bạn bè tổ chức họp mặt, ăn uống ngoài trời, Vân Anh cũng được người yêu bao trọn gói.
Xác định yêu là cưới, đến năm 4, Vân Anh đưa người yêu về ra mắt gia đình. Anh ta mua rất nhiều quà cáp cho gia đình cô. Khỏi phải nói Vân Anh sung sướng đến mức nào khi có người yêu biết chiều chuộng, quan tâm.
"Thế nhưng, khi đường ai nấy đi, anh ta quay ngoắt, nhắn tin đòi tiền. Tôi hỏi bao nhiêu, anh ta nói ngay 4 triệu đồng. Đem 4 triệu đồng trả cho anh ta xong, tôi thấy mình may mắn. Nếu lỡ lấy anh ta thì không biết cuộc đời tôi sẽ ra sao?" - Vân Anh ngán ngẩm.
Khâu "tìm hiểu kỹ" rất quan trọng để có một tình yêu bền vững (Ảnh minh họa)
Oán hận, bêu riếu cay độc
Với thời đại công nghệ thông tin, chuyện tình yêu dường như không còn của riêng 2 người mà là chuyện của mọi người. Một câu nhận xét, một lời khen chê vừa đưa lên mạng, lập tức có hàng chục, hàng trăm người theo dõi.
Mới đây, cộng đồng mạng dậy sóng khi một cô gái viết trên Facebook của mình: "Thời đại này còn có người cầm 100k (100.000 đồng) đi gặp bạn gái". Sau ý kiến này, lập tức có hàng trăm người "nhảy" vào cho rằng anh kia keo kiệt, "ki bo". Tuy nhiên, cũng có người bảo thời đại văn minh, nam nữ bình quyền thì tại sao nữ không trả tiền được mà chỉ có nam? Rồi 2 nhân vật chính trong câu chuyện thi nhau đăng đàng kể lể, bình luận, mắng chửi nhau, kéo theo rất nhiều bạn bè vào cuộc chiến của họ.
Nói xấu người yêu sau khi chia tay là điều mà nhiều bạn trẻ mắc phải. Khi yêu nhau, cái gì của người yêu cũng đẹp, cũng lấp lánh. Khi hết yêu, mọi thứ trở nên tồi tệ.Mới đây, bạn bè của H.O - nhân viên một công ty mỹ phẩm tại quận 1, TP HCM - ngỡ ngàng khi thấy cô ghi những dòng tâm sự cay đắng trên trang cá nhân của mình. Mọi chuyện xảy ra từ khi H.O và dự án "góp gạo thổi cơm chung" cùng người yêu tan vỡ. Chẳng biết lý do tại ai nhưng H.O cứ vật vã, than thở, thậm chí đòi tự tử để người yêu trở lại. Mong muốn không thành, cô đâm ra oán hận, bêu riếu người yêu cũ với nhiều lời lẽ cay độc. Bạn bè chỉ biết lắc đầu vì khuyên giải thế nào, H.O cũng không nghe.
Thạc sĩ Đào Lê Hòa An, Phó Giám đốc Trung tâm Đào tạo và Chăm sóc tinh thần Ý Tưởng Việt: Đến nhanh thì mất nhanh Yêu nhanh, sống vội đang là xu hướng của các bạn trẻ. Cái gì đến nhanh thì mất nhanh. Cái gì "mua được bằng tiền đều gắn liền với hạn sử dụng" là như vậy. Trong tất cả các khâu của "tiến trình tình yêu", "tìm hiểu kỹ" (về tính cách, sở thích, ưu điểm, khuyết điểm, hoàn cảnh sống...) chính là khâu quan trọng nhất để có thể tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn nhưng lại bị các bạn trẻ bỏ qua hoặc đốt cháy giai đoạn. Hậu quả là khi không còn yêu, không còn ràng buộc nhau thì bản chất thật đã được bộc lộ, gây ngỡ ngàng cho người còn lại.
Theo VNE
Chia tay rồi hãy quên đi và bước tiếp Đừng oán trách bản thân đã trao yêu thương nhầm chỗ, tình cảm đâu thể nào theo lý trí được. Lúc mới chia tay một tình yêu con gái thường không muốn đi lại những con đường mà hai người từng qua khi yêu nhau. Nhưng bước chân vẫn hướng về đó, bước đi trên những nẻo đường, góc phố đã từng là...