Lạ đời, mẹ chồng bắt gặp con dâu trong khách sạn với người đàn ông khác, bà lúng túng chạy lại nhét vào tay con dâu hẳn 50 triệu
Tôi thật sự thấy hoang mang, vì tôi có nhân tình bên ngoài, đây là bí mật tôi giấu giếm bao lâu nay.
Tôi và nhân tình đã ở bên nhau nhiều năm, chỉ có thể gặp nhau khi chồng tôi đi vắng.
Tôi năm nay đã 46 t.uổi, lấy chồng, làm dâu làm vợ đã gần 25 năm. Tôi có một con trai và một con gái. Con gái tôi đã lấy chồng xa, ở một thành phố khác. Ai cũng nghĩ tôi có cuộc sống viên mãn, yên bình, nhưng chỉ tôi mới biết mình thật sự không hề hạnh phúc.
Chồng tôi ra ngoài luôn được người khác ngợi khen, nể trọng, làm bao việc tốt cho thiên hạ. Nhưng chẳng ai biết ông ấy là người chồng gia trưởng, cư xử tệ bạc với vợ con. Chồng tôi kiếm được nhiều t.iền, cuộc sống của gia đình không thiếu thốn gì, hai con của tôi còn được đi du học. Nhưng người đàn ông này không hề biết yêu biết thương là gì.
Tôi suốt bao năm chẳng khác gì người giúp việc của chồng, chẳng được lên tiếng, luôn phải phục vụ theo ý muốn của chồng. Chồng tôi đã nói một lời thì không ai trong nhà được cãi. Ông ấy đã nói giờ nào ăn cơm, lúc nào đi ngủ thì vợ con tuyệt đối không được trái lệnh. Nhưng hồi trước con tôi còn nhỏ, trẻ con có lúc cũng quấy phá. Vậy là chỉ cần một đứa không nghe lời bố thì cả ba mẹ con đều chịu đòn roi.
Bởi thế khi trưởng thành, con tôi đều muốn đi du học rồi tìm cách sống thật xa gia đình. Nhưng con trai lớn của tôi khi lấy vợ thì tuyệt nhiên phải về sống chung với vợ chồng tôi. Nếu không thì chồng tôi không cho nó cưới. Dù không muốn nhưng chồng tôi có t.iền, có quyền nhất nên con tôi cũng buộc lòng nghe theo. Tôi chỉ thấy thương con dâu, sống chung với bố chồng như thế quả thật là khổ.
Bất hạnh thay, con trai tôi lấy vợ chưa được bao lâu thì qua đời, để lại vợ và đứa con gái nhỏ. Từ khi con trai mất, có bao nhiêu tâm sự tôi đều nói với con dâu, coi nó như bạn. Con dâu cũng thương tôi, nhất quyết không lấy chồng lần nữa.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Internet
Nhưng con dâu còn trẻ, sao phải chôn thân cả đời ở cuộc sống khổ tâm dai dẳng thế này. Tôi cứ khuyên nó muốn gặp ai thì gặp, để cháu tôi nuôi. Nhiều hôm chồng tôi gắt gỏng đ.ánh mắng, cũng chỉ có hai mẹ con ôm nhau thủ thỉ khóc lóc.
Vừa rồi chồng tôi đi công tác mấy ngày, vậy là con dâu có dịp về ngoại. Khi con dâu đi rồi tôi cũng vui vẻ chuẩn bị đi gặp bạn. Nhưng vừa đến chỗ hẹn, tôi cũng gặp con dâu ngay tại sảnh khách sạn. Con dâu đi cùng với một chàng trai lạ mặt. Chúng tôi đứng nhìn nhau ngỡ ngàng, chàng trai kia cũng ngượng ngùng cúi đầu chào tôi.
Thấy thế tôi kéo con dâu sang một bên, rồi móc trong túi ra 50 triệu, nói nó muốn xài gì còn có mà xài. Tôi còn bảo bao giờ về thì qua phòng tôi nói chuyện một chút.
Tôi thật sự thấy hoang mang, vì tôi có nhân tình bên ngoài, đây là bí mật tôi giấu giếm bao lâu nay. Tôi và nhân tình đã ở bên nhau nhiều năm, chỉ có thể gặp nhau khi chồng tôi đi vắng. Nếu chuyện này đến tai chồng tôi thì tôi chỉ có đường c.hết.
Tới khi con dâu trở về tôi mới biết con dâu có một mối tình chóng vánh bên ngoài. Nó bảo chỉ hẹn hò cho vui, tiêu xài t.iền của bố chồng và không nghĩ tới chuyện đi thêm bước nữa. Tôi và con dâu đều như nhau, không có khả năng kinh tế. Giờ chúng tôi “tạo phản” ra ngoài tìm hạnh phúc mới thì làm sao có cuộc sống ăn sung mặc sướng như bây giờ.
Nhưng điều làm tôi khổ tâm nhất là từ hôm bắt gặp con dâu n.goại t.ình thì nó thường đe dọa để tôi đưa t.iền. Nếu có lúc nó và tôi mâu thuẫn gay gắt rồi chuyện kia vở lỡ ra thì tôi biết phải làm sao đây? Người vợ bất hạnh như tôi phải làm thế nào đây?
Mẹ chồng muốn 'mượn' lại vàng cưới đã trao cho con dâu để tặng con gái, lời nói của tôi khiến bà xấu hổ
Nhưng giờ mẹ chồng đã nói như thế, tôi cũng không thể làm gắt với bà, không lợi lộc gì cho tôi cả.
Tôi chỉ nhẹ nhàng nói với bà:
Tôi được mẹ chồng vui vẻ trao vàng ngày cưới, bà còn nói tôi cứ giữ lấy làm của cho vợ chồng sau này. Ban đầu, tôi thật sự cảm thấy mình may mắn khi có có mẹ chồng tâm lý như thế, tôi cũng rất nể trọng bà. Bà cho chúng tôi tự do quản lý vàng cưới, tôn trọng riêng tư của vợ chồng tôi. Bà không muốn lấy quyền người lớn trong nhà để quản lý t.iền bạc, tài chính của chúng tôi.
Nhưng có lẽ tôi đã kết luận quá sớm về mẹ chồng. 4 tháng sau khi cưới, em chồng của tôi cũng chuẩn bị theo chồng. Bỗng mẹ chồng gọi tôi vào phòng, rồi nhẹ giọng hỏi mượn lại số vàng bà đã trao vào ngày cưới để... tặng cho em chồng. Bà chỉ nói tại bà "lười" đi làm lại một bộ mới.
Tôi sốc tới mức cứng người trước những gì mẹ chồng nói. Ban đầu tôi nghĩ hay là vì mẹ chồng không có t.iền, nhưng chẳng lẽ con gái về nhà chồng bà lại không có thứ gì cho con? Nhưng không phải, rõ ràng vài tuần trước tôi còn nghe mẹ chồng nói với các dì vừa mua một mảnh đất cơ mà?
Nhưng giờ mẹ chồng đã nói như thế, tôi cũng không thể làm gắt với bà, không lợi lộc gì cho tôi cả.
Tôi chỉ nhẹ nhàng nói với bà:
"Mẹ ơi, con thật sự rất quý trọng món quà cha mẹ tặng con ngày cưới. Con sẽ giữ thật kỹ để truyền lại cho con cháu sau này. Bởi vậy mẹ đừng giận vì nghĩ con ích kỷ, cùng là người nhà mẹ thiếu t.iền tụi con sẵn sàng bù thêm vào. Còn nếu mẹ ngại đi đ.ánh lại bộ mới thì để con đi giúp mẹ. Con giúp mẹ trả t.iền công luôn, mẹ cứ giao cho con. Em gái đi lấy chồng thì tụi con cũng phải chuẩn bị cho em chút ít, cũng phải ra tiệm vàng mà".
Sau khi nghe tôi nói những lời này thì mẹ chồng thẹn chẳng đáp lại được gì. Bà không bắt bẻ được gì qua cách nói của tôi. Tôi vừa thể hiện thái độ quý trọng món quà cưới của cha mẹ, còn muốn giữ lại làm của cho con cháu sau này. Tôi cũng sẵn sàng giúp bà trả t.iền đi đ.ánh bộ vàng mới tặng con gái, cũng nói rõ vợ chồng tôi sẽ tặng vàng cho em gái, thế thì bà còn có thể làm gì khác, nói được gì tôi?
Có lẽ chính mẹ chồng sau khi nghe tôi nói thế cũng cảm thấy xấu hổ vì muốn lấy lại chút vàng cưới đã tặng cho con dâu. Trong khi con dâu lại thể hiện thái độ tôn trọng mẹ chồng, rộng lượng với gia đình chồng. Với cách nói đó, tôi vừa không phải trả lại vàng cưới được tặng, vừa khiến mẹ chồng nể trọng hơn.
Sau đó, mẹ chồng tôi cũng không còn nhắc tới việc trao vàng cưới cho con gái đi lấy chồng. Bà cũng tự đi đ.ánh bộ vàng khác tặng em chồng, cũng không bảo tôi bù t.iền gì cho bà. Mẹ chồng còn tỏ vẻ yêu thương, thân thiết với tôi hơn trước đây.
Quả thật tôi thở phào sau chuyện này, vì tôi vừa không muốn trả lại vàng cưới, vừa không muốn làm quan hệ mẹ chồng nàng dâu căng thẳng. Dù lúc đó tôi chỉ nhanh nhẹn ứng phó lại mẹ chồng nhưng rõ ràng đã đủ "cảm hóa" được bà bằng sự chân thành, yêu thương rộng lượng của mình. Vì tôi tin những gì thật tình trao đi cũng sẽ nhận được sự thấu hiểu cảm thông. Quan hệ mẹ chồng nàng dâu cốt vẫn là nên bắt đầu từ những gì chân thành như thế thì mới hòa hợp chung sống bên nhau lâu dài được.
Gằn giọng ép con dâu phải đưa vàng cưới, chẳng ngờ vài ngày sau mẹ chồng phải cay đắng mang trả lại Nghe thế tôi cuối cùng cũng hiểu vì sao mẹ chồng lại cay đắng trả vàng cho tôi. Thậm chí, cả mấy tuần sau bà vẫn làm mặt lạnh với con dâu. Bà còn nói với chồng tôi: Tôi và Lâm quen nhau 3 năm mới đi đến hôn nhân. Khi yêu nhau chúng tôi luôn giữ quan điểm chỉ cần tình cảm...