- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
Lạc mất nhau giữa mùa thu…
On 18/09/2015 @ 9:16 PM In Góc tâm tình
Và rồi, cho đến một ngày, anh tiến bước vào tình yêu với một người con gái khác - một người con gái không phải em. Mình lạc mất nhau giữa mùa thu...
Anh à!
Vì em không mạnh mẽ như anh nghĩ, nên đừng bao giờ mỉm cười với em một cách trìu mến như thế thêm một lần nào nữa, anh nhé!
Anh - bước vào đời em tựa như một cơn gió lạc loài. Một cơn gió không thoáng nhẹ nhàng lướt qua để quên đi, nhưng cũng không đủ lâu để em có khả năng níu chặt lại. Em biết, chấp nhận việc anh bước vào đời em với tư cách là một người bạn thân quả là một quyết định xuẩn ngốc nhất trong cuộc đời của em...
Nhưng nếu không như vậy, những buổi chiều được đạp xe cùng anh trên con phố dài liệu sẽ có bao giờ có cơ hội tồn tại?
Nhưng nếu không như vậy, sẽ chẳng bao giờ em được trêu chọc, sẽ chẳng bao giờ em được nhìn anh cười tươi một cách hạnh phúc đến như thế...
Vì em biết, mỗi người xung quanh em đều cố gắng tự tạo một vòng tròn khép kín bao quanh để bảo vệ mình. Và rồi em suy nghĩ, liệu khi em cố gắng đập tan vòng tròn đó, liệu mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn, liệu anh sẽ cố gắng nắm chặt tay em hay là anh sẽ cảm thấy phiền để rồi anh rời xa em mà đi mãi...
Anh vẫn thường thấy em mỉm cười nhẹ nhàng mỗi khi người khác bông đùa, vì thế nên anh dán mác em là một đứa con gái xinh xắn dễ thương. Anh vẫn thường thấy em một mình gánh chịu mọi thứ, kể cả nỗi đau, anh cho rằng em là một đứa con gái mạnh mẽ độc lập... mà không cần có anh...
Và rồi, cho đến một ngày, anh tiến bước vào tình yêu với một người con gái khác - một người con gái, mà có thể cô ta không yêu anh đủ nhiều bằng em, nhưng em chắc chắn rằng, ánh mắt anh, lúc nào cũng hướng về người con gái ấy... Và em biết rằng, em đã mãi mất anh, dù tất cả chỉ là diễn ra trong khoảnh khắc.
Nếu có một ngày, anh biết em là một "diễn viên đại tài", giả vờ vô tâm, giả vờ độc lập, giả vờ như không cần tất cả, nhưng chỉ cần có anh, liệu có bao giờ anh sẽ nghĩ về em, dù chỉ là một chút thôi...?
Đừng nghĩ em mạnh mẽ, đừng nghĩ em cao thượng đến như thế, vì cơ bản, em vẫn là một cô gái sống đúng cảm xúc của chính mình. Rồi sẽ có một ngày, anh nhận ra rằng, em vẫn yếu đuối, vẫn cần một bờ vai khác để che chở như bao người khác thôi, chàng trai ngốc nghếch ạ!
Đừng nghĩ em mạnh mẽ, đừng nghĩ em cao thượng đến như thế, vì cơ bản, em vẫn là một cô gái sống đúng cảm xúc của chính mình (Ảnh minh họa)
Lạc mất nhau giữa mùa thu...
Nắng bỏ rơi mưa, bay theo mặt trời...
Lá bỏ rơi cây, bay theo gió...
Mây bỏ rơi bầu trời, tan vào cõi hư vô...
Ánh mắt bỏ rơi nụ cười, lạc trong những dòng nước mắt...
Anh bỏ rơi em, cuốn đi như cơn lốc giữa lòng bão nổi...
Em bỏ lại sau lưng những giận hờ vu vơ, những mơ mộng dại khờ của một thời tuổi trẻ...
Em bỏ lại sau lưng những cảm xúc yêu thương, nhiệt tình níu lấy cái vẻ bề ngoài lạnh lùng và kiêu ngạo...
Em bỏ lại sau lưng những muộn phiền những hoài nghi về một tình yêu mong manh dễ vỡ, một niềm tin đặt nhầm chỗ để nụ cười ngày nào vương lại trên môi...
Khép chặt trái tim như khép lại một nỗi nhớ không tên...
Em bỏ lại sau lưng những giận hờ vu vơ, những mơ mộng dại khờ của một thời tuổi trẻ...(Ảnh minh họa)
Khép cả những giận hờn, những vô tình những vội vã, những âm thầm lặng lẽ để gửi lại nỗi buồn phía sau lưng!
Khép lại rồi mình vẫn bước qua nhau
Như cơn gió vô tình làm thay lá
Khép lại rồi sẽ không còn vội vã
Những muộn phiền chợt đến rồi chợt đi.
Giữa đêm mưa thu Thấy dòng đời nhẹ như gió... Rồi gió sẽ cuốn đi!
Rồi anh cũng sẽ đi, nhẹ bẫng, nhẹ bẫng... Không còn nỗi buồn nào trú ngụ, không còn nỗi phiền muộn qua đôi mắt màu đen ấy... Cũng chẳng còn những tiếng thở dài... Rồi thì anh muốn về một chân trời nào đó không có em.
Chỉ như em vừa lướt qua, đong đếm lại quá khứ và khẽ thì thầm gọi tên anh. Anh còn nhớ không? Anh còn giữ lại chút gì của chúng ta hay anh đã nhanh chóng bỏ rơi tất cả như cách anh bỏ rơi em?
Con đường ấy, lá vàng bay trong gió, lá cùng gió hát khúc ca nào đó thân thương để tim mình chùng xuống một nhịp...
Vẫn là ánh mắt đó thôi, vẫn là nụ cười đó thôi nhưng chúng ta lạc nhau mất rồi...
Khép lại một nỗi nhớ không tên. Khép lại cơn mưa nhạt nhoà ẩn hiện...
Em hiểu ra:"
Trên thế giới này chẳng ai là của riêng ai
... Cũng chẳng có thứ gì là mãi mãi là của mình.
Đó là luật chơi...
... Nếu không biết trân trọng và giữ gìn thì cái gì cũng có thể biến mất."
Theo Guu
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/lac-mat-nhau-giua-mua-thu-20150918i2118416/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.