Em gái cưới, chồng lén mừng sổ tiết kiệm trăm triệu còn cấm vợ lên tiếng, nhưng nghe tôi nói 3 từ anh hối hận
Nghe chồng nói, tôi thực sự điếng người. Như tôi đã nói, đã là anh em một nhà, tôi chưa bao giờ so đo tính toán chuyện chồng cho em gái bao nhiêu.
Nhưng cách anh giấu tôi cho em gái tiề.n như vậy, thực sự khó lòng chấp nhận.
Bạn bè, đồng nghiệp mỗi lần tới nhà tôi chơi thường xuýt xoa khen tôi sung sướng lấy chồng tài giỏi, được sống nhà cao cửa rộng. Song thực tế, đó chỉ là vẻ hào nhoáng bên ngoài. Còn cuộc sống hôn nhân của tôi thực tình không nhung lụa như họ nhìn thấy.
Thực tế đúng là chồng tôi kiế.m tiề.n giỏi song đổi lại anh ấy đi tối ngày, việc nhà cửa con cái chẳng san sẻ cùng vợ. Trước đây công việc của tôi có nhiều cơ hội thăng tiến, nhưng đòi hỏi phải đi lại nhiều. Cũng vì muốn dành thời gian lo cho tổ ấm, tôi đành chuyển việc, chấp nhận về gần nhà làm lương thấp hơn nhưng ổn định để hàng ngày có thể đưa đón các con đi học, tiện chăm sóc bố mẹ chồng.
Vì muốn có thời gian chăm lo cho gia đình, tôi chấp nhận từ bỏ sự nghiệp. (Ảnh minh họa)
Bản thân chấp nhận chịu thiệt thòi, vất vả hơn mà chưa bao giờ tôi kêu than, hay trách móc. Tôi nghĩ trong cuộc sống hôn nhân, vợ chồng cần có sự san sẻ, bù đắp cho nhau, mỗi người một việc, miễn cùng chung tay lo cho gia đình là được. Buồn rằng chồng tôi lại không nghĩ được như thế.
Chẳng là dưới chồng tôi còn có 1 cô em gái. Anh rất yêu chiều, bao bọc cô ấy. Điều này tôi không phản đối bởi anh em trong nhà phải đoàn kết là điều nên làm. Có điều mọi thứ cần có giới hạn nhất định. Do vậy không ít lần phát hiện chồng giấu tôi cho em gái tiề.n chi tiêu lên tới vài triệu một tháng, tôi cũng chỉ góp ý rằng:
Video đang HOT
“Em không tiếc bất cứ điều gì với anh chị em trong nhà. Song kinh tế là của chung, em muốn anh tôn trọng vợ, đừng biến em thành kẻ không biết gì sau lưng chồng như vậy”.
Lần nào chồng tôi cũng chỉ à ừ cho xong chuyện còn lại anh vẫn chẳng thay đổi.
Còn 1 tháng nữa là em chồng tôi kết hôn. Thấy anh không bàn bạc với vợ chuyện sẽ tặng quà cưới cho cô ấy thế nào, tôi chủ động hỏi nhưng anh bảo:
“Việc đấy em không cần bận tâm. Anh sẽ tự chuẩn bị”.
Thất vọng trước thái độ của chồng, tôi xách túi đi làm luôn, không hỏi thêm lời nào nữa. Tuy nhiên chiều về, vừa bước tới cửa phòng làm việc của chồng, tôi đã nghe thấy anh nói chuyện điện thoại với em gái:
“Anh làm một cuốn sổ tiết kiệm 100 triệu mừng em đi xây dựng gia đình. Chuyện này em không được để lộ cho chị dâu em biết. Tới ngày cưới, vợ chồng anh lên trao em nhẫn vàng 3 chỉ gọi là tượng trưng thôi”.
Nghe chồng nói, tôi thực sự điếng người. Như tôi đã nói, đã là anh em một nhà, tôi chưa bao giờ so đo tính toán chuyện chồng cho em gái bao nhiêu. Nhưng cách anh giấu tôi cho em gái tiề.n như vậy, thực sự khó lòng chấp nhận. Không những thế, cách đây một năm, em ruột tôi kết hôn, tôi bàn với chồng mừng cậu ấy cũng 3 chỉ vàng. Vậy mà anh gạt đi, mắng vợ:
“Tiề.n đâu mà mừng lắm thế. Tốt nhất cứ đưa tay 10 triệu là được, chẳng phải trao vàng bạc cho cầu kỳ”.
Nghĩ lại cách hành xử thiếu tôn trọng vợ, cũng như thiếu công bằng giữa 2 bên nội ngoại của chồng, tôi liền đi thẳng vào trong nói chuyện thẳng thắn, hỏi anh tại sao lại làm thế. Song thay vì nhận sai, anh lại dửng dưng đáp:
“Anh muốn cho em gái anh bao nhiêu tiề.n, không có nghĩa vụ phải báo cho vợ biết. Em cũng không có quyền quản lý chồng. Bởi tiề.n ấy là tiề.n anh kiếm, không ảnh hưởng, liên quan em. Em chỉ cần biết, hàng tháng anh đều đưa vợ đủ tiề.n chi tiêu, không để em túng thiếu là được”.
Nghĩ lại cách hành xử thiếu tôn trọng vợ của chồng, tôi bức xúc vô cùng. (Ảnh minh họa)
Không nói tiếp với chồng, tôi quay về tủ cầm luôn cuốn sổ tiết kiệm đặt trước mặt anh, dõng dạc bảo:
“Anh nhìn cho kỹ, mỗi tháng anh đưa bao nhiêu tiề.n, tôi đều có ghi rõ ràng cụ thể. Tiề.n anh đưa, tôi chỉ dùng chi tiêu cho chính anh và gia đình bên nhà chồng. Số còn lại tôi đều gửi ngân hàng.
Đúng là tôi kiếm ít tiề.n hơn chồng, nhưng làm vợ anh tôi cũng chưa bao giờ phải để anh nuôi, chưa từng sống dựa hơi anh. Song một khi anh đã nói, tài chính của anh tôi không có quyền can thiệp, vậy thì cái danh làm vợ anh cũng chẳng ý nghĩa gì. Bởi với tôi, đã là vợ chồng là phải tôn trọng, bình đẳng trong cuộc sống. Còn không tốt nhất l.y hô.n. Tôi không muốn sống cảnh bị chồng co.i thườn.g như thế”.
Nói xong tôi đi viết đơn ngay lập tức nhưng chồng không chịu ký. Sau đó anh xuống nước nói mình thiếu suy nghĩ mong vợ bỏ qua và hứa sẽ thay đổi. Lúc ấy tôi mới chấp nhận ngồi lại để vợ chồng nói chuyện.
Uất ức vì lúc nào mẹ tôi cũng thiên vị em gái
Tôi hỏi mẹ về quả sầu riêng mình mới mua, còn chưa kịp ăn thì bà lạnh nhạt nói đã đưa cho em rể đem về ăn rồi.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi sống chung với bố mẹ, còn em gái thì ở riêng, cách nhà chúng tôi 3km. Từ bé, tôi luôn phải chịu thiệt thòi hơn so với em gái và lúc nào tôi cũng có cảm giác bố mẹ thương em hơn mình. Hồi trước, tôi thi đậu đại học nhưng không được đi học vì không có tiề.n. Tôi đi làm, kiế.m tiề.n gửi về cho bố mẹ. 3 năm sau, em gái tôi đỗ đại học thì bố mẹ lại tổ chức tiệc mừng, mời bà con trong xóm đến chia vui và cho tiề.n em ấy đi học. Kí ức đó đã khiến tôi bị tổn thương suốt một thời gian dài.
Rồi khi tôi cưới, bố mẹ cũng chỉ cho tôi 2 chỉ vàng. Nhưng đến đám cưới của em gái, ông bà lại cho một lượng vàng. Em gái xây nhà, ông bà cũng cho 300 triệu. Tôi có ý trách móc thì mẹ cho rằng tôi ích kỉ, ngay cả em gái mình mà cũng không thương. Ông bà cho em tôi nhiều hơn vì em ấy sống chung với nhà chồng, cần phải có tiề.n để có quyền, có tiếng nói. Còn vợ chồng tôi sống với bố mẹ, không phải làm dâu đã là điều may mắn, cần gì đến tiề.n bạc của ông bà nữa?
Hôm qua, tôi thèm sầu riêng quá nên bóp bụng mua một quả hơn 300 nghìn. Biết ăn một quả sầu riêng bằng 2 ngày ăn của gia đình nên tôi cũng áy náy lắm; chỉ là chồng tôi khuyến khích, bảo tôi thèm gì thì cứ ăn nên tôi mới mạnh dạn mua.
Mua về, tôi để trong tủ lạnh, chưa nỡ ăn ngay mà định tối lấy ra cho cả nhà cùng ăn. Nhưng đến chiều, tôi mở tủ lạnh ra thì khó hiểu vì không thấy 2 hộp sầu riêng đâu nữa. Tôi hỏi mẹ, bà lạnh nhạt nói đã cho em rể tôi rồi.
Tôi không ngờ mẹ lại tự ý lấy sầu riêng của tôi để cho em rể. Vì bất mãn dồn nén, việc mẹ tự ý cho 2 hộp sầu riêng như giọt nước tràn ly khiến tôi không kiềm chế được cảm xúc nữa. Tôi uất ức vừa khóc vừa trách mẹ thiên vị, lúc nào cũng chỉ biết đến em gái, chưa bao giờ thương hay nghĩ đến tôi. Tôi kể hết những ấm ức bao lâu nay của mình rồi tuyên bố sẽ ra ở riêng chứ không ở với bố mẹ nữa.
Mẹ tôi bất ngờ trước phản ứng của con gái. Ban đầu, bà còn mạnh miệng mắng tôi hẹp hòi, bà cho rằng mình đem sầu riêng cho con rể cũng chỉ vì muốn con rể đối xử tốt với em gái tôi thôi. Bà mắng tôi không biết thương em. Nhưng sau, thấy tôi giận dữ quá, mẹ mới xuống nước, xin lỗi và hứa sẽ mua trả lại cho tôi quả sầu riêng khác.
Thứ tôi cần không phải là 1 quả sầu riêng mà là tôi quá thất vọng về cách đối xử của mẹ. Tôi có nên bảo chồng chuyển ra ngoài ở không?
Về thăm bố mẹ chồng đúng bữa trưa nhưng bị ông bà chặn cửa không cho vào, tôi tái mặt khi nhìn mâm cơm Tôi định dắt con bước vào thì bố chồng cản ngay lập tức, ra hiệu cho mẹ chồng đi vào trước. Bố mẹ chỉ có mỗi mình tôi, nhưng khi tôi đi lấy chồng xa, bố mẹ chẳng những không phản đối mà còn rất ủng hộ vì tin tưởng vào con rể và nhà thông gia tốt. Tuy nhiên, đến lúc gả...