Đi chơi đến nửa đêm mới về, cô gái bị gã đàn ông lạ đòi cưỡn.g hiế.p
Trách mẹ, Ly bỏ nhà đi 10 năm trời, chưa một lần quên được chuyện đó, cô hiểu, bà cũng là bất đắc dĩ mà thôi, nhưng bảo Ly tha thứ, không bao giờ. Kí ức ùa về khiến cô bàng hoàng nhận ra…
Bỗng, miệng bị bịt chặt, Ly cứng đờ người khi bị ai đó đẩy mạnh vào tường. Cô sợ hãi không hiểu chuyện gì thì thấy cánh tay người đàn ông đó đang sờ soạng khắp người, từng vết chai sạn ở lòng bàn tay gã chạm khẽ lên mảng da thịt để lộ ra dưới lớp váy mỏng tang.
Men rượu ngấm vào người khiến mọi suy nghĩ lúc này bỗng trở nên đình trệ, dù muốn hét lớn lên nhưng đầu óc cứ quay cuồng không sao cất nên lời. Ly sợ hãi, lần đầu tiên cô gặp phải chuyện này, mọi lần đi bar trở về chẳng bao giờ làm sao, sao lần này lại không may như thế chứ.
Mắt cô rưng rưng chực khóc, để rồi trong cơn hoảng loạn, không hiểu sao lúc đó cô lại ngẩng đầu lên nhìn mặt hắn ta. Hai người đang đứng gần cột đèn đường, để rồi dưới ánh đèn vàng yếu ớt, Ly bỗng nhìn thấy khuôn mặt ẩn hiện của người đàn ông đó.
Dù chiếc mũ lưỡi trai đã che kín gần hết nhưng cô không thể nào không nhận ra vết sẹo mờ mờ nơi khóe mắt phải ấy, chẳng phải là ông chủ phòng trọ nơi cô đang thuê nhà sao?
Lão có ý đồ gì đó với mình – Ly thừa biết chuyện đó, lần nào sang đóng tiề.n nhà là gã cũng luôn vô tình làm một hành động gì đó gây sự chú ý với Ly nhưng cô chẳng mảy may quan tâm vì Ly biết gã đã có vợ con đề huề. Sao chứ! Chỉ vì bị cô cho ăn trái “bơ” nên hắn tính làm chuyện hèn hạ này để cướp đời cô sao? Đồ khốn nạn ấy, hắn khiến cô chợt nhớ đến 1 kẻ cũng đã lâu lắm rồi cô không còn gặp lại… bố dượng Ly.
Bất ngờ cảm nhận được đôi tay của hắn đã chạm đến phía dưới váy của mình, Ly đã dần dần bớt say hơn, lúc trước còn tính hét lên kêu cứu nhưng sau khi biết hắn là ai cô liền im bặt để mặc hắn ta muốn làm gì thì làm.
Bố dượng không thích sự có mặt của cô, ông ta đè Ly ra cưỡn.g hiế.p khi chỉ mới 15 tuổ.i, cứ tưởng rằng mẹ biết chuyện đó sẽ kiện gã ra tòa nhưng bà chỉ khóc rồi nói cô hãy im lặng.
Trách mẹ, Ly bỏ nhà đi 10 năm trời, chưa một lần quên được chuyện đó, cô hiểu, bà cũng là bất đắc dĩ mà thôi, nhưng bảo Ly tha thứ, không bao giờ. Kí ức ùa về khiến cô bàng hoàng nhận ra hiện tại tủ.i nhụ.c lúc này. Cô không để giống như 10 năm trước, im lặng và cam chịu được, biết rõ thân phận của hắn, nhất định cô sẽ đòi lại những tủ.i nhụ.c mà mình đã trải qua.
(ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sáng hôm sau, việc đầu tiên mà cô làm là chạy đến hiệu thuố.c mua ngay thuố.c tránh thai khẩn cấp uống vào. Cô đã nghĩ đến việc mang thai rồi đến nhà bắt vạ nhưng gã cũng đã là người có vợ con, chuyện mang thai bắt vạ ấy chẳng khiến cô khổ sở hơn sao?
Gã chủ nhà thấy Ly qua chợt giật mình, ngạc nhiên nhìn cô nhưng vẫn tỏ vẻ bình tĩnh:
- Chưa đến cuối tháng đã sang đóng tiề.n nhà sớm thế cô em?
- Tôi sang đây thông báo chút chuyện thôi vì chắc lát nữa cảnh sát sẽ qua đây điều tra ngay ấy mà.
- Cảnh sát? Có chuyện gì mà cảnh sát phải tìm đến đây chứ, cô đang nói vớ vẩn cái gì đấy!
“À, chuyện là…” Ly giơ quần lót của mình ra trước mặt gã quay quay trên ngón tay vẻ bất cần, hếch mặt lên nhìn. Gã chủ nhà chợt giật mình hoảng hốt nhưng vẫn phải cứng miệng nói lớn với cô để tỏ rõ uy thế của mình:
- Cô bị điên à mà mang quần lót bẩn của mình ra đây.
- Ồ, tôi có nói nó là của mình đâu nhỉ? Mà sao ông lại biết nó bẩn chứ. Ông tinh mắt thật đấy.
- Cô… cô… cô đang nói bừa cái gì thế. Tôi… tôi chẳng biết chuyện gì cả?
- Haha, tôi chỉ muốn thông báo với ông chút chuyện vì dù sao ông cũng là chủ nhà. Tối qua tôi bị cưỡn.g hiế.p ở ngay cái ngõ tối gần nhà trọ nên đã trình báo với công an rồi. Cái quần này có dính tin.h dịc.h của tên đó, nên thể nào họ cũng sẽ vào đây để điều tra thôi.
- Điều tra? Tôi có gì mà điều tra chứ.
- Ông cũng là đàn ông và ông ở gần khu này. Chuyện này quá đơn giản mà, ông yên tâm, nếu họ kiểm tra mà ông không trùng khớp thì không sao cả đâu.
- Tôi… cô mau rút đơn điều tra đi.
- Tại sao vậy? Ông đùa à, đây là trinh tiết và danh dự của tôi đấy, đừng có mơ. Có chế.t tôi cũng sẽ điều tra ra kẻ đó.
- Đây là đất của tôi, tôi không muốn có cảnh sát dính dáng đến nó. Cô t.ố cá.o cũng được lợi ích gì chứ, rồi chuyện này đưa lên mặt báo thì người xấu hổ chính là cô thôi.
- Ồ! Không sao, tôi thích xấu hổ đấy, có xấu nữa cũng nhất định phải lôi được kẻ đó ra ngoài ánh sáng. Tôi sẽ khiến hắn đi tù mọt gông.
- Cô. Tôi sẽ đưa cô tiề.n, rốt cuộc cô muốn bao nhiêu mới chịu rút đơn kiện đây!!!
- Ha, tiề.n sao? Ông định đưa tôi bao nhiêu.
- 3 tỷ, thế nào? Đủ cho một cô gái như cô sống ở cái đất Hà Nội này rồi chứ?
- Cũng nhiều đấy, nhưng muốn sống được thì không chỉ cần có tiề.n đâu mà phải có nhà nữa. Khu đất nhà trọ đó với 3 tỷ, còn không thì đừng hòng.
- Cô! Cô đừng có quá đáng. 3 tỷ là quá nhiều để mua cái màng trinh rồi, trong khi cô còn chẳng có.
- Ồ! Sao ông biết tôi không hề có. Hay chính ông là…? Lộ đuôi cáo rồi nhé, đừng nghĩ đêm qua tôi không nhận ra người đó chính là ông. Tôi nói rồi đấy, mảnh đất và 3 tỷ, không thì ông cứ chờ vào tù đi. Tôi giờ chẳng còn gì hết nên chó cùng đường thường hay cắn bừa lắm.
Ly quay lưng đi không thèm để ý đến khuôn mặt tức giận của gã chủ nhà đằng sau. Cô biết chắc chắn mình sẽ giành được những gì mà cô đặt ra, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Mộc Miên / Theo Thể Thao Xã Hội
Một tối đi chơi với trai đẹp Hàn Quốc
Từ chối nhiều lần nhưng anh cứ hỏi em muốn mua gì không, quần áo hay gì cũng được, anh muốn chơi đẹp với em.
ảnh minh họa
Vừa rồi em nhận lời dẫn một người khách Hàn Quốc đi dạo chơi buổi tối ở Sài Gòn. Em đang ngồi đọc tạp chí ở triển lãm thì anh tới ngồi kế bên rồi chủ động bắt chuyện. Sau một hồi vòng vo, anh than với em là rất muốn đi tham quan Sài Gòn, ngặt nỗi ở đây xa quá, lại không biết tiếng Việt, không biết bắt taxi. Dù đã hiểu rõ ý của anh, em vẫn bảo nếu muốn em sẽ đặt taxi hộ. Lúc này anh nói thẳng luôn là nếu em rảnh thì dẫn anh đi. Tính em từ trước đến nay rất khó nói lời từ chối người khác, với lại em đã quen với việc dắt các khách hàng, sếp hay mấy bạn ở gian hàng nước ngoài đi chơi đêm ở Sài Gòn rồi, em đồng ý và bảo sẽ về trước 9h tối. Lúc vừa mới đổi tiề.n ở khách sạn xong anh đưa em 500 nghìn đồng, em từ chối (mặc dù lúc đó trong túi chỉ còn có 200 nghìn, giờ nghĩ lại vẫn thấy tiếc).
Lúc đầu đi từ quận 7 đến Bến Thành là đi bằng xe buýt, anh nói không ngại trả tiề.n taxi đâu, sao không đi taxi. Em thấy đi xe buýt thoải mái hơn, chứ đi taxi ngồi giữa 2 người đàn ông lạ mặt em hơi khó chịu. Anh bảo rất muốn đi massage vì massage ở Việt Nam nổi tiếng (vụ này em mới nghe luôn ấy) và rủ em đi chung. Em viện cớ từ chối, bảo nếu muốn em có thể chờ anh massage. Anh bảo muốn cả hai massage chung. Em hỏi anh muốn massage thể loại nào. Anh nói "body massage". Vì không muốn đi nên em bịa chuyện bảo ở Việt Nam nam nữ riêng, không đi chung được, vả lại đi massage tốn thời gian lắm. Nghe tới đấy mặt anh buồn.
Tối muộn hết xe buýt nên phải đi bằng taxi, không biết vô tình hay cố ý mà anh đặt tay lên đùi em (hôm đó em mặc váy trên đầu gối). Thấy thế, nhân lúc anh không để ý, em để tập tài liệu lên trên đùi. Mặc dù đã từ chối nhiều lần, anh cứ hỏi em có muốn mua gì không, quần áo hay gì cũng được, anh muốn chơi đẹp với em. Suốt buổi đi chơi anh cứ nắm lấy tay em, lại còn đan từng ngón vào nhau nữa chứ. Lúc đầu vì anh nói sợ xe máy nên mới nắm tay em nhưng mà lúc vào phố đi bộ anh vẫn không buông tay ra. Thấy thế em mới lấy cả hai tay để ôm tập tài liệu thì anh lại chuyển sang chiêu quàng vai bá cổ. Em thấp hơn anh nhiều, anh cao trên 1,8m nên cảm thấy bất lực quá. Đi tới đâu ai cũng tưởng em và anh là một cặp vì anh sinh năm 1978, em sinh 1995 nhưng trông anh rất trẻ, đẹp, ai cũng nhận ra là người Hàn.
Em để ý thấy ngón áp út tay trái anh đeo hai chiếc nhẫn vàng trơn. Thấy không ổn nên tầm 8h tối em bắt taxi cho anh về trước. Anh hỏi em sao không về chung, em nói ngược đường, không về chung được. Nhìn taxi chở anh đi càng lúc càng xa mà em mừng quá, chỉ muốn nhảy lên thật cao và hét to để ăn mừng. Em chỉ muốn mấy anh chị tư vấn giúp vài điều, em giải quyết mọi chuyện như vậy có đúng không? Hay đối với người Hàn nắm tay, choàng vai nhau hoặc massage chung nam nữ là bình thường? Mong anh chị tư vấn thiệt tình để lỡ sau này có dẫn đối tác Hàn đi chơi em biết cách cư xử cho phải phép. Em không muốn người nước ngoài có ấn tượng xấu về người Việt. Cảm ơn mọi người.
Theo VNE
Tình cũ mời tới dự đám cưới, tôi biết làm sao đây Tôi khao khát có gì đó mới mẻ hơn, bình dị hơn, không coi tôi là tiểu thư lá ngọc cành vàng mà theo đuổi, yêu tôi vì tôi là chính tôi chứ không phải vì tôi là con gái của một gia đình bề thế. Chia tay anh đã 2 năm, nhưng với tôi những cảm giác bên anh vẫn còn như...