- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -

Hạnh phúc là chiếc chăn hẹp

On 04/06/2011 @ 5:51 AM In Góc tâm tình

Mỗi ngày qua đi là một ngày em phải đấu tranh với chính bản thân mình, đấu tranh với con người yếu đuối trong em, đấu tranh để mạnh mẽ hơn để có đủ lòng tin vượt qua tất cả. Có những lúc em rất muốn gọi anh, muốn có anh ở bên nhưng em không thể không thể làm thể làm thế.

Hạnh phúc là chiếc chăn hẹp - Hình 1

Anh biết không, hàng ngày em vẫn viết những tin nhắn cho anh, nhưng sẽ chẳng bao giờ em gửi chúng hết, em để những tin nhắn đó cho riêng bản thân mình thôi, có lẽ đấy cũng là một cách giúp em thấy lòng nhẹ nhàng hơn. Mỗi sáng thức dậy thấy trời lạnh hay mưa em lại định nhắn tin nhắc anh nhớ mặc áo ấm và mang theo áo mưa nhưng rồi em lại nhớ ra rằng mọi chuyện đã không còn như trước nữa, những ngày như vậy đã xa rồi anh ạ... Em không được phép làm anh yếu đuối, tuyệt đối không được bởi em hiểu anh cũng đang rất mong em nhắn tin hay gọi điện. Mỗi khi đứng trước anh em thường tỏ ra rất mạnh mẽ và dứt khoát, dù em có đau có buồn đến đâu em cũng cố gắng để anh không thấy, để sau đấy khi anh đi rồi còn lại em với sự yếu đuối, nỗi đau xót, tủi hờn. Anh nhớ em đã từng nói với anh tình yêu cũng như một thói quen nhưng là một thói quen khó bỏ. Và từ giờ em sẽ tập cho mình một thói quen mới, thói quen không có anh ở bên. Hàng này em chỉ được sống thật với chính mình vào mỗi đêm, mọi người đã ngủ hết, em có thể yếu đuối, có thể khóc mà không ai biết, để sáng ra thức dậy em lại có thể cười với mọi người.

Mỗi sáng thức dậy em phải định thần một lúc để nhớ ra hoàn cảnh hiện tại của mình, để nhắc nhở mình nên làm gì và không nên làm gì. Em cũng đã tự nhủ với mình dù có yếu đuối đến đâu em cũng sẽ không khóc trước mặt người khác nhất là anh. Thế nên lần trước khi mình gặp nhau lần cuối cùng em đã làm được điều đấy, em đã để anh thấy em là người mạnh mẽ như thế nào, em đã tỏ ra rất lạnh lùng và dửng dưng và em cũng biết là anh đã rất buồn, anh đã khóc nhiều rất nhiều trước mặt em, nhưng em vẫn không hề biểu lộ bất cứ một cảm xúc gì hết. Bây giờ nghĩ lại em cũng khồn biết tại sao mình có thể làm được như vậy...Em đã từng nói với anh, cuộc sống sẽ không mệt mỏi nếu mình biết cân bằng mọi thứ nhưng không phải ai cũng làm được điều đấy và em cũng vậy, em đang cố ép mình phải sống bằng lý trí hành động theo lý trí trong khi bản chất em là người rất giàu tình cảm và sống nội tâm. luôn luôn có sự đấu tranh trong con người em trong từng hành động trong từng khoảnh khắc. Em biết anh cũng khổ tâm không kém nên nhiều lúc thực sự em rất mệt mỏi và đột nhiên em muốn bỏ mặc tất cả những gì mình đang cố gắng hi sinh vì người khác, bỏ qua mọi đắn đo, cân nhắc với bản thân chỉ để được yêu anh và sống thật với chính mình. Nhưng ngay lập tức rất nhiều ý nghĩ, hậu quả được em tưởng tượng ra để níu kép mình lại để giữ cho mình đứng vững bằng lý trí và gạt bỏ tình cảm sang một bên cho đến khi em cảm giác như trong mình đang trống rỗng, vô cảm, lúc đó dường như em đã thành công hay ít nhất là em đã làm được một điều gì đấy mà em cho là có ý nghĩa. Có ý nghĩa bởi nó sẽ giúp được anh tránh xa em, giúp gia đình anh được hài lòng vui vẻ.

Em từng nói với anh một câu, đấy cũng là câu nói em rất tâm đắc, mỗi khi em buồn em thường hay an ủi chính bản thân anh nhớ không "Hạnh phúc là một chiếc chăn hẹp". Cuộc sống là thế, ai cũng cố gắng để dành được những thứ tôt đẹp nhất, ấm áp nhất và hạnh phúc nhất đúng không anh. Nếu mình cố kéo chiếc chăn đó về phía mình thì chắc hẳn sẽ có một người nào đó bị lanh, vậy nên khi mình bị lạnh có nghĩa là sẽ có một ai đấy được ấm. Với ý nghĩ như vậy, mỗi khi em đơn độc, em buồn hay em sẽ không cảm thấy quá tồi tệ vì em biết sự chịu đựng của mình không phải là vô nghĩa. Hạnh phúc cũng có thể là mang lại niềm vui cho người khác mà... Có thể sẽ có người nghĩ sẽ không có người tốt đến mức dở hơi như thế nhưng chỉ đơn giản nếu mình không thể giữ được chiếc chăn đó thì hãy nhường nó cho một người khác vì nếu cả 2 người cùng cố gắng kéo biết đâu sẽ chẳng có ai được gì...Mỗi người chỉ có một cuộc đời để sống, hãy sống để đến khi không được sống mình không còn cảm thấy hối tiếc, không cảm thấy có lỗi với bất kì ai...hãy cứ cho đi dù có thể mình không được nhận lại được gì...

Theo Bưu Điện Việt Nam


Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com

URL to article: https://vietgiaitri.com/hanh-phuc-la-chiec-chan-hep-20110604i160556/

Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.