Giá như ngày ấy bạn nói yêu tôi
Mối tình học trò chỉ dừng lại ở cái cầm tay đã không đủ sức để giữ tôi bên bạn. Và giờ tôi lại tiếc giá như được làm lại từ đầu.
Đã gần 7 năm kể từ ngày tôi rời xa mối tình đầu của mình. Từ khi bắt đầu học đại học, cuộc sống mới khiến tôi có nhiều thay đổi trong suy nghĩ. Tôi lên Thủ đô với bao hoài bão và đam mê, còn bạn ở lại với một nỗi buồn chia cách. Các mối quan hệ bạn bè, học tập… chiếm nhiều thời gian hơn, tôi dần quên đi mối tình học trò ngây thơ ấy. Chưa bao giờ tôi và bạn vượt qua một cái cầm tay. Hai đứa luôn dành cho nhau những tình cảm trong sáng nhất.
Năm thứ ba, tôi bắt đầu tình yêu sinh viên. Với tôi, nó đẹp đẽ biết chừng nào. Tôi quên mất rằng bạn vẫn chờ đợi tôi, vẫn dành cho tôi nguyên vẹn tình cảm đó. Bạn nghĩ rằng, chắc tôi đang hạnh phúc, thế nên bạn mỉm cười chúc phúc cho tôi. Nhưng rồi khi tình yêu tan vỡ lần thứ hai, tôi không còn tin tưởng vào nó như trước nữa. Tôi thu mình lại, sống lặng lẽ hơn, không còn vui vẻ và nhiệt huyết.
Tình cờ, tôi gặp lại bạn. Cảm xúc và kỉ niệm tuổ.i học trò lại ùa về khiến con tim tôi xao động. Hai đứa nói chuyện vui vẻ, không còn vẻ ngại ngùng của tuổ.i mới lớn. Bạn nói tình cảm của bạn vẫn không thay đổi, vẫn luôn dõi theo và cầu mong tôi hạnh phúc. Bạn nói hạnh phúc của bạn là khi thấy người mình yêu hạnh phúc. Tôi chợt nhận ra bấy lâu nay mình không nhận ra tình cảm ấy của bạn. Có thể vì bạn không dám nói khiến tôi không cảm nhận được. Trong tôi như muốn nói với bạn rằng, tôi mong bạn tha thứ, hãy cho tôi bắt đầu tình yêu mà chưa bao giờ bắt đầu kia. Nhưng bạn buồn bã nói bạn đã có người yêu. Tình yêu đó mới bắt đầu vài tháng gần đây, sau hơn 5 năm chờ đợi tôi. Bạn thấy tôi hạnh phúc bên tình yêu mới, bạn cũng cảm thấy vui theo và mở lòng đón nhận người mới dù trái tim luôn nghĩ về tôi.
Video đang HOT
Lúc này đây, tôi nhận ra rằng, tôi đang khiến bạn khó xử biết dường nào. Tôi nói ra tình cảm của mình khiến bạn phải suy nghĩ. Bạn nói vẫn rất yêu tôi nhưng bạn không muốn làm đau khổ người ấy. Người ấy cũng rất đáng thương và gia đình bạn rất quý người ấy. Tôi không muốn phã vỡ hạnh phúc của người khác nhưng tôi lại không thể nào thôi nghĩ về bạn. Tôi thấy buồn cho bản thân mình.
Bạn hỏi tôi nếu hai đứa không quay lại được với nhau thì sao? Tôi biết, tôi đủ mạnh mẽ để dõi theo chúc phúc cho bạn và người ấy vì tôi biết rằng, bạn hạnh phúc thì tôi cũng sẽ cảm thấy như vậy. Đơn giản vì tôi yêu bạn…
Theo VNE
Giá như tôi yêu bạn sớm hơn
Mối tình học trò ngây thơ, trong sáng không đủ sức làm tôi tin tưởng. Đến khi nhận ra tình cảm dành cho bạn thì đã muộn rồi.
Cách đây nhiều năm, khi còn học THPT, tôi quen với một bạn, là người hiện giờ tôi đang có tình cảm. Bạn ấy hiền lành, tốt tính. Dù chỉ hơn tôi một tuổ.i nhưng bạn chín chắn và ra dáng đàn anh vô cùng. Lúc nào bạn cũng cư xử với tôi nhẹ nhàng, dịu dàng và bao bọc tôi như một đứa em nhỏ. Bạn giúp tôi học, quan tâm và chăm sóc tôi, ai nhìn cũng ngưỡng mộ tình cảm ấy.
Nhưng hồi đó tôi thấy mình còn nhỏ, mới học lớp 12, còn trẻ con và không thích yêu đương nên dù bạn rất có tình cảm với tôi, tôi cũng chỉ "thinh thích" mà thôi. Tình cảm rất trong sáng. Có điều về phần bạn, bạn lại không nghĩ như thế. Bạn nói yêu tôi và còn lên kế hoạch định hướng cuộc sống sau này cho cả hai. Tôi cảm thấy tức giận vì nghĩ rằng bạn đang áp đặt cuộc sống của mình nên đã đòi "nghỉ chơi". Bạn hỏi tôi sau này có cho bạn cơ hội nữa không nhưng tôi không đáp lại.
Bạn vùi đầu vào việc học hành để quên tôi và đã đỗ hai trường đại học. Bạn chọn học trường quân đội. Tôi bị trượt năm đầu, ôn thi lại và năm sau cũng đỗ. Suốt một năm tôi ở nhà ôn thi, bạn không liên lạc gì. Tôi nghĩ bạn giận tôi lắm nên mới làm như thế. Mãi sau này, tôi mới biết bạn vẫn hỏi thăm tin tức của tôi qua bạn bè.
Đến khi tôi nhập học năm đầu, bạn bắt đầu gọi điện, nói chuyện với tôi. Môi trường học tập, rèn luyện đã giúp bạn cứng cáp trưởng thành hơn. Bạn vẫn cứ bóng gió nói về tình cảm khi xưa. Còn tôi thì vẫn chỉ coi bạn là bạn.
Sau này, tôi yêu một người bạn học cùng trước nhưng chuyện tình chả đi đến đâu. Cùng thời gian đó, bạn cũng yêu một người gần nhà. Đến khi tôi chia tay được một khoảng thời gian dài, bạn nói rằng dù yêu người khác nhưng bạn luôn nhớ về tôi. Lúc này tôi lại thấy mình có tình cảm với bạn. Vì dù không yêu nhau nhưng chúng tôi vẫn trân trọng những gì đã có và vẫn yêu quý nhau. Bạn cũng thế. Chỉ có điều bạn không thế chia tay với người hiện tại vì khi tôi không đáp lai tình cảm của bạn thì bạn gái kia lại luôn ở bên an ủi, động viên. Cô gái kia đã chịu nhiều thiệt thòi vì bạn nên rất khó để chia tay.
Bạn là người nặng tình, đã luôn nhớ đến tôi suốt nhiều năm, giờ khi bạn yêu người khác, dù không trọn vẹn tình cảm nhưng đó cũng đã là yêu. Vả lại bạn sợ tôi đã một lần ra đi, nếu giờ tôi lại ra đi nữa thì bạn ấy không còn ai bên mình nên không dám liều lĩnh.
Bạn nói hãy chờ bạn quên người kia để đến với tôi nhưng như vậy có nghĩa là tôi sẽ trở thành người thứ 3 xen vào và sẽ bị tiếng là cướp mất tình yêu của người khác. Tôi không thể làm thế. Nhưng biết đến bao giờ bạn mới có thể thực sự đến bên tôi. Tôi sợ bạn ấy không thể quên bạn gái của mình như đã không thể quên tôi trước kia.
Bạn ấy rất tốt, bố mẹ tôi cũng yêu quý bạn ấy nữa, quan điểm của chúng tôi về gia đình và hạnh phúc cũng giống nhau. Bạn ấy là một người đáng tin tưởng nhưng nếu bạn ấy không thể quên bạn gái kia thì tôi không biết phải làm sao? Tôi cũng không biết có nên chờ đợi bạn ấy không nữa?
Theo VNE
Tôi hối hận vì chia tay anh Tình cảm 4 năm chấm dứt bằng cuộc điện thoại chia tay đơn phương của tôi. Giá như, tôi có thể quay ngược thời gian. Năm lớp 12, tôi đã gặp và yêu anh qua anh trai của bạn thân tôi. Anh hơn tôi 3 tuổ.i, vừa mới đi làm ở một khách sạn cách nhà 4 km. Bên anh, tôi cảm nhận...