Giữa băng giá Bắc Cực: Na Uy bám sát hành động quân lực Nga
Có chính xác 525 bậc thang từ vùng biển băng giá của Biển Barents đến đỉnh một trạm quan sát ở đông bắc Na Uy, dọc biên giới Nga.
Vị trí này, OP 247, có một cái nhìn toàn cảnh đối với khu vực, khoảng 250 dặm phía trên vòng Bắc Cực. Ở phía đông, ở phía bên kia biên giới, là một trạm quan sát của Nga và một cơ sở bảo vệ bờ biển. Ngay phía trước, băng qua Biển Barents, là hòn đảo nhỏ Vardo của Na Uy, nơi có hệ thống radar giám sát quân sự do Mỹ tài trợ.
“Điều đó gây khó chịu cho người Nga rất nhiều” bởi vì việc lắp đặt radar sẽ theo dõi các hoạt động của Nga ở vùng High North, Đại úy Sigurd Harsheim, chỉ huy của đơn vị biên giới Jarfjord nói. “Về cơ bản, bạn có quyền kiểm soát tốt toàn bộ Biển Barents và mọi thứ xung quanh…”.
Quân đội Nga liên tục hành động
Gần đây họ có lý do chính đáng để theo dõi Nga, nước có diện tích đất liền áp đảo bảy quốc gia Bắc Cực khác. Nhiệt độ ấm lên đang mở ra các tuyến đường vận chuyển và khám phá các nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú của vùng cực. Và bây giờ một số quốc gia khác cũng đang tham gia vào việc xây dựng quân đội ở Bắc Cực. Nga đang nâng cấp khả năng quân sự của mình với các máy bay chiến đấu và tàu hải quân mới, và các tàu ngầm của họ đang tiến xa hơn vào Bắc Đại Tây Dương. Các quan chức quân đội Na Uy cho biết Nga cũng đang thực hiện các vụ thử tên lửa hành trình và các cuộc tập trận bắn đạn thật. Điều đó đang buộc nước láng giềng Na Uy và các thành viên NATO khác phải suy nghĩ lại về chiến lược quân sự của họ trong khu vực.
Na Uy tăng cường sự hiện diện tại vùng Cực. Ảnh: NPR.
“[Người Nga] đang xây dựng lại Hạm đội phương Bắc, chế tạo tàu ngầm mới; có nhiều chuyến bay hơn, họ đang tập luyện nhiều hơn ở phía tây bắc nước Nga với các tiểu đoàn của họ”, Bộ trưởng Quốc phòng Na Uy Frank Bakke-Jensen nói với NPR.
Trung tâm của các hoạt động quân sự ở Bắc Cực của Nga là Bán đảo Kola, ở phía tây bắc của đất nước, bên cạnh Na Uy. “Ra ngoài bán đảo Kola … bạn sẽ thấy rằng … họ đang hiện đại hóa, xây dựng lại và cũng đang mở thêm các cơ sở mới”, Thiếu tá Brynjar Stordal, phát ngôn viên của Trụ sở chung Na Uy nói. “Có nhiều hoạt động hơn và nhiều thiết bị mới hơn. Và chúng tôi cũng thấy rằng các chiến thuật đang trở nên hiện đại hơn.”
Bán đảo Kola được quân sự hóa mạnh mẽ cũng là căn cứ cho Hạm đội phương Bắc của hải quân Nga, theo Thomas Nilsen, một nhà báo chuyên đưa tin về khu vực này cho tờ báo Independent Barents Observer, có trụ sở tại Kirkenes, Na Uy.
“Đây là căn cứ của các tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân. Đây là nhà của lực lượng hàng hải đặc nhiệm Spetsnaz [Nga]“, Nilsen nói. Ông nói rằng Bán đảo Kola cũng là khu vực huấn luyện chính cho các vũ khí mới của Nga như tên lửa hành trình chạy bằng năng lượng hạt nhân và máy bay không người lái chạy bằng năng lượng hạt nhân.
Nilsen nói rằng sự tăng cường quân sự của Nga một phần là do niềm tin ngày càng xấu đi với phương Tây và để bảo vệ các tài sản quân sự ở vùng High North, bao gồm cả tài nguyên thiên nhiên. 90% xuất khẩu khí đốt tự nhiên của Nga đến từ bán đảo Yamal ở Bắc Cực.
Video đang HOT
“Chúng ta luôn phải nhớ rằng đối với Nga, Bắc Cực là thiết yếu về kinh tế và vô cùng quan trọng”, Nilsen nói. “Vì vậy, Bắc Cực có vai trò mạnh mẽ hơn nhiều trong tư duy quốc gia của Nga so với bất kỳ quốc gia Bắc Cực nào khác, bao gồm cả Na Uy.”
Chính phủ Nga, trong khi đó, từ lâu đã bày tỏ quan ngại về việc mở rộng của NATO gần biên giới. Vào tháng 6/2018, Đại sứ quán Nga tại Oslo đã phàn nàn rằng một yêu cầu của Na Uy về việc có thêm quân đội Mỹ “có thể kéo theo căng thẳng gia tăng, gây ra một cuộc chạy đua vũ trang và gây bất ổn tình hình ở Bắc Âu”.
NATO và Mỹ “sốt sắng” cân bằng sức mạnh vùng cực
Tuy nhiên, chính phương Tây lại bất ngờ với hành động của Nga khi nước này sáp nhập bán đảo Crimea năm 2014. “Các hoạt động ở Ukraine là một sự thay đổi cuộc chơi đối với NATO và cho chúng tôi,” ông nói. “Tình hình an ninh trên thế giới chắc chắn đã thay đổi; chúng tôi ít nhiều trở lại nơi chúng tôi đã ở trước khi bức tường sụp đổ.”
Berntsen nói sau hành động của Nga ở Crimea, Na Uy cần phải xem xét lại tình hình an ninh của nước này. Họ đã tiến vào chiến dịch mua sắm, mua tàu ngầm từ Đức và hàng chục máy bay chiến đấu F-35 từ Hoa Kỳ. Na Uy cũng đang xây dựng lại và bố trí lại một số căn cứ của riêng mình.
Một trong số đó là Porsangermoen, cơ sở quân sự ở cực bắc của thế giới, nằm giữa những ngọn đồi và ao hồ ở Finnmark. Vào tháng 10, khoảng 1.400 quân đội Na Uy đã thực hiện các cuộc tập trận quân sự tại đây và một phần trong đó là làm thế nào để chiến đấu trong điều kiện mùa đông.
“Chiến đấu trong điều kiện mùa đông có lẽ là điều khó khăn nhất”, Trung úy Benjamin Thompson nói. “Điều đó đòi hỏi huấn luyện rất nhiều.”
Thompson cũng chia sẻ về việc huấn luyện quân đội Hoa Kỳ luân chuyển vào nước này trong vài năm qua. Hoa Kỳ có hàng trăm binh lính, chủ yếu là Thủy quân lục chiến, đóng quân ở phía nam Na Uy.
“Lúc đầu họ gặp khó khăn nhưng sau một thời gian họ trở nên thực sự giỏi và học được rất nhiều điều quan trọng cần làm trong mùa đông để có thể sống sót”, ông nói.
Na Uy đã vận động Hoa Kỳ và các đồng minh NATO khác có sự hiện diện mạnh mẽ hơn và nhiều cuộc tập trận quân sự hơn ở Bắc Cực. Năm ngoái, Na Uy là nơi tổ chức chính Trident Juncture, một trong những cuộc tập trận quân sự lớn nhất của NATO kể từ năm 2002.
Bộ trưởng Quốc phòng Na Uy Bakke-Jensen nói “Chúng tôi đã nỗ lực thông qua NATO và cùng với Hoa Kỳ để thu hút sự chú ý về lại Bắc Đại Tây Dương, tới khu vực này”, ông nói với NPR.
Vào tháng 9, Hoa Kỳ đã đưa một máy bay ném bom tàng hình B-2 bay qua Bắc Cực. James Townsend, người đã dành hai thập kỷ làm việc về chính sách của NATO tại Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ, nói rằng nhiệm vụ này đã giúp gửi tín hiệu cho người Nga.
B-2 đã cho thấy rằng chúng tôi có thể bay tới đó và cho người Nga thấy rằng chúng ta sẽ bay ở đó”, ông nói: “Một mặt, đó là về huấn luyện, nhưng đó cũng là một thông điệp răn đe đối với người Nga”.
Quý Hoàng
Theo toquoc
Đột phá Biển Bắc của Nga vấp loạt đòn giáng
Dù Bắc Cực ấm lên, sự cạnh tranh giữa các ông lớn tại đây vẫn không hề nóng lên.
Một tàu phá băng của Nga đã thực hiện một cuộc gọi khẩn cấp vào ngày thứ ba sau khi dường như mất kiểm soát cả bốn động cơ chính và rơi vào một cơn bão ngoài khơi bờ biển phía tây Na Uy. Các tàu cứu hộ Na Uy đã lên đường hỗ trợ nhưng sau đó con tàu lấy lại năng lực chỉ huy và hủy cuộc gọi.
Cơ hội của Nga tại Bắc Cực
Mặc dù có sự cố xảy ra ngoài khơi Na Uy, Nga vẫn muốn duy trì niềm tin quốc tế về khả năng phá băng của mình vì điều này rất quan trọng trong việc hiện thực hóa Tuyến đường biển phía Bắc của họ - một phương án ngắn hơn so với các tuyến vận chuyển hiện có giữa châu Á và châu Âu đi qua kênh đào Suez. Cho đến nay, vẫn còn nhiều hoài nghi và đồn đoán về việc Bắc Cực sẽ sớm được mở cửa cho sự cạnh tranh quốc tế.
Dù Nga tăng cường đầu tư, tuyến đường biển phía Bắc Nga chưa nhận được nhiều sự quan tâm. Ảnh: Courtesy Rosatomflot.
Một ý nghĩa kinh tế của biến đổi khí hậu là lần đầu tiên băng ở Bắc cực tan ra, điều sẽ mở cửa khu vực phía bắc cho việc vận chuyển và khai thác tài nguyên quy mô lớn. Các nhà quan sát quốc phòng, và thậm chí cả Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, khẳng định rằng những phát triển này làm cho Bắc Cực trở thành một đấu trường mới cho cuộc cạnh tranh quyền lực lớn giữa Hoa Kỳ, Nga, và có thể là Trung Quốc.
Nga coi Tuyến đường biển phía Bắc là một giải pháp thay thế hấp dẫn cho các chuyến hàng giữa châu Âu và châu Á. Thay vì quá cảnh qua Biển Đông, qua Ấn Độ Dương, qua kênh đào Suez ở Ai Cập hay qua Biển Địa Trung Hải đến Tây Âu, tuyến đường Biển Bắc trải dài 3.000 dặm trên bờ biển phía bắc của Nga giữa Na Uy và biển Bering giữa Nga và Alaska.
Hé lộ tham vọng Mỹ vượt Nga tại Bắc cực và sự thật bất ngờ phía sau
Ông lớn năng lượng Nga "bật tín hiệu" tham vọng tại Bắc Cực
Tuyến đường biển phía Bắc có thể giảm đi một số khoảng cách mà các con tàu cần phải đi gần một nửa, nhưng điều kiện nguy hiểm đòi hỏi tàu chở hàng đắt hơn để đi được trong điều kiện băng giá và có các dịch vụ phá băng, điều kéo theo mức giá bảo hiểm cao hơn. Bất chấp sự nóng lên toàn cầu khiến băng đang tan ra, tuyến đường vẫn chỉ có thể sử dụng được trong một vài tháng mỗi năm. Do các vấn đề này, một số người ước tính rằng chi phí sử dụng Tuyến đường biển phía Bắc vẫn cao hơn ít nhất một phần ba so với tuyến đường phía nam dài hơn nhiều qua Kênh đào Suez.
Tuy nhiên, các nhà chức trách Nga vẫn lạc quan rằng trọng tải thương mại sử dụng tuyến đường biển phía Bắc có thể tăng gấp bốn lần vào năm 2024, lên khoảng 80 triệu tấn. Dù vậy, đây vẫn sẽ là một phần nhỏ của lưu lượng giao thông di chuyển qua Kênh Suez, nơi hơn một tỷ tấn hàng di chuyển qua mỗi năm.
Tuy nhiên, các chủ hàng quốc tế vẫn nghi ngờ về việc chuyển hướng tàu của họ từ tuyến kênh đào Suez về phía bắc, trong khi nhiều người không bị thu hút bởi sự hỗ trợ từ Nga.
E ngại nguy hiểm khó lường
Vào mùa hè, công ty vận tải khổng lồ Maersk của Đan Mạch xác nhận họ đang tìm cách hợp tác với công ty tàu phá băng thuộc sở hữu nhà nước của Nga để cung cấp dịch vụ vận chuyển giữa châu Á và miền tây nước Nga. Tuy nhiên, Maersk khẳng định rằng họ chưa có kế hoạch sử dụng Tuyến đường biển phía Bắc mặc dù đã thực hiện một chuyến đi thử nghiệm vào năm 2018, nói rằng tuyến đường này vẫn không kinh tế và quá nguy hiểm.
Vào tháng 8, CMA CGM của Pháp, công ty vận chuyển container lớn thứ tư thế giới, đã cam kết không sử dụng Tuyến đường biển phía Bắc vì lo ngại về tác động môi trường mà việc vận chuyển sẽ tăng sức ép lên hệ sinh thái mỏng manh Bắc Cực. Chỉ trong tháng này, hai công ty vận tải lớn trên thế giới khác cũng cam kết không sử dụng tuyến Biển Bắc của Nga. Công ty Hapag-Lloyd của Đức cho biết họ cũng không có kế hoạch sử dụng Tuyến đường biển phía Bắc vì môi trường. Và công ty MSC thuộc sở hữu của Thụy Sĩ đã nêu ra những lo ngại về môi trường tương tự và cho biết họ tập trung vào việc cải thiện hiệu quả của các tàu hơn là tìm tuyến đường khác.
Điều này phần lớn khiến Trung Quốc, mặc dù nằm ở phía nam nước Nga, đã bắt đầu tự gọi mình là một quốc gia gần Bắc cực Bắc để đặt lợi ích của chính mình trong khu vực.
Trung Quốc coi sự phụ thuộc của mình vào tuyến đường Suez là một lỗ hổng chiến lược nếu các quốc gia khác tìm cách cắt đứt sự tiếp cận của họ tới eo biển Malacca và Ấn Độ Dương. Họ có thể coi Tuyến đường biển phía Bắc là một giải pháp cho vấn đề Malacca. Những nỗ lực tại Bắc cực không phải là không có trở ngại, nhưng đã dần dần mở rộng năng lực phá băng và khoa học mới tại đó.
Dự đoán về việc tăng cường cạnh tranh, Hải quân Hoa Kỳ đã bắt đầu gửi tàu chiến đi tuần tra trên Vòng Bắc Cực, nhưng khả năng tiến hành các hoạt động tại Bắc Cực bị hạn chế. Một số chuyên gia coi tàu khu trục lớp Arleigh Burke là lựa chọn tốt nhất để tuần tra vùng biển phía bắc nhưng chúng không lý tưởng. Tàu chiến của Mỹ cần sự hỗ trợ đáng kể từ hạm đội tàu phá băng nhỏ và già cỗi của Cảnh sát biển Hoa Kỳ nếu muốn hoạt động trong điều kiện băng giá. Trong khi đó, nhiều hệ thống kỹ thuật quan trọng không được thiết kế để hoạt động trong điều kiện khắc nghiệt nước lạnh. Lực lượng bảo vệ bờ biển Hoa Kỳ hiện đang vận hành một tàu phá băng hạng nặng duy nhất, nhưng họ dự kiến rằng một hạm đội gồm ba tàu phá băng hạng nặng mới sẽ bắt đầu được bàn giao vào năm 2023.
Quý Hoàng
Theo toquoc
Động cơ tàu phá băng Nga phát tín hiệu cấp cứu đã hoạt động trở lại Ngày 22/10, sau khi nhận diện được và xác định vị trí của con tàu phá băng phát tín hiệu cấp cứu trước đó là tàu "Tor" của LB Nga, Trung tâm Điều phối hoạt động cứu hộ hỗn hợp Na Uy cho biết con tàu đã không còn gặp nguy hiểm, và tín hiệu đã được phát đi là do vô tình....