- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -
Gửi anh, ông già khó tính của em
On 08/07/2010 @ 10:56 AM In Góc tâm tình
Anh luôn là người vô cùng khó hiểu trong suy nghĩ của em... (Ảnh minh họa)
Chắc anh hiểu rõ hơn ai hết vì sao em gọi anh là ông già khó tính, vì thực sự anh rất khó tính so với một đứa rất trẻ con như em. Mà cũng không phải là chỉ so với em, có lẽ so với những người em đã gặp thì anh khó tính hơn tất cả những người đó cộng lại.
Anh suy nghĩ quá nhiều, anh đa nghi quá nhiều, anh nói rằng anh là người xấu và đối với anh ai cũng có thể là người xấu. Trong khi em lại suy nghĩ quá đơn giản, theo như anh nói thì em không biết suy nghĩ, em luôn nghĩ mọi người đều tốt, cho dù em đã vấp ngã khá nhiều nhưng vẫn không thể thay đổi suy nghĩ về cuộc đời. Anh nói rằng đó là vì em ngã chưa đủ đau để có thể thay đổi, và tóm lại một câu là "Vì em còn trẻ con".
Em và anh hầu như không thể hợp nhau ở một điểm gì, lần nào nói chuyện là y như rằng lại có chuyện để tranh luận, nếu như không muốn nói là cãi nhau, đến khi không thể tìm được tiếng nói chung thì cả hai phải đồng ý đưa ra quyết định rằng "Vì anh là ông già, và em là trẻ con, nên không cãi nhau nữa".
Những lúc đó em thấy rất khó chịu vì cách nói của anh, thậm chí là thấy ghét luôn cả anh. Anh luôn là người vô cùng khó hiểu trong suy nghĩ của em, đến nụ cười của anh em cũng không biết là anh cười thật hay cười đểu em nữa. Không bao giờ em có thể biết được anh đang nghĩ gì, cho dù anh đang ngồi trước mặt em đấy, đang nói chuyện với em đấy, nhưng rất có thể anh đang nghĩ về em một cái gì đó rất khác so với những gì anh nói.
Trước mặt anh em tỏ vẻ bất cần, tự tin thế thôi, thật ra em đang bối rối và tự ti lắm đấy... (Ảnh minh họa)
Nhưng vấn đề chính ở đây là: hình như em vẫn thích anh. Anh là bạn thân của anh trai em, mà anh trai em lại rất hay nói tốt về anh, nếu như anh là người khác, thì việc em thích anh là rất bình thường và em có thể dễ dàng nói với anh điều đó. Nhưng không, anh lại là anh, một người mà sẽ mãi mãi không bao giờ tin rằng em thích anh, vì anh nghĩ em chưa đủ suy nghĩ để yêu một người, chưa đủ người lớn để nói ra điều đó. Vì anh quá thành đạt trong con mắt của em và mẹ, mẹ nói rằng anh quá xa vời với em nên đừng mơ tưởng gì cả. Nếu như em có nói ra rằng em thích anh thì người khác sẽ nghĩ em là "Thấy sang bắt quàng làm họ".
Em có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của anh khi biết em thích anh, sẽ là "cười sặc sụa" và nói rằng "đúng là trẻ con", vì anh nghĩ rằng em đang nói đùa. Rồi sau đó khi biết rằng em nói thật, thì anh sẽ quay ngoắt đi và không bao giờ thèm gặp hay nói chuyện với em nữa, đó là điều em không hề muốn.
Nhưng nếu em không nói ra thì mãi mãi không bao giờ anh có thể biết được và em sẽ phải day dứt, khó chịu, có khi là ân hận vì đã không thể nói ra tình cảm của mình.
Trước mặt anh em tỏ vẻ bất cần, tự tin thế thôi, thật ra em đang bối rối và tự ti lắm đấy. Giờ đây em đang phải suy nghĩ rất nhiều, nói hay không nói, theo anh thì em có nên nói hay không? Em lại hỏi vu vơ đấy...
Nhóc kẹo
TB: Em không hy vọng là anh có thể đọc được bài viết này, nếu anh chẳng may mà đọc được thì cứ giả vờ như không biết nhé, vì nếu anh có hỏi thì em cũng chỉ nói rằng "trùng hợp vậy thôi mà"...
keocam90_2004@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com
URL to article: https://vietgiaitri.com/gui-anh-ong-gia-kho-tinh-cua-em-20100708i58191/
Click here to print.
Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.