Hành động nhỏ cứu cả cuộc hôn nhân, ấy thế mà nhiều người không hiểu
Trong hôn nhân, bao giờ cũng cần một người nhượng bộ, bao giờ cũng cần một người đứng ra hành động, nếu ai cũng không chịu hành động trước, như vậy vấn đề gặp phải sẽ trở nên bế tắc, cuối cùng sẽ trở thành nút thắt bóp nghẹt hôn nhân.
ảnh minh họa
Anh không chịu được tính tình của vợ bởi cô quá mạnh mẽ. Ở trong nhà, anh có thể nhường nhịn bỏ qua, nhưng ở ngoài đường, cô cũng không hiểu để chừa cho anh một chút thể diện. Lần trước đang cùng bạn bè uống rượu, uống mãi không biết đêm đã khuya, thế là cô lại tìm ra, hất tung cả cái bàn, làm cho anh không mất mặt trước đám bạn.
“Cô không có chút gì dịu dàng của một người nữ”, anh quát lên.
“Cái loại như anh, còn muốn tôi dịu dàng sao, nằm mơ đi!”, cô trả lời anh một câu. Cô không thể nào nhịn được lúc anh đang say rượu. Bình thường, anh là một người đàn ông rất tốt, nhưng mỗi khi uống rượu lại như biến thành một người khác, bụng đầy bực tức, nói hươu nói vượn.
Thế nên, hai người luôn chỉ trích phàn nàn lẫn nhau, anh nghĩ đến thời gian mười mấy năm qua, cảm thấy nếu tiếp tục đi nữa thật quá gian nan; nhưng nếu như l.y hô.n, con phải làm sao đây?
Anh bèn dò hỏi con: “Cha mẹ tách ra có tốt không?”
Đứa con trả lời: “Không tốt!”
Anh tiếp tục hỏi: “Mẹ luôn nói cha không đúng, cha cũng luôn nói mẹ không đúng, lúc nào ngồi một chỗ cũng cãi nhau, chi bằng tách ra”.
Đứa con lắc đầu, nghiêm túc nói: “Trước đây con và bạn học cãi nhau, thầy giáo nói con rằng &’Em bất kể người khác thế nào, trước hết hãy thay đổi những tật xấu của mình rồi hãy nói!’. Cha, con thấy cha đừng quan tâm mẹ như thế nào, cha nên thay đổi tật xấu uống rượu ở mình trước đã!”.
Lời của đứa con khiến anh sững sờ. Anh cứ chờ vợ mình cải biến, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới việc chính mình nên thay đổi trước. Anh nghĩ: Vợ mình e rằng cũng đang nghĩ như vậy. Anh quyết định bỏ rượu, coi như là vì con, sau này hãy nói tiếp.
Video đang HOT
Anh chưa từng nghĩ tới bỏ rượu sẽ khó như vậy. Khi trời vừa tối, đêm dài tịch lặng, cả thế giới chỉ còn có một trái tim như bị hàng trăm móng vuốt cào lên, anh bắt đầu từng đêm từng đêm mất ngủ…
Cô thấy anh như vậy, khinh miệt nói: “Anh là đang giày vò cái gì chứ?”. Cô không tin anh có thể bỏ được rượu này. Trong lòng anh âm thầm chịu đựng quyết tâm: “Cô chờ đi, đợi đến lúc tôi bỏ được rượu, việc đầu tiên là tôi sẽ l.y hô.n”.
Anh đem giường chiếu đến phòng đọc sách, mua một đống lớn đồ ăn vặt, lúc mất ngủ thì xem DVD, từng đêm từng đêm chịu đựng như vậy. Cô đến phòng đọc sách dọn dẹp, nhìn thấy thùng rác đầy vỏ hạt dưa, DVD đầy trên bàn, lại nhìn anh, thấy anh gầy rọc đi, đột nhiên có chút đau lòng.
Thế nên, cô cố ý đi mua hai hộp thuố.c a.n thầ.n, đem đến trước mặt anh: “Mỗi ngày, trước lúc trời tối thì uống một ít, chứ người không ngủ được thì làm sao mà sống?”. Anh giật mình, giống như có cái gì mềm mại lướt qua.
Cứ như thế mà trải qua nửa tháng đầu, anh mới cảm thấy trở lại như bình thường một chút, cũng có tâm tư giúp con làm bài tập. Anh và con ngồi một chỗ, cô ngồi một bên đan áo len, đọc tạp chí hoặc chuẩn bị bữa tối, cả nhà yên tĩnh. Không giống như trước đây, vừa thấy anh, cô đã không khống chế nổi mình mà lải nhải phàn nàn..
Hôm nay, cô không còn phàn nàn nữa, trong nhà trở nên yên tĩnh. Trong sự tĩnh lặng đó có một tình cảm ấm áp đang lưu động, lòng anh cảm thấy ấm áp, lúc này mới như một gia đình thực sự.
Cô đối với sự thay đổi của chồng trở nên vui mừng, mỗi ngày trên bàn cơm đều có món anh ưa thích. Nhớ trước kia khi hai người vừa kết hôn, cô để anh liệt kê ra cả một thực đơn những món anh yêu thích, cô im lặng trong nhà bếp, học làm từng món từng món một. Nếu như anh nói một tiếng “ngon”, cô sẽ vui sướng nhảy dựng lên như trẻ con. Thế nhưng, thời gian dần qua, cô không còn có tâm tư nào để làm như vậy nữa.
Nhớ đến ngày đó, cô đối với anh tốt như vậy, nhưng lúc nào thì bắt đầu cô lại trở thành một người đàn bà chanh chua, bụng đầy bực tức với anh như vậy? Là vì cô đối với anh không tốt, anh mới đi uống rượu hay sao? Hay là vì anh uống rượu, cô mới đối với anh không tốt?
Anh đột nhiên có một tí áy náy đối với cô, anh nghĩ: Người con gái từng nói chuyện dịu dàng nhỏ nhẹ, vẻ mặt tươi cười, giờ trở thành một người đàn bà đanh đá, mình chắc chắn có trách nhiệm trong việc này.
Còn cô khi nhìn thấy anh có nghị lực như vậy, lại thực sự bỏ được rượu rồi, trong lòng cũng rất xúc động. Cô bắt đầu nhìn lại bản thân mình: Có phải là do mình không tốt, để anh cảm thấy trong nhà không ấm áp nên mới luôn cùng người khác uống rượu không? Nghĩ đến điều này, cô đột nhiên có gì đó thông cảm với anh.
Khi hai người tự xem xét lại mình thì thời gian xấu nhất trong cuộc hôn nhân đã qua. Vì vậy, sự biến hóa thần kỳ đã xảy ra: Trước kia hai người nghĩ đều là do người kia không tốt, nhưng bây giờ, trong đầu đều nghĩ đến điểm tốt của người kia.
Ngày kỷ niệm ngày cưới, hai người dắt con đến nhà hàng cùng thưởng thức bữa tối với ngọn nến lung linh. Đêm đó, hai người sóng vai nhau tựa ở đầu giường, cô ôm cánh tay của anh nói: Anh không uống rượu nữa rồi, thật tốt quá! Anh thuận thế hôn vào trán cô một cái: Em bây giờ cũng như thế này, cũng thật tốt! Cô nở nụ cười, vùi mặt thật sâu vào cánh tay của anh.
Anh vốn dĩ cũng không hy vọng cô trở nên dịu dàng mà bắt đầu thay đổi, nhưng khi anh bỏ rượu thành công, cô lại có thể trở lại dịu dàng như xưa.
Thế nên, giữa vợ chồng là một quan hệ ảnh tác động hưởng qua lại. Một khi một bên có xu hướng hành động tốt thì bên còn lại cũng sẽ hành động theo, hình thành nên một tuần hoàn tốt đẹp. Còn nếu như ai cũng không muốn chủ động đi đầu, như vậy vấn đề trong cuộc hôn nhân sẽ trở nên bế tắc ở đâu đó, cuối cùng trở nên tồi tệ hơn, làm tan vỡ cuộc hôn nhân.
Điều may mắn là, chính anh đã bắt đầu chuyển động trước tiên, chỉ là một hành động, nhưng đã cải biến được kết cục của gia đình cùng cuộc hôn nhân. Biết như thế nhưng….
Theo blogtamsu
Chồng là gì hả chị em?
Các ông chồng là chi? Đàn bà chấp nhận vác một ông đàn ông vào đời mình mà không hiểu cái gì e là quá mạo hiểm chăng?
(Ảnh minh họa)
Là phụ nữ ai cũng phải lấy chồng. Nếu không lấy chồng là y như rằng có rất nhiều chuyện để nói. Tất nhiên đâ.m đầu vào chuyện chồng con là con đường mà không ai có thể tránh được. Nhưng chồng là gì trong cuộc đời của một người phụ nữ? Có đơn giản là người ngủ cùng mỗi đêm, ăn cùng mâm mỗi bữa, cùng nhau cho ra những đứa con và hàng tháng phải đưa tiề.n?...
Đôi khi để trả lời câu hỏi về các ông chồng lại khá phức tạp. Cũng như cách các ông vẫn kêu là: Đàn bà khó hiểu? Nếu muốn hiểu đàn bà chỉ còn một cách là biến thành đàn bà mà thôi. Vậy các ông chồng là chi? Đàn bà chấp nhận vác một ông đàn ông vào đời mình mà không hiểu cái gì e là quá mạo hiểm chăng?
Tất nhiên, nhân vô thập toàn. Ai cũng biết vậy và "đàn" nào cũng vậy, kể cả là ông cũng có "hư" có "ngoan". Người nào may mắn thì vác được một ông ngoan, nếu người nào không may mắn thì vác phải một ông hư. Nếu vác được ông ngoan thì thầm mỉm cười: ôi, cái số mình nó cũng may. Còn nếu hẩm hiu mà vác được thằng chẳng ra gì thì cũng chỉ ngậm ngùi mà chép miệng: Ôi, cái số nó thế.
(Ảnh minh họa)
Biết làm sao bây giờ? Nhưng vấn đề là dù ngoan hay hư thì đàn ông vẫn có những thứ mà người ta gọi là bản chất. Cái thứ bản chất chung ấy thì dù ngoan hay hư cũng đều có trong người hết. Chỉ là phụ nữ có đủ sáng suốt mà hiểu hay không mà thôi.
***
Có người bảo rằng: Các đức ông chồng cũng chỉ là một dạng vật chất, được làm bằng xương bằng thịt, có tóc có da, có răng có mắt, nghĩa là hoàn toàn giống nhau thôi. Vì là dạng vật chất nên phải chịu lực hấp dẫn rồi. Cái lực ấy đầu tiên nó tương tác như thế nào với các bà vợ? Đơn giản lắm, xa hút thì yêu, gần thì lại chán lại kêu suốt ngày....! Thế mới có chuyện, hai vợ chồng gần nhau thì như chó với mèo, nhìn mặt nhau là khó chịu, đêm nằm "chổng phao câu" vào nhau.
Thế nhưng nếu phải ở xa nhau, tháng tháng mới đôi lần được gặp, thì nào là nhớ nhung, nào là thèm thuồng nên cứ gặp nhau là tân hôn. Thế cho nên, các bà vợ nhớ nhé, không phải cứ kè kè ở bên mới là cách giữ chồng hay. Đôi khi cho nhau những khoảng trời riêng mới chính là thứ khiến cho cuộc hôn nhân của mình còn có chỗ để thở và có lực mà hấp nhau...
Nhưng nếu như nó chỉ bị hấp dẫn hoặc đẩy với các bà vợ thì đã may. Cái giống vật chất ấy lại vô cùng nhạy cảm và bị hút mạnh bởi các yếu tố mang tên: gái xinh, gái đẹp, chân dài... Cho nên mỗi khi ra đường chồng thì đèo đấy nhưng vợ mới là người chỉ dẫn đường chứ nếu không cái lực hấp dẫn kia nó kéo ông chồng đi theo một đứa con gái nào đó vừa xinh, vừa đẹp và vừa chân dài lúc nào cũng không hay biết nữa. Và nếu như vợ giữ lại được người rồi thì mỗi khi gặp cái dạng vật chất khác vợ ấy là y như rằng "mắt chớp chớp miệng đớp đớp" ngay... Cho nên các bà vợ chỉ còn biết thở dài mà thôi.
***
Các ông chồng khi nào cũng là nguyên nhân khiến các bà vợ phát ốm. Có bà cáu ngạu lên: Ông như cái loại vi rút mà tôi hết thuố.c để tiê.u diệ.t ấy. Nghĩa là nhờn rồi, trơ rồi... Vợ càu nhàu ư. Vợ kêu hết tiề.n ư. Vợ hay chì chiết ư. Vợ hay chỉ dạy ư. Vợ như ông tướng trong nhà ư. Nhất nhất phải theo ý vợ ư?... Ta cứ gật đầu để đấy còn việc ta ta cứ làm. Không vừa ý thì mặc kệ, không vừa ý thì đi mà làm...
Thế nên đàn ông nhà nào cũng vậy. Các đức lang quân chính là một dạng vật chất mà bên trong chứa đủ loại vi rút: Vi rút nhậu nhẹt, vi rút biếng lười, vi rút bừa bộn, vi rút cẩu thả, vi rút lú lẫn, vi rút mê game, vi rút thích gái đẹp, vi rút chuyên lập quỹ đen, thậm chí cả loại vi rút nghiệ.n con trai... Biết là vậy rồi, nhưng các bà vợ không thể nào thay đổi được, không thể nào tiê.u diệ.t được những con vi rút ấy. Đã không thay đổi được thì đành tặc lưỡi mà sống chung với chúng mà thôi.
Nhưng còn một vấn đề nữa với những con vi rút ấy là chúng lại lây lan rất nhanh. Nếu ông nào không có ngồi với ông nào có là y như rằng thể nào chúng cũng lây lan sang ít nhiều. Chính đó là lí do vì sao các bà vợ luôn già nhanh so với các ông chồng. Không phải do nhan sắc nhanh tàn phai mà là do phải chịu đựng cả một đống các loại vi rút gây hại ở bên mình như thế đó...
***
Không chỉ có vậy, các ông chồng khi nào cũng kêu ca là đi làm cả tháng nai lưng ra nhưng cuối cùng tiề.n lại chui vô túi vợ. Đời rõ là bất công. Nhưng có một sự thật cũng phũ không kém đó là tiề.n từ trong túi vợ lại thường xuyên được các anh chồng vay nóng. Mà vay liên tục. Không hề có thế chấp hay giấy nợ gì hết. Dần dần các khoản vay nóng của các anh xã trở thành một khoản nợ xấu khó đòi.
Và nếu như cuối tháng không thể thanh toán các các con vi rút trơ, vi rút lú lẫn hay quên của các anh chồng bắt đầu phát huy tác dụng. Ngồi vào mâm ăn cơm mà chẳng khi nào nhìn thẳng vào mắt vợ cả. Tối nằm cùng, vợ có nhắc thế là bị ôm với mấy lời đường mật dót vào tai: đây! Anh đền! Thì tiề.n của anh cũng là tiề.n của em, mà tiề.n của em cũng là tiề.n của anh. Vợ chồng mình còn tính nợ nần gì... Em yêu! Ôi thế là xong. Nợ xấu được giải quyết như thế đấy. Đúng là đàn bà sinh ra là để đàn ông nó lừa...
Vẫn biết chồng là như thế đó. Thế nhưng nếu không có một đống vi rút ấy ở bên cạnh mình thì cuộc đời của người đàn bà sẽ trở nên trống trải và buồn tẻ tới mức nào? Thôi, nếu như đời đã có luật bù trừ thì tất sẽ vừa vặn nhau thôi. Nồi nào úp vung nấy, cũng như các cụ nói: rau nào thì sâu ấy. Cho nên vợ vẫn cần có chồng mà chồng nhất định phải có vợ. Nếu không cả đời buồn tẻ.
Người ta sẽ không chế.t vì đói, không chế.t vì rét, không chế.t vì tiề.n, không chế.t vì b.ị giế.t, bị ta.i nạ.n... mà chế.t vì u buồn mất. Cho nên nhiêu cô gái khi độc thân vẫn cứ nói rằng: chẳng lấy chồng mà làm gì, "thà cứ ở vậy mà nuôi thân béo mầm" còn hơn. Ấy thế rồi mà, đến lúc, dẫu biết "ba đồng một mớ đàn ông" mà vẫn cứ phải tha về một gã cho vui cửa vui nhà. Để có người lúc giận mà la, lúc buồn thì khóc và cũng nhau đi ra đi vào... Và để rồi lại ngồi mã gõ gõ đầu, đần cái mặt mẹt ra mà tự hỏi: Ôi! Chồng là cái gì?
Theo blogtamsu
Em gái ruột đề nghị tôi nhường lại bạn trai Em nói "Chị có thể buông anh ấy ra để em có cơ hội không? Trong lòng anh chỉ yêu chị nhưng nếu chị bỏ anh thì em sẽ có cách làm cho anh phải yêu em". Tôi 32 tuổ.i, là trưởng phòng hành chính nhân sự cho một công ty Nhật, có thu nhập thuộc loại khá, bố mẹ đều là cán...