Đa.u đớ.n phát hiện chuyện động trời chồng làm qua chiếc điện thoại
Tôi yêu và tin tưởng chồng mình tuyệt đối, nên hoàn toàn gục ngã khi biết anh ấy ngoạ.i tìn.h.
ảnh minh họa
Trước đây, tôi từng nghĩ, một là chế.t, hai là l.y hô.n nếu rơi vào hoàn cảnh chua xót này. Nhưng, khi có con rồi, mọi chuyện lại không thể giải quyết đơn giản được như thế.
Chồng tôi làm việc trong một công ty của Nhật. Thời điểm chúng tôi kết hôn, anh ấy đã có một chức vụ cao trong công ty, với mức lương đáng mơ ước so với bạn bè cùng lứa. Nhưng anh và tôi ở Hà Nội, trong khi trụ sở làm việc lại ở Sài Gòn. Vậy nên, tôi chấp nhận ở Hà Nội một mình những ngày trong tuần, sáng thứ Bảy lại đón anh ấy ra. Vợ chồng sum họp hai ngày cuối tuần rồi lại chia xa, ai làm việc nấy, liên lạc chủ yếu bằng điện thoại.
Anh nhiều hơn tôi 8 tuổ.i, là một người đàn ông chín chắn, yêu Hà Nội, và yêu tôi. Đó là những nét phác họa về anh trong tôi. Hai ngày một tuần gần gũi nhau, lúc nào anh cũng vứt hết điện thoại và mọi liên hệ với thế giới bên ngoài. Tôi đã cho rằng, anh làm như thế, là muốn được trọn vẹn bên cạnh vợ mình. Và tôi lại càng yêu anh hơn.
Một năm sau đám cưới, tôi sinh cho anh một cô công chúa xinh xắn. Anh lui về với mẹ con tôi thường xuyên hơn trước. Anh rất yêu con, tôi có thể cảm nhận được điều này mỗi khi anh quyến luyến không muốn rời con đi. Những lúc như thế, tôi thật sự không cầm được nước mắt. Tôi lúc nào cũng bàn với anh về việc chuyển công ty, ra hẳn ngoài Hà Nội sống cùng mẹ con tôi.
Nhưng anh bảo công việc của anh đang tốt, anh không muốn bỏ đi cơ hội thăng tiến lên chức cao hơn. Và nếu chuyển ra Bắc thì chưa chắc anh đã có thể đảm bảo cuộc sống tốt cho cả nhà. Dù tôi khăng khăng rằng vợ chồng cùng cố gắng, với khả năng của hai người thì mọi chuyện sẽ ổn. Tôi không ham tiề.n bạc giàu sang, chỉ cần gia đình quay quần bình yên bên nhau là đủ. Tôi chán lắm cảnh vợ xa chồng, con xa bố rồi. Nhưng anh vẫn không đồng ý.
Video đang HOT
Anh vẫn chia đều thời gian của mình cho hai miền. Tôi không làm thế nào khác được. Đành chấp nhận. Nhưng cuộc đời trớ trêu thay, tôi phát hiện ra chồng mình có một gia đình khác khi anh vô tình bỏ quên điện thoại trong túi quần, vứt tạm trên giường lúc đi tắm. Tôi thấy cuộc gọi đến từ số lạ, vừa cầm điện thoại lên, định bụng bảo với người gọi là chồng tôi đang bận đi tắm. Thì chưa kịp nói gì, phía đầu bên kia đã nói trong gấp gáp: “Anh ơi, con sốt cao lắm, cả đêm qua không hạ, hơn 39 độ lận. Anh vào đây với con được không?”.
Tôi choáng váng, đán.h rơi điện thoại xuống giường. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra nữa. Cứ ngỡ người phụ nữ ấy gọi nhầm, tôi im lặng cúp máy rồi lần tìm trong điện thoại chồng xem có gì khác không. Trước đây, tôi chưa bao giờ lần mò điện thoại của chồng cả, một phần vì tin tưởng anh, một phần vì không muốn trở thành một người phụ nữ tọc mạch chuyện riêng của chồng.
Tôi tìm mãi mà không thấy gì khả nghi, cho đến khi thấy một bức ảnh anh chụp chung cùng một cô gái trẻ và một cậu con trai khoảng hai tuổ.i, lớn hơn con gái tôi. Tôi sững sờ, buông người xuống giường. Bàng hoàng, sửng sốt, nhưng lạ là tôi không thể khóc được. Tôi không biết phải làm gì nữa, thì anh bước ra.
Nhìn dáng vẻ của tôi, anh hỏi có chuyện gì. Tôi đưa cho anh tấm hình trong điện thoại, cay đắng nói với anh: “Con trai anh sốt cao cả đêm qua đấy, vợ hai của anh vừa mới gọi điện. Anh vào trong đấy đi!”
Anh bối rối, biết là không thể chối cãi nữa, liền ngồi xuống xin tôi tha thứ.
Anh kể một lần trước khi cưới tôi, anh đi liên hoan, uống rượu say và không làm chủ được mình nên đã qua đêm với cô nhân viên cùng công ty. Sau đó bị bắt vạ, anh buộc lòng phải tiếp tục qua lại với cô ấy để không ảnh hưởng đến công việc của mình. Anh thuyết phục cô ấy nghỉ việc ở công ty và nhận chu cấp của anh. Không lâu sau thì cô ấy có bầu, và anh thực sự không thể thoát ra khỏi mối quan hệ ấy nữa.
Anh thề với tôi, phía bên kia chỉ là nghĩa vụ, còn mẹ con tôi mới là tổ ấm, là tình yêu đích thực của anh. Anh còn nói nhiều nữa, mà càng nói tôi lại càng thấy giống giọng điệu của một gã Sở Khanh. Tôi muốn cào cấu, xé nát cái bộ mặt đểu cáng của chồng mình ra. Nhưng nghĩ, làm vậy cũng chẳng giải quyết được gì, khi chẳng còn gì cho tôi nữa, hạnh phúc, ước vọng, tương lai… đã tan vỡ hết cả.
Xin đừng nói tôi ngu dại, tôi biết vậy rồi. Tôi cũng không cần ai an ủi, bởi tôi hiểu, mình không có chồng cũng được, đau thương đến mấy cũng vượt qua được. Tôi chỉ cần những lời khuyên, những chia sẻ thật sự, bởi với tôi lúc này, quan trọng nhất vẫn là cuộc đời của con gái tôi. Nó cần có bố.
Theo blogtamsu
"Thất kinh" khi phát hiện kế hoạch động trời trong chiếc điện thoại của osin
Tôi sẽ vẫn tin tưởng vẻ thật thà, chất phác của osin nhà mình nếu như không tình cờ phát hiện ra kế hoạch động trời nằm trong chiếc điện thoại bí mật ấy.
Tôi năm nay 42 tuổ.i, chồng tôi 45 tuổ.i, chúng tôi có một cửa hàng ăn uống nhỏ, kinh doanh khá tốt và ổn định. Tôi trực tiếp quản lý việc kinh doanh của cửa hàng còn chồng tôi vẫn làm công chức nhà nước.
Vì công việc bận rộn nên tôi đã thuê 3 nhân viên trợ giúp việc kinh doanh, trong đó có một cô 37 tuổ.i vừa làm ở cửa hàng, tối thì về dọn dẹp nhà cửa, cơm nước và ăn ở luôn cùng gia đình tôi.
Cô ấy đã lớn tuổ.i, lại không được nhanh nhẹn cho lắm nên cũng ở vậy cho đến giờ. Nhìn hình thức cô ấy thì chẳng có gì đáng để lo lắng, lại là chỗ người quen ở quê giới thiệu nên tôi phần nào yên tâm. Được cái cô ta chăm chỉ và lành tính nên tôi cũng quý mến, nhiều khi bận tôi còn giao luôn cho cô ấy việc đi chợ hàng ngày.
Thời gian gần đây, hai vợ chồng tôi rất hay mâu thuẫn, anh thường đi uống bia về muộn, lại còn đổ lỗi rằng tôi mải mê kiế.m tiề.n mà quên cả chồng con. Nói thật, có ai làm kinh doanh, nhất là kinh doanh hàng ăn thì sẽ hiểu vất vả thế nào. Cho dù bận công việc nhưng tôi vẫn cố gắng hết sức để sắp xếp thời gian quan tâm tới việc học hành của các con, rồi còn qua lại chăm sóc bố mẹ chồng.
Nhưng điều đó có vẻ vẫn chưa đủ với chồng. Anh hay hậm hực kiếm cớ để gây sự với tôi. Nhiều khi vợ chồng cãi nhau, anh còn ôm gối ra phòng riêng ngủ nữa khiến tôi vô cùng tức tối. Nghĩ mình đã phải làm cực thân, chồng chẳng động viên chia sẻ thì chớ lại còn quay sang củ hành củ tỏi vợ nên tôi càng thêm mệt mỏi.
Chuyện vợ chồng tôi đã vậy, thời gian gần đây, thỉnh thoảng tôi bị mất một khoản tiề.n nhỏ, đặc biệt là tiề.n đưa cho cô giúp việc đi chợ hay bị hao hụt. Tôi là người làm ăn nên tôi biết, cô ta không thể qua mắt tôi nhưng vì thương cô ta nên tôi không nói gì. Tuy vậy tôi bắt đầu có những nghi ngờ đối với cô ta và cả nhân viên mới vào nữa. Việc nghi kị lẫn nhau khiến không khí làm việc căng thẳng, tinh thần nhân viên rệu rã. Cuối cùng tôi quyết định phải làm cho rõ chuyện này, đầu tiên là kiểm tra từ người giúp việc.
Lựa lúc cô ta đi chợ, tôi vào phòng lục đồ, tìm kỹ thì mới thấy cô ta cất một khoản tiề.n tương đối trong ruột gối. Tôi dám chắc đây là số tiề.n cô ta bòn rút trong những lần đi chợ và những lúc tôi sơ hở để quên đâu đó. Vì lương cô ta nhờ tôi giữ cuối năm lấy một cục. Tôi chỉ đưa vừa đủ tiề.n để cô ta chi tiêu cá nhân thì không thể có số tiề.n tích lũy lên đến gần 10 triệu được.
Nhưng điều khiến tôi tò mò hơn là chiếc điện thoại mà cô ta bí mật giấu dưới gối ngoài chiếc điện thoại cô ta vẫn sử dụng hàng ngày. Tay run run, tôi mở máy ra xem thì thất kinh, choáng váng vì đó là công cụ hẹn hò giữa chồng tôi và cô ta. Ở đó còn lữu giữ nguyên những cuộc trò chuyện qua lại giữa hai người. Cô ta còn trắng trợn nhắn tin xin chồng tôi một đứa con nữa. Nhưng tôi chưa thấy tin nhắn trả lời của anh.
Má.u nóng bốc lên đầu, tôi như rụng rời chân tay. Thì ra bao lâu nay tôi đã nuôi ong tay áo. Tôi hùng hục đi làm lo kinh tế để chồng rảnh chân cơm no bò cưỡi lại còn đổ đốn, rửng mỡ. Đa.u đớ.n hơn là bị cả một osin nhà quê ngờ nghệch qua mặt. Tôi đau lắm!
Mặc dù là người nóng tính nhưng tôi đã cố gắng hết sức kiềm chế, coi như không có chuyện gì xảy ra để lên một kế hoạch xử lý vụ việc. Tôi muốn dạy cho osin một bài học và trị tiệt nọc tội ngoạ.i tìn.h của chồng nhưng chưa nghĩ ra làm cách nào để hiệu quả. Rất mong chuyên gia và mọi người chia sẻ với tôi.
Theo MASK
Ngã gục khi biết sự thật vắng nhà mỗi mùa Trung thu của chồng Đã hơn 10 năm nay, dịp Trung thu nào cũng trùng khít vào những chuyến công tác của anh. Tôi không hề mảy may suy nghĩ cho tới Trung thu năm nay.. Chúng tôi kết hôn đã được 12 năm, có một cháu trai đang học cấp 2 và một cháu gái mới vừa vào cấp 1. Tôi làm tín dụng cho một...