Đêm tân hôn tôi đã phải tháo nhẫn cưới trả lại cho mẹ chồng
Tôi vô cùng ngạc nhiên với sự chu đáo của mẹ chồng, bố mẹ tôi vì thế cũng được “mát mặt” với anh em họ hàng.
Khi mẹ chồng đi rồi tôi vẫn ấm ức vô cùng, cảm giác mình bị “xúc phạm” ghê gớm, tôi thật sự không ngờ bà lại nhẫn tâm như vậy. Dù gì bà cũng có thể đợi sau đêm tân hôn để đòi lại quà chứ nhất thiết đâu phải hôm nay.
Tôi và anh cưới nhau khi chúng tôi trót vượt rào và tôi hiện đang mang thai tháng thứ 3 của thai kỳ.
Mới đầu khi thử thai tôi vô cùng bỡ ngỡ, tôi hoảng sợ vì không biết nên xử lý thế nào. Còn anh cũng trẻ tuổi, chưa có kinh nghiệm nên hoảng loạn. Hai đứa đã bàn đi, tính lại nhiều phương án, rồi cuối cùng anh quyết định “Thế thì cưới thôi em”. Anh cũng nói, hiện tại anh đã đi làm và có thể lo được cho mẹ con tôi.
Tuy thế, khi hai đứa về nói với gia đình anh đã gặp phải sự phản đối quyết liệt của mẹ anh. Mẹ anh nhảy bổ lên chửi tôi hư hỏng, lẳng lơ, rồi chửi anh té tát vào mặt. Duy chỉ có bố anh là đồng tình. Ông thuyết phục bà rồi bảo anh chở tôi về “hai bác sẽ sang nhà nói chuyện vào tuần tới”, ông trấn an tôi.
Đúng là tuần sau đó, bố mẹ anh sang nhà tôi thật. Khi bố anh tỏ ra bình tĩnh nói ngắn gọn, nhẹ nhàng thì mẹ anh lại om sòm lên kêu rằng bố mẹ tôi không biết dạy con. Tuy nhiên, chuyện đã lỡ bố mẹ tôi đành nuốt bồ hòn làm ngọt để cho đám hỏi, đám cưới diễn ra êm xuôi.
Khi đêm tân hôn, 2 vợ chồng đang ngồi ôm nhau thủ thỉ, mẹ chồng đập cửa xông vào và xin lại đôi nhẫn cưới trên tay vợ chồng tôi (Ảnh minh họa).
Vì “cưới chạy” nên gần như mọi thủ tục trong đám hỏi, đám cưới đều bị mẹ chồng tương lai “rút gọn” tới mức có thể. Hiểu được tâm trạng của tôi, chồng tôi đã động viên vợ rất nhiều, sau khi xin lỗi chưa góp được khoản nào kha khá để chọn chiếc nhẫn tôi thích, anh đã hứa sẽ bù đắp cho tôi ngay sau khi công việc ổn định.
Tôi vẫn nhớ cái hôm cưới mẹ chồng tỏ vẻ vui mừng khi trao cho con dâu một chiếc vòng cổ bằng vàng rất to. Ngoài ra còn có đôi nhẫn bà đã mua cho chúng tôi từ trước. Tôi vô cùng ngạc nhiên với sự chu đáo của mẹ chồng, bố mẹ tôi vì thế cũng được “mát mặt” với anh em họ hàng.
Video đang HOT
Niềm vui chẳng được bao lâu khi đêm tân hôn, 2 vợ chồng đang ngồi ôm nhau thủ thỉ, mẹ chồng đập cửa xông vào và xin lại đôi nhẫn cưới trên tay vợ chồng tôi. Khi tôi nói “Mẹ lấy cái gì cũng được, nhưng con xin mẹ cho chúng con giữ lại đôi nhẫn này”.
Mẹ chồng tôi quắc mắt nhìn con dâu rồi nói “Lấy cái gì được khi những cái khác chỉ là đồ giả. Chẳng qua tôi vì cái danh tiếng nhà này, không muốn mất mặt với thiên hạ. Mà đám cưới tôi bỏ tiền ra thế là tốt lắm rồi… Thôi không nói nhiều, 2 đứa nhanh trả lại đây”- mẹ chồng thúc giục.
Nói rồi, bà không đợi tôi tháo nhẫn mà tự tay mình giằng lấy. Trong giây phút đó nước mắt tôi dâng trào. Tôi thật sự thất vọng về cách cư xử, cũng như suy nghĩ của mẹ chồng.
Tôi hiểu, bà ghét tôi bà nghĩ tôi không xứng đáng làm con dâu bà, nhưng bà đâu nhất thiết phải làm như vậy?
Bà có thể nói với vợ chồng tôi rằng cho chúng tôi vay tạm, hoặc ít ra cũng đợi tới sáng mai sau đêm tân hôn ý nghĩa. Đằng này bà hùng hổ xông vào như thể đòi nợ vậy. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy chán chường, nước mắt chỉ chực rơi xuống vì nhục nhã. Tại sao tôi lại gặp phải bà mẹ chồng quái gở như vậy chứ?
Theo Nguoiduatin
'Chết lặng' trước món quà "độc" mà chồng tặng hôm sinh nhật
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này. Tôi cười vì quá cay đắng cho cuộc hôn nhân mình đã đâm đầu lựa chọn.
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này (Ảnh minh họa)
Đời sống hôn nhân của vợ chồng tôi là một hố đen với muôn vàn bí ẩn và tội lỗi. So với những than phiền vụn vặt mà tôi thường nghe từ bạn bè và đồng nghiệp hoặc những chia sẻ tôi đã đọc nhiều trên mục Tâm sự này thì nỗi khổ của họ chẳng thấm vào đâu so với tôi.
Nhân một ngày chìm đắm trong suy tư, tôi muốn chia sẻ với các bạn về một vài bí mật mà 2 năm nay tôi chỉ có thể chôn giấu nó cho đến lúc xuống mồ.
Tôi 34 tuổi, cái tuổi cũng đã khá chín chắn so với cuộc đời của người phụ nữ. Chồng kém tôi 6 tuổi. Đây là một cuộc hôn nhân mà ngay từ đầu thiên hạ đã mỉa mai.
Chồng tôi là một người có tài và lại rất đẹp trai. Tuy rằng, anh có một số vấn đề mà tôi sắp kể ra đây nhưng bên ngoài nhìn vào anh là một người tương đối hoàn hảo. Vì thế mọi người bảo anh rồ khi quyết định lái máy bay bà già chẳng mấy xinh đẹp là tôi.
Chồng tôi bị dị tật cơ quan sinh dục. Đó không chỉ là vấn đề bên ngoài mà còn ảnh hưởng cả vấn đề nhu cầu và bản năng. Hơn cả lãnh cảm, anh chưa hề rung động trước "chyện vợ chồng".
Ở anh chỉ có tình yêu, tình thương mà không hề có tình dục. Theo tôi được biết thì một số người gọi đây là "thế giới thứ tư", không nam không nữ không gay, chỉ đơn giản là nói "không" với tình dục.
Chồng tôi là một người có tài và lại rất đẹp trai. Nhìn bên ngoài, chúng tôi rất hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Khi chúng tôi vẫn còn quen biết nhau với tư cách là chị - em, vì quá thân thiết nên anh đã kể bí mật này. Anh cho đây là một nghiệp chướng, một sự sỉ nhục quá lớn đối với người đàn ông tài giỏi và đẹp như anh. Tôi cũng nghĩ thế. Hồi ấy rất nhiều cô gái bị gương mặt điển trai và thân hình vạm vỡ của anh đốn gục. Một số người tìm cách đưa anh lên giường nhưng đều bị anh tạt nước vào mặt.
Suốt thời gian dài, anh đã bị nhiều người nghi là gay nên tiếp tục vướng vào nhiều rắc rối khác. Bố anh thì suy sụp đến đột quỵ, bạn bè đồng nghiệp bàn ra tán vào. Đó là chưa kể đến việc, anh bị các chàng gay cưa cẩm và lợi dụng.
Chúng tôi quyết định cưới nhau là vì thế. Hai bên đều cần nhau. Anh cần tôi để che lấp sự thật về khuyết tật đáng buồn của mình. Còn tôi cần chồng vì gái già đã đến nơi, đã quá mệt mỏi với những mối tình không đầu không cuối. Hơn nữa, giữa chúng tôi cũng có thể gọi là có cảm tình.
Đời sống vợ chồng có hạnh phúc hay không đều phụ thuộc nhiều vào chuyện ấy. Nhưng với vợ chồng tôi thì sự gần gũi đúng nghĩa là 0% luôn. Các bạn biết chúng tôi đã giải quyết vấn đề đó như thế nào không? Anh đã thỏa thuận rằng, tôi có thể quan hệ "ngoài luồng" nếu muốn.
Ban đầu tôi đã cố gắng sống một cuộc sống không tình dục như anh nhưng không làm được. Tôi đang trong độ tuổi hồi xuân nên vẫn còn nhiều khao khát lắm.
Thời gian đầu, tôi luôn cảm thấy tội lỗi mỗi khi buộc phải tìm đến người khác. Dù bản chất mối quan hệ giữa chúng tôi là vì điều gì thì tôi và anh vẫn là vợ chồng. Một tháng vài lần tôi vào khách sạn cùng người đàn ông không phải chồng tôi. Không biết anh có đau khổ không nhưng anh không hề ghen, mặc dù chúng tôi vẫn ngủ chung và ôm ấp nhau.
Lúc nằm bên chồng, ham muốn gần gũi anh trong tôi luôn trỗi dậy. Bởi vì từng đường nét trên cơ thể chồng đều quá đẹp. Tôi phát cuồng lên vì khao khát, tôi cấu xé anh vì anh là đàn ông mà không thể làm việc đàn ông nên làm. Mỗi lúc như thế anh nhăn nhúm đau khổ đến cùng cực. Tôi thấy thương chồng mình như thương một đứa em trai.
Và đôi lần, vào lúc giữa đêm, tôi bỏ chồng nằm đấy với nỗi mặc cảm về khuyết tật để ấm ức sang phòng khác nằm khóc. Đợi tôi khóc xong và ngủ thiếp đi, anh lại sang bế tôi về lại phòng ngủ của vợ chồng để gối ấp tay kề cho tôi theo đúng nghĩa đen như thể giữa chúng tôi như chưa hề có một bí mật nào tồn tại.
Ngày 28/3 vừa rồi là sinh nhật tôi, các bạn có biết chồng tặng tôi món quà gì không? Đó là một chàng trai trẻ mạnh mẽ. Sau khi ăn tối cùng nhau ở nhà hàng và trở về nhà, chồng đã bảo có quà tặng tôi. Và đó là một người anh gọi đến, đẹp và mạnh mẽ như tôi mong muốn.
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này. Tôi đuổi chàng trai ấy đi trong tâm trạng vừa cười vừa khóc. Tôi cười vì quá cay đắng cho cuộc hôn nhân mình đã đâm đầu lựa chọn. Khóc vì hoang mang không biết chúng tôi sẽ sống như thế này cho đến bao giờ?
Chưa một lần, tôi dám nhìn lại bản chất cuộc hôn nhân này vì chính tôi cũng thấy nó quá đáng sợ và đau lòng. Chúng tôi có giống vợ chồng hay chỉ là hai con người khuyết tật (một về thể xác và một về tâm hồn) gán ghép lại với nhau?
Theo VNE
Tình cũ của bạn gái là dân giang hồ Hôm nay anh ta xuất ngũ, đe dọa làm bạn gái tôi sợ. Tôi bảo để gặp mặt nhưng bạn gái lo. ảnh minh họa Tôi và em làm chung công ty, em 20, tôi 25, trước đây em từng có bạn trai, đã hiến dâng khi người đó đi nhập ngũ. Chuyện 2 năm rồi, nghe em và mọi người nói lại...