Đêm tân hôn, thấy chồng ngồi bần thần mà không chịu vào phòng, tôi gạn hỏi thì bật ngửa với lời cầu xin của anh
Làm sao tôi có thể chấp nhận được sự thật phũ phàng này?
Lúc chúng tôi yêu nhau, mọi người hay nhận xét bạn trai tôi có những nét tính cách chẳng giống đa phần cánh mày râu. Ví dụ như anh ấy cầu toàn trong việc dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp mọi thứ luôn phải gọn gàng, đúng vị trí, quần áo sạch và bẩn không được để lẫn lộn qua nhau. Khi đi uống cà phê, ăn tối, anh luôn chọn nhà hàng hoặc quán ăn lớn để đảm bảo bàn ghế được sạch sẽ nhất có thể. Hùng còn thích chụp ảnh và biết trang điểm, kỹ năng trang điểm của anh còn hơn cả tôi. Mỗi lần đi dự tiệc, Hùng là người trang điểm cho tôi.
Nhưng tôi đã bỏ qua những lời khuyên can của bạn bè, đồng nghiệp. Trong mắt tôi, Hùng là một chàng trai tốt, tâm lý, thương và hiểu tôi. Khi anh cầu hôn, tôi đã đồng ý ngay lập tức với sự vui mừng và hãnh diện.
Chủ nhật tuần trước là đám cưới của chúng tôi. Lúc chuẩn bị lễ cưới, Hùng tỏ vẻ rất lạ, anh ấy hay ngồi thẫn thờ, nhìn mông lung, vô định. Tôi hỏi thì anh bảo đang nghĩ về tương lai, anh sợ sẽ không hoàn thành được trách nhiệm của một người chồng, người cha. Tôi ôm lấy anh, hạnh phúc bảo rằng anh sẽ làm được, chắc chắn anh sẽ là người chồng, người cha tốt. Hùng thở dài, ôm lấy tôi nhưng không còn cười nữa.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Trong đám cưới, tôi thấy có một chàng trai mặc vest trắng đến dự tiệc. Hùng đến gặp anh ta ở ngoài sảnh nhà hàng và cả 2 có xảy ra cãi cọ gì đó một lúc. Thấy lạ, tôi hỏi thì Hùng lấp liếm bảo đó là một người bạn cũ đến mừng cưới nhưng cả 2 có một số hiểu lầm. Họ sẽ gặp nhau sau để giải quyết hiểu lầm đó. Suốt cả buổi lễ, Hùng thường xuyên lơ đễnh, không tập trung, đến mức bị nhiếp ảnh gia nhắc nhở.
Đêm tân hôn, vì Hùng đã có nhà riêng nên vợ chồng tôi về nhà riêng luôn, tôi còn hào hứng nghĩ đến cuộc sống tương lai hạnh phúc trong ngôi nhà này. Tôi tắm rửa xong rồi mà Hùng vẫn không vào phòng, thấy lạ quá, tôi ra phòng khách tìm thì thấy anh đang ngồi thẫn thờ, bần thần nhìn vào điện thoại. Tôi gọi Hùng vào phòng ngủ, anh nắm tay tôi, van xin một chuyện khiến tôi sụp đổ.
Hùng nói mình không phải là “trai thẳng”, chàng trai mặc vest trắng chính là bạn trai của anh. Vì bị gia đình thúc ép cưới hỏi, bản thân cũng muốn được thuận lợi trong cuộc sống nên Hùng mới cưới tôi. Anh nói chỉ cần tôi đồng ý làm vợ anh trên danh nghĩa thì tôi muốn gì, trong khả năng của mình thì anh sẽ cho tôi cái đó. Về chuyện con cái, chúng tôi sẽ thụ tinh nhân tạo để có con chứ anh không có cảm xúc với phụ nữ.
Tôi c.hết trân với những gì chồng mới cưới nói. Anh còn bảo tôi có thể tự do hẹn hò nhưng đừng lộ liễu quá là được, đừng để người khác bắt gặp hay bàn tán là được rồi. Chúng tôi sẽ là bạn đồng hành với nhau chứ không phải vợ chồng.
Tôi lảo đảo vào phòng với tâm trạng ngổn ngang. Vậy là những gì bạn bè tôi cảnh báo đã thành sự thật. Tôi biết phải làm sao với tương lai của mình đây?
2 giờ sáng vẫn nghe tiếng róc rách trong nhà tắm, tôi lọ mọ ngồi dậy kiểm tra thì c.hết điếng khi nhìn thấy cảnh này
Đến giữa đêm khuya thì em nghe tiếng nước xả trong nhà tắm. Em nặng nề lọ mọ dậy đi xem có phải do mình quên tắt nước hay không.
Chẳng ngờ, vừa mở cửa thì em thấy chồng đang lúi húi làm điều này.
Lúc thấy chúng em nên duyên vợ chồng, ai cũng lắc đầu ngao ngán. Họ cho rằng đàn ông mới 25 như chồng em chưa chững chạc, sẽ không biết yêu vợ thương con. Nhưng em tin chắc chồng em thì khác, vì từ lúc yêu đến khi cưới anh ấy luôn chua đáo, hết lòng chăm lo cho ẹm.
Sức khỏe của em bình thường đã không được tốt, nên khi mang thai lại càng yếu hơn. Cố đến tháng thứ 5 thì em không thể đi làm được, phải ở nhà dưỡng thai. Lúc bác sĩ nói em phải hạn chế vận động nếu không thì rất dễ động thai, em cũng băn khoăn lắm. Vì em đi làm thì cũng giúp chồng tài chính phần nào. Nhưng giờ đã mang thai, thôi thì đành vì con mà cố gắng.
Từ khi em nghỉ ở nhà, chồng em chuẩn bị đồ ăn sẵn cả ngày rồi mới đi làm. Về nhà thì anh ấy lại phụ em làm việc nhà, dọn dẹp luôn tay. Anh ấy cũng nhận thêm việc để có thêm thu nhập. Nhiều hôm thấy chồng gầy đi mà em xót vô cùng. Vậy mà chồng em chỉ nói: "Em không phải lo, anh đàn ông mà mấy chuyện này chẳng đáng gì!".
Rồi con của em cũng chào đời. Vì phải sinh mổ nên cả tháng sau đó người em vẫn đau nhức, mỗi lần ngồi dậy đều khó khăn. Ngặt nỗi em chẳng còn cha mẹ, em là con một không có anh em. Cha mẹ chồng thì lại ở xa, dù ông bà muốn em về quê chồng để phụ chăm sóc nhưng chồng em không muốn. Anh ấy muốn em với con ở bên để tiện chăm sóc.
Từ khi có con nhỏ thì chồng em lại vất vả hơn. Nhiều đêm đến khuya anh ấy mới tan làm. Nhưng bữa cơm nào của em anh ấy cũng chu đáo chuẩn bị trước. Anh ấy còn lên mạng học hỏi thực đơn, lên món ăn từng ngày khác nhau.
Thấy thương chồng quá nên em cũng cố gắng dậy phụ việc nhà. Chồng nấu cơm rồi thì em hâm lại, em giặt tã cho con. Cứ thấy em làm là chồng lại ngăn, anh ấy sợ em đụng nước sớm lại khổ sau này. Nhưng em cứ thấy có việc gì trong nhà là cố gắng làm để đỡ đần cho chồng.
Đến giữa đêm khuya thì em nghe tiếng nước xả trong nhà tắm. Em nặng nề lọ mọ dậy đi xem có phải do mình quên tắt nước hay không. Chẳng ngờ, vừa mở cửa thì em thấy chồng đang lúi húi giặt tã cho con. Em giành làm thì anh ấy gắt: "Anh khó ngủ nên làm luôn, không mai em lại làm mà chẳng nghỉ ngơi được gì".
Em nghe chồng nói như thế thì tự dưng lại bưng mặt khóc. Mới sinh xong em nhạy cảm hơn, thương chồng đối xử tốt với mình, mà cũng xót chồng cực vì vợ con quá. Hay là em về quê chồng ở một thời gian để chồng có thời gian nghỉ ngơi?
Cãi mẹ lấy vợ lớn t.uổi, đêm tân hôn tôi hoảng hốt khi thấy vợ mình đang làm điều này Tôi vô cùng sốc và tức giận, tại sao cô ấy lại giấu mình bí mật động trời đến thế này. Tôi năm nay đã 30 t.uổi, có công việc với thu nhập ổn định, ngoại hình cũng ưa nhìn. Tôi từng yêu qua nhiều người nhưng chỉ có Hương là người phụ nữ tôi muốn lấy làm vợ nhất. Cô ấy lớn...