- Việt Giải Trí - https://vietgiaitri.com -

Đọc xong mẩu giấy của vợ, tôi chỉ biết ôm đầu hối hận

On 21/11/2015 @ 9:30 AM In Góc tâm tình

Đến lúc thay áo cho nàng, tôi mới giật mình khi bên trong túi áo có mẩu giấy nhỏ.

Ngoài mẩu giấy đó, trong ngăn kéo riêng của nàng còn có vô vàn mẩu giấy khác, ghi lại sự việc chẳng khác gì một cuốn nhật ký.

Tôi nghĩ sống trong cuộc đời này, cảm giác kinh khủng nhất chính là làm cho người mình yêu bị tổn thương và không còn cách gì để sửa chữa. Giống như tôi bây giờ, dù đã trải qua 20 năm sau cái ngày định mệnh ấy, tôi vẫn không thể tha thứ cho mình.

Tôi nhớ rất rõ cảm giác mình đã từng được hạnh phúc. Với tôi, cảm giác đó giống như lúc tôi thức dậy vào một buổi sáng mùa đông, ngoài trời mưa rét, tôi được mẹ ôm vào lòng dỗ dành rồi kéo tấm chăn ấm đắp lên người. Đó chính xác là cảm giác bình yên và được che chở. Khi lập gia đình với Mi, tôi cũng đã có được cảm giác đó. Ở bên cô ấy, mọi thứ đối với tôi đều trở nên dễ dàng hơn.

Mi tin tưởng tôi tuyệt đối và tôi cũng vậy. Ngày nàng mang thai, tôi đã ôm nàng vào lòng rồi thủ thỉ: "Anh sẽ đối xử thật tốt với mẹ con em, sẽ che chở cho em và con suốt đời". Nàng nắm lấy tay tôi đầy tin tưởng. Lúc đó, tôi vẫn cứ nghĩ rằng, chúng tôi sẽ sống hạnh phúc và bình yên như thế suốt đời.

Đọc xong mẩu giấy của vợ, tôi chỉ biết ôm đầu hối hận - Hình 1

Vợ chồng tôi đã từng có một cuộc sống hạnh phúc (Ảnh minh họa)

Thế mà song gió lại ập tới gia đình tôi không chút báo trước. Một đêm nọ, Mi kêu đau bụng rồi ngất xỉu. Tôi đưa nàng vào viện trong tình trạng máu chảy rất nhiều. Mấy tiếng sau, bác sỹ thông báo con tôi đã không còn. Mi biết, tôi biết và cả hai vợ chồng tôi đã ôm nhau khóc nức nở.

Kể từ ngày mất con, Mi như hóa thành một người khác. Nàng ủ dột, thỉnh thoảng cáu gắt vô cớ rồi cười ha hả như những kẻ tâm thần ở trên phim. Lúc đầu, tôi cứ nghĩ vì nàng bị sốc quá, nhưng rồi tình trạng này ngày một nặng lên chứ không hề thuyên giảm.

Tôi đâm chán nản, thường xuyên tìm đến rượu để giải sầu. Thế rồi tôi gặp An, cô thư ký duyên dáng của công ty đối tác. An biết tôi có chuyện buồn nên thường xuyên an ủi tôi. Có một lần tôi say quá, An đã dìu tôi về nhà cô ấy. Đêm hôm đó, tôi đã tưởng An là vợ mình, tôi kéo nàng xuống giường, hôn như điên dại.

Sau lần nhầm lẫn đó, tôi xin lỗi An và cố tình tránh mặt cô. An chỉ cười và bảo "không có gì", chính điều này đã khiến tôi cảm phục An vô cùng và bắt đầu chú ý đến cô hơn. Trong lúc đó, vợ tôi suốt ngày ủ rũ. Nàng cứ ngồi bất động hàng giờ liền, nhìn thẫn thờ ra cửa sổ. Mi không cho tôi đụng vào người và cứ nằm quay mặt vào tường.

Đọc xong mẩu giấy của vợ, tôi chỉ biết ôm đầu hối hận - Hình 2

Vợ tôi suốt ngày ủ rũ. Nàng cứ ngồi bất động hàng giờ liền (Ảnh minh họa)

Tôi chán lắm. Tan làm tôi toàn rủ An đi chơi. Lúc thì chúng tôi đi uống bia, lúc thì đi xem phim, nghe nhạc. Tính cách của An sôi nổi, cô ấy biết cách nói chuyện cho tôi đỡ buồn. Tối đó, trong lúc tôi đang uống rượu ở bar cùng với An thì tôi thấy Mi gọi điện. Do trong bar quá ồn nên tôi không nghe, định bụng lát nữa về rồi gọi lại cho vợ. Nhưng rồi sau khi uống hết hai cốc rượu ngoại, An đã vòng tay ôm lấy tôi rồi hôn tôi nồng nàn. Chúng tôi đã không giữ được mình sau đêm đó.

Tỉnh dậy, tôi cuống quýt mặc áo quần rồi vơ lấy điện thoại. Thấy có duy nhất 1 cuộc gọi nhỡ của Mi từ tối qua, tôi cũng bớt sợ. Tôi tạm biệt An rồi lái xe về nhà, nhưng nhà tôi im lìm.

Tôi bèn gọi điện cho vợ thì đầu dây bên kia là một giọng lạ hoắc: "Anh là chồng cô ấy à? Anh đến bệnh viện X nhé". Tôi nghe xong cuộc điện thoại này mà bủn rủn chân tay. Không hiểu đã có chuyện gì xảy ra với vợ tôi tối qua mà giờ nàng lại phải nằm bệnh viện.

Đên lúc thấy Mi nằm trong phòng bệnh, người băng bó toàn thân, tôi mới biết mình đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng. Đêm qua, lúc Mi gọi cho tôi là lúc cô ấy ra khỏi nhà đi tìm tôi rồi lạc đường và bị xe tông.

2 ngày sau, vợ tôi trút hơi thở cuối cùng. Thể chất nàng quá yếu và do mất máu nhiều nên không thể cứu vãn được. Tôi khóc như mưa vì thương vợ và vì cảm giác tội lỗi chất chồng.

Đến lúc thay áo cho nàng, tôi mới giật mình khi bên trong túi áo có mẩu giấy nhỏ. Tôi bàng hoàng vì thấy nàng viết: "Đi tìm Phong cả ngày hôm nay mà không gặp, em vừa thấy con chạy ra đường, em gọi cho anh để bảo anh giữ con mình lại mà không được".

Đọc xong mẩu giấy của vợ, tôi chỉ biết ôm đầu hối hận - Hình 3

Tôi hối hận vô cùng sau khi đọc mẩu giấy của vợ (Ảnh minh họa)

Ngoài mẩu giấy đó, trong ngăn kéo riêng của nàng còn có vô vàn mẩu giấy khác, ghi lại sự việc chẳng khác gì một cuốn nhật ký. Thì ra sau lần mất con, nàng không thể sinh đẻ được nữa. Nàng muốn giả điên để tôi chán và rời bỏ nàng. Nhưng nàng chưa thực hiện được ý định thì đã từ giã thế giới.

Tôi đã khóc rất nhiều trong ngày đưa tang nàng. Bởi tôi đã để nàng ra đi trong ấm ức. Tôi đã không giữ lời hứa nắm tay nàng đi hết cuộc đời.

Từ đó đến nay đã 20 năm trôi qua nhưng tôi vẫn không thể quên được chuyện cũ. Tôi bỏ việc, đến sống ở một thành phố khác và về thắp hương cho nàng hằng tháng. Tuy bên ngoài tôi luôn cố gắng sống bình thản, nhưng thực ra trong lòng tôi vẫn có một cái lỗ sâu hoắm không thể nào lấp đầy được.

Theo Tapchiphunu


Article printed from Việt Giải Trí: https://vietgiaitri.com

URL to article: https://vietgiaitri.com/doc-xong-mau-giay-cua-vo-toi-chi-biet-om-dau-hoi-han-20151121i2207990/

Copyright © vietgiaitri.com - All rights reserved.